23: Vô tình gặp được  thở dài, nói:
 

ình độ của ngươi không cao lắm. Nếu Hầu gia đã ước, tất nhiên sẽ chuẩn bị đầy đủ. Cho nên mới có nh tráo trước mắt mọi người, lừa gạt toàn bộ ánh i ở đó.

ại cười nói:

hị Hổ, hôm nay ngươi tới chuộc đồ, làm sao Cố đại  để ngươi trở về tay không được.
 

a hiệu với Cố Văn Chương, hai bức tranh kia được ố Văn Chương cầm hai bức tranh bước tới, cười

anh của ngươi ở đây, giao tiền chuộc ra.

Khổng Nhị Hổ giật giật, lúc này Cố Văn Chương ức phấn khích, tinh thần dâng cao. Y thò tay ra, nói:

a bạc đây, một trăm sáu mươi nghìn lượng bạc, ợc thiếu dù chỉ một văn tiền.

ị Hổ xoay người, phát hiện cửa chính đã bị vài tên g đao chặn lại. Mặc dù bốn tên thuộc hạ của y cao ng, thế nhưng bọn họ nào dám động thủ với thị vệ hủ. Thấy ánh mắt của bốn người đang tập trung vào ổng Nhị Hổ cảm thấy toàn thân y mềm nhũn, trên hiện mồ hôi lạnh, trong lúc nhất thời, y cũng không  chuộc.
 

hương cười lạnh một tiếng, bước lên, nhét hai bức tay của Khổng Nhị Hổ, sau đó không chút khách khí vào trong ngực Khổng Nhịn Hổ lấy xấp ngân phiếu t Khổng Nhị Hổ giật giật nhưng y cũng không dám  Cố Văn Chương cầm ngân phiếu, xoay người lại iểu nhị, nói:
 

ao nhiêu, nếu như thiếu một đồng, y đừng nghĩ ớc ra khỏi cửa.

iểu nhị cũng rất vui sướng, y nhận ngân phiếu, sau ước mặt mọi người. Một lát sau, y nói:  ừa vặn một trăm sáu mươi nghìn lượng bạc, không g không ít.
 

hương cười ha ha, nói:  ng Nhị Hổ, chúng ta đã thanh toàn xong nợ nần, ươi chiếu cố cửa hiệu. Nếu lần sau có đồ tốt, cứ đem  đẩy ngực Khổng Nhị Hổ một cái, Khổng Nhị Hổ lui y bước, mặt y xám như tro tàn.
 

hương sống lại từ cõi chết cho nên vô cùng vui hông ngờ ngày hôm qua Tề Ninh tổ chức yến tiệc  đồ trước, muốn dụ rắn khỏi hang.
 

t, nguy cơ của Cố gia không những được giải quyết ại còn kiếm lời được ba mươi nghìn lượng bạc, cho ùng kích động. Y không những vô cùng cảm kích ục Tề Ninh sát đất.

g Nhị Hổ đầy vẻ hoảng hốt, toàn thân mềm nhũn.

y chuẩn bị rời khỏi, Tề Ninh nói:  hị Hổ, về nói với chủ của ngươi, y có bao nhiêu bạc  tới bổn hầu cũng nhận. Ngươi về nói với y một câu:
 

hầm quá nhiều, cẩn thận coi chừng chôn bản thân  đó.
 

ị Hổ mang đám thuộc hạ trốn chui trốn nhủi. Mọi c của được nhìn say sưa một trò hay, lúc này trò  màn, cho nên mọi người rồi rít giải tán.
 

hương vội vàng mời Tề Ninh và Viên Vinh vào hậu ng trà, Viên Vinh mỉm cười hỏi:  dường như ngài đã biết ai là người giở trò quỷ sau công tử đừng giả bộ hồ đồ nữa, chẳng lẽ ngươi n được?
 

ười nói:

ng biết Kiều Du mà.

nói:

Kiều Du là chủ sự của bộ Hộ, không tính là quan to n ta với y không có qua lại nhiều.

hư bộ Hộ là Đậu Quỳ, họ Kiều làm việc dưới tay  tên Kiều Du này không có dính líu gì với Đậu Quỳ ười nhạt, nói:
 

Trung hận ta thấu xương, thế nhưng y không dám c tiếp với Phủ Cẩm Y Hầu của ta. Vừa vặn cậu ta ành làm ăn, tên Đậu Liên Trung này sợ rằng đã để ý  cơ hội tới, y lập tức ra tay.
 

đã biết từ sớm, y nói:

Trung hận ngươi thấu xương, thế nhưng lại không  ngươi, cho nên xả đầy bụng tức của y lên người Cố ện trên cơ bản là thế.
 

ười nói:

ịp này của Đậu Liên Trung chỉ cần suy nghĩ kỹ là . Có điều lần đặt bẫy này ngược lại rất ác độc, thiếu ậu ta đã bị bọn chút ép phải vào đại lao rồi.

ố Văn Chương còn đang ở bên ngoài xử lý chuyện ù sao thì hôm nay đã là hạn cuối, nếu đã tìm về được hải lập tức tới Tiền Trang trả nợ.

gia biết Đậu Liên Trung là người giở trò quỷ sau tại sao lại thả tên Khổng Nhị Hổ kia?

khó hiểu nói:

g Nhị Hổ lại giao cho Mạc Thiết Đoạn của Phủ lão Mạc sẽ không bỏ qua chuyện này. Nếu thật sự iên Trung đứng sau lưng hãm hại, do Mạc Thiết ặt mới hợp lý.

ắc đầu cười nói:

ậu Liên Trung không thông minh, thế nhưng trong y, y sẽ không tự mình ra mặt. Tên Khổng Nhị Hổ ua cũng biết chỉ là tên vô lại, Đậu Liên Trung sẽ h thân tới tìm một người như vậy. Cho nên cho dù ổng Nhị Hổ cũng không thể lấy được chứng cớ có ội Đậu Liên Trung.

, hắn nói:

Liên Trung còn không an phận, vậy cứ để y lăn qua chỉ mong y đừng rơi vào tay ta, nếu không...  i tiếp theo hắn không nói ra.
 

ố Văn Chương đã đi vào bên trong, y nói đầy cảm nếu hôm nay không có ngươi, hậu quả sẽ khó lường a sẽ hoàn toàn sụp đổ.

chồng ngân phiếu ra, nói:

trừ tiền vốn và tiền lời phải trả cho Tiền Trang, đây i nghìn lượng bạc, ngươi... !

híu mày nói:

ơi làm gì vậy?

ngươi đừng hiểu lầm.

hương vội nói:

do ta hồ đồ, nếu không nhờ có ngươi, Cố Văn  đã không sống nổi. Chút bạc này ngươi thu đi, cứ  quà cảm ơn của ta.
 

ẩy trả, nói:

một lần sẽ khôn thêm một chút, có bài học đó, sau  sẽ làm việc cẩn thận hơn. Ta không nhận số bạc au này thiếu tiền, ta sẽ tìm ngươi đòi.
 

hương do dự một lúc rồi thu hồi số ngân phiếu, y  sắp trưa rồi, chúng ta đi tửu lâu ăn uống chút gì đi, ươi không được từ chối nữa. Ta đã phái người  muội tử, báo cho nàng biết đã cầm bạc lại, buổi  sẽ tới chỗ ta dùng cơm.
 

g Tề Ninh biết Cố Văn Chương đang thể hiện lòng ơn nữa cũng sắp tới trưa, ăn ở đâu cũng vậy, cho nên ỏi Viên Vinh:

g tử, chắc phải chiếm thêm chút thời gian của ngươi,  một bữa cơm chứ?
 

cười nói:

i mời khách, có thể ăn chùa, sao lại không ăn?

Văn Chương, nói:

a, cách chỗ này hai con đường có một tửu lầu tên là g Tuyền, nơi đó yên tĩnh, hơn nữa thức ăn ở đó chúng ta qua đó là được.

Cố Văn Chương không phản đối. Thu dọn xong, i đi ra ngoài, mấy tên hộ vệ đi cùng cũng theo sau.

hong Tuyền, mặt tiền không lớn, thế nhưng trang trí , cũng rất yên tĩnh. Tổng cộng có hai lầu, trên lầu là n phòng đơn. Mấy tên hộ vệ ngồi lầu dưới, Cố Văn ời Tề Ninh và Viên Vinh tới phòng đơn trên lầu hai.

gồi xuống, Tề Ninh nhìn xung quanh một chút rồi h, gần đây vị Giang đại công tử kia thế nào rồi?

i công tử?

ngẩn ra, y hỏi:

i công tử nào?

y Vân của Đông Hải.

ỏi:

hải Giang Tùy Vân tới bộ Lễ làm một chủ sự ư? Lão à các ngươi quản lý bộ Lễ, Giang Tùy Vân làm việc ủa lão thái gia nhà các ngươi, ít nhiều gì thì ngươi một chút chuyện của y, đúng chứ?

iên Vinh mới phục hồi tinh thần lại, y cười nói:  ngươi cũng biết tính của ta mà, ta không có hứng uyện trong nha môn quan phủ. Có điều, ta nghe nói  Tùy Vân này được phân tới Chủ Khách* của bộ Lễ.
 

h là một trong bốn ty của bộ Lễ, chuyên quản lý  và tiếp đãi khách nước ngoài. Mấy năm nay chúng ó tới lui gì với Bắc Hán, cũng rất ít qua lại với nước  cho nên ty Chủ Khách chỉ là một nơi trang trí, quan  không hề có việc để làm.
 

ch: cụ thể là chủ khách thanh lại ty, quản lý các  tân lễ và tiếp đón khách khứa ngoại quốc.
 

: lễ phép khách khứa qua lại với nhau.

vị Giang chủ sự này là một người nhàn rỗi?

ỉm cười hỏi.

cười nói:

ng tính là người nhàn rỗi, người này có xuất thân từ  ở Đông Hải, thứ y có là bạc. Theo ta được biết thì sống chung với quan viên lớn ở ở bộ Lễ hết sức hòa ắc, có bạc chuyện gì cũng dễ làm. Y ở bộ Lễ một cho nên biết rõ sở thích của mọi người, ra tay lại h
ào ay cảo lão thái gia nhà ta cũng nói y là người tao p, trong lồng ngực có văn chương. Hầu Gia, sau i này có Hoài Nam Vương làm chỗ dựa, cứ theo đà g được vài năm, y sẽ được triều đình trọng dụng.

n áo một chút, Viên Vinh hiếu kỳ hỏi:

ầu gia lại có hứng thú với người này?

ười nói:

ũng là công tử giàu có ở Đông Hải, ta chỉ muốn biết  có hai thương nhân làm quan hay không.
 

iết được nội tình từ miệng Nghiêm Lăng Hiện, ăng Hiện giống với Giang Tùy Vân, võ công của  do cùng một người truyền thụ. Ở Đông Hải, Giang chính là một công tử giàu có, có thể nói là được ời ủng hộ, dù bây giờ được vào triều làm quan, thế  là một chức quan nhàn tản chỉ có thể ngồi chơi xơi ời này từ bỏ
cuộc sống công tử muốn gì được đó ở Đông Hải, tình nguyện ở lại kinh thành, bên trong y nhất định có rất nhiều điểm kỳ lạ.

này, tiểu nhị đẩy cửa ra, mang trà từ bên ngoài đi inh liếc nhìn một chút, ngay khi tiểu nhị bước vào, hắn phát hiện có hai bóng người đi qua phía sau tên ó là một nam một nữ, bóng dáng của hai người hết thuộc. Tề Ninh khẽ chau mày, dường như nghĩ tới gì ng dậy, nói với Viên Vinh:

i cứ ngồi uống trà, ta ra ngoài một chút.

oài, nghiêng đầu nhìn hành lang, hắn thấy hai bóng  đang đi vào một gian phòng đơn phía trước.
 

ông kia mặc cẩm y màu xanh, đầu đội quan mạo, ẻ hơn năm mươi tuổi. Sau lưng y là một người phụ óc người nở nang, toàn thân váy dài màu xanh nhạt, ột dây lụa màu trắng, lộ ra vòng eo nhỏ nhắn, bờ  căng váy gấm nhìn rất đầy đặn trơn bóng. Eo đong ông đầy đặn chập chờn như cánh hoa vô cùng yểu t tha. Chỉ nhìn phần lưng thôi Tề Ninh lập tức có thể y chính là Điền phu nhân-đương gia của hiệu thuốc ân: phụ nữ có chồng.
 

iểu nhị dẫn đường phía trước đã mở cửa, nam tử áo i vào trước. Điền phu nhân nhìn trái nhìn phải một ẻ hơi khẩn trương, hết lần này tới lần khác lại không Tề Ninh, cô ta theo sau nam tử kia đi vào bên trong.

ơi nghi ngờ, trong đầu nghĩ: mặc dù Điền phu nhân  hiệu thuốc Điền gia, thế nhưng dù gì cũng là một ếu có chuyện có thể phái người đi làm, sao lại đích ện ở một nơi thế này? Nam tử mặc áo xanh kia là  phương nào, tại sao Điền phu nhân lại tỏ vẻ hết sức ng như vậy?
 

ảm thấy hiếu kỳ, ngay lúc này, hắn thấy tên tiểu nhị  phòng kia đã bước ra rồi thuận tay đóng cửa lại, lúc g đi tới bên này. Tề Ninh đi tới, giơ tay cản tiểu nhị ỉ căn phòng kia, hỏi nhỏ:  n ông kia là ai vậy?
 

hị sững sờ, sau đó cười nói:   quan này, đó là khách của tửu lầu, tiểu nhân cũng t y, ngài hỏi về y để làm gì? Nếu cần, tiểu nhân có gài hỏi một chút?
 

yện như cười như không, nghe rất quái lạ. Tề Ninh p nhặt với y, phất tay một cái. Tiểu nhị cười hắc hắc  được mấy bước, y quay đầu lại liếc mắt nhìn Tề  hắn vẫn nhìn chằm chằm căn phòng kia, y lập tức lạ, y nhỏ giọng nói:  n ông kia là ai? Hắc hắc, ta thấy ngươi muốn biết  nữ kia là ai mới đúng, ngực to mông tròn, là đàn g nhớ thương.
 

 

2.96898 sec| 2432.734 kb