Chử Minh Vệ tuyên thệ trung thành với Tề Ninh, đương nhiên Tề Ninh sẽ không lập tức tin tưởng y, tuy vậy hắn hiểu rõ, mặc dù hắn khiến các quan viên trong Hình bộ sợ hãi, nhưng quan hệ trong nha môn Hình bộ rắc rối phức tạp, muốn làm trong sạch nơi này, đúng là cần sự hỗ trợ hết mình của Chử Minh Vệ.

Đương nhiên hắn biết, tuy Chử Minh Vệ là Hình bộ Hữu thị lang, nhưng những năm gần đây, thực quyền ở Hình bộ hết sức giới hạn.

Tiền Nhiêu Thuận một tay che trời ở Hình bộ, mà tâm phúc của Tiền Nhiêu Thuận là Đạt Hề Xung là người tài giỏi, có hai người này nắm giữ Hình bộ, tuy Chử Minh Vệ mang danh Hình bộ Hữu Thị lang, nhưng luôn bị trói tay trói chân, như một kẻ đứng ngoài lề.

Bản thân Chử Minh Vệ cũng là một người rất thông minh, ở Hình bộ, y rất khiêm nhường thu mình lại, hơn nữa cũng không kết bè kết phái. Chử Minh Vệ biết rõ, nếu y chỉ có một mình, có thế lực yếu ớt ở Hình bộ, thì Tiền Nhiêu Thuận có thể nghĩ y chẳng là trở ngại gì, tiếp tục để mặc y ở vị trí Hình bộ Hữu thị lang, nhưng một khi phát hiện Chử Minh Vệ kết bè kết phái, vị trí của Chử Minh Vệ rất có thể không giữ được nữa.

Bởi vậy những năm gần đây, Chử Minh Vệ thu mình lại, hết sức khiêm nhường, thậm chí còn bị người ta quên mất.

Bước chân vào quan trường, không ai cam tâm trở thành vật trang trí, từ đáy lòng, Chử Minh Vệ cũng muốn trở nên nổi bật, có thành tích ở Hình bộ, cũng chính vì như vậy, lần này Chử Minh Vệ mượn tay Tề Ninh, lật đổ Đạt Hề Xung, mà kế tiếp vị trí Hình bộ Tả thị lang sẽ là của Chử Minh Vệ.

Tề Ninh cũng không quên giao ước với Cửu Khê Độc Vương, màn đêm vừa buông xuống liền bảo Chử Minh Vệ thu xếp giao thi thể của Đoàn Thanh Trần cho Cửu Khê Độc Vương. Giữ thi thể của Đoàn Thanh Trần ở Hình bộ cũng không có tác dụng gì, Chử Minh Vệ đích thân phụ trách việc này, bảo Thu Thiên Dịch mang thi thể của Đoàn Thanh Trần đi.

Thu Thiên Dịch cũng không nói nhiều, liền mang thi thể của Đoàn Thanh Trần tới Ly Kinh. Tề Ninh thầm hiểu, tuy Thu Thiên Dịch là một người hung ác, nham hiểm, nhưng người này ngẫu nhiên mà trở thành Độc vương, chứ con người ông ta vô cùng trọng chữ tín, một khi ông ta đã hứa tiếp tục tìm kiếm tung tích của Lục Thương Hạc, thì chắc chắn sẽ cố hết sức mà làm.

Vụ án Đạt Hề Xung tráo người, đương nhiên là được lập thành hồ sơ, Tề Ninh biết nếu trình lên hoàng thượng, rất có thể sẽ phải qua tay Tư Mã Lam. Tư Mã Lam luôn muốn lợi dụng Đạt Hề Xung để đưa thế lực của Tư Mã gia thâm nhập vào Hình bộ, nếu hồ sơ vụ án này rơi vào tay Tư Mã Lam, không biết tên cáo già đó sẽ làm ầm ĩ tới mức nào.

Hắn biết chuyện này chỉ có thể trực tiếp trình lên hoàng đế, cũng may là chứng cứ trong tay mình rất xác thực, chỉ cần một câu nói của hoàng đế, vụ án này sẽ có thể lập tức định án.

Loại chuyện này đương nhiên là không kéo dài được, sáng sớm hôm sau, Tề Ninh liền đích thân mang hồ sơ vào cung.

Sau khi vào cung, Tề Ninh vốn định đi thẳng tới ngự thư phòng, nhưng lại nghe nói hoàng đế không ở trong ngự thư phòng.

Lễ thành hôn của hoàng đế đã qua ba ngày, theo quy định, qua ba ngày, hoàng đế cần phải rời hậu cung, bắt đầu xử lý công việc.

Trước khi tiểu hoàng đế thành hôn, quan phụ chính đại thần có tiếng nói rất lớn đối với việc nước, nhưng xét ở một góc độ nào độ, khi đã thành hôn, là hoàng đế đã đưa ra tín hiệu cho bá quan và dân chúng thấy rằng, mình sẽ bắt tay vào quản lý việc triều chính.

Từ lâu, Long Thái đã trải qua nguyên phục (nghi thức dành cho người con trai đã trưởng thành, như đổi kiểu tóc, kiểu trang phục, làm lễ đội mũ…), sau khi kế vị gần một năm nay, trên thực tế nhiều sự vụ trong triều đều do Trấn Quốc công xem qua trước, sau đó mới trình lên hoàng đế, mà rất nhiều quyết sách cũng đều tuân theo ý kiến của vị phụ chính đại thần này. Thế nhưng, hôm nay hoàng đế thành hôn, nghĩa là đã hoàn toàn trưởng thành, theo thông lệ, phụ chính đại thần cũng phải bắt đầu dần dần rút ra khỏi chính sự.

Xưa nay, chuyện các hoàng đế khi lâm chung giao việc triều chính cho đại thần xảy ra không phải ít, tân hoàng đế còn nhỏ tuổi, có thể giao việc nước cho một số đại thần thân tín và có năng lực, để vững vàng vượt qua thời kỳ quá độ. Nhưng khi tân hoàng đế lớn lên, phần lớn các phụ chính đại thần cũng dần dần trao lại việc triều chính, cứ như vậy vua tôi hỗ trợ lẫn nhau, thuận lợi bước vào thời kỳ mới.

Nhưng trong số các phụ chính đại thần, cũng có một số người ham mê quyền lực, tìm mọi cách ngăn cản hoàng đế đích thân chấp chính, thậm chí còn trở thành quyền thần khuynh loát vua và dân chúng, muốn một tay che trời.

Tuy nhiên kết quả của những người như vậy, thường không tốt đẹp lắm, nếu không gan dạ, có hiểu biết và đầy tham vọng, thì phụ chính đại thần hoàn toàn không dám làm điều đó.

Tề Ninh vẫn nghĩ, sau khi thành hôn, rất có thể hoàng đế sẽ mượn cơ hội này, bắt đầu thu hồi một số quyền lực trong tay Trấn Quốc công. Với sự khôn khéo của mình, mặc dù Long Thái không thể lập tức trắng trợn tước đoạt quyền lực trong tay Trấn Quốc công, nhưng nhất định cũng không bỏ qua cơ hội tốt lấy lại hoàng quyền.

Tề Ninh nghĩ sau thành hôn ba ngày, rất có thể tiểu hoàng đế sẽ lập tức triệu tập quần thần bàn bạc chính sự, bắt đầu cho một giai đoạn mới của triều đại. Thế nhưng, thực tế không như Tề Ninh dự liệu, hôm nay đã qua ba ngày, nhưng dường như Long Thái cũng không có tâm tư để ý đến chính sự, cho tới hôm nay tiểu hoàng đế vẫn ở lại hậu cung.

Thời gian tân hôn, nam nữ ân ân ái ái, quấn quít bên nhau vốn cũng là thường tình, nhưng tố chất mà Long Thái biểu lộ trước đây, dường như cũng không phải là một hoàng đế bởi vì sắc đẹp mà lơ là việc nước, lúc này biết Long Thái vẫn còn ở hậu cung, Tề Ninh thật sự thấy hơi bất ngờ.

Tề Ninh vào cung là định bụng dùng dao sắc chặt đay rối, cấp tốc giải quyết vụ án của Đạt Hề Xung, bây giờ Long Thái lại ở hậu cung, hắn không phải là nội thần, đương nhiên không thể vào khi chưa được hoàng đế cho phép.

Cũng may thái giám trong cung đều biết hoàng đế rất coi trọng Cẩm Y hầu, có thái giám xin Tề Ninh chờ một lát, rồi tìm Phạm Đức Hải, thái giám tổng quản thiếp thân của Long Thái, vốn luôn ở bên cạnh hoàng thượng tới.

Phạm Đức Hải vừa nhìn thấy Tề Ninh, lập tức rảo bước đi tới. Tề Ninh cũng không dông dài, liền đi thẳng vào vấn đề, hỏi:

- Phạm công công từ hậu cung tới sao?

Phạm Đức Hải khẽ gật đầu, thấp giọng nói:

- Hầu gia muốn bái kiến thánh thượng?

- Đúng vậy, ta có việc quan trọng muốn bẩm tấu với hoàng thượng, không biết…?

- Hầu gia, đi vài bước hãy nói.

Phạm Đức Hải ra hiệu bằng mắt, Tề Ninh hơi khó hiểu, nhưng vẫn theo y tới hành lang. Phạm Đức Hải liếc chừng chung quanh, rồi mới thấp giọng nói:

- Hầu gia, thánh thượng đang xem ca múa với Hoàng hậu nương nương, còn dặn lão nô khi nào xem xong mới được phép bẩm tấu, hơn nữa…!

Vẻ mặt hơi không hài lòng, y lại nói:

- Hơn nữa hai ngày nay lão nô cũng không thể tới gần bên người hoàng thượng.

Tề Ninh ngẩn người, hết sức kinh ngạc, thấp giọng nói:

- Chẳng phải công công vẫn luôn thiếp thân hầu hạ bên cạnh hoàng thượng sao?

- Hầu gia có điều không biết, hiện nay Lễ nhạc giám Đại tổng quản Lưu Quán khiến hoàng thượng rất vui vẻ, nhiều ngày nay Lưu Quán luôn hầu hạ bên cạnh hoàng thượng.

Giọng Phạm Đức Hải lộ vẻ hơi ghen ghét:

- Hiện giờ muốn gặp thánh thượng, trước hết phải gặp Lưu Quán bẩm báo mới được.

Tề Ninh vô cùng kinh ngạc, thầm nghĩ chỉ mới vài ngày mình không gặp hoàng đế, làm sao lại xuất hiện thêm một tên Lưu Quán kia rồi? Trong lúc nhất thời, hắn cũng không biết trong cung xảy ra chuyện gì, nhíu mày hỏi:

- Lễ nhạc giám? Ta chưa từng nghe nói tới tên Lưu Quán này bao giờ?

- Hầu gia chưa từng nghe nói tới người này, cũng không có gì lạ.

Phạm Đức Hải thấp giọng nói:

- Thật ra trong số mười tám giám trong cung, Lễ nhạc giám vẫn chưa bao giờ xuất hiện. Khi tiên đế còn tại thế, một lòng lo toan việc nước, rất ít khi xem ca múa, chỉ có những ngày lễ lạt quan trọng mới triệu tập quần thần cùng xem, nhưng những lần như vậy cũng rất hiếm thấy. Ban đầu, khi thánh thượng đăng cơ, cũng không chú ý tới Lễ nhạc giám, nhưng cách đây mấy hôm, thánh thượng lại nhất thời cao hứng, cho gọi Lưu Quán tới, bảo hắn bố trí ca múa để Hoàng hậu nương nương xem.

Tề Ninh khẽ gật đầu, Phạm Đức Hải càng hạ giọng nói:

- Hoàng hậu nương nương giỏi ca múa, lúc xem ca múa, người còn đích thân chỉ điểm, hơn nữa còn nêu ý kiến với hoàng thượng.

Hoàng hậu nương nương muốn vì hoàng thượng mà làm biên đạo múa, chỉ điểm cho vũ cơ tập luyện, hoàng thượng liền cho phép, bởi vậy nhiều này nay, Lưu Quán ở lì trong Phượng Nghi cung.

Lúc này Tề Ninh mới hiểu rõ, hỏi:

- Hoàng hậu vẫn đang làm biên đạo múa sao?

- Nghe nói hôm qua đã biên đạo xong rồi, sáng sớm hôm nay, hẳn là đang trình diễn cho hoàng thượng xem.

Phạm Đức Hải nhẹ giọng nói:

- Hoàng thượng vô cùng sủng ái đối với hoàng hậu, lúc thành hôn, cứ như hình với bóng…!

Nói tới đây, dường như nghĩ mình nói sau lưng hoàng đế hơi nhiều, Phạm Đức Hải cười ngượng ngùng.

Tề Ninh thầm nghĩ, trước đây khi đi sứ Tề quốc, Long Thái đã có thiện cảm với công chúa Thiên Hương, hôm nay hai người kết làm phu phê, có thể nói là lưỡng tình tương duyệt (đôi lòng cùng vui). Hiện giờ công chúa Tề quốc đã trở thành hoàng hậu của Đại Sở, hoàng hậu chủ động đề nghị biên đạo múa vì hoàng thượng, đang lúc nhuyễn ngọc ôn hương, quyến luyến không rời, đương nhiên Long Thái vui vẻ đồng ý, chuyện này về tình về lý đều có thể nói là đương nhiên.

- Phạm công công, hôm nay ta có thể được bái kiến hoàng thượng hay không?

Tề Ninh nhẹ giọng hỏi:

- Hay là ngày mai ta lại vào cung?

Phạm Đức Hải do dự một chút, dáng vẻ ngập ngừng muốn nói lại thôi, Tề Ninh thấy vậy, thấp giọng nói:

- Có chuyện gì công công cứ nói ra, đừng ngại!

Phạm Đức Hải do dự một chút, rồi nhẹ giọng nói:

- Hầu gia, hôm nay ngài không gặp được hoàng thượng, chỉ sợ ngày mai cũng khó mà gặp được.

- Xin công công chỉ giáo?

- Theo lão nô biết, ngày hôm qua Lưu Quán vừa chọn mấy cô gái đưa vào cung, có người nói họ đều đàn rất hay.

Vẻ mặt nghiêm nghị, Phạm Đức Hải nói tiếp:

- Hôm nay Lưu Quán cố ý nói trước mặt lão nô, mấy cô gái đó đều là ca cơ ngàn dặm mới tìm được một người, hơn nữa không những tài đàn điêu luyện mà giọng hát cũng tuyệt vời, hắn chuẩn bị dâng hiến họ cho hoàng thượng.

- Ca cơ?

Tề Ninh ngẩn người, rồi cười lạnh nói:

- Chẳng lẽ Lưu Quán muốn hoàng thượng suốt ngày trầm mê trong ca múa?

- Lưu Quán quản lý Lễ nhạc giám, muốn làm hoàng thượng và hoàng hậu vui vẻ, chỉ có thể dựa vào ca múa.

Phạm Đức Hải cũng hết sức bất mãn, nói:

- Dường như Hoàng hậu nương nương vô cùng yêu thích ca múa, Lưu Quán lựa ý hùa theo, hoàng thượng lại sủng ái hoàng hậu nương nương, đi theo bên cạnh hoàng hậu…!

Nhìn quanh một chút, Phạm Đức Hải càng kề sát tai Tề Ninh, thấp giọng nói:

- Lão nô chỉ lo lắng Lưu Quán sẽ còn tiếp tục dẫn người vào cung, vì vậy mà bỏ lỡ việc nước!

Trong lòng Tề Ninh thừa biết Phạm Đức Hải chưa chắc lo lắng hoàng đế làm lỡ việc nước, mà đơn giản là lo Lưu Quán thay thế vị trí của mình, trở thành thái giám tâm phúc của Long Thái.

Nơi nào có người, nơi đó có giang hồ, nơi nào có giang hồ thì tất có tranh đấu. Trong cung có mười tám giám, xoay quanh hoàng đế, Phạm Đức Hải là tổng quản đại thái giám, Lưu Quán chỉ là Lễ nhạc giám tổng quản, theo cấp bậc, đương nhiên Lưu Quán xếp dưới Phạm Đức Hải. Thế nhưng, nếu Lưu Quán thật sự làm cho hoàng đế và hoàng hậu vui vẻ, thì Phạm Đức Hải cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ đối với Lưu Quán. Hơn nữa, Lưu Quán cũng tạo ra sự uy hiếp rất lớn đối với vị trí của Phạm Đức Hải.

- Vậy theo ý tứ của Phạm công công, bây giờ ta nên làm thế nào để bái kiến hoàng thượng?

Tề Ninh hơi trầm ngâm, rồi chăm chú nhìn Phạm Đức Hải, hỏi.

Phạm Đức Hải suy nghĩ một chút, rồi đáp:

- Hầu gia là vì việc nước mà đến, đã có chuyện quan trọng muốn bẩm tấu với hoàng thượng, lão nô xin liều mạng bị thánh thượng trách phạt, cũng phải đi bẩm báo một tiếng. Hầu gia ở đây chờ một chút, lão nô lập tức đến Phượng Nghi cung, nếu được thánh thượng truyền Hầu gia vào, lão nô sẽ lập tức báo lại!

Tề Ninh chắp tay thi lễ, mỉm cười nói:

- Vậy xin làm phiền công công rồi!

Phạm Đức Hải cũng không nói nhiều, bảo Tề Ninh chờ, rồi liền xoay người đi tới Phượng Nghi cung bẩm báo. Tề Ninh ngồi xuống ghế, hơi nhíu mày, thầm nghĩ chẳng lẽ tiểu hoàng đế rơi vào lưới tình nhuyễn ngọc ôn hương, bị mê hoặc bởi thứ âm nhạc đồi trụy?

 

0.06491 sec| 2474.336 kb