Ăn cơm trưa một lúc, Đoạn Thương Hải đã trở lại từ Hắc Lân Doanh, Tề Ninh nhìn thấy y lập tức vui vẻ. Bây giờ khác với ngày xưa, lúc trước tên Đoạn Thương Hải này là thị vệ trưởng trong Cẩm Y Hầu Phủ, bây giờ y là huấn luyện viên của Hắc Lân doanh, cũng có thể xem y chính là thống lĩnh thực tế của Hắc Lân Doanh. Thấy Tề Ninh sai người dâng trà lên, Đoạn Thương Hải cảm thấy hơi ngượng ngùng.

-Hầu gia, nghe nói ngài đã về kinh cho nên ta lập tức chạp tới bẩm báo tình hình sơ qua.

Đoạn Thương Hải nói:

-Mặc dù Hắc Lân Doanh đã chiêu đủ số lượng, có điều, qua đợt huấn luyện, chỉ còn một nửa có thể lưu lại. Ty chức muốn thương lượng với Hầu gia xem liệu có thể trả nhóm người này trở về rồi chiêu một một nhóm người khác không.

Tề Ninh nói:

-Từ đầu ta đã nói với ngươi, ta giao toàn bộ Hắc Lân doanh cho ngươi, ngươi thiếu thứ gì cứ việc tới tìm ta.

Hắn nói tiếp:

-Binh bộ sẽ không phát tiền lương cho Hắc Lân doanh nữa, ta đã nói qua chuyện này trên triều hội, ý của Hoàng thượng là từ nay về sau Hắc Lân Doanh không phải chịu sự quản lý của bộ Binh nữa.

Đoạn Thương Hải cười nói:  -Người trong bộ Binh toàn là người của Kim Đao Hầu, ta vẫn còn lo lắng không biết sau này họ có quơ tay múa chân với chúng ta không. Giờ thì tốt rồi, không cần phải để ý tới cái nhìn của bọn họ nữa.
 

Ngay sau đó, y cau mày, nói:

-Hầu gia, không biết tới lúc nào mới phát tiền lương? Trong thời gian ngắn ty chức vẫn có thể chống chịu, thế nhưng nếu kéo dài quá lâu, sợ rằng lòng người sẽ không phục.

Tề Ninh nói:

-Sau này tiền lương của Hắc Lân doanh sẽ do bộ Hộ phát, sẽ phát tiền lương trong vòng hai ngày tới. Dù sao thì ta cũng đã đề cập, cho bọn chúng thêm mấy ngày, nếu còn trì hoãn, ngươi trực tiếp kéo một số người tới, ta mang bọn ngươi tới bộ Hộ thúc giục bọn chúng.

Đoạn Thương Hải xuất thân nghề binh cho nên y cũng là hạng người thích cậy mạnh ngang tàn. Nghe Tề Ninh nói dẫn người tới bộ Hộ đòi tiền lương, y lập tức hưng phấn, thiếu chút nữa đã vén tay áo lên, y nói:

-Hầu Gia, để ta về chuẩn bị, ta sẽ chọn một ít huynh đệ giỏi, chúng ta cần bao nhiêu người? Mang theo hai trăm người có đủ không?

-Ngươi hưng phấn làm gì?

Tề Ninh lườm y một cái rồi nói:

-Công khai mang binh mã vào kinh, ngươi muốn chết hả? Lúc này đã có người nhìn chằm chằm lão tử, chúng chỉ sợ lão tử không làm bậy, ngươi mang binh vào thành, tới lúc đó sẽ bị người nắm được nhược điểm.

Đoạn Thương Hải có chút lúng túng, Tề Ninh nói nhỏ:

-Mang theo ba bốn chục người có thân thủ tốt, tới lúc đó hóa trang vào thành, đừng có mặc trang phục binh lính.

Nghĩ tới chuyện gì đó, hắn khoát tay, nói:

-Hoàng thượng đã có ý chỉ, bộ Hộ cũng không có gan kháng chỉ, tiền lương sẽ phát xuống. Việc dẫn người tới bộ Hộ đòi tiền chỉ là phương pháp dùng khi không còn cách nào khác, nếu thật sự tới lúc như thế, ta sẽ thông báo cho ngươi biết.

Đoạn Thương Hải gật đầu, Tề Ninh nói nhỏ:

-Ngươi nhớ kỹ, Hắc Lân doanh phải huấn luyện thật nghiêm khắc, thế nhưng nhớ phải dùng đầu óc, đừng để con sâu con trùng nào đó chui vào.

-Sâu, trùng?

Đoạn Thương Hải sững sờ, ngay sau đó y đã hiểu, nhíu mày lại, y hỏi nhỏ:

-Hầu gia, có phải là có tiếng gió gì không?

Tề Ninh cũng không giấu giếm, hắn nói chuyện trên triều hội cho Đoạn Thương Hải, Đoạn Thương Hải giật mình nói:

-Hầu Gia phải đi Đông Tề?

Tề Ninh gật đầu nói:

-Thế lực của Tư Mã gia bành trướng còn nhanh hơn ta nghĩ, hôm nay Phùng Nhược Hải bị giết gà dọa khỉ, từ nay về sau, đối với Tư Mã gia, văn võ cả triều sẽ càng câm như hến. Lần này đi Đông Tề cầu hôn, mục đích quan trọng nhất không phải là mượn quan hệ thông gia kết minh cùng Đông Tề, mục đích quan trọng nhất là dùng chuyện này áp chế thế lực của Tư Mã gia.

Đoạn Thương Hải gật đầu, nói nhỏ:

-Hầu gia, mặc dù Hầu phủ của chúng ta sẽ không có vấn đề gì, thế nhưng chuyện gì cũng có ngoài ý muốn của nó. Hầu gia là một trong bốn đại Hầu tước của đế quốc, ngay cả Phùng Nhược Hải, Tư Mã Lam còn phái người điều tra, sợ rằng lão đã sớm vươn tay tới Hầu phủ chúng ta, cần phải cẩn thận một chút.

-Ta đã chuẩn bị tốt việc đề phòng.

Tề Ninh nói nhỏ:

-Cho nên bên phía Hắc Lân doanh, ngươi phải cẩn thận một chút, đừng có để sâu trùng này nọ lẫn vào trở thành tai mắt giám sát mọi cử động của Hắc Lân doanh.

Hơi trầm ngâm, hắn xích lại gần, đầu hai người gần trong gang tấc, hắn nói nhỏ:

-Thế lực của Tề gia chúng ta nằm ở quân đoàn Tần Hoài, thế nhưng quân đoàn Tần Hoài là quân đoàn đóng ở biên cương. Ở kinh thành, binh mã chúng ta có thể tin tưởng chính là Hắc Lân doanh trong tay ngươi, nếu như có chuyện xảy ra thật, chỉ có thể dựa vào nhánh quân này.

Sắc mặt Đoạn Thương Hải rất lạnh lùng, y hỏi nhỏ:

-Hầu gia, ngài cảm thấy Tư Mã gia thật sự dám tạo phản?

-Theo lẽ thường thì không.

Tề Ninh nói:

-Mặc dù thế lực của Tư Mã gia trong triều rất lớn, thế nhưng nguồn gốc quyền thế của y là hoàng thượng. Y có công ủng hộ, vây cánh dưới tay rất nhiều, trong cung lại có thái hậu, hơn nữa, y còn có cái danh là đại thần phụ chính. Hoàng thượng còn trẻ, lúc này, nếu Tư Mã Lam rời khỏi triều chính thì đúng thật là hỗn loạn.

Thế nhưng y cũng có một nhược điểm trí mạng đó là quân quyền và tài quyền.

Đoạn Thương Hải gật đầu nói:

-Đậu Quỳ quản lý bộ Hộ, là người của Hoài Nam Vương, hiện tại quyền lực tài chính đang nằm trong tay phe phái của Hoài Nam Vương. Trong ngoài kinh thành, Vũ Lâm doanh của hoàng gia tất nhiên sẽ thành tâm ra sức cho hoàng thượng. Thế nhưng Trì Phượng Điển lại là người do Kim Đao Hầu đề bạt, y có quan hệ rất thân thiết với Kim Đao Hầu.

Huyền Vũ doanh đóng quân bên ngoài kinh thành có người của Tư Mã Lam, cũng có người của Kim Đao Hầu, thậm chí trong đó còn có người của Tề gia chúng ta, rất là hỗn loạn. Nếu thật sự xảy ra chuyện, đúng là khó mà nói họ sẽ chọn thế nào.

-Đạm Đài gia có thủy sư Đông Hải, hơn nữa binh đoàn Tây Xuyên cũng thuộc thế lực của lão, Tề gia chúng ta có quân đoàn Tần Hoài, binh mã Tư Mã Lam có thể dùng chính là Hắc Đao doanh.

Tề Ninh nói:

-Có điều Tư Mã Lam là tên gian xảo, hôm nay y vặn ngã Phùng Nhược Hải trên triều tất nhiên vì giết gà dọa khỉ, ngoài ra y còn một mục đích khác đó là vươn xúc tu của mình vào bộ Hộ.

-Ồ?

-Bản án của Phùng Nhược Hải không thể nào kết thúc nhanh vậy được.

Tề Ninh cười lạnh nói:

-Tư Mã Lam chờ thời hành động, không ra tay thì thôi, nếu đã ra tay, tất nhiên sẽ không nương tay.

Phùng Nhược Hải là người đầu tiên ngã ngựa, tiếp theo y sẽ lợi dụng chuyện này làm một vụ lớn, bắt một đám lớn. Nếu những người này ngã ngựa, sẽ có rất nhiều quan chức bị trống, Tư Mã Lam sẽ tận dụng mọi thứ gài người của mình vào.

Đoạn Thương Hải nói:

-Tư Mã Lam đã là Trấn Quốc Công, lại kiêm chức vị Thượng thư bộ Lại, nếu như việc thiếu quan chức xảy ra, đây sẽ là thời cơ để bộ Lại gây sóng gió.

-Tư Mã Lam sẽ lợi dụng cơ hội này liều mạng chèn ép bộ Hộ, sau đó đem người của y gài vào đó.

Tề Ninh cười lạnh nói:  -Đậu Quỳ có Hoài Nam Vương đảm bảo, Hoàng thượng cũng không muốn thực lực của Hoài Nam Vương quá yếu, cho nên Đậu Quỳ có thể gắng gượng vượt qua mưa gió lần này. Thế nhưng người dưới tay y sẽ hao tổn không ít.
 

-Nếu bộ Hộ bị Tư Mã Lam nắm giữ, y sẽ có được quyền tài chính, tới lúc đó y sẽ lợi dụng quyền tài chính nắm giữ hết thảy binh quyền xung quanh kinh thành vào tay mình.

Đoạn Thương Hải nghiêm nghị nói:

-Hầu gia, nếu y thật sự nắm giữ binh quyền, hậu quả sẽ...!

Tề Ninh gật đầu nói:

-Vì vậy chúng ta không thể nhàn rỗi, việc ngươi cần làm là huấn luyện cho ta một nhánh quân dũng mãnh thiện chiến. Nếu như kinh thành thật sự xảy ra biến cố, dù là quân Tần Hoài hay là thủy sư Đông Hải, cả hai đều là nước xa không thể cứu lửa gần, toàn là ngoài tầm với cả.

Đoạn Thương Hải nói khẽ:  -Hầu gia, chẳng lẽ Hoàng thượng nghĩ tới điểm này cho nên mới ra lệnh dựng lại Hắc Lân doanh? Có phải là y cũng lo lắng Tư Mã gia sẽ tạo phản không?
 

-Lo trước mọi chuyện vẫn tốt hơn.

Tề Ninh nói:

-Hoàng thượng có nghĩ vậy không ta cũng không biết, thế nhưng ta không thể không cân nhắc cho Tề gia. Nếu biến cố xảy ra thật, vậy Cẩm Y Hầu Phủ cần có một nhánh binh mã để bảo vệ.

Đoạn Thương Hải khẽ gật đầu, suy nghĩ một chút, y nói:  -Hầu gia, Tiết Linh Phong của Hổ Thần doanh có quan hệ sâu xa với chúng ta, nếu thật sự xảy ra chuyện, Tiết Linh Phong...!
 

Tề Ninh khoát tay nói:

-Trước kia Tiết Linh Phong là thuộc cấp của Tề gia, thế nhưng bây giờ y là thống lĩnh của Hổ Thần doanh. Hổ Thần doanh là binh mã bảo vệ kinh thành, theo ta được biết thì trên danh nghĩa Hỏa Thần doanh do bộ Binh quản lý, thế nhưng vẫn luôn do hoàng thượng chỉ huy. Sau khi tiên đế băng hà, Tư Mã Lam trở thành đại thần phụ quốc, vị đại thần phụ quốc này có quyền điều động mấy nhánh binh mã này.

Nhỏ giọng xuống, hắn nói:

-Ngươi còn nhớ hai nhánh binh mã nào trú đóng kinh thành lúc kinh thành giới nghiêm do tiên đế băng hà không?

Đoạn Thương Hải nói:  -Hắc Đao doanh vào thành thay Ngự Lâm quân của hoàng gia, kinh thành do Hổ Thần doanh trú đóng.
 

Thân thể rung một cái, y cau mày nói:

-Hầu gia, chẳng lẽ Tiết Linh Phong...!

Tề Ninh lắc đầu nói:

-Ta không biết, có lẽ lòng y vẫn hướng về Tề gia, có lẽ thật tới lúc nguy nan y sẽ giúp chúng ta một tay. Thế nhưng chúng ta không thể đặt an nguy của mình vào tay của Tiết Linh Phong được, lòng người khó dò, chỉ có chính tay mình nắm giữ vận mạng của mình mới không có sơ hở.

Đoạn Thương Hải nghe tới đó lập tức cảm thấy ấm áp, y vô cùng cảm kích trong lòng.

Tề Ninh giao Hắc Lân doanh cho y cũng có nghĩa là giao an nguy của Tề gia cho y, cho thấy hắn rất tin tưởng y. Điều này làm cho Đoạn Thương Hải rất rung động, y nói nhỏ:

-Hầu gia, thuộc hạ hiểu rồi, ngài yên tâm, từ nay về sau thuộc hạ sẽ dùng một ngày như hai ngày, cho dù có liều mạng thuộc hạ cũng sẽ huấn luyện cho Hầu gia một nhánh tinh binh dũng mãnh thiện chiến.

Đoạn Thương Hải có xuất thân nhà binh, dù kiến thức rộng thế nhưng dù sao đi nữa y cũng là một quân nhân nên y không nhìn ra những cong cong quẹo quẹo trên triều. Sau khi nghe nhắc nhở của Tề Ninh, Đoạn Thương Hải lập tức hiểu ra.

Y vốn còn tưởng rằng Hoàng đế nâng đỡ Tề gia cho nên mới muốn Tề gia dựng lại Hắc Lân doanh. Y vẫn luôn cho ra một ngày nào đó Hắc Lân doanh sẽ xuất hiện trên chiến trường sống mái với Bắc Hán. Giờ y mới hiểu thông, mục đích chủ yếu để Tề Ninh khổ luyện Hắc Lân doanh là vì đề phòng kinh thành rối loạn, lúc nguy nan có một nhánh tinh binh có thể bảo vệ Cẩm Y Tề gia.

Nếu Hắc Lân doanh có liên quan tới an nguy của Tề gia, Đoạn Thương Hải càng cảm thấy mình phải toàn lực huấn luyện để biến Hắc Lân doanh thành một món vũ khí sắc bén của Tề gia.

Tề Ninh lại dặn dò Đoạn Thương Hải thêm gần nửa ngày, Đoạn Thương Hải mới trở về trại lính.

Sau khi tự mình tiễn Đoạn Thương Hải khỏi phủ, trời đã sắp hoàng hôn, Tề Ninh xoay người trở vào trong phủ, ngay lúc này y chợt nghe được có một giọng nói từ bên ngoài truyền tới:

-Vị huynh đệ kia, làm phiền báo giúp một tiếng, nói: tiểu nhân phụng lệnh tới mời Hầu gia!

Tề Ninh quay đầu lại thấy người tới là một hán tử to lớn có râu.

Người kia nhìn thấy Tề Ninh chợt ngẩn người một chút rồi lập tức bước tới, cung kính nói:  -Hầu gia!
 

Tề Ninh cảm thấy người này có chút quen mắt, lại nhất thời không nhớ y là ai, hắn hỏi:

-Ngươi là ai? Sao lại biết ta?

-Tiểu nhân là người của hiệu thuốc Điền gia, lúc trước… Lúc trước có mắt không tròng, từng mạo phạm Hầu Gia..!

Hán tử có chút lúng túng nói:

-Tiểu nhân họ Thẩm, tên là Thẩm Luyện!

Tề Ninh lập tức nhớ ra, lúc đầu bởi vì đánh lôi đài để tiến vào Điền gia, hắn bị Điền phu nhân buộc cưới gả, khi mình chuẩn bị rời khỏi, chính tên hán tử này dẫn người cản trở, hắn cười nói:

-Thì ra là ngươi, tìm ta có việc gì?

Thẩm Luyện thấy Tề Ninh dù là Cẩm Y Hầu vẫn không chút kênh kiệu, y vội khom người nói:

-Hầu Gia, phu nhân bảo ta tới hỏi Hầu gia có thời gian không. Phu nhân đã bày tiệc trong phủ, còn nói là có một vò rượu ngon đã cất giữ nhiều năm. Nếu Hầu Gia có thời gian, nàng muốn mời Hầu gia qua phủ thưởng thức rượu.

Y nói thêm một câu:

-Phu nhân muốn tự mình tới, thế nhưng nàng là phụ nữ đã có chồng cho nên không tiện tới mời Hầu gia, vì vậy nàng phái tiểu nhân tới, xin Hầu gia thứ lỗi!

Tề Ninh cười nói:

-Rượu ngon cất giữ nhiều năm?

Thật không đó, sao phu nhân nhà ngươi lại hào phóng vậy?

Trong lòng hắn biết Điền phu nhân làm vậy là vì chuyện của viện Thái Y. Hắn nghĩ thầm trong đầu: dù sao thì tối nay không có chuyện gì khác, đi qua một chút cũng không phải là không được.

Hắn gật đầu, nói:

-Ngươi về trước đi, một lúc nữa ta tự mình tới là được.

Thẩm Luyện vui vẻ nói:  -Tiểu nhân lập tức trở về báo cáo!
 

Thi lễ một cái, y xoay người rời khỏi.

 

1.62653 sec| 2449.594 kb