Dương Tam thở dài một hơi: “Lúc trước khi tôi phát hiện công pháp của sư môn bị trộm mất, liền lo lắng sốt ruột, ăn cơm không ngon miệng, đêm nào ngủ cũng gặp ác mộng. Tôi vô cùng lo lắng nếu để sư phụ phát hiện ra chuyện này, nhất định sẽ trục xuất tôi ra khỏi sư môn.”
Cô rũ mắt, cố gắng bày ra dáng vẻ “đáng thương, bất lực, nhỏ bé”. Nếu chỉ nhìn bề ngoài, thì đây đích thực là một thiếu nữ nhu nhược, yếu đuối. Chỉ là vừa rồi bọn họ đã tận mắt chứng kiến thực lực của cô, bây giờ sẽ chẳng có ai liên hệ cô với hai chữ “yếu đuối”.
Đây rõ ràng là một con thú dữ!
Trong lòng gia chủ Cố gia nôn ra máu, rõ ràng người chịu tổn hại tinh thần chính là hắn, hắn lại không thể không nhẫn nhục chịu đựng.
Dương Tam đổi giọng: “Do đó tôi cần mấy người bồi thường phí tổn hại tinh thần là năm trăm vạn, thêm một ngàn vạn phí bịt miệng là được.”
Cơ nghiệp của Cố gia không lớn bằng Triệu gia, nếu để bọn họ trực tiếp lấy ra một khoản tiền lớn như vậy quả thật là ăn thịt uống máu bọn họ.
“Cô thật là gian xảo.” Con cháu trẻ tuổi của Cố gia không nhịn được nhảy dựng lên.
Dương Tam nhìn xung quanh một vòng, ý cười nhàn nhạt: “Biệt thự này của mấy người hẳn là cũng có giá trị khoảng mấy ngàn vạn đúng không? Nếu phải xây dựng lại lần nữa thì mất khoảng bao nhiêu tiền nhỉ?”
Ánh mắt cô dừng lại trên quyển thực đơn to lớn kia, ý cười trên khoé môi cô rơi vào trong mắt đám người Cố gia không thể nghi ngờ chính là sự uy hiếp.
Dương Tam nở nụ cười ngọt ngào: “Vậy thì tiếp tục biến lớn đi! Dù sao nếu việc này truyền ra ngoài, người mất mặt cũng không phải là tôi.”
Gia chủ Cố gia cắn răng gằn từng chữ huyết lệ: “Tôi đồng ý.”
Dương Tam bĩu môi, làm như cô đang cưỡng ép bọn họ không bằng. Tuy rằng là cô đào hố bẫy Cố gia, nhưng chung quy cũng là do bọn họ ngay từ đầu đã không có ý tốt.
Cô cũng không lập tức thu hồi quyển sách kia lại, mà chờ sau khi Cố gia chuyển tiền mới búng tay một cái. Quyển sách vốn đang to hơn cả căn phòng nháy mắt thu nhỏ lại, bay trở về trong tay cô.
Đôi mắt gia chủ nhà họ Cô nhìn chằm chằm một màn này, ngơ ngẩn nói: “Ngay từ lúc đầu cô rõ ràng có thể lấy lại quyển sách theo cách này…”
Dương Tam nghiêng nghiêng đầu, đúng lý hợp tình nói: “Lúc ấy tôi quá mức nôn nóng khẩn trương, quên mất là có thể làm như vậy.”
Gia chủ Cố gia căn bản không tin lời này.
Trước khi Dương Tam rời đi, hắn vẫn chưa từ bỏ ý định, hỏi: “Quyển sách kia thật sự là bí tịch của sư môn cô sao?”
Dương Tam nghĩ nghĩ, là một đại yêu tốt bụng, tiền cô cũng lấy rồi, vẫn là đừng nên chọc chết ông già này.
“Tuy rằng đây không phải bí tịch sư môn của tôi, nhưng cũng là con đường thứ hai giúp tôi có thể trở nên cường đại hơn.” Trong quá trình ăn uống, thực lực của cô không ngừng gia tăng, lời này hoàn toàn là sự thật!
Lúc này gia chủ Cố gia mới có chút thoải mái.
Đợi Dương Tam rời đi, hắn gọi tất cả con cháu dòng chính đến, trầm giọng nói: “Lạc hậu sẽ bị đánh bại, do đó chúng ta nhất định phải trở nên cường đại, như vậy mới có thể rửa được mối nhục ngày hôm nay.”
“Lúc trước ta đã sao chép lại nội dung của quyển sách kia, thời gian sắp tới chúng ta sẽ tiếp tục nghiên cứu huyền cơ trong đó, tìm ra huyền cơ giúp Dương Tam ngày một cường đại hơn, đến lúc đó Cố gia chúng ta sẽ trở thành đạo môn đứng đầu!”
Trải qua ngày hôm nay, đệ tử Cố gia suýt chút nữa đã phải chịu khuất nhục, nghe lời gia chủ nói, cả đám người sắc mặt đỏ bừng, đầy lòng quyết tâm.
Cố Minh Thụy nhìn ra cửa, trong lòng buồn bã: Một ngày nào đó, hắn nhất định phải đoạt lại hào quang thuộc Cố gia! Đừng khinh thiếu niên nghèo.
Thuận lợi lấy được một ngàn năm trăm vạn, tâm tình của Dương Tam rất vui sướng, nhưng cô lại có chút phiền muộn.
“Đáng tiếc biện pháp này không thể dùng nhiều lần…” Bằng không rất nhanh cô sẽ có đủ tiền để mua lại địa bàn của mình.
“Nếu thật sự được, ta sẽ đi trộm mấy tấm bản đồ kho báu! Đến lúc đó một tấm bản đồ cũng có thể bán được mấy trăm vạn.”
Hứa Giai Hâm ho khan một tiếng, nhắc nhở cô: “Nhân loại trục lợi, trước khi nhìn thấy được chỗ tốt, không có khả năng sẽ bỏ mấy trăm vạn mua một tấm bản đồ kho báu thật giả khó dò, miễn phí chưa chắc đã nhận.”
Dương Tam bĩu môi: “Nhân loại thật gian trá, vẫn là Yêu tộc dễ lừa hơn một chút.”
Khóe miệng Hứa Giai Hâm giật giật, hai ngày nay, chính mắt cô nhìn thấy sư phụ hố Cố gia đến lệ rơi đầy mặt, thế mà sư phụ còn nói nhân loại gian trá.
“Được rồi, chúng ta trở về thôi.”
Sau khi Dương Tam về đến nhà, Tiểu Kim liền đưa cô xem tiền lời của việc bán phù chú trên mạng, một tháng cũng phải kiếm được mấy chục vạn. Thật ra, nếu không phải Tiểu Kim không muốn chế tác vòng đổi vận thì tốc độ ôm tiền sẽ càng nhanh hơn.
Dương Tam đem số tiền kiếm được trong khoảng thời gian này tính toán lại một chút, sau đó liền về phòng chế tạo một cái dù âm đức. Dù sao đối thủ sắp tới của cô cũng là một hậu thiên pháp bảo có thể độ hóa con người, ai cũng không biết thực lực hiện tại của nó như thế nào. Chỉ sợ dù âm đức cũng có thể bị độ hóa.
Nhìn tên đoán nghĩa, nguyên liệu cơ bản của dù âm đức chính là âm đức chi khí. Trước kia Dương Tam đã tích góp được một ít, mấy tháng nay Hứa Giai Hâm cũng không ngừng làm việc tốt, cũng tích góp được vài sợi âm đức chi khí, cô ấy liền giao hết tất cả âm đức chi khí cho Dương Tam.
Trong quá trình Dương Tam luyện chế, Tiểu Kim cũng nỗ lực phát triển tín đồ của mình. Hứa Giai Hâm vẫn tiếp tục tuần tra thành phố R, làm thần hộ mệnh của nơi này.
Cảnh sát Triệu nhíu mày, nói với Hứa Giai Hâm: “Lúc trước đã xảy ra một vụ án mạng, đến tận bây giờ vẫn chưa bắt được hung thủ để kết án.”
Cảnh sát Triệu và Hứa Giai Hâm đã hợp tác lâu ngày, thậm chí còn được Hứa Giai Hâm hỗ trợ tìm một vài chứng cứ quan trọng - dù sao kiến trúc của nhân loại cũng không ngăn được quỷ. Đặc biệt còn là quỷ có hậu đài, mấy tấm phù chú đuổi quỷ kia hoàn toàn không có tác dụng với cô ấy.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo