Màn che được kéo lên, hình ảnh Từ Xuân Thâm đang chơi đàn dương cầm xuất hiện trong tầm mắt mọi người, gương mặt anh tuấn tao nhã hoàn mỹ kia chính là người tình trong mộng của các thiếu nữ.

Tiếng hút khí nhỏ vụn vang lên, những fan nữ ở đây đã bị màn ảo mộng này mê hoặc suýt chút nữa ngất xỉu.

Từ Xuân Thâm ngoảnh mặt làm ngơ với vạn vật xung quanh, khớp xương ngón tay rõ ràng chuyển động linh hoạt trên phím đàn.

Bất chợt không khí xung quanh dường như có linh khí dao động, tựa như một khối đá bị ném vào mặt hồ, tạo thành từng gợn sóng. Dương Tam ngẩn ra một chút, thần sắc trở nên ngưng trọng. Dưới chân Từ Xuân Thâm xuất hiện những bông hoa nho nhỏ nở rộ, những bông hoa màu đỏ màu tím vây quanh anh.

Hình ảnh khó tin này khiến mọi người ngây dại: Những bông hoa này là như thế nào? Chẳng lẽ đây là hiệu ứng đặc biệt của chương trình? Sao lại trông như thật thế nhỉ, hoàn toàn không giống hiệu ứng? Đặc biệt hương thơm như có như không tỏa ra!

Dương Tam chợt hiểu ra: Những đóa hoa kia xuất hiện là vì Từ Xuân Thâm!

Tuy rằng không biết vì sao lại xảy ra chuyện thế này, nhưng chuyện này lại phát sinh trên người Từ Xuân Thâm trước mặt công chúng dường như không được hay lắm. Trên sân khấu, Từ Xuân Thâm khẽ khựng lại, sau đó lại tiếp tục diễn tấu.

Dương Tam búng tay một cái, tiếng búng tay vang lên trong không gian chỉ có tiếng dương cầm nghe có vẻ đột ngột, cũng thu hút sự chú ý của mọi người, ống kính camera cũng không khỏi chuyển hướng về phía Dương Tam.

Chỉ thấy trong lòng bàn tay của Dương Tam bay ra từng đóa hoa đào, một đường nở rộ hướng về phía sân khấu. Những cánh hoa màu hồng nhạt nhẹ nhàng xoay tròn trong không khí, cảnh đẹp kinh diễm như thơ như họa.

Dương Tam rũ mắt, giả vờ như không có chuyện gì, nói: “Chỉ là chúc mừng một chút, mọi người không cần quá bất ngờ.”

Những người khác liền bừng tỉnh, hóa ra những đóa hoa này là do Dương Tam tạo ra! Bọn họ lập tức thu lại biểu cảm phô trương, tránh khiến bản thân trở thành một người chưa hiểu sự đời. Thế nhưng hoa đào tháng chín thật sự rất hiếm gặp! Hơn nữa còn đột ngột xuất hiện trong không khí!

Có người kích động nói: “Đạo thuật này tôi đã từng đọc qua trên sách, chính là một loại ảo giác, cụ thể là ném một tấm phù chú xuống sẽ mọc lên một mảnh rừng hoa đào!”

Đồng bọn của hắn liền phun tào: “Cậu đã từng xem qua trên sách, vậy có làm được hay không?”

Người kia quăng cho tên đồng bọn một ánh mắt xem thường: Nếu hắn có bản lĩnh này thì đã sớm kiếm được rất nhiều tiền.

Doãn Văn Giác không nhịn được liền chửi tục, khó trách lão đại chướng mắt mấy sạp hàng bán vật dụng cổ vũ bên ngoài, hóa ra cô đã sớm có chủ ý từ trước. Người bình thường tuyệt đối không thể tạo ra biển hoa như thế này!

Dương Tam búng tay thêm lần nữa, những đóa hoa kia liền biến mất trước mặt mọi người, ngay cả những bông hoa ban đầu cũng biến mất.

Mọi người thấy vậy không khỏi có chút buồn bã. Hoa đào thật đẹp, hơn nữa vào mùa này rất hiếm gặp. Sớm biết vậy thì vừa rồi đừng chỉ lo ngẩn người, tranh thủ chụp lại một bức ảnh làm kỉ niệm.

Cũng không ai có gan bảo Dương Tam biến ra hoa đào một lần nữa.

Hành động này của Dương Tam đã thành công chiếm hết spotlight của lễ trao giải. Thời điểm Từ Xuân Thâm trao cúp quán quân cho Tô Tiểu Mỹ đã chính thức đặt dấu chấm hết cho cuộc thi này.

Tuy rằng Tịch Mạn Mạn không giành được ngôi vị quán quân, nhưng biểu hiện đêm nay của cô ta cũng thành công tạo nhiệt, đứng thứ tám hot search. “Hoa đào của Dương Tam” đứng đầu hot search, đứng thứ ba hot search là từ khoá “Tô Tiểu Mỹ”. Người đại diện cũng đã nói rõ với Tịch Mạn Mạn, sắp tới công ty sẽ giúp cô ta phát hành một album. Nếu thành tích tốt, nhất định sau này sẽ có thêm tài nguyên.

Mặc dù kết quả không được như mong đợi nhưng cũng đạt được mục đích ban đầu. Hơn nữa dưới áp lực của dư luận, mẹ đẻ của cô ta hẳn là sẽ không dám bức bách quá mức.

Cô ta có chút uể oải, nhưng lại cảm thấy thoải mái hơn. Ít nhất cô ta cũng đã cố gắng hết sức.

Vì để tránh gặp mặt fan hâm mộ, cô ta đã rời đi từ cửa sau, chuẩn bị về nhà ngủ một giấc thật ngon. Trong khoảng thời gian này, vì cuộc thi mà tinh thần và thể xác của cô ta đều rất mệt mỏi.

“Chúng ta nói chuyện một chút đi?” Một cô gái có dung mạo tuyệt thế mang theo nụ cười quyến rũ xuất hiện trước mặt cô ta, nụ cười ấy khiến người ta khó có thể từ chối yêu cầu của đối phương.

Trong lòng Tịch Mạn Mạn trầm xuống, nói: “Cô muốn nói chuyện gì?”

Tô Mi đi đến trước mặt Tịch Mạn Mạn, tràn đầy ý cười: “Cô có muốn đến công ty của tôi không? Tôi có thể cung cấp cho cô tài nguyên, giúp cô ra album, quay phim truyền hình, chụp hình tạp chí, tất cả mọi thứ.”

Tô Mi không có lá gan trực tiếp đối phó Tô Tiểu Mỹ, nhưng cô ta có thể gián tiếp lợi dụng Tịch Mạn Mạn.

Tịch Mạn Mạn suy nghĩ một chút liền nhận ra ý đồ của Tô Mi: “Cô muốn tôi đối phó Tô Tiểu Mỹ?”

Cô ta bỗng nhiên nhớ đến lời đồn nghe được từ phía người đại diện: Có một vị mỹ mạo không hề thua kém Tô Tiểu Mỹ từng muốn cướp vai diễn của cô ấy, kết quả là ăn mệt không nhỏ.

Mỹ mạo không hề kém cạnh Tô Tiểu Mỹ… Tịch Mạn Mạn rất nhanh liền nhận ra vị kia chính là người đang đứng trước mặt cô ta.

Tô Mi không thừa nhận, chỉ nói: “Cô không phải là địch nhân của cô ta sao?”

Tịch Mạn Mạn lại cười: “Tôi cùng cô ấy chưa bao giờ là kẻ địch, chỉ là đối thủ. Kỹ năng của tôi không bằng người, thua tâm phục khẩu phục.”

Dù sao Tô Tiểu Mỹ cũng dựa vào thực lực áp đảo cô ta, khiến cô ta không thể không nể phục.

Tô Mi ngạc nhiên, hiển nhiên không ngờ rằng lại bị đối phương cự tuyệt dứt khoát như vậy, rõ ràng điều kiện cô ta đưa ra rất hấp dẫn, không khỏi khiến người khác động tâm.

Tịch Mạn Mạn lắc đầu: “Hơn nữa nếu nhất quyết phải lựa chọn, không bằng tôi chọn về phe cô ấy. Nếu cô có bản lĩnh đối phó cô ấy chắc cũng không cần phải tìm đến tôi, đúng không?”

Nếu muốn ôm đùi sao lại không lựa chọn cái đùi to hơn?

Tô Mi nghe ra sự châm chọc trong giọng nói của đối phương, suýt chút nữa tức hộc máu: Thế mà cô ta lại bị một nhân loại xem thường?

Tô Mi còn muốn nói thêm gì đó nhưng Tịch Mạn Mạn đã rời đi, căn bản không cho cô ta cơ hội.

0.10143 sec| 2408.828 kb