Đương nhiên Tề Ninh thừa biết, Tư Mã Lam ra vẻ thành thật, nhưng thật ra cũng ngầm có ý cảnh cáo mình.

Tư Mã Lam lật đổ Hoài Nam vương, nhưng lại khiến Cẩm Y Tề gia trở thành đối thủ của mình.

Mặc dù thế lực của Cẩm Y Tề gia trong triều không thể so sánh với Tư Mã gia, nhưng không ai quên rằng Cẩm Y Tề gia thống suất quân đoàn Tần Hoài hơn mười năm, trước khi hoàn toàn tách rời quan hệ giữa Cẩm Y Tề gia và quân đoàn Tần Hoài, thì ngay cả Tư Mã gia quyền khuynh thiên hạ, cũng không dám tùy tiện động chạm vào Cẩm Y Tề gia.

Hơn nữa, hôm nay tình hình thiên hạ có biến, Bắc Hán phát sinh nội loạn, là thời cơ rất tốt để Sở quốc Bắc thượng, điểm này bá quan văn võ đều thấy rõ, Tư Mã Lam không thể không nhận ra.

Tư Mã Lam đương nhiên mong muốn tìm cơ hội lật đổ Cẩm Y Tề gia, để một tay nắm quyền triều chính, nhưng Tư Mã Lam hiểu rõ, Cẩm Y Tề gia không giống Hoài Nam vương, muốn lật đổ Tề gia, không phải là chuyện dễ dàng.

Hơn nữa, một khi phát sinh xung đột lớn, chắc chắn Sở quốc sẽ rơi vào một cuộc chiến tranh tương tàn thảm khốc.

Cẩm Y Tề gia có sự ủng hộ của quân đội và nắm giữ Hắc Lân doanh, cũng không thể đánh đồng với Hoài Nam vương.

Một khi Sở quốc xảy ra nội loạn, thì cơ hội Bắc thượng chinh phạt Bắc Hán cũng mất đi, nào ai biết được, nếu bỏ qua cơ hội này, sau này có còn cơ hội khác hay không.

Tư Mã Lam đương nhiên quyền khuynh thiên hạ, nhưng dù sao cũng là cựu thần đã làm quan qua ba đời vua, tầm nhìn của ông ta không thể chỉ giới hạn ở Sở quốc, mà chắc chắn phải vươn tới phương Bắc.

Nếu như lập tức có thể duy trì hòa bình với Cẩm Y Tề gia, thậm chí vì sự nghiệp Bắc phạt, có thể khiến Cẩm Y Tề gia trở thành Thiên Lôi sai đâu đánh đó của Tư Mã gia, đương nhiên là kết quả cuối cùng.

Đương nhiên Tề Ninh nghe ra ý tứ trong lời nói của Tư Mã Lam. Tư Mã Lam thật sự mong muốn vì việc Bắc phạt, mà để Cẩm Y Tề gia theo chung một đường.

Nếu như Tư Mã gia thật sự dừng việc đấu tranh giành lấy quyền lực trong nội bộ Sở quốc, dồn sức vào việc Bắc phạt, thì Tề Ninh cũng không phải là không muốn phối hợp, nhưng trong lòng Tề Ninh hiểu rất rõ, nếu như Tư Mã gia không viện cớ Bắc phạt để mở rộng thế lực trong triều, loại bỏ những kẻ đối lập, thì Tư Mã gia đã không còn là Tư Mã gia nữa rồi.

Trong lời nói của mình, Tề Ninh cũng ngầm tỏ ý với Tư Mã Lam, nếu như Tư Mã gia quả thật là vì Sở quốc mà mở rộng bờ cõi, đương nhiên Cẩm Y Tề gia sẽ phối hợp, nhưng nếu như Tư Mã gia có ý đồ khác, Cẩm Y Tề gia cũng sẽ không đứng ngoài cuộc, để mặc cho Tư Mã gia muốn làm gì thì làm ở trong triều.

Hai người lời lẽ sắc bén, đều tự biểu lộ lập trường và thái độ.

Nhưng Tề Ninh cũng biết, Sở quốc quả thật cũng phải bắt đầu việc Bắc phạt, dù sao ba vị hoàng tử của Bắc Hán vì tranh đoạt ngôi vị mà chém giết lẫn nhau, xảy ra chiến tranh loạn lạc, chắc chắn Bắc Hán sẽ sụp đổ. Đây là cơ hội ngàn năm có một, cầu còn không được, vua quan Sở quốc tuyệt đối không thể bỏ lỡ.

Sứ đoàn Đông Tề rời khỏi, cũng khiến không khí vui mừng kéo dài nhiều ngày vì lễ thành hôn của hoàng đế cũng dần dần phai nhạt.  Lẽ phải không ở lòng người, thì là không quan tâm thực lực, nguyên tắc này
Tề Ninh hiểu rõ hơn bất cứ ai, muốn có chỗ đứng trong triều, hắn không thể dựa vào hoàng đế và thân cận với hoàng đế, mà bản thân hắn phải có thực lực.

Tuy quân đội Tần Hoài là con át chủ bài trong tay Cẩm Y Tề gia, nhưng biến động khó lường, tuy rằng hiện nay quân đoàn Tần Hoài vẫn có quan hệ sâu xa với Cẩm Y Tề gia, nhưng trên thực tế, quyền khống chế quân đoàn Tần Hoài cũng không nằm trong tay Cẩm Y Tề gia. Lực lượng duy nhất mà hiện nay Cẩm Y Tề gia nắm chắc trong tay, chỉ có thể là Hắc Lân doanh vừa được xây dựng cách đây không lâu.

Hôm nay hoàng đế tìm được cơ hội, để cho Tề Ninh nắm Hình bộ, đương nhiên Tề Ninh không thể bỏ qua cơ hội này. Đối với hắn, việc cấp bách chính là phải khống chế chắc chắn nha môn Hình bộ trong tay. Chỉ cần nắm chặt con bài tẩy nha môn Hình bộ trong tay, chỉ cần Cẩm Y Tề gia còn con bài tẩy Hình bộ, kết hợp với Hắc Lân doanh, thì Tư Mã gia càng không dám hành động thiếu suy nghĩ đối với Cẩm Y Tề gia. Hơn nữa, Tư Mã gia muốn loại bỏ phe đối lập trong triều, cũng sẽ cảm thấy rất vướng tay vướng chân bởi vì Cẩm Y Tề gia khống chế Hình bộ.

Giờ điểm danh ngày hôm đó, sáng sớm Tề Ninh đã đi thẳng tới nha môn Hình bộ. Hắn đã nắm rõ, quan lại ở nha môn lục bộ đều phải tới nha môn làm việc vào giờ Mão ba khắc, bởi vậy vừa qua khỏi giờ Mão, hắn đã ngồi ở chính đường của nha môn Hình bộ.

Hình bộ là nơi quản lý pháp luật, đại đường của Hình bộ đương nhiên cũng rất uy nghiêm. Sau khi tới đại đường, Tề Ninh ngồi trên ghế dựa, tựa lưng nhắm mắt dưỡng thần, không nói lời nào.  Trước giờ mẹo ba khắc, nhiều quan lại của bảy ty nha môn Hình bộ đã nhộn nhịp đi tới trong ngoài chính đường. Người tới sớm nhất là Chủ sự Hình bộ Thẩm Liêm, người Tề Ninh đã gặp lần trước, kế tiếp là Hình bộ Hữu thị lang Chử Minh Vệ. Tề Ninh thản nhiên ngồi đó, khi có người tiến vào, liền liếc mắt nhìn lướt qua, Đốc bộ ty Ty phó Liêu Chấn cùng với Vi Ngự Giang, người hắn đã gặp trên sông Tần Hoài đêm đó, cũng đều ở trong đoàn người.
 

Tới giờ Mão ba khắc, trong đại đường đã có ba bốn mươi người, chia ra đứng ở hai bên. Từ quan phục của họ, Tề Ninh nhận ra đã có quá nửa số trưởng ty trong bảy ty hình bộ đã đến. Tuy nhiên Thu thẩm xử ty thẩm Tào Sâm vẫn không thấy đâu, Hình bộ Tả thị lang Đạt Hề Xung cũng không có trong đám người,

- Thẩm chủ sự, bây giờ đã mấy giờ rồi?

Tề Ninh ngồi thẳng lên, nhìn về phía Thẩm Liêm, mỉm cười hỏi.

Thẩm Liêm vội đứng lên, chắp tay nói:

- Hồi bẩm Hầu gia, vừa qua khỏi giờ Mão ba khắc!

- Hầu gia?

Tề Ninh lại cười nói:

- Ta ngồi ở đây, chỉ là Hầu gia thôi sao?

Thẩm Liêm sửng sốt, nhưng hiển nhiên y là một người rất khôn khéo, vội nói:

- Dạ phải, là ty chức sơ suất, hồi bẩm Bộ đường đại nhân, đã qua giờ Mão ba khắc rồi ạ!

Tề Ninh khẽ gật đầu, nhìn lướt qua một lượt, mới nói:

- Ba ngày trước, bổn quan cũng đã nói trước, hôm nay phải điểm danh, hơn nữa cũng đã nhắc nhở, cho dù là nhà bị cháy, cũng phải đến đúng giờ bổn quan đã nói.

Ánh mắt sắc bén, hắn lại hỏi:

- Chử thị lang, người của Hình bộ đã đến đủ cả chưa?

Chử Minh Vệ cũng nhìn lướt qua một lượt, rồi mới bước ra khỏi hàng, nói:

- Hồi bẩm Bộ đường đại nhân, ngoại trừ những người rời kinh giải quyết việc công, các quan lại trên dưới ở lại kinh hầu như đều đã đến, còn khoảng mười người có lẽ còn đang trên đường đến.

Người tham dự điểm danh đương nhiên là quan lại của Hình bộ, lính coi ngục bên dưới thật ra không cần đến đây điểm danh, Hình bộ có tổng cộng một trăm ba mươi sáu quan lại lớn nhỏ, lúc này trong ngoài đại đường, đã có trên trăm người có mặt.

- Thẩm chủ sự, hễ ai không tới, lập tức ghi lại trong danh sách, rồi trình lên cho bổn quan.

Tề Ninh lại dựa vào ghế, nhắm mắt lại nói:

- Chúng ta chờ!

Mọi người nhìn nhau, Thẩm Liêm giật mình sợ hãi, nhưng liền nhanh chóng cầm sổ lên, kiểm tra quan lại. Sau gần nửa canh giờ, y mới trình danh sách lên. Tề Ninh tiếp lấy, tiện tay lật xem một chút rồi đặt danh sách lên bàn, sau đó vẫn ngồi dựa lưng vào ghế, nhắm mắt dưỡng thần.

Sau một lát, Chử Minh Vệ chắp tay nói:

- Bộ đường, có cần phái người đi thúc giục không?

Tề Ninh cũng không mở mắt, chỉ khoát tay một cái, rốt cuộc là có ý gì, cũng không nói rõ. Các quan viên đều ngẩn ra, Chử Minh Vệ cũng quay người lại, thấp giọng bảo Thẩm Liêm:

- Phái người tìm gọi những người đó đến.

- Chử đại nhân, còn Đạt Hề Xung đại nhân…?

- Cũng phái người gọi đến.

Chử Minh Vệ thấp giọng nói:

- Nói là Bộ đường đại nhân đang chờ trong nha môn, không ai được vắng họp.

Thẩm Liêm dạ một tiếng, liền vội vã lui xuống.

Sau khi phái người đi, Thẩm Liêm trở lại đại đường, lại nghe giữa đại đường yên lặng vang lên tiếng ngáy. Các quan lại đều nhìn nhau, mà tiếng ngáy phát ra từ chỗ Tề Ninh. Thẩm Liêm nhìn về phía đó, thấy vị tiểu Hầu gia đã dựa vào ghế ngủ ngon lành.

Thẩm Liêm đi tới bên cạnh Chử Minh Vệ, thấp giọng nói:

- Chử đại nhân, vậy…?

- Cứ chờ vậy.

Dáng vẻ ung dung, Chử Minh Vệ bình tĩnh nói:

- Ngày hôm nay là ngày đầu tiên Bộ đường đại nhân điểm danh, người không tới đương nhiên là phải chờ đợi rồi.

Thẩm Liêm khẽ gật đầu, cũng không nói gì thêm.

Trong lúc nhất thời, trong đại đường Hình bộ xuất hiện một cảnh tượng hết sức hoang đường: Hình bộ thượng thư ngồi trong đại đường ngáy vang, mà các quan lại lớn nhỏ trong ngoài đại đường đều đứng im phăng phắc, không ai nói một lời nào.

Chốc lát sau, rốt cuộc lại có mấy quan viên lững thững đi tới, thấy cảnh tượng như vậy trong nha môn, họ hơi biến sắc, nhưng vẫn đi tới. Khi tới trước cửa, họ do dự đứng lại, không dám bước vào đại đường.

Có vài quan lại nhìn mấy viên quan đến muộn, trong ánh mắt đều thoáng hiện vẻ hả hê khi người khác gặp họa.

Khi Thu phán xử ty thẩm Tào Sâm tới nha môn Hình bộ, đã là giờ Thìn hai khắc, muộn gần một canh giờ so với quy định.

Mới sáng sớm, trên trăm vị quan viên phải mỏi gối chồn chân đứng chờ trong ngoài đại đường chỉ vì có người đến muộn, trong lòng họ khó tránh khỏi oán giận, tất nhiên vừa oán giận sự hà khắc của vị tiểu Hầu gia kia, nhưng cũng oán trách những quan viên đến muộn làm liên lụy mọi người.

Tào Sâm đi tới bên ngoài đại đường, nhìn thấy ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào người mình, cũng không hề lộ vẻ hổ thẹn, ngược lại còn nghênh ngang đi vào đại đường, đứng bên cạnh Đốc bộ ty Liêu Chấn, dáng vẻ như không có việc gì, khiến nhiều người khẽ nhíu mày. Đúng vào lúc này, chợt nghe tiếng ngáy dừng lại, mọi người vội nhìn về phía Tề Ninh, thấy tiểu Hầu gia đã ngồi thẳng dậy, duỗi hai tay vặn người.

Tào Sâm liếc nhìn, vẻ mặt bình tĩnh. Tề Ninh đưa mắt liếc nhìn quanh một lượt, rồi dừng trên người Tào Sâm, cười hỏi:

- Tào ty thẩm tới lúc nào vậy?

Tào Sâm bước ra khỏi hàng, nói:

- Hồi bẩm Hầu gia…!

Còn chưa nói xong, Thẩm Liêm ở bên kia ho khan hai tiếng, ý muốn nhắc nhở. Tào Sâm liếc mắt, vẫn tiếp tục nói:

- Tối hôm qua ty chức phúc tra mấy vụ án, đến giờ Tý mới đi ngủ, sáng nay ngủ dậy muộn, không thể tới nha môn đúng giờ, xin Hầu gia trách phạt!

Tề Ninh mỉm cười nói:

- Nói như vậy, tối hôm qua Tào ty thẩm đúng là vất vả rồi.

Hắn hơi khom người tới trước, như cười như không, nói:

- Như vậy tối hôm qua Tào ty thẩm phúc tra vụ án ở chỗ nào?

Mà phúc tra án kiện nào? Kết quả làm sao? Không biết có thể nói ra trước mặt mọi người không?  Tào Sâm ngẩn ra, nhưng vẫn khăng khăng nói:
 

- Ty chức…ty chức xem xét hồ sơ vụ án ở nhà. Hồ sơ vụ án quá nhiều, lát nữa ty chức…ty chức chỉnh lý xong, sẽ trình lên Hầu gia.

- Ở nhà?

Tề Ninh sờ cằm, nhìn về phía Chử Minh Vệ, hỏi:

- Chử đại nhân, nha môn Hình bộ tan việc giờ nào?

- Hồi bẩm Bộ đường đại nhân, theo lệ thương, nếu không phải trực đêm, giờ Dậu là có thể rời khỏi nha môn. Nếu có án quan trọng phải thẩm tra xử lý, có thể phải ở lại nha môn.

Chử Minh Vệ cung kính nói.

- Vậy hôm qua Thu phán xử có án quan trọng gì?

- Theo hạ quan biết, hôm qua Thu phán xử cũng không có đại án phải xử lý.

Tề Ninh khẽ gật đầu, nhìn chằm chằm Tào Sâm, mỉm cười hỏi:

- Nói như vậy, ngày hôm qua Tào đại nhân rời khỏi nha môn vào giờ Dậu, vẫn làm việc công tới giờ Tý canh ba?

Tào Sâm hơi chớp mắt, nhưng vẫn nói:

- Đúng…Đúng là như vậy!

Nụ cười vẫn trên môi, Tề Ninh lại nói:

- Tào ty thẩm, bổn quan cho ngươi một cơ hội cuối cùng, ngươi hãy nhớ kỹ lại một chút, giờ Dậu tối hôm qua sau khi rời khỏi nha môn, ngươi có thực sự quay trở lại đó làm việc tới giờ Tý hay không?

Đừng vội vã trả lời, từ từ suy nghĩ đi, bổn quan đã đợi ngươi được một canh giờ, thì chờ thêm vài khắc nữa cũng không hề gì, nhớ ra rồi hãy đáp lời!

 

0.12966 sec| 2460.828 kb