Tề Ninh cười gật đầu:
- Nghe nói Trử thị lang bận rộn lắm, cho nên đích thân tới gặp một chút.
Chử Minh Vệ (nếu chap trước em dùng là Trử thì vui lòng đọc thành Chử giúp em ạ) cung kính:
- Hạ quan không thể nghênh đón, mong Hầu gia lượng thứ. Hai ngày nay hạ quan vẫn đọc tài liệu, hy vọng có thể tìm ra manh mối gì đó.
- Manh mối? Tề Ninh hỏi: Manh mối gì?
Chử Minh Vệ đưa tay ra:
- Hầu gia, trong phòng yên tĩnh, mời Hầu gia vào nói chuyện. Y quay sang thuộc hạ ra lệnh:
- Còn không lo pha trà đi?
Có người lập tức đi châm trà. Chử Minh Vệ dẫn Tề Ninh vào phòng. Sau khi mời Tề Ninh ngồi xuống, y mới nói:
- Hầu gia có lẽ chưa biết. Sau khi Hoài Nam Vương mưu phản, có người đưa cho bộ Hình một danh sách và tố giác những người đó đều là dư đảng của Hoài Nam Vương.
Y xoay người đi đến bên cạnh bàn, lấy một tập văn bản tới, đưa cho Tề Ninh:
- Mời Hầu gia xem qua.
Tề Ninh nhận văn hàm, lúc này trà đã được dâng lên, Chử Minh Vệ tiếp lấy rồi đặt vào tay Tề Ninh. Tề Ninh quét mắt qua danh sách vài lần, đứng mũi chịu sào chính là Đậu Quỳ. Vũ Hương hầu Tô Trinh cũng có tên.
- Ai đưa danh sách này tới?
Tề Ninh trả văn hàm lại cho Chử Minh Vệ.
Chử Minh Vệ tiếp nhận, đặt lại trên bàn, lúc này mới đáp:
- Đây là danh sách tố cáo nặc danh. Là ai đưa tới hạ quan cũng không biết. Tuy nhiên, người mang tới danh sách cũng cung cấp thêm chứng cớ. Tất cả được nhét trong một cái túi đặt trước đại môn bộ Hình.
- Ồ?
Tề Ninh tỏ ra ngạc nhiên:
- Có cả bằng chứng chính xác luôn sao?
- Nếu những chứng cớ kia có thể tin thì trong danh sách này có đến bảy tám người bị xử tử.
Chử Minh Vệ nhẹ giọng:
- Chẳng qua chỉ có vật chứng mà không có nhân chứng nên vẫn cần điều tra cẩn thận. Trong số các chứng cớ này có những bằng chứng liên quan đến các vụ án trước đây bộ Hình đã điều tra, nó tố giác rằng đằng sau các vụ án này là một số quan viên. Nên hạ quan đang tìm đọc lại một số hồ sơ vụ án trước đây, xem có thể phát hiện ra manh mối nào không.
Tề Ninh lúc này mới hiểu:
- Thì ra là thế. Chử thị lang tìm được gì không?
- Vẫn đang điều tra.
Chử Minh Vệ nhẹ giọng đáp:
- Vụ án Hoài Nam Vương mưu phản vốn là do Đạt Hề đại nhân phụ trách. Nhưng...
Y mỉm cười nói tiếp:
- Lúc này do hạ quan xử lý, hạ quan không biết làm thế nào cho phải. May mắn là Hoàng thượng đã có ý chỉ giao Hầu gia quản lý bộ Hình. Hết thảy đã có Hầu gia làm chủ.
Tề Ninh thấy Chử Minh Vệ nói chuyện rất hòa khí, không làm người ta có cảm giác phản cảm. Hắn hoàn toàn không biết gì về người này. Hôm nay hắn đến Hình bộ nhậm chức. Quan viên bộ Hình từ lớn đến nhỏ đều tỏ thái độ lạnh nhạt, Tề Ninh cũng không biết Chử Minh Vệ khác mấy người kia hay là các bộ phận tự ý thể hiện thái độ thất lễ với hắn?
- Nếu Chữ thị lang đang điều tra án này thì cũng không cần chuyển cho người khác.
Tề Ninh nâng chung trà lên mỉm cười nói:
- Tuy rằng bản quan nhận hoàng ân đến xử lý việc của bộ Hình nhưng dù sao cũng mới đến, chưa quen thuộc nơi này. Chử thị lang là lão làng ở bộ Hình, sau này còn phải nhờ ngươi chỉ giáo.
- Không dám không dám. Hầu gia quá lời rồi.
Chử Minh Vệ lập tức nói:
- Hầu gia tuổi trẻ tài cao, nếu không Hoàng thượng cũng không giao trọng trách cỡ đó cho Hầu gia.
Y hơi trầm ngâm, một lúc sau mới thấp giọng nói:
- Hầu gia có lệnh, hạ quan đương nhiên làm hết sức. Tuy nhiên... Việc này liên quan đến không ít quan viên triều đình, trong đó có cả trọng thần. Trong quá trình phá án cần xử lý như thế nào Hầu gia cứ sai bảo...
Tề Ninh hiểu ngay ý tứ của Chử Minh Vệ.
Án Hoài Nam Vương, không phải là án bình thường, chắc chắn sẽ gây ra đại loạn kinh thiên động địa. Nhưng tất cả mọi người đều biết, Tư Mã gia muốn mượn cớ này để diệt trừ đối thủ.
Tuy rằng trong triều biết Tề Ninh có ý bảo toàn dư đảng của Hoài Nam Vương nhưng Tề Ninh có thật sự dám đối đầu với Tư Mã Lam vì chuyện này hay không, cho đến bây giờ, nhiều người vẫn còn hồ nghi phán đoán.
Hiện giờ Tề Ninh quản lý bộ Hình, thái độ của hắn như thế nào đối với án này cũng chính là tâm tư của hắn. Chử Minh Vệ nhìn qua có vẻ như hỏi một cách tùy tiện nhưng trên thực tế là thăm dò thái độ của hắn.
Đối với ý tứ đó, Tề Ninh đương nhiên hiểu ngay. Hắn mỉm cười:
- Bản quan chưa biết tình hình cụ thể như thế nào nên chưa có quyết định gì cả. Tuy nhiên, triều đình có pháp chế của triều đình, ý chỉ của Hoàng thượng là nếu như thật sự tra ra có người cùng tham gia với Hoài Nam Vương mưu phản thì đương nhiên phải nghiêm trị.
Hắn thổi bọt trà, mỉm cười:
- Nhưng nếu không có đủ chứng cớ thì không được tự tiện hành động. Dù sao việc của bộ Hình cũng liên quan đến sinh tử của con người, không phải là chuyện nhỏ. Nếu thuộc hạ của bản quan để xảy ra án oan, chẳng phải là khiến người trong thiên hạ chê cười ư?
- Hầu gia nói cực kỳ chí lý.
Chử Minh Vệ vô cùng cung kính:
- Công chính liêm minh - Đây là đạo phá án.
Y khẽ thở dài:
- Nếu bảo vệ được mấy chữ nãy thì bộ Hình cũng không để xảy ra án oan.
- Án oan?
Tề Ninh nghiêm nét mặt:
- Chử thị lang, chẳng lẽ bộ Hình chúng ta từng xuất hiện nhiều án oan?
Chử Minh Vệ phản ứng ngay tức thì:
- Không phải ý đó. Hầu gia, ý của hạ quan là chỉ cần làm theo lời Hầu gia nói, thì bộ Hình chúng ta nhất định không xuất hiện án oan.
Tề Ninh thấy ánh mắt Chử Minh Vệ có chút ổ quái nhưng cũng không truy ấn, hắn khẽ gật đầu:
- Hôm nay bản quan đến đây vốn muốn gặp mọi người một lần. Tuy nhiên, thấy ai cũng đang bận rộn nên không tiện gặp hết.
Hắn đột nhiên dừng lại:
- Đạt Hề Xung bao giờ quay lại nha môn?
- Hôm hạ quan đi thăm thì thấy thương thế chưa khỏi hẳn nhưng chỉ cần tĩnh dưỡng một chút cũng có thể khôi phục như bình thường.
Chử Minh Vệ nói:
- Tuy nhiên, trong vòng một tháng chưa thể xử lý công vụ.
Tề Ninh nói:
- Ngươi tìm người báo tin cho Đạt Hề Xung, ba ngày sau, bản quan sẽ điểm danh toàn bộ nha môn. Bất kỳ ai cũng không được vắng mặt. Đến lúc đó, cho dù là nâng, cũng phải cho người nâng hắn đến họp.
- Ồ?
Chử Minh Vệ ngẩn ra, nhưng vẫn cung kính đáp: - Hạ quan sẽ phái người đi truyền tin.
- Tốt lắm. Chử thị lang làm rất tốt.
Tề Ninh đứng dậy cười nói:
- Nếu đều bận rộn thì hạ quan sẽ không ở đây làm phiền mọi người nữa.
Hắn không nói thêm một lời nào, xoay người rời đi. Chử Minh Vệ lặng đi một chút nhưng rồi vẫn nhanh chóng theo phía sau, tiễn Tề Ninh ra cửa.
Hôm nay Tề Ninh chỉ định đến bộ Hình thăm dò một chuyến, xem ra tình hình còn vượt qua khỏi dự đoán của hắn.
Hắn đoán hắn tới bộ Hình nhậm chức, cho dù quan viên bộ Hình không hoan nghênh nhưng ít nhất cũng tỏ ra cung kính bề ngoài. Hiện tại xem ra, hắn đã nghĩ mọi chuyện quá mức đơn giản rồi.
Không nói hắn không hề có bất cứ kinh nghiệm nào ở bộ Hình mà ngay cả Cẩm Y Tề gia, ảnh hưởng ở bộ Hình cũng vô cùng nhỏ. Thế lực của Cẩm Y Tề gia cho đến bây giờ chưa từng thẩm thấu vào nha môn bộ Hình. Đối với toàn bộ quan viên bộ hình, Tề Ninh là người xa lạ.
Tề Ninh biết rõ nhân mạch ở bộ hình rắc rối khó gỡ. Tuy rằng hắn là Hầu tước nhưng muốn dùng tước vị để khống chế toàn bộ Hình bộ là chuyện người si nói mộng.
Quay lại Hầu phủ, hắn thấy ngoài cửa có mấy cỗ xe ngựa. Mới vào phủ đã thấy Tề Ninh, Tề Tùng Lục gia mập mạp đi bên cạnh Tam lão thái gia. Hàn Tổng quản thì đang tiễn hai người họ ra cổng. Thấy Tề Ninh, Tề Ninh sáng mắt lên, vội kêu:
- Hầu gia, ngài về rồi. Trong phủ nói ngài đi nha môn bộ Hình, chúng tôi còn tưởng tối mới quay về cho nên...
Tề Ninh kết hôn với Chiến Anh của Tây Môn gia, khiến quan hệ giữa Tề Ninh và Tề tộc dịu đi đôi chút.
Huynh đệ Tề gia biếu Hầu phủ ngàn lượng bạc, hơn nữa, Tam lão thái gia cũng tất tả chạy qua chạy lại hay phủ để lo hôn sự. Tuy rằng Tề Ninh biết bọn họ đang lấy lòng hắn nhưng dù sao cũng là giúp hắn xử lý đại hôn nên cũng không còn giữ thái độ lạnh như băng trước đây nữa. Thực tế là cũng có rất nhiều việc cần họ hỗ trợ. Hắn cười nói:
- Tam lão thái gia tới rồi à? Trong nha môn cũng không có việc gì nên về sớm.
Cho dù trong lòng đã xác định sẽ thỏa hiệp với hắn nhưng bề ngoài Tam lão thái gia vẫn tỏ ra ta đây là bậc trưởng giả. Lão ngẩng cao đầu nói:
- Nhận trọng trách thì phải lo làm việc không được lơ là.
Tề Ninh mỉm cười không đáp. Tề Tùng thấy lão gia nói lời không vừa tai thì cười khỏa lấp:
- Hầu gia, hôm nay phụ thân tới đây để báo lại với ngài một tiếng. Hôn kỳ đã định. Phụ thân mời người xem ngày, rồi thương nghị với Thần Hầu, cuối cùng chọn ngày 8 tháng 9.
- Ngày 8 tháng 9.
Tề Ninh tính toán một lúc rồi gật đầu: - Còn hơn một tháng.
- Khi đó khí trời tốt nhất, không nóng như lúc này.
Tề Tùng cười:
- Tháng 9 ưng phi, trời cao khí sảng, đúng là tháng tốt. Hơn nữa cũng có đủ thời gian để chuẩn bị cho tốt. Tuy rằng hôn lễ không phô trương lãng phí nhưng Tề gia chúng ta vẫn là danh môn vọng tộc, nên phải giữ thể diện. Có một vài việc không thể làm qua loa đại khái được.
Tề Ninh cười:
- Phải làm phiên chư vị tiền bối và huynh đệ trong tộc rồi. Hắn nhún vai:
- Cần chi phí, cảm phiền tới phòng thu chi lãnh giùm.
Tam lão thái gia cũng không nói nhiều, cất bước đi thẳng. Tề Tùng vội đi theo. Đi được vài bước, y dừng lại, xoay người đến trước mặt Tề Ninh, cười giả lả:
- Hầu gia, có việc nhỏ này muốn cầu ngài giúp.
- Chuyện gì vậy? Lục thúc cũng không cần khách khí như thế.
Tề Tùng nghe Tề Ninh gọi một tiếng Lục thúc thì mặt mày hớn hở:
- Dạ dạ, người trong nhà cả, ta sẽ không khách khí. Có chuyện như này, hiện giờ chẳng phải ngươi đã làm Hình bộ Thượng thư sao? Ngươi xem, trong nha môn có trống vị trí nào không? Lục thúc nghĩ nếu có việc phù hợp thì xin cho ta vào nha môn làm chân chạy việc?
Tề Ninh hỏi lại:
- Thúc muốn vào bộ Hình làm việc?
- Kỳ thật vẫn muốn tìm việc để làm. Tề Tùng thở dài:
- Nhưng chưa có biện pháp gì cả.
Y hạ giọng:
- Hầu gia, nếu có thể thu xếp cho Lục thúc một việc làm, cần chi phí gì Lục thúc sẽ chuẩn bị chu đáo.
Tề Ninh biết, khi còn sống, tuy Cẩm Y lão Hầu gia và Tề Cảnh cầm binh quyền nhưng không đề bạt người trong tộc. Cho nên đến hôm nay quân đoàn Tần Hoài cũng không còn mấy người là đệ tử Tề gia.
Tề Tùng tài cán bình thường. Khi Tề Cảnh còn sống, đương nhiên không thể có chuyện đề bạt y.
Tề Ninh mỉm cười:
- Bộ Hình có việc gì thích hợp hay không ta cũng còn chưa biết. Lục thúc thật sự hiểu về việc tra án xử án sao?
- Việc này...
Tề Tùng tỏ ra xấu hổ:
- Lục thúc không hiểu nhưng nha môn bộ Hình lớn như vậy, chưa chắc tất cả mọi người đều phải xử án, sẽ có những việc như thẩm vấn chẳng hạn. Đúng rồi, bộ Hình chẳng phải thường xuyên đi bắt người sao? Hay là cho Lục thúc dẫn theo vài người đi bắt phạm nhân. Lục thúc thấy việc này hợp đấy.
Tề Ninh không thể cười nhạt trong lòng. Hắn thầm nghĩ cho dù đi bắt nguời cũng phải có một thân công phu. Hắn cười: - Hiện tại ta chưa thể đáp ứng thúc, chẳng qua, sẽ lưu ý chuyện này. Nếu có việc thích hợp, đến lúc đó sẽ gọi thúc.
Tề Tùng vui sướng vạn phần, mặt mày hớn ở:
- Tốt quá tốt quá. Lục thúc sẽ chờ tin tốt lành. Hầu gia, ngươi yên tâm. Hôn sự lần này, Lục thúc đảm bảo ngươi sẽ được nở mày nở mặt.
Y không nói thêm nữa, hân hoan hớn hở về nhà.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo