Giọng Tề Ninh không lớn, nhưng đủ để các quan rùng mình.
Vi Ngự Giang bỗng tiến tới một bước, quỳ rạp xuống đất, cao giọng nói:
- Ty chức nhất định không phụ kỳ vọng của Bộ đường đại nhân, tận tâm làm việc, luôn luôn tuân thủ pháp luật!
Tề Ninh mỉm cười gật đầu. Đúng lúc này, lại nghe bên ngoài có tiếng ồn ào, lại nghe có người lớn tiếng nói:
- Đều nhường một chút, nhường một chút!
Vi Ngự Giang đứng dậy, xoay người lại nhìn sang, thì thấy đoàn người tụ tập bên ngoài đại đường đều đã tản ra, nhường chỗ cho bốn thanh niên mặc đồ xanh khiêng một cái cáng tiến vào, trên cáng có một người nằm, đó là Hình bộ Tả thị lang Đạt Hề Xung.
Tề Ninh liếc mắt, liền trở lại vị trí ngồi xuống. Khi cáng được khiêng vào đại đường, các quan viên hai bên đều thi lễ với Đạt Hề Xung, dáng vẻ rất kính nể. Tề Ninh nhìn thấy cảnh đó, liền biết Đạt Hề Xung khác hẳn Tào Sâm, uy danh và thế lực của Đạt Hề Xung, một ty thẩm như Tào Sâm không sao sánh được.
Sau khi cáng được đưa vào đại đường, Đạt Hề Xung giơ tay lên, bốn gã thanh niên mặc đồ xanh liền hết sức cẩn thận đặt cáng xuống. Hai người đỡ Đạt Hề Xung ngồi dậy, một người phía sau đặt một cái gối dựa sau lưng Đạt Hề Xung.
Đạt Hề Xung nhìn về phía Tề Ninh đã ngồi xuống, chắp tay nói:
- Hầu gia, hạ quan…không được khỏe, không thể hành lễ, xin chớ trách.
Giọng y vô cùng lạnh nhạt. Mọi người ở đây đều biết lần trước Đạt Hề Xung dẫn người tới phủ của Hoài Nam vương, lại bị Tề Ninh đánh một trận trước mặt mọi người, kể từ ngày hôm đó, đây là lần đầu tiên tới nha môn Hình bộ.
Đạt Hề Xung đương nhiên là có thâm cừu đại hận đối với Cẩm Y hầu.
- Thế nào? Thương thế của Đạt Hề đại nhân vẫn chưa bình phục sao? Tề Ninh lại cười nói:
- Tìm đại phu nổi tiếng khám một chút, đừng có tìm mấy đại phu vân du bốn phương, kẻo họ lại kê mấy đơn thuốc cao vớ vẩn bôi cho da chó.
Gương mặt thoáng hiện vẻ phẫn nộ, Đạt Hề Xung kìm nén cơn giận, nói:
- Đa tạ Hầu gia quan tâm.
- Đạt Hề đại nhân, hôm nay bổn quan điểm danh, ngươi đến muộn gần hai canh giờ, có gì muốn nói không?
Tề Ninh diềm tĩnh nói:
- Chẳng lẽ là không muốn nhìn thấy bổn quan?
- Hạ quan có thương tích trong người, cho nên không đến nha môn.
Đạt Hề Xung nói:
- Cáng này lâm thời chế tạo, bởi vậy mới tới chậm một chút, nếu Hầu gia giáng tội, hạ quan đương nhiên lĩnh tội.
- Về tình có thể tha thứ.
Tề Ninh gật đầu nói:
- Ngươi chờ một chút, bổn quan còn có chuyện chưa xử lý xong.
Bằng giọng lạnh lẽo, hắn lại quát lên:
- Vừa rồi những người nào đến muộn, đều đứng ra cho ta!
Mười mấy quan viên đến muộn vốn đều đứng bên ngoài không dám đi vào, lúc này, nghe Tề Ninh quát lên, họ đều do dự, những quan viên đứng bên cạnh họ sợ bị liên lụy, đều tránh xa họ. Mười mấy quan viên đều biết có tránh cũng không tránh được, đành lần lượt đứng dậy, đi vào đại đường, đều quỳ xuống phía dưới.
Tề Ninh nhìn lướt qua, rồi hỏi:
- Khi thượng thư tiền nhiệm Tiền Nhiêu Thuận còn tại chức, các ngươi cũng đi làm muộn như thế sao?
Các quan viên đều cúi đầu, không dám nói lời nào.
- Bổn quan sẽ không chuyên quyền độc đoán.
Tề Ninh chậm rãi nói:
- Trong số các ngươi, nếu có có thật sự có việc gấp, hơn nữa có đệ đơn xin nghỉ lên nha môn Hình bộ, bổn quan có thể dựa theo tình hình thực tế mà đi điều tra, sau đó sẽ xử lý.
Nhìn về phía Chử Minh Vệ, hắn nói tiếp:
- Chử đại nhân, mấy ngày nay Đạt Hề Xung ở nhà tĩnh dưỡng, sự vụ lớn nhỏ trong nha môn đương nhiên do ngươi nắm toàn bộ, nếu có người vì nguyên nhân nào đó mà không thể đến nha môn, thì có phải gặp ngươi đệ đơn xin nghỉ không?
Chử Minh Vệ cung kính nói:
- Hồi bẩm Bộ đường đại nhân, dựa theo điều lệ của nha môn Hình bộ, nếu có người không thể đến nha môn làm việc, quả thật trước đó phải thông báo một tiếng với nha môn, hạ quan cũng sẽ điều chỉnh phân công, cần sự phê chuẩn của hạ quan, mới có hiệu quả.
- Cái này thì không thành vấn đề rồi.
Tề Ninh mỉm cười nói:
- Mười mấy người này, ngươi đều biết rõ, trong đó có ai đệ đơn xin phép ngươi thì ngươi giao cho bổn quan.
- Hồi bẩm Bộ đường đại nhân, ba ngày trước Bộ đường đại nhân đã phân phó, hôm nay phải theo lệ điểm danh, các quan viên lớn nhỏ trong nha môn, không được vắng mặt.
Chử Minh Vệ nói:
- Trong nha môn chỉ có hai người xin ý kiến hạ quan, bởi vì trong nhà có việc, hỏi hôm nay có thể xin nghỉ được không, chỉ là bởi vì trước đó đại nhân đã phân phó, cho nên hạ quan cũng không phê chuẩn.
Liếc mắt nhìn mười mấy quan viên đang quỳ trên mặt đất, y lại nói:
- Tuy nhiên hai người đó cũng không có trong số người này.
- Nói như vậy, trước đó những người này đều không xin phép nghỉ, mà tự ý tạm rời cương vị công tác?
Tề Ninh nghiêm mặt hỏi.
Chử Minh Vệ đáp:
- Nếu trong thời gian làm việc mà không có mặt, thì là thực sự tự ý tạm rời cương vị công tác. Giờ bắt đầu làm việc của nha môn Hình bộ là giờ Mão ba khắc, một khi quá thời điểm này, có nghĩa là tự ý tạm rời cương vị công tác.
- Tự ý tạm rời cương vị công tác, dựa theo luật pháp triều đình phải bị tội gì?
Tề Ninh hỏi.
Chử Minh Vệ đáp:
- Hồi bẩm Bộ đường đại nhân, nếu là tự ý rồi cương vị công tác, nhẹ thì phạt đánh côn, nặng thì bị cách chức quan, phải theo tình thế mà xác định.
Tề Ninh lại cười nói:
- Vậy thì nếu như hôm nay bổn quan cách chức quan của bọn họ, bọn họ cũng không thể cãi lý?
- Nếu người tự ý tạm rời cương vị công tác dẫn tới hậu quả nghiêm trọng, thì nhất định bị miễn chức quan.
Chử Minh Vệ nói:
- Xử lý như thế nào, là do Bộ đường đại nhân quyết định.
Mặt mày đám quan viên quỳ trên mặt đất đều biến sắc.
Các quan viên đều biết, chuyện ngày hôm nay nói lớn cũng không lớn, thế nhưng nếu thật sự muốn truy cứu, thì nói nhỏ cũng không nhỏ. Trên thực tế, trong nha môn Hình bộ hầu như hàng ngày đều có quan viên đến muốn, chỉ là với mức độ nhiều hay ít mà thôi.
Nhưng đối với chuyện này, trong nha môn chưa từng có người thực sự truy cứu, từ khi Đại Sở được thành lập tới nay, nha môn các ty cũng chưa bao giờ có quan viên nào vì đi muộn mà bị cách chức cả.
Nhưng mọi người đều biết, nếu có người sốt sắng truy cứu, thì khi một quan viên tạm thời vắng mặt, quả thật là đã tự ý tạm rời cương vị công tác. Mà tự ý tạm rời cương vị công tác, thực sự là vi phạm pháp luật, chỉ có điều là chưa từng có ai báo cáo việc này lên trên mà thôi.
Thế nhưng hôm nay, vị tiểu Hầu gia này dường như muốn làm lớn chuyện.
Những quan viên này đến muộn, đơn giản là muốn hạ uy thế đối với Tề Ninh, để Tề Ninh biết Hình bộ không phải dễ khống chế, quan viên Hình bộ cũng có hệ thống của mình. Nói cho cùng, họ muốn Tề Ninh sẽ làm việc thận trọng một chút thôi, chứ không hề nghĩ sẽ vì chuyện này mà bị phạt nặng.
Tề Ninh cười nói:
- Trước đây ta đã từng nói, nha môn Hình bộ là nơi chấp chưởng luật pháp và thi hành hình phạt, nếu như bản thân nha môn Hình bộ còn không thể giữ nghiêm luật pháp, thì có tư cách gì mà trừng phạt người khác?
Chỉ vào mấy quan viên kia, hắn tiếp tục nói:
- Nếu là tự ý tạm rời cương vị công tác, nghĩa là các ngươi cũng thực sự không muốn làm việc ở nơi này rồi.
Nhìn về phía Thẩm Liêm ở bên dưới, hắn lại nói:
- Thẩm Liêm, lập tức ghi lại tên những người này, bây giờ bổn quan sẽ ghi vào sổ để trình vào cung!
Quay sang mười mấy quan viên kia, hắn phất tay:
- Các ngươi có thể đi, bắt đầu từ hôm nay, không cần tới làm việc nữa, ta cũng không biết triều đình có trợ cấp phí dụng để các ngươi dưỡng lão hay không, nhưng các ngươi đã làm việc ở Hình bộ mấy năm nay, ta sẽ cố gắng tranh thủ với triều đình giúp cho các ngươi.
Lúc này không những chỉ các quan viên quỳ trên mặt đất, mà ngay cả các quan viên đứng hai bên, cũng đều sợ hãi, sắc mặt biến đổi.
Chỉ vài ba câu, Tề Ninh đã bãi miễn mười mấy quan viên Hình bộ, hơn nữa trong số đó không ít người là quan lớn, dễ dàng bãi quan miễn chức như vậy, thật sự là chuyện chưa từng có.
Thế nhưng việc bãi miễn quan chức của Tề Ninh lại phù hợp với pháp luật triều đình, mặc dù từ trước đến nay chưa từng có việc bãi miễn quan chức chỉ vì đi muộn chốc lát, hơn nữa bãi miễn một lúc mười mấy người, nhưng chuyện chưa từng xảy ra, không có nghĩa là không thể xảy ra, luật pháp triều đình đã được ghi bằng giấy trắng mực đen, bất cứ lúc nào cũng đều có thể giở ra đối chiếu.
Đạt Hề Xung vốn cũng sững sờ ở một bên, đột nhiên cất tiếng:
- Khoan đã!
Tề Ninh liếc nhìn y, hỏi:
- Thế nào? Đạt Hề đại nhân muốn cầu xin cho bọn họ?
- Cũng không phải là cầu xin.
Đật Hề Xung trầm giọng nói:
- Hầu gia, từ khi Đại Sở ta lập quốc đến nay, chưa từng xảy ra chuyện như lần này. Những quan viên này đều là nhân viên quan trọng của Hình bộ, ít nhất đã đã làm việc ở Hình bộ năm, sáu năm, tất cả đều là người lão luyện về luật pháp. Hơn nữa, họ đều từng xử lý rất nhiều vụ án, cũng vì triều đình lập được nhiều công lao.
Y ngồi thẳng lên, cao giọng nói:
- Hôm nay chỉ một câu nói của Hầu gia, lập tức bãi miễn nhiều người như vậy, có cảm thấy như là trò đùa hay không?
Giọng y cũng đủ to, cũng không đến mức không có người nghe rõ.
Tề Ninh khom người xuống, hầu như nằm sấp trên án, hỏi:
- Trò đùa? Đạt Hề đại nhân nghĩ rằng bản quan có thể làm trò đùa ở đại đường Hình bộ này sao? Lời nói của ta, ngươi không nghe rõ sao? Ta đây nhắc lại một lần nữa, Hình bộ muốn chấp chưởng hình phạt, trước hết phải tựu tuân thủ pháp luật. Trong Hình bộ, bất luận là ai vi phạm pháp luật, đều sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc, bây giờ đã rõ lời ta nói chưa?
Đạt Hề Xung nói:
- Tuy nguyên tắc là vậy, nhưng… hôm nay là lúc tình hình chính trị không bình thường, một khi những quan viên này đều bị bãi miễn, Hình bộ nhiều việc như vậy, phải giao cho ai làm đây? Bọn họ đều là những người lão luyện về luật pháp, trong khoảng thời gian ngắn, hoàn toàn không có ai có thể thay thế.
- Tình hình chính trị không bình thường?
Tề Ninh thản nhiên mỉm cười:
- Ngươi nói tình hình chính trị không bình thường là có ý gì?
- Hầu gia hiểu mà.
Đạt Hề Xung lớn tiếng nói:
- Hoài Nam vương mưu phản, hiện nay Hình bộ đang truy xét dư đảng của Hoài Nam vương, đây là đại án do hoàng thượng và Trấn Quốc công giao phó, vụ án Hoài Nam vương mưu phản chưa hoàn toàn điều tra rõ ràng, vậy đương nhiên đây là lúc không bình thường
- Dư đảng của Hoài Nam vương?
- Không sai.
Đạt Hề Xung nói:
- Lúc Hoài Nam vương làm phản ở Hoàng Lăng, Trấn Quốc công đã gửi công văn, ra lệnh cho nha môn hình bộ tra rõ vụ án đó. Tiền bộ… Tiền Nhiêu Thuận bị bãi quan, mấy ngày nay hạ quan tạm thời quản lý mọi việc ở Hình bộ, nhận được công hàm của triều đình, lập tức phái người điều tra vụ án đó.
Y nhìn thẳng vào mắt Tề Ninh, không hề có chút sợ sệt nào:
- Người mà hạ quan phái đi đều là người giỏi giang tháo vát!
Lật tay lại, y chỉ vào các quan viên Hình bộ đang quỳ trên mặt đất:
- Bọn họ là những người cốt cán do hạ quan cắt cử điều tra vụ án Hoài Nam vương mưu phản, hôm nay Hầu gia muốn bãi miễn bọn họ, có nên cân nhắc một chút?
Tề Ninh “À” một tiếng, lại cười nói:
- Nói như vậy, Hình bộ biết rõ có người vi phạm hình luật, còn phải cân nhắc đến những chi tiết nhỏ nhặt, sau đó cũng không theo luật xử lý?
- Mục đích của hình luật, là nhằm giữ sự ổn định cho triều đình và dân chúng Đại Sở ta, chứ đừng gây ra sự cố.
Đạt Hề Xung hừ lạnh một tiếng:
- Hôm nay những quan viên này điều tra vụ án Hoài Nam vương mưu phản, chính là muốn bảo đảm sự ổn định của quốc gia, Hầu gia bãi miễn bọn họ, không ai có thể tiếp tục công việc của họ đang làm, như vậy chẳng phải là muốn làm rối loạn triều đình hay sao?
Y nhìn chằm chằm vào mắt Tề Ninh, nói tiếp:
- Nếu như Hầu gia thực sự muốn trừng phạt họ, hạ quan cũng không thể cãi lời, chỉ xin Hầu gia đến gặp Trấn Quốc công bàn bạc một phen, cân nhắc nặng nhẹ, rồi hãy đưa ra quyết định!
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo