Mỗi một viên chocolate nhân rượu chính là một phần tình cảm của anh.
Từ Xuân Thâm nói: “Nhà tôi vẫn còn nguyên liệu, hay để tôi lấy đến đây làm nhé.”
Ánh mắt của Dương Tam sáng lên, thúc giục anh nhanh về nhà lấy: “Có thể! Làm nhiều một chút, tôi cũng được ăn ké.”
Bánh bao Thịt ở bên cạnh cũng gật đầu, biểu cảm có chút ủy khuất, vừa nãy nó chỉ được ăn có một cái bánh quy mà thôi.
Từ Xuân Thâm đứng lên, trở về nhà lấy nguyên liệu. Ở thành phố R này anh cũng có mấy căn nhà, trước đây đều là tiện nơi nào thì ở nơi đó. Một năm này, tiểu khu Lan Uyển bất tri bất giác đã trở thành nơi ở cố định của anh.
Tô Tiểu Mỹ đang xem kịch bản cũng không nhịn được ngẩng đầu lên, nhìn theo bóng lưng của Từ Xuân Thâm như suy tư gì đó. Tháng này Tô Tiểu Mỹ cũng thành công tìm được một hợp đồng đại diện phát ngôn lớn, lại thêm bộ phim có kinh phí đầu tư lớn như Phong Thần Diễn Nghĩa, bên cạnh đó cũng thành công lọt vào top 8 chương trình tuyển chọn. Hiện tại nhân khí của cô ấy rực rỡ như mặt trời ban trưa, đối với một người mới như cô ấy thì như vậy thật sự không tồi. Kịch bản hôm nay cô ấy đang xem chính là một bộ phim thần tượng thanh xuân vườn trường mà người đại diện đưa đến.
Từ Xuân Thâm lấy được nam chính trong một bộ phim được hợp tác sản xuất bởi Hoa Hạ và nước ngoài, hơn nữa lại đang quay bộ phim Phong Thần Diễn Nghĩa, theo lý mà nói, vị ảnh đế này phải bận rộn hơn cô ấy mới đúng. Đặc biệt là ngày Thất Tịch, phàm là minh tinh hạng nhất thì hôm nay chính là ngày hốt bạc. Nhưng anh lại rảnh rỗi chạy đến đây làm chocolate cho lão đại.
Chocolate là thứ có thể tùy tiện tặng cho người khác sao? Ngày thường thì cũng thôi đi, huống chi hôm nay còn là Thất Tịch, điều này khiến Tô Tiểu Mỹ không thể không suy nghĩ nhiều.
Cô ấy nhìn vẻ mặt chờ mong của Dương Tam, hắng giọng một chút: “Đại nhân, tôi nghe nói chỉ các cặp đôi yêu nhau ở nhân gian mới tặng chocolate cho nhau?”
Dương Tam gật đầu: “Đúng vậy.”
Tô Tiểu Mỹ lại nói rõ hơn một chút: “Từ đại thần làm chocolate cho người, liệu có phải cũng thích người hay không?”
Dương Tam chỉ chỉ Bánh Bao Thịt: “Anh ấy làm thêm hẳn là sẽ chia cho Bánh Bao Thịt một phần.” Vì vậy cô không cảm thấy có gì bất thường.
Tô Tiểu Mỹ không còn lời nào để nói. Cô ấy đột nhiên phát hiện, có lẽ ngày thường Từ Xuân Thâm có thói quen xuống bếp, nên bất luận là anh làm món gì Dương Tam thì cũng sẽ không suy nghĩ đến phương diện kia.
Cô ấy tưởng tượng một chút, lão đại thần kinh thô như vậy, đến lúc đó người bị nghẹn khuất cũng chỉ có bản thân Từ Xuân Thâm, hà tất gì cô ấy phải hao tốn tâm tư giúp lão đại thông suốt, ngược lại tiện nghi cho Từ Xuân Thâm à?
Vì thế cô ấy tán đồng nói: “Là tôi hiểu sai rồi, lúc trước tôi đã hỏi qua Từ đại thần, anh ấy nói anh ấy thích những cô gái ôn nhu an tĩnh.”
Đây là lão đại nhà cô, như thế nào cũng không thể dễ dàng tiện nghi cho một nhân loại như vậy.
Dương Tam đang lướt Weibo nghe vậy thì dừng lại, nghi hoặc nói: “Hả, Từ Xuân Thâm thích kiểu con gái như vậy à? Tôi còn tưởng anh ấy thích người có tính cách hào sảng lại tùy tiện.”
Tô Tiểu Mỹ ngửi thấy có mùi bất ổn, hỏi: “Sao đại nhân lại nghĩ như vậy?”
Dương Tam hợp tình hợp lý nói: “Chẳng phải Vi Hộ chính là loại người như vậy à? Khoảng thời gian này tôi có đọc vài câu chuyện viết về Từ Xuân Thâm và Vi Hộ, văn phong rất thú vị.”
Tương tác giữa hai người bọn họ khiến mọi người muốn ngừng cũng không được, cũng khiến Dương Tam hiếm khi cảm nhận được cảm giác đu CP.
Vi Hộ:…
Tô Tiểu Mỹ như bị thiên lôi bổ trúng, còn có cảm giác như mở ra một thế giới mới.
Dương Tam ho khan một tiếng, cầm điện thoại di động nói: “Cô xem, đây là những khoảnh khắc ngọt ngào mà cư dân mạng tổng hợp lại.”
Cô nhớ lại một chút, sau đó càng thêm khẳng định: “Hơn nữa giao tình giữa Từ Xuân Thâm và Vi Hộ tiến triển cực nhanh.”
Tháng bảy quỷ môn mở cửa, quỷ hồn từ âm giới đến nhân gian nghỉ phép đặc biệt nhiều, trong khoảng thời gian này Hứa Giai Hâm bận rộn chỉnh đốn kỷ luật của quỷ hồn. Do đó người có thể bát quái cùng với Dương Tam cũng chỉ có mỗi Tô Tiểu Mỹ. Vì thế Dương Tam liền đem những chuyện mình quan sát được nói với cô ấy.
“Giống như lúc tôi và Vi Hộ ra ngoài, sau khi Từ Xuân Thâm biết được liền lập tức chạy đến. Ngược lại nếu Vi Hộ biết tôi và Từ Xuân Thâm đi chung với nhau, hắn cũng không nói hai lời lập tức chạy đến ngay. Theo tôi nhận thấy, hai người bọn họ chính là Tiêu không rời Mạnh, Mạnh không rời Tiêu. Hơn nữa, bọn họ thường xuyên cãi nhau, chính là oan gia hoan hỉ điển hình.”
Tô Tiểu Mỹ ngốc lăng, sau khi xem hết bài viết liền cảm thấy bất ngờ, mọi người đều cảm thấy bọn họ là một cặp oan gia hoan hỉ. Cô ấy ôm ngực, thắp một ngọn nến cho Từ Xuân Thâm và Vi Hộ, nói ra những lời trái với lương tâm:
“Đúng vậy, quả thật rất xứng đôi, không nghĩ đến quan hệ của bọn họ lại tốt đến vậy. Vậy đại nhân có muốn mời Vi Hộ đại nhân đến đây cùng ăn chocolate hay không? Dù sao cũng là do chính tay Từ đai thần làm?”
Dương Tam lộ ra biểu tình không thể: “Không được, nếu mời hắn đến đây chẳng phải sẽ thêm một miệng ăn hay sao.”
Chia một chút cho Bánh Bao Thịt thì cũng thôi, tốt xấu gì thằng bé cũng là tộc nhân của cô.
Tiểu Mỹ liền đưa ra cho cô một chủ ý: “Đến lúc đó chỉ cho hắn ăn một khối là được. Nói không chừng có Vi Hộ đại nhân ở đây, Từ đại thần sẽ làm nhiều hơn một chút, nói tóm lại đại nhân vẫn không chịu thiệt.”
Dương Tam đã bị thuyết phục, vì vậy liền gọi điện thoại cho Vi Hộ, hỏi hắn có muốn đến đây ăn chocolate do Từ Xuân Thâm làm hay không?
Vi Hộ đang phát sóng trực tiếp, lập tức kết thúc livestream, nói mình sẽ đến nhanh nhất có thể.
Sau khi cúp điện thoại, Dương Tam liền nói: “Tôi nói không sai mà?”
Tiểu Mỹ xoa xoa trán, dùng sức gật đầu: “Đại nhân quả nhiên hỏa nhãn kim tinh.”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo