Lúc này đây Điền phu nhân dung mạo xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành chỉ mặc độc một chiếc yếm màu xanh lá mạ, để lộ bộ ngực căng tròn ẩn dưới yếm mà nhìn Tề Ninh bằng ánh mắt khiêu khích. Mái tóc đen tuyền bị ướt mồ hôi, dính trên gương mặt trong trắng có ưng ửng hồng. Quả là vẻ đẹp khiến ai nhìn vào cũng phải ngất ngây.

Tề Ninh hít nhẹ một hơi, nghĩ thầm phụ nữ trưởng thành quả nhiên là phụ nữ trưởng thành.

Không một thiếu nữ trong trắng nào có thể lớn mật như nàng. Tề Ninh vòng tay qua khoác lên vai thơm của Điền phu nhân, hành động này khiến vị mỹ phụ giật mình đánh thót. Nàng khẽ khàng ngẩng đầu lên. Đối diện với cặp mắt Tề Ninh đang nhìn mình chăm chú, nàng cười gượng và nói khẽ:

- Hầu gia!

Tề Ninh nhìn khuôn mặt diễm lệ của Điền phu nhân, buột miệng thốt lên:

- Điền phu nhân, phu nhân xinh đẹp quá!

Đây không phải là lần đầu Điền phu nhân được khen, nhưng lời khen này vẫn khiến nàng rúng động từ tận đáy lòng. Trong không gian tĩnh lặng, chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào mà nàng đã nói thế này:

- Hầu gia, Hầu gia quá khen rồi, ta chỉ là một đóa hoa tàn bướm ong không ghé mà thôi!

- Không có chuyện đó đâu.

Tề Ninh đưa một tay lên xoa nhè nhẹ trên đầu vai Điền phu nhân.

Da của phu nhân nõn nà, chạm vào ấm áp và sáng trơn, dường như ngay cả loại sa tanh tuyệt vời nhất cũng không sánh bằng nước da của mỹ nhân. Tề Ninh nói khẽ:

- Lần đầu nhìn thấy Phu nhân, ta đã ngỡ phu nhân chỉ mới hai mươi tuổi!

Điền phu nhân có vẻ lúng túng, nói:

- Không, không có!

Dường như Điền phu nhân cảm giác cách dùng từ của mình không chính xác, nàng vội sửa lời:

- Không đúng, không đúng, ta đã qua tuổi hai mươi lâu rồi. Hầu, Hầu gia vẫn chưa được hai mươi tuổi thì phải?

- Nếu ta nói ta lớn tuổi hơn phu nhân, phu nhân sẽ tin chứ?

Tề Ninh nhẹ giọng hỏi. Hắn là người của hai thế giới, cộng số tuổi của cả hai kiếp lại thì đúng là lớn tuổi hơn Điền phu nhân.

Điền phủ nhân lại nghĩ là Tề Ninh muốn đùa với mình, nàng nhịn không được bèn bật cười và nói:

- Ta không tin lời ngài đâu.

Nụ cười quyến rũ, đôi mắt long lanh ngận nước như chỉ chực tràn ra khỏi bờ mi. Có vẻ như cảm thấy mình vừa nói nhiều quá, nàng giảm thấp âm thanh và nói:

- Hầu gia, ta… ta rất biết ơn ngài vì đã không ỷ thế ức hiếp ta trong quá trình ta giải độc giúp ngài!

Trong lúc nói, đôi tay bé nhỏ mịn màng của nàng đã cầm chỗ ấy của Tề Ninh vuốt ve.

Tề Ninh không kềm lòng được nữa đặt cả hai tay lên bờ vai nhỏ bé của Điền phu nhân, vừa ngắm nhìn đôi nhũ phong đang chao đảo phập phồng dưới lớp yếm theo từng chuyển động lên xuống của Điền phu nhân. Một lần nữa, sự chú ý của hắn lại bị đôi gò bồng đáng kiêu ngạo kia hấp dẫn. Đôi tay không chịu nghe theo lệnh của chủ nhân, tự ý dời xuống, lần theo xương sườn của Điền phu nhân mà từ từ tiến về thung lũng bí ẩn.

Đôi mắt của Điền Phu nhân khẽ nhắm lại, miệng không nói được nên lời, những âm thanh “ư a” nhẹ nhàng được phát ra từ khoang mũi. Không trốn tránh, đôi miên nhũ trắng ngần như tuyết phủ trên ve sườn nàng. Đôi tay hắn đặt trên ngực nàng thuận lợi chộp một cú thật mạnh. Nàng lúc này mềm dịu giống như một miếng bánh cao được chưng kỹ, à không, nàng hấp dẫn hơn bánh cao nhiều, Tề Ninh bắt được rồi không dứt tay ra được. Hắn nghe theo bản năng xoa nắn khắp mọi chỗ. Cảm thấy hơi thở của Điền phu nhân trở nên dồn dập, và hô hấp của mình cũng gấp gáp hơn, hắn kềm lòng không đậu thốt lên:

- Vừa rồi, vừa rồi thiếu chút nữa đã mạo phạm phu nhân, ta thật vô lễ quá...

Tay Điền phu nhân bận cầm chỗ đó, lại thêm nhũ phong bị Tề Ninh xoa nắn, thân thể mềm mại của nàng đã có nhiều phản ứng. Dù sao thân thể nàng cũng chỉ được làm từ máu thịt bình thường, cũng có thất tình lục dục như bao người khác. Trên thực tế cơ thể đã lâu không được chạm vào mẫn cảm hơn người khác rất nhiều – đã bị khơi dậy khát vọng, chỉ là giữ được một chút kiên định. Nghe Tề Ninh nói vậy, nàng nghĩ thầm ngươi nói lúc nãy đã mạo phạm, vậy tình huống bây giờ không được tính là mạo phạm sao?

Không tranh luận với hắn, nàng đẩy nhanh động tác, nói bằng giọng run rẩy:

- Hầu gia, ngài… ta biết ngài không cố tình làm vậy, ta… ta hiểu mà!

Tề Ninh tăng lực tay, làm động tác như đang vắt mỳ, thân thể hơi nghiêng về phía trước, thấp giọng nói:

- Thật ra ta thật sự rất muốn phu nhân!

- À?

Cả cơ thể Điền phu nhân đều run lên. nàng cúi gằm đầu, trả lời:

- Hầu gia , Hầu gia tuổi trẻ khí thịnh, nhất thời xúc động, điều đó cũng là phản ứng bình thường của cơ thể, chứ ta… ta là hoa tàn ít bướm mà!

- Sau này đừng nói như vậy nữa.

Tề Ninh thấp giọng nói:

- Ta thích phu nhân như vậy đấy.

Phu nhân biết đó, nếu… nếu pu nhân thật sự không động lòng, thì ta cũng không thể… không thể giúp phu nhân theo cách này. Có điều nàng đừng hiểu lầm, ta cũng không có… không có ý nhân chuyện này chiếm tiện nghi của nàng!

Điền phu nhân là người nhạy bén, lại là một phu nhân có tâm tư riêng. Đường đường một Cẩm Y Hầu không quen không biết gì về mình mà lại giúp mình đánh thông Thái Y Viện. Nếu nói người ta kia đối với nàng không có chút ý tứ gì, thì quỷ cũng không có ý gì với mình thì chắc cả quỷ cũng không tin được. Nàng nói khẽ:

- Hầu gia, ân đức của Hầu gia, dân phụ khó có thể báo đáp, chỉ trừ… trừ chuyện kia không được, còn lại dân phụ sẽ hết lòng báo đáp!

Hôm nay trước khi nàng lấy hết dũng khí ra để chữa bệnh cho Tề Ninh, đã suy tính đắn đo rất nhiều.

Đầu tiên là lo Tề Ninh gặp chuyện không may ở đây. Thật ra nàng rất cảm kích Tề Ninh. Hắn chẳng những giúp nàng được vào Thái Y Viện, mà còn giải cứu mình khi ở quán rượu, thậm chí vì chuyện này, hắn còn xóa tên Tô Lang Thừa ra khỏi Thái Y Viện. Một vị Hầu gia sẵn lòng giúp đỡ một người không quen không biết, một phu nhân hoàn toàn xa lạ tất nhiên đã chiếm được lòng biết ơn của Điền phu nhân.

- Nàng muốn thủ tiết cả đời sao?

Tề Ninh nhẹ nhàng thở ra một hơi:

- Chưa từng nghĩ sau này nên thế nào ư?

Cánh tay của Điền phu nhân mỏi nhừ. Nàng thầm nghĩ người nam nhân này thật lợi hại, đã qua nửa ngày rồi mà còn chưa xuất ra.

Người con gái nào theo hắn cũng không biết là hưởng phúc hay là chịu tội. Đổi lại là mình mà bị dày vò lâu như vậy chỉ sợ đã kiệt sức từ sớm. Nghĩ tới đây, nàng tự mắng mình sao suy nghĩ lung tung quá. Thủ tiết nhiều năm mà lại bị người trẻ tuổi kia quấy rối tới nỗi trong lòng toàn nghĩ tới mấy chuyện kỳ quái.

Điền phu nhân không thể trả lời câu hỏi của Tề Ninh, chỉ nói:

- Ta chưa từng nghĩ đến!

Nhưng trong lòng thì lại nghĩ, ngươi hãy mau xuất ra là được.

Còn tiếp tục như thế thì ngươi chịu được nhưng làm sao mà ta chịu được? Nàng cảm giác vật trong tay nóng hầm hập như lửa, hình như lửa đã cháy lan ra khắp cơ thể nàng. Cơ thể nàng đỏ chín, tay cầm lửa nóng, miên nhũ lại bị Tề Ninh xoa nắn, chỉ một lúc sau đã có phản ứng mạnh, khuôn mặt đỏ ửng, nàng có cảm giác ngọc cáp của mình chảy nước, khó chịu đến cực điểm.

Lúc này Tề Ninh lại cảm thấy thật kích thích, hoàn cảnh này giống như hắn đang yêu đương vụng trộm với một phu nhân diễm lệ.

Tuy rằng không muốn thật sự chiếm đoạt thân thể nàng, nhưng tình cảnh như thế trái lại càng làm cho lòng người nhộn nhạo. Rất nhiều thứ càng không chiếm được thì càng khiến người ta sinh ra ý nghĩ kỳ quái. Huống chi trước mặt hắn đây là một mỹ phụ đẫy đà diễm lệ. Hắn nhất thời động tình.

Thân dưới dựng lên, phối hợp với động tác vuốt ve của Điền phu nhân, hắn kéo miên nhũ của Điền phu nhân một cái. Điền Phu nhân khẽ kêu lên một tiếng:

- A!

Nàng run giọng nói:

- Hầu gia, ngài đang làm ta đau, có thể nhẹ tay một chút không?

Tề Ninh nới lỏng tay, xin lỗi:

- Ta sẽ nhẹ lại, xin lỗi.

Hắn nghĩ thầm ngực của phu nhân này vừa to vừa mềm mại và đàn hồi, chỉ cần dùng lực nhẹ cũng có thể làm đau nàng. Bây giờ hắn đã có cảm giác muốn ra rồi, nhưng lại không muốn chấm dứt như thế nên thấp giọng hỏi:

- Lúc phu nhân chỉ có một mình, có… có… không?

Điền phu nhân thật là khôn khéo, biết được tâm ý của Tề Ninh, không đợi hắn nói xong, nàng lập tức cướp lời:

- Ta không có, ta không có!

Thầm nghĩ ta thủ tiết nhiều năm, ngay cả ta và ngươi cũng không được, há lại để cho nam nhân khác xâm phạm.

- Không phải!

Bầu không khí lúc này khiến trong não Tề Ninh xuất hiện những ý nghĩ kỳ quái hơn nữa. Hắn lại hỏi nhỏ:

- Ý ta là lúc nàng được yên tĩnh một mình, nàng có dùng phương pháp nào để tự giải quyết không?

Điền phu nhân nghe hắn hỏi như vậy không thể chịu nổi, mặt đỏ tới tận mang tai, ngượng chín cả người, cúi đầu nói:

- Hầu gia, Hầu gia không nên nói những lời thế này!

- Phu nhân, ta không cố ý, ta chỉ muốn mượn chuyện này để giải độc nhanh hơn.

Tề Ninh nói:

- Ta nghe nàng nói sẽ xuất ra nhanh hơn. Vừa rồi nàng đã nói, ngoại trừ chuyện này, những chuyện khác đều có thể đáp ứng ta mà!

Điền phu nhân nghe nói trong lòng càng nóng hơn, do dự một thoáng mới nói:

- Có đôi khi, có đôi khi sẽ có!

Lúc này thì cánh tay của nàng đã ê ẩm hết, toàn thân đổ mồ hôi đầm đìa, xung quanh toàn là mùi hương của cơ thể lan tỏa khắp nơi, làm cho lòng người thêm say.

Tề Ninh nghe xong câu trả lời của nàng, trong đầu hắn lập tức nghĩ tới hình ảnh Phu nhân mỹ miều trên thân thể chỉ còn lớp áo lót, nằm ở trên giường, hai chân dài thon thả, ngón tay nhỏ nhắn kẹp vào đùi, xinh đẹp mê hồn, run rẩy rên rỉ diễm lệ, trạng thái hương diễm lại đáng yêu. Lúc này Điền phu nhân lại mới lấy hết sức bình sinh vuốt một phen, trong đầu Tề Ninh lại hiện ra tình cảnh đang hăng hái chiến đấu trên thân thể mềm mại của phu nhân xinh đẹp, trong lúc nhất thời rốt cuộc cũng không khống chế nổi, phun xuất ra.

Điền phu nhân khẽ kêu lên một tiếng “ai da” mang theo một vẻ mừng, nhưng vẻ uể oải chiếm phần hơn. Tựa hồ như được giải thoát, thở phào một cái, vội vàng đứng dậy, tay cầm một khối khăn lụa, nàng dùng trà nóng thấm ướt chiếc khăn rồi bước tới đưa cho Tề Ninh. Không dám nhìn Tề Ninh nữa, nàng thấp giọng nói:

- Hầu gia, ngài… ngài lau mặt đi nhé!

Tề Ninh ảo não, thầm nghĩ lý ra ta vốn có thể kiên trì thêm chút nữa, chỉ tại phu nhân kia đẹp đến mức mê người, cứ xuất ra như vậy. Hắn nói khẽ:

- Trên người của ta không có sức lực, làm phiền phu nhân đỡ ta đứng dậy.

Điền phu nhân thầm nghĩ xuất cũng đã xuất, độc đã được giải mà còn muốn mình chạm vào. Nhưng mà tiễn Phật phải tiễn đến Tây Thiên, đã đến mức này, cũng không nên rụt rè. Nàng bấm bụng đi qua quỳ bên cạnh hắn, cẩn thận lau sạch từng li từng tí, Tề Ninh ở trên cao nhìn xuống bộ ngực lộ ra qua cổ áo của nàng, đang tính đưa tay tới thì Điền phu nhân đưa tay chặn lại, thỏ thẻ nói:

- Hầu gia, giờ… giờ không được nữa!

Tề Ninh biết không còn có thể đụng chạm vào phụ nhan xinh đẹp kia một cách dễ dàng, đành thu tay về, hỏi nhỏ:

- Có phải phu nhân trách ta không?

- Không… Không có!

Điền phu nhân trả lời, giọng nhỏ nhẹ:

- Ta không trách gì, chuyện hôm nay là… là lỗi của ta, không trách Hầu gia!

Tề Ninh ngắm nhìn phu nhân trưởng thành xinh đẹp này, duỗi ra một ngón tay nâng cằm Điền phu nhân lên, Điền phu nhân hơi bối rối nhưng không né tránh, chỉ nói:

- Hầu gia, chúng ta đã giải độc, không thể tiếp tục!

Thấy sắc mặt Tề Ninh dịu dàng, nàng không biết phải nói tiếp thế nào.

Tề Ninh nhìn nàng. Ngũ quan tinh mỹ, đôi ngươi mê ly nhuốm sắc xuân, cả gương mặt còn chưa rút đi sắc đỏ, kiều mỵ động lòng, đôi môi anh đào màu phấn nhuận hơi đầy đặn… Hắn không kềm chế được bản thân, liền cúi đầu định hôn lên môi của Điền phu nhân.

Nàng rụt người về phía sau, run giọng nói:

- Hầu gia, không thể, chúng ta!

Vẫn chưa nói dứt lời, một tay Tề Ninh giữ chặt gương mặt của nàng, dán kín đôi môi nàng.

Từ cổ họng Điền phu nhân phát ra tiếng “a… a…”, sau khi giãy dụa một hồi, nàng nhanh chóng dừng việc giãy dụa, để cho Tề Ninh thoải mái hôn lên môi nàng. Đợi lúc dứt ra, búi tóc của Điền phu nhân đã mất trật tự. Nàng đứng bật dậy, ngượng quá, không để ý tới Tề Ninh nữa, xoay người lắc mông, đong đưa cặp mông tròn trịa chạy đi. Không biết nghĩ tới chuyện gì, bỗng dưng nàng quay ngược lại giật lại quần áo của mình rồi mới bước ra ngoài bình phong.

Giờ đây Tề Ninh cảm thấy cả người sảng khoái dễ chịu. Cách lớp bình phong hắn nhìn thấy Điền phu nhân đang nhanh chóng mặc quần áo, eo cong mông tròn, miên nhũ cao ngất, quả nhiên là báu vật thục mỹ tuyệt vời. Không nhịn được, hắn nghĩ thầm: “Báu vật đã gần trong gang tấc, lần này không thể ôm vào tay, lần sau có cơ hội nhất định sẽ không bỏ qua, mà cho dù không có cơ hội ta cũng có thể tự tạo cơ hội cho mình mà”.

Thank You to Phương Linh For This Useful

 

1.01113 sec| 2448.625 kb