Rượu Bách Hoa có mùi thơm đậm đà, vừa tới cổ họng đã mát lạnh.

Điền phu nhân lại rót đầy một chén cho Tề Ninh rồi trở lại chỗ đối diện ngồi xuống, nàng cười nói:

-Hầu gia, ngài nếm thử mấy món ăn này xem, những món này do chính ta tự mình xuống bếp làm, đều là món ăn Tây Xuyên chính gốc, không biết có hợp khẩu vị của ngài không.

Tề Ninh nói:

-Lần trước đi Tây Xuyên một chuyến, mùi vị thức ăn ở đó không tệ lắm, bình thường phu nhân cũng thường xuyên xuống bếp ư?

-Ta làm gì có thời gian rảnh.

Điền phu nhân xinh đẹp cười nói:

-Hôm nay là vì cảm tạ Hầu gia cho nên ta mới đích thân xuống bếp, ngày thường việc này do người hầu trong nhà làm.

-Nói vậy, ta đúng là quá may mắn rồi.

Tề Ninh cầm đũa gấp thức ăn, hắn nói:

-Trong thiên hạ này, không có mấy người có thể nếm được thức ăn do phu nhân tự làm.

Điền phu nhân che miệng cười nói:

-Hầu gia cứ pha trò.

Nàng nói tiếp:

-Phương thuốc Hầu gia ban cho đã chế thành thuốc pha sẵn, hiệu quả rất rõ rệt, cho nên ta đã chuẩn bị mở phường chế dược. Hầu gia, ngài xem thế này được không, ngoại trừ tiền vốn, lợi nhuận còn lại Hầu gia cầm... Cầm năm phần mười, bên ta cũng lưu năm phần mười, dù sao thì đám thuộc hạ cũng cần ăn cơm... !

Tề Ninh nói:

-Không cần phải làm thế, ngươi cứ chiếm bảy phần, trả thêm chút tiền công cho người làm, đối xử tốt với bọn họ. Ba phần của ta cứ để ở chỗ ngươi, ngươi giúp ta làm sổ sách, khi nào ta thiếu bạc dùng, tới lúc đó ta sẽ tới tìm ngươi lấy.

Điền phu nhân nghĩ thầm trong đầu: Hầu gia đúng là Hầu gia, quý nhân thế này đúng thật là không coi bạc ra gì. Trong lòng rất vui, thế nhưng trên mặt vẫn cố tỏ vẻ ngượng ngùng, nàng nói:

-Hầu gia, ngài… Ngài không thấy vậy là hơi ít ư?

-Cứ quyết định vậy đi.

Tề Ninh bưng chén rượu lên, nói:

-Nào, phu nhân, ly rượu này, ta chúc ngươi làm ăn thịnh vượng, tiền vào như nước, có điều, đừng có kiếm tiền đen.

Điền phu nhân hé miệng cười nói:

-Sao ta dám chứ, lúc trước không có Hầu gia ta còn không dám bán hàng giả, bây giờ có Hầu gia ở sau lưng nhìn chằm chằm, ta càng không dám làm bậy. Hiệu thuốc Điền gia của bọn ta từ trước tới nay đều bán giá thật, già trẻ không gạt, nếu không không thể phát triển tới tình trạng bây giờ.

Tề Ninh khẽ gật đầu, lúc này mới bưng ly rượu một hơi uống cạn.

Rượu xuống bụng, miệng thơm ngát, cả người chợt cảm thấy thông suốt. Dường như mùi thơm trong rượu lan tới từng lỗ chân lông trên cơ thể, từ đầu tới chân đều tản ra mùi thơm. Trong lòng cảm thấy kỳ quái, hắn nhìn về phía Điền phu nhân. Dưới ánh đèn, hắn thấy khuôn mặt thành thục xinh đẹp của Điền phu nhân càng thêm nhu mì, gò má nhỏ đã ửng hồng, đôi mắt kia vô cùng quyến rũ động lòng người. Lòng hắn lập tức bị chấn động.

Lúc này, Điền phu nhân cũng cảm thấy thân thể mình có gì đó khác lạ. Cơ thể có chút nóng lên, nàng hận không thể cỡi bớt một món y phục. Thế nhưng lúc này nàng mặc không nhiều, nếu tiếp tục cởi sẽ hơi quá mức cho nên nàng miễn cưỡng nhịn xuống. Nàng nghĩ thầm: rượu Bách Hoa này đúng là thơm nức mũi, thế nhưng có vẻ độ rượu không nhỏ. Lúc này, nàng liếc mắt nhìn Tề Ninh, thấy mặt Tề Ninh cũng đã ửng đỏ cho nên cảm thấy kỳ quái trong lòng. Tề Ninh đột nhiên đứng lên, nói:

-Thời tiết càng ngày càng nóng, men rượu cũng không nhỏ.

Hắn lập tức muốn cởi áo ngoài ra, Điền Phu nhân vội vàng đi tới, từ phía sau giúp Tề Ninh cầm quần áo, nàng nói:

-Một thời gian nữa còn nóng hơn.

Tề Ninh cởi áo ngoài ra, Điền phu nhân cầm lên, xoay người lại khoác áo ngoài lên một cái ghế.

Nhìn từ phía sau, mông nàng tròn trịa, dáng người thướt tha, cả người toát ra dáng vẻ thướt tha thùy mị của phụ nhân thành thục.

Tâm thần của Tề Ninh rung động thêm lần nữa, lúc này, hắn cảm thấy thân thể mình có chút mềm yếu, dường như có một ngọn lửa đang cháy trong bụng làm cho hắn cảm thấy hơi kinh ngạc.

Mặc dù hắn rất có hảo cảm với Điền phu nhân, thế nhưng năng lực tự kiềm chế của hắn không yếu, không thể nào có phản ứng lớn tới vậy được. Vì vậy, hắn nhíu mày lại.

Điền phu nhân xoay người lại thấy Tề Ninh đã ngồi xuống, mặt hắn đã đỏ bừng, nhìn rất khác với trước đó. Hơi giật mình, nàng vội vàng hỏi:

-Hầu Gia, ngài . . ngài sao vậy?

Tề Ninh ngẩng đầu nhìn Điền phu nhân, hắn chỉ cảm thấy người phụ nữ trưởng thành trước mắt này càng thêm quyến rũ động lòng người. Một mùi thơm lơ lững trên không trung, không biết tản ra từ rượu hay là tản ra từ người Điền phu nhân. Mùi thơm này làm cho máu trong người Tề Ninh chảy nhanh, chợt nghĩ tới thứ gì đó, hắn cau mày hỏi:

-Phu nhân, trong... Trong rượu này có thứ gì?

Điền phu nhân ngẩn ra, nàng vội trả lời:

-Đây là rượu ủ bằng hoa, chắc bên trong có phấn hoa, Hầu gia, có...Có chuyện gì ư?

Tề Ninh thở dài nói:

-Thứ này do người khác tặng cho phu quân ngươi?

-Đúng vậy.

Điền phu nhân vội nói:

-Thứ này đã cất giữ rất nhiều năm, ta biết là rượu ngon, cho nên... !

-Rượu này...!

Tề Ninh cười khổ nói:

-Phu nhân không cảm thấy có gì không đúng ư?

Điền phu nhân nói:

-Men rượu hơi lớn, giống như . .

Hình như có gì đó không đúng thật.

Tề Ninh nói:

-Nếu ta đoán không sai, đây là...!

Nhìn xung quanh một chút, hắn nhỏ giọng nói:

-Trước hết ngươi hãy đóng cửa sổ lại...!

Điền phu nhân cũng không nghi ngờ gì, nàng đi tới đóng cửa sổ rồi trở lại, hỏi:

-Hầu gia, chẳng lẽ rượu này không hợp khẩu vị?

-Không phải không hợp khẩu vị mà là không thích hợp.

Tề Ninh cười khổ nói:

-Loại rượu này phu quân ngươi có thể uống, nhưng ta không thể uống, chẳng lẽ . . Chẳng lẽ ngươi không phát hiện, sau khi uống vào bụng, thứ này có tác dụng thôi tình ư?

Lúc này Điền phu nhân chỉ cách có hai bước chân, sau khi rượu Bách Hoa này xuống bụng, cảm giác với người khác phái sẽ phóng đại hết mức. Lúc bình thường, cho dù có ngửi được mùi thơm cơ thể của phụ nhân này hắn cũng không có phản ứng quá lớn, thế nhưng, lúc này, mùi hương cơ thể này làm cho tâm thần Tề Ninh đều say.

Biết rõ đây là tác dụng của rượu Bách Hoa, thế nhưng hắn không có cách nào kháng cự được.

Lòng hắn biết một chuyện: Điền phu nhân chắc chắn không biết rượu Bách Hoa có tác dụng thôi tình, nàng chỉ nghĩ đây là rượu ngon cất giữ nhiều năm, nàng lấy nó ra là vì nịnh nọt mình. Bản thân Tề Ninh cũng không biết rượu Bách Hoa có thể thôi tình, tới khi thân thể có phản ứng, hắn mới đoán được.

Mắt Điền phu nhân trợn tròn, trong lúc nhất thời nàng có chút ngẩn ngơ, một lúc sau, nàng vội nói:

-Hầu gia, thật . . Thật vậy ư... !

Nàng vẫn có chút không dám tin, chẳng lẽ rượu ngon mình cất giữ nhiều năm lại là một vò rượu thuốc có tác dụng thôi tình, đúng là không thể tưởng tượng nổi.

-Chắc không sai đâu.

Tề Ninh thử vận khí chống đỡ, thế nhưng rượu thuốc thôi tình này không phải chất độc, không có cách nào dùng nội lực ép ra. Lúc này, hắn không dám nhìn Điền phu nhân, hắn sợ mình nhìn một cái sẽ không chịu đựng nổi, cố nhịn xuống, hắn nói:

-Mau rót cho ta một ly nước lạnh... !

Điền phu nhân vội rót nước cho Tề Ninh, thật ra thì lúc này nàng cũng cảm thấy thân thể mình có gì đó không đúng, chỉ có điều nàng không hướng suy nghĩ của mình tới việc đó. Tề Ninh vừa nhắc, nàng lập tức cảm thấy rất giống, vừa ngượng vừa lúng túng, nàng sợ Tề Ninh hiểu lầm nàng cố ý bỏ thuốc thôi tình vào rượu cho nên nàng vội giải thích:  -Hầu gia, ta... ta không có bỏ thuốc, ta không có... !
 

Dù sao thì nàng cũng là người làm ăn, khó tránh khỏi việc suy nghĩ mọi việc phức tạp hơn một chút.

Nàng có hơi lo sợ trong lòng, sợ Tề Ninh nghĩ nàng cố ý bỏ thuốc trong rượu là vì làm vui lòng hắn, dùng phương pháp này để dẫn dụ hắn.

Tề Ninh biết mặc dù Điền phu nhân là góa phụ, thế nhưng vẫn giữ mình trong sạch, nàng không phải là phụ nhân tùy tiện, cho nên hắn cũng không nghi ngờ đây là việc Điền phu nhân cố ý làm.

Nhận nước lạnh, hắn lập tức uống hết. Điền phu nhân lo lắng đứng bên cạnh, nàng lo sợ rượu Bách Hoa này không chỉ có tác dụng thôi tình, nếu Cẩm Y Hầu xảy ra chuyện ngoài ý muốn trong phủ của mình, hậu quả sẽ quá sức tưởng tượng. Nàng hơi chán nản trong lòng, nàng rất hối hận về việc dùng rượu Bách Hoa để lấy lòng Tề Ninh.

Tề Ninh hít sâu mấy hơi, nước lạnh rót vào trong bụng lập tức có tác dụng, thế nhưng chỉ được một lát, lửa ham muốn lại dâng lên, hắn cười khổ nói:

-Đúng là muốn chết mà, phu nhân, tại sao tên Nam Cương kia lại đưa cho chồng ngươi một vò rượu như vậy...!

Điền phu nhân vừa tức giận vừa buồn bực, nàng nói:

-Nếu sớm biết nó là thứ này ta đã sớm đập vỡ nó.

Rượu thuốc thôi tình trong rượu Bách Hoa mặc dù có tác dụng với phụ nữ, thế nhưng nó chủ yếu nhắm vào đàn ông, phụ nữ chịu ảnh hưởng rất nhỏ. Cả người Tề Ninh toàn là mồ hôi, lúc này, hắn hận không thể đè Điền phu nhân xuống dưới thân thể tùy ý chà đạp một hồi. Thế nhưng, hắn biết mình không thể làm việc này, người ta là mỹ phụ đàng hoàng, mình không thể ỷ thế hiếp người được, nếu không, mình khác gì với Tô lang thừa?

Điền phu nhân thấy hô hấp của Tề Ninh bắt đầu dồn dập, mặt đỏ bừng. Lòng nàng vừa lo lắng vừa sợ hãi, hỏi nhỏ:

-Hầu gia, ngài không sao chứ? Có cần ta đi mời đại phu không?

-Ta uống rượu ở nơi này, lại bị trúng thuốc thôi tình, nếu... Nếu bị người khác thấy, ngươi nghĩ bọn họ sẽ nghĩ thế nào?

Tề Ninh cũng có chút buồn bực trong lòng, trong đầu thầm nghĩ:

phụ nhân ngươi sao lại ngơ ngơ ngác ngác mang loại rượu này tới, sau trước đó không kiểm tra kỹ, làm hại lão tử đầy ham muốn thế này.

Điền phu nhân lập tức hiểu ra.

Nếu người khác biết Tề Ninh trúng thuốc thôi tình, chuyện này truyền ra, không những danh tiếng của Tề Ninh bị tổn hại, sợ rằng danh dự của Điền phu nhân cũng không giữ được.

Nàng là một góa phụ, mời Cẩm Y Hầu uống rượu, lại uống trúng thuốc thôi tình. Hai người biết chuyện gì xảy ra, thế nhưng người ngoài sao biết được. Chắc chắn bọn họ sẽ cảm thấy Tề Ninh và mỹ phụ này lén lút qua lại với nhau, hai người dùng thuốc thôi tình để trợ hứng. Điền phu nhân được Tề Ninh nhắc nhở lập tức hiểu rõ chuyện này không thể để người thứ ba biết, cho dù là người làm trong phủ cũng không được.

Lòng nàng như lửa đốt, nàng không tự chủ được kéo vạt áo. Cổ áo nàng không cao, cổ áo bị kéo thẳng, bộ ngực đầy đặn của nàng lay động dưới mặt vải một hồi.

Không chỉ khe hở sâu hoắc tròn trịa của bộ ngực, ngay cả hai nụ hoa cũng ưỡn lên, tình cảnh này còn dụ người hơn cả lúc trần truồng.

Tề Ninh vừa vặn liếc mắt nhìn thấy khe hở giữa ngực nàng, hắn nuốt nước miếng một cái, cổ họng bắt đầu khô, thân thể run lên. Lúc này, Điền phu nhân chỉ lo tìm cách giải độc, nàng nói khẽ:  -Hầu gia, vậy phải làm sao bây giờ? Có thể giải độc không? Ngài có cần... Có cần ta mang dược liệu tới không?
 

-Ta và ngươi đều không biết bên trong rượu Bách Hoa có thứ gì.

Tề Ninh tức giận nói:

-Nếu không hốt thuốc đúng bệnh, sẽ hại chết người đó. Hiện tại, ta chỉ sợ trong rượu Bách Hoa này còn có chất độc khác...!

-Chất độc khác?

Tề Ninh nói:

-Phu nhân không đi lại trên giang hồ cho nên có việc không biết. Rất nhiều thuốc thôi tình nếu có thể giải độc kịp thời thì không sao, thế nhưng nếu không giải được, nó còn lợi hại hơn cả loại độc mạnh nhất thiên hạ, người trúng chắc chắn sẽ chết.

Lòng hắn nhớ lại những chuyện ở Tây Xuyên, Y Phù từng trúng độc dược thôi tình, nếu không nhờ mình giải độc giúp nàng, sợ rằng tính mạng của nàng đã không còn.

Nghĩ tới đây, hắn giật mình trong lòng, thầm nghĩ: chẳng lẽ thứ này cũng lợi hại như vậy? Lúc này, bụng hắn cứ như có một ngọn lửa mạnh đang cháy, vô cùng khó chịu.

 

0.14121 sec| 2442.234 kb