Hứa Giai Hâm tiếp tục xem xét hồ sơ vụ án lần này, biểu cảm dần trở nên nghiêm túc. Mới đây đã xảy ra hai vụ án tài xế sát hại hai hành khách nữ, hung thủ đều là cùng một người. Hắn cướp xe của người khác, cải trang thành tài xế rồi xuống tay với hành khách. Hai nạn nhân mà hắn xuống tay, đều là những cô gái làm việc ở những nơi như KTV, câu lạc bộ. Thủ đoạn của hung thủ vô cùng tàn nhẫn, hắn không lập tức giết chết những cô gái đó, còn tránh đi rất nhiều vị trí trọng yếu, cuối cùng các cô ấy đều tử vong do mất máu quá nhiều.

Bởi vì việc này, trong khoảng thời gian gần đây ở thành phố R, các cô gái trẻ không ai dám đi taxi, lòng người hoang mang lo sợ.

Trong lòng cô ấy có chút tức giận, nói: “Tôi sẽ hỗ trợ.”

Hứa Giai Hâm tự hỏi, trước tiên cô ấy nhờ Tiểu Kim giúp cô ấy gia tăng vận khí, như vậy nhất định có thể gia tăng xác suất gặp được hung thủ.

Sau đó, vào mỗi buổi tối, cô ấy đều bám riết không tha, đêm nào cũng gọi taxi, xem có thể dụ hung thủ cắn câu hay không.

Sau khi giằng co suốt một tuần, cuối cùng Hứa Giai Hâm cũng thấy được một chút hy vọng.

Vào khoảng hai giờ sáng, cô bước ra khỏi một câu lạc bộ và đứng ở cửa gọi xe. Trong vòng chưa đầy mười phút, liền có một chiếc taxi chạy đến.

Hứa Giai Hâm lên xe, dù sao tiền taxi cũng sẽ do Cục cảnh sát chi trả.

Cô phát hiện trong xe không giấy chứng nhận hành nghề taxi, hiển nhiên đã bị thu lại. Tài xế khoảng chừng ba mươi tuổi, ánh mắt liếc nhìn Hứa Giai Hâm ngồi ở ghế sau, hiện lên ánh sáng không rõ ý tứ.

“Mấy người tan tầm muộn như vậy sao?” Hắn bắt đầu hàn huyên cùng Hứa Giai Hâm.

Hứa Giai Hâm ừ một tiếng: “Hôm nay tan ca muộn.” Sau đó báo một địa chỉ.

Tài xế câu được câu không trò chuyện với cô ấy, một lúc sau đề tài được dẫn đến trên người cô:

“Cô làm ở hội sở Mẫu Đơn kia sao? Cô đã làm ở đấy bao lâu rồi?”

“Tôi vừa mới đến được một tháng.”

Tài xế cười nhạo nói: “Tôi thật không hiểu được mấy cô gái trẻ các cô, công việc đứng đắn thì không làm, một hai phải đi đến những nơi đó, là bởi vì nhanh kiếm được tiền sao?” Lúc hắn nói chuyện, giọng điệu có vài phần thống hận.

Hứa Giai Hâm nhìn quang cảnh xung quanh ngày càng hoang vắng, cách nơi cô ấy muốn đến càng lúc càng xa, trong lòng cô ấy đã có đáp án. Thật đúng là không uổng công vất vả mấy ngày nay của cô ấy, cuối cùng cũng đã thành công tìm được hung thủ.

Hứa Giai Hâm nói: “Làm ở đâu là tự do của tôi. Dù là các KTV cũng có vị trí công việc đứng đắn.”

Tài xế nở nụ cười lạnh lùng: “Làm ở mấy chỗ kia mà còn nói những lời này, đây là đang giả vờ thanh thuần sao?”

“Ngủ một lần chắc nhận được không ít tiền boa đi? Tôi thấy quần áo trên người cô cũng không phải hàng rẻ tiền, bình thường chi tiêu cũng không ít đi?”

Hắn càng nói càng phẫn nộ: “Cô có bạn trai chưa? Bạn trai cô có biết những việc này không? Hay là chờ mấy người chơi đủ rồi lại đi tìm người thành thật đổ vỏ?”

Chiếc xe đột nhiên phanh gấp lại, trong tay tài xế cầm một con dao nhỏ, lập lòe hung quang.

“Cô cũng đừng nghĩ đến chuyện báo cảnh sát, tín hiệu trong xe tôi không tốt đâu.” Trên mặt hắn là ý cười tàn nhẫn, chờ mong được nhìn thấy vẻ hoảng sợ trên mặt cô gái này, hưởng lạc thú khi giết chết cô ấy.

Hứa Giai Hâm rất phối hợp lộ ra biểu tình sợ hãi: “Anh là hung thủ giết người mấy ngày gần đây ư?”

Tài xế đắc ý cười tươi hơn: “Đúng vậy, nếu không phải tiện nhân mấy người, tôi cũng sẽ không bị bệnh. Mấy người đến bồi tôi đi.”

Hứa Giai Hâm dùng bút ghi âm thu lại những lời hắn nói, đây sẽ là chứng cứ phạm tội.

Hứa Giai Hâm lắc đầu, cũng không diễn kịch nữa: “Anh làm ra những chuyện này, không sợ sẽ gặp phải báo ứng sao?”

Cho dù tài xế này có thảm hại đến đâu, cũng không thể lấy lý do này làm tổn thương những cô gái vô tội.

“Báo ứng? Cô thật ngây thơ, thời buổi này thế mà còn có người tin vào báo ứng. Cô yên tâm, tôi sẽ không để cô chết nhanh đâu.”

Dứt lời, con dao nhỏ trong tay hắn trực tiếp đâm về phía Hứa Giai Hâm, khi đâm trúng thân thể cô ấy, trên mặt hắn còn lộ ra nụ cười vặn vẹo. Một nhát lại một nhát, hắn thành thạo tạo ra các vết thương trên cơ thể cô ấy, giống hệt như khi tàn sát những cô gái kia vậy.

Đột nhiên, tầm nhìn hắn mơ hồ. Đau đớn trên người khiến hắn không thể nói được thành lời.

Sau khi tầm nhìn trở lại rõ ràng, hắn phát hiện trước mặt hắn không còn bóng người nào, mà trên ngực hắn đang cắm một con dao nhỏ, trên người đều là máu, máu không ngừng chảy ra, sinh mệnh của hắn cũng đang dần dần mất đi.

Hắn ngã xuống, đôi mắt trừng thật lớn - không có khả năng! Thế mà hắn lại tự đâm bản thân mình!

Đau đớn trên người làm hắn hận không thể chết ngay lập tức, nhưng bởi vì kỹ thuật của hắn quá hoàn hảo nên không thể nào chết ngay, chỉ có thể cảm nhận nỗi thống khổ như những cô gái bị hắn giết phải chịu đựng khi còn sống.

Hứa Giai Hâm xuất hiện trước mặt hắn, chân cách mặt đất một khoảng.

Quỷ…

Thế mà lại là quỷ! Hóa ra thế giới này thật sự có quỷ, vậy địa phủ ở đâu?

Trong lòng tài xế hiện lên suy nghĩ này, cả người lạnh băng run rẩy. Sở dĩ hắn không kiêng nể điều gì, cũng là vì không tin vào cái gọi là quỷ thần báo ứng.

Hứa Giai Hâm chán ghét nói: “Anh có biết những hình phạt ở âm tào địa phủ là như thế nào hay không? Không chỉ có mười tám tầng địa ngục, còn có rất nhiều tiểu địa ngục, như là địa ngục lóc xương rốc thịt, địa ngục rút gân lôi cốt..”

Cô ấy tỉ mỉ nói ra những hình phạt đó, tài xế nghe vậy toàn thân đều sởn tóc gáy.

Một tiếng rưỡi sau, tài xế không còn hơi thở, đôi mắt trừng thật lớn, giống như nhìn thấy điều gì đó thật đáng sợ.

Hứa Giai Hâm rũ mí mắt xuống, từ trước đến nay, đây là lần đầu tiên cô ấy thấy chết mà không cứu, nhưng cô ấy cũng không hề hối hận.

1.04517 sec| 2399.859 kb