Tuy rằng rất khó chịu, nhưng Dương Tam vẫn tuân thủ phép tắc trong một phạm vi nhất định, không đến mức trực tiếp đòi lại mấy thứ này. Huống chi, tuy rằng chiếc thuyền gỗ này và giường ngủ của cô được làm ra từ một khối gỗ, nhưng hiển nhiên chất liệu chiếc giường kia của cô thuần túy hơn, linh khí cũng đầy đủ hơn. Nói dễ hiểu hơn thì giường của cô là phòng tổng thống, còn cái thuyền hoa này chỉ là phòng dành cho khách mà thôi.

Nghĩ như vậy tâm lí của cô mới thoải mái hơn một chút.

“Đại sư, chiếc thuyền này có vấn đề gì không?” Phí Nghiêm Ba quan tâm hỏi.

Dương Tam khôi phục lại tinh thần, nói: “Có thể lên thuyền nhìn một chút được không?”

Phí Nghiêm Ba khẽ mỉm cười: “Đương nhiên là được.”

Dương Tam bước lên thuyền hoa, thần sắc mang theo vài phần nghi hoặc. Nên nói như thế nào nhỉ, tuy rằng cô không biết rõ loại gỗ này tên là gì, nhưng hiển nhiên không phải vật phàm. Thời điểm ở trên bờ, chiếc thuyền này bất giác phát ra linh khí khiến mọi người kinh ngạc. Nhưng chờ đến khi cô bước lên thuyền, thì linh khí kia dường như biến mất, không còn sót lại một chút nào.

Có điểm gì đó rất quái lạ!

Cô nghiêng đầu nhìn về phía Phí Nghiêm Ba, hắn ta vẫn nở nụ cười nhàn nhạt khiến người ta cảm thấy như đang tắm gió xuân, nhìn qua phong độ nhẹ nhàng, kết hợp với địa vị của hắn thật sự rất hấp dẫn những cô gái trẻ. Dương Tam lại không thể nhìn thấu tướng mạo của hắn, rõ ràng là đã bị quấy nhiễu.

Cô rũ mí mắt xuống, tiếp tục đi dạo.

Thuyền hoa lớn đến mức nào cũng có diện tích nhất định, chỉ mất khoảng năm phút là đã đi hết con thuyền. Cảm xúc cổ quái này trước sau vẫn luôn quanh quẩn trong lòng cô, mãi vẫn không tan đi.

“Đại sư, cô xem thử tháng này có ngày nào thích hợp để hạ thuyền hay không?”

Dương Tam ngẩng đầu, giả vờ như không có chuyện gì, nói: “Tháng này chỉ sợ không thích hợp.”

Thần sắc Phí Nghiêm Ba có chút thương cảm: “Thật sự không còn cách nào khác hay sao? Hơn mười ngày nữa sẽ là ngày giỗ năm thứ hai của vợ tôi, do đó tôi hy vọng tháng này có thể tìm được một ngày phù hợp.”

Dương Tam nói: “Nếu ông không sợ có chuyện xảy ra, cho thuyền xuống nước ngay trong ngày hôm nay cũng được.”

Trước khi tìm ra nguyên nhân khiến con thuyền này trở nên cổ quái, đương nhiên cô sẽ thuận miệng bịa ra vài chuyện. Tuy rằng cô yêu tiền, nhưng sẽ không bao giờ làm điều gì gây hại cho người khác.

Phí Nghiêm Ba thở dài, nói: “Một khi đã như vậy, chỉ có thể chờ mong lần sau còn có cơ hội hợp tác với đại sư.” Rõ ràng Phí Nghiêm Ba đã hạ quyết tâm.

Dương Tam nhún vai, không nói gì thêm.

Tuy rằng cô không đưa ra được thời gian chính xác nhưng Phí Nghiêm Ba vẫn cho cô một bao lì xì thật dày. Dương Tam vô cùng thoải mái nhận lấy, trời nóng như vậy, cô ra cửa một chuyến cũng thật không dễ dàng. Huống chi cô cũng đã đưa ra lời khuyên.

Khi cô vừa rời khỏi thuyền hoa thì bất chợt có một giọt nước rơi xuống, Dương Tam theo bản năng dùng tay đón lấy giọt nước. Cô ngẩng đầu nhìn lên trời, ánh nắng mặt trời chói chang, trên ngàn tầng mây cũng không nhìn thấy Lôi Công Điện Mẫu, hiển nhiên ngày hôm nay sẽ không có mưa. Vậy giọt nước này ở đâu ra?

Tiếp tục lại có một giọt nước rơi xuống, giống như con thuyền này đang khóc vậy. Cô kiểm tra một chút, trên thuyền hoa vô cùng khô ráo, hoàn toàn không nhìn thấy chỗ nào có nước cả.

Sương mù bao phủ con thuyền ngày càng dày đặc khiến lòng hiếu kỳ của Dương Tam nổi lên.

Kế tiếp cô dò hỏi Phí Nghiêm Ba không ít chuyện về thuyền hoa này, đáng tiếc không thể thu được manh mối gì.

Sau khi trở về, cô phát hiện bên trong bao lì xì mà Phí Nghiêm Ba đưa ước chừng có đến mười vạn, từ điểm này có thể nhận thấy hắn ta ra tay rất hào phóng.

Bởi vì cô cảm thấy rất hứng thú với việc này, nên chờ khi trăng lên cao, Dương Tam liền sử dụng phù ẩn thân, một lần nữa đi vào bên trong thuyền hoa. Trong màn đêm tĩnh lặng, chiếc thuyền hoa tinh xảo đẹp đẽ quý giá ban ngày càng thêm âm trầm.

Khi ánh trăng chiếu vào, nó mơ hồ hiện lên một chút hồng quang.

Nếu quan sát như vậy vẫn không thể phát hiện điều gì, vậy thì đổi góc độ xem sao?

Trong lòng Dương Tam khẽ động, liền trực tiếp triệu hoán một đám mây, cô ngồi trên mây, từ trên cao nhìn xuống chiếc thuyền hoa. Chợt thần sắc cô trở nên vi diệu: Nhìn từ góc độ này, chiếc thuyền hoa phảng phất như một cỗ quan tài.

Loại bố cục giống quan tài này là một bố cục phong thủy dùng để trấn áp hồn phách hoặc thăng quan phát tài. Nhưng con thuyền này lại nổi trên mặt nước - xuất tang quan tài nổi trên mặt nước, đây là bố cục đại hung, nếu dùng để trấn áp hồn phách thì sẽ rất dễ bị phản phệ. Vậy rốt cuộc là ai giúp Phí Nghiêm Ba thiết kế chiếc thuyền hoa này? Ngại hắn chết không đủ nhanh à?

Dương Tam chậc một tiếng, bố cục đại hung như vậy, không muốn bình an không xảy ra chuyện gì, chỉ sợ phải bổ chiếc thuyền này ra mới được.

Cô từ trên mây bước xuống, dự định nể mặt bao lì xì mười vạn kia, đến lúc đó nhắc nhở Phí Nghiêm Ba một câu là được.

Cô đang chuẩn bị quay về liền nhìn thấy một bóng người đi tới, nhìn dáng vẻ hình như là một người phụ nữ - cũng không biết nửa đêm nửa hôm thế này cô ta chạy đến đây để làm gì.

Bà ta nhìn trái ngó phải, trong tay còn xách theo một cái can, mùi xăng thoảng thoảng trong không khí. Người phụ nữ này trông rất bình thường, khoảng bốn mươi tuổi, cắt tóc ngắn gọn gàng. Bà ta nhìn thuyền hoa với ánh mắt thống hận giống hệt như đang nhìn kẻ thù không đội trời chung.

“Họ Phí kia, tôi sẽ không để ông toại nguyện. Ông hại chết Viện Viện, còn muốn lợi dụng cô ấy để thăng quan phát tài, ông cứ ôm giấc mộng xuân thu này đi!”

Dứt lời, bà ta liền bước vào bên trong thuyền hoa, rải đầy xăng lên thuyền. Cũng thật kỳ quái, dường như chiếc thuyền này có một tầng kết giới ngăn cách, những giọt xăng kia trực tiếp trượt xuống dưới, nổi trên mặt nước, một giọt cũng không dính vào chiếc thuyền hoa kia.

Người phụ nữ trung niên ngây người, gương mặt hiện lên thần sắc tuyệt vọng lẫn sợ hãi. Bà ta cắn chặt răng, không tin tà ma, phí sức chín trâu hai hổ, mặt mày nhem nhuốc, mới thành công đốt cháy cành cây khô.

Bà ta ném nhánh cây đang cháy lên thuyền, lại hắt tất cả chỗ xăng còn lại lên, hiển nhiên là rất muốn thiêu rụi con thuyền hoa này thành tro bụi.

0.08766 sec| 2400.969 kb