24: Bức hiếp người hiền ảm thấy nghi hoặc, nhịn không được nhích tới gần, cửa phòng đã đóng lại, chẳng qua vẫn có một khe nhìn vào trong. Tề Ninh nhìn vào trong xuyên qua hấy nam tử mặc áo xanh kia ngồi bên bàn, Điền phu nửa mông trên một chiếc ghế, có chút khoảng cách ử mặc áo xanh kia, trông rất câu nệ.
o xanh kia đưa tay vuốt râu, cười nói:
n không cần căng thẳng, nơi này thích hợp nói ng nhất, có một số việc hôm nay bàn xong, về sau m việc.
nhân miễn cưỡng cười:
hân, trong phủ dân phụ đã chuẩn bị đồ nhắm, nơi này người đến người đi, cũng không yên tĩnh, hay à tới phủ dân phụ trao đổi, không biết ý đại nhân thế n, ngươi là thương nhân, không hiểu quy củ quan xanh kia cười nói:
a cũng là Lang Thừa của Điển Dược Cục Thái Y n lý dược vật ra vào của Thái Y Viện, nếu như… ha ư tiến vào Điền phủ các ngươi, khó tránh khỏi sẽ có này nói nọ sau lưng, nói bản quan có giao tình riêng hủ ngươi, cho nên mới chọn mua dược liệu của các ệng ng
ười đáng sợ, chúng ta vẫn nên cẩn thận mới ề Ninh mới hiểu được, hóa ra nam tử mặc áo xanh n lại của Thái Y Viện.
Điền gia cũng có tên tuổi của kinh thành, tâm a Điền phu nhân chính là một ngày kia hiệu dược ó thể tiến vào Thái Y Viện, cung cấp cho Hoàng ề Ninh đã trợ giúp nàng thực hiện nguyện vọng Điền phu nhân đã nói, hiệu dược Điền gia đã bắt cấp dược liệu cho Th
ái Y Viện, cũng coi như lên iện giờ Điền phu nhân ngồi cùng một chỗ với người Viện, cũng không phải chuyện gì kỳ quái. Thương ộ khách nói chuyện làm ăn trên bàn rượu, đó chính nhìn nhiều thành quen, Tề Ninh nghĩ thầm đã như ũng không cần xen vào việc của người khác. Hắn n rời khỏi, lại nghe Tô đại nhân kia cười híp mắt n, nghe nói ngươi thông qua Cẩm Y Hầu gia để liên ái Y Viện, không biết là thật hay giả?
ghe gã đề cập tới mình, hơi cau mày. Ban đầu Điền hơi căng thẳng, nhưng dù sao cũng là người làm ăn, bình tĩnh lại, cười nói:
Tiểu Hầu gia hỗ trợ.
vậy, phu nhân và Cẩm Y Tề gia là thân thích?
ân hỏi:
iết thân thích thế nào?
nhân vội nói:
ó không có, là Tiểu Hầu gia chủ động hỗ trợ, hắn… ng, thấy dân phụ cô nhi quả mẫu, cho nên mới ra tay ân cười nói:
vậy, phu nhân và Cẩm Y Tề gia không thân chẳng iền phu nhân cũng thực sự hy vọng có chút quan hệ nh, nhưng trước mặt quan viên Thái Y Viện này, g tiện ăn nói lung tung, hơi gật đầu nói:
dân phu và Tề gia, cũng không quan hệ thân thích.
i là lạ, Cẩm Y Hầu đường đường Hầu tước, phu ương hộ, vì sao Hầu gia kia tốt bụng như thế, muốn hu nhân?
ư Điền phu nhân không muốn nói nhiều chủ đề này, hân, đã hơn một tháng rồi, sau khi đưa hai nhóm cho Thái Y Viện, vẫn không có tin tức gì. Nhóm thứ ba dân phụ đã chuẩn bị kỹ càng, thế nhưng… phí tổn dược liệu… vẫn không kết toán, Tô đại xem… ?
ân cười nói:
n đừng nóng lòng, hôm nay gọi ngươi tới đây, chính ng lượng việc này.
, nhìn Điền phu nhân từ trên xuống dưới, đôi mắt thoảng quét qua bộ ngực đầy đặn của Điền phu i nói:
phu nhân đã hơn hai mươi tuổi rồi chứ?
nhân vội nói:
nói đùa, dân phụ hiện giờ đã ba mươi hai.
iống không giống.
ân lắc đầu cười nói:
n dung mạo như hoa, tình cờ gặp trên đường cái, iết phu nhân đã hơn ba mươi, nhìn qua giống như ai ba hai tư tuổi. Ha ha, phong vận của phu nhân em ra rất hiểu cách chăm sóc.
híu mày, qua khe cửa hắn nhìn thấy ánh mắt của Tô ừ đầu đến cuối đều dạo trên thân thể nở nang mềm iền phu nhân, lại nghe y nói mấy câu đó, liền biết a này tâm thuật bất chính. Hắn cười lạnh, quán rượu đến người đi, mình đứng trước cửa nghe lén, khiến c nhìn thấy không tiện. Hắn lập tức tới căn phòng trong phòng vừa vặn không có khách. Sau khi đi huận tay đóng cửa lại, lúc này mới tới bên tường, ận ra, dễ dàng khoét một lỗ thủng nhỏ trên tấm ván tiếng động cực nhẹ, bên kia hiển nhiên không chú ý.
ề Ninh mới đưa mắt nhìn qua lỗ thủng, lúc này nhìn phu nhân từ chính diện, búi tóc đen nhánh kia búi ài một chiếc trâm bạch ngọc song điệp hí vân, môi tô mà đỏ, không trát quá nhiều phấn trang điểm, ng đen nhanh, vô cùng xinh đẹp, gáy dài, trong tươi theo chút bất an.
hu nhân không nói lời nào?
ân cười tủm tỉm nói:
ng ta nói chuyện quá mức đường đột, mạo phạm nhân miễn cưỡng cười một tiếng nói:
hân, nếu như… nếu như ngài không có chuyện gì phụ… dân phụ cáo lui trước, tiệm thuốc còn có p phải xử lý, dân phụ… !
n muốn vứt bỏ bản quan ở lại nơi này một mình sao?
ân lộ vẻ không vui:
đưa dược liệu vào cung, phu nhân không muốn nói nhân nói:
nhân muốn nói chuyện dược liệu, dân phụ đương lại. Đại nhân, không biết số tiền thuốc kia lúc nào o?
ủa Thái Y Viện, xem ra ngươi chưa hiểu quá rõ.
ân thở dài:
ợc Cục của Thái Y Viện là do bản quan quản lý, chỉ uan cảm thấy dược liệu không có vấn đề, ký tên có thể thanh toán khoản tiền thuốc kia.
ậy dược liệu của dân phụ có vấn đề sao?
nhân lập tức nói:
u mà dân phụ đưa vào Thái Y Viện đều lựa chọn không có bất cứ vấn đề gì.
ân cười nói:
ai, dược liệu của hiệu dược Điền gia, đúng là hàng ng. Đúng rồi, phu nhân hẳn phải biết, trước khi hiệu gia các ngươi tiến vào Thái Y Viện, có hai hiệu ứng dược liệu cho Thái Y Viện. Sau khi hiệu dược ác ngươi tiến vào, hai hiệu dược này bị cắt mất bọn họ đều có quan hệ trong triều, bản quan vì phu hải chịu áp lực rất lớn, vì vậy còn đắc tội không ít nhân lập tức căng thẳng hỏi:
hân, vậy mấy tháng này dân phụ không thể đưa qua, có phải… có phải về sau cũng không thể đưa hông?
ân lắc đầu cười nói:
ông phải như vậy, chỉ cần làm tốt, Thái Y Viện vẫn ược liệu của hiệu dược Điền gia các ngươi.
nhân quay đầu nhìn cửa phòng một chút, mới thấp :
hân ngài cũng biết, mỗi nhóm dược liệu, ta đều lưu ài một phần bạc vất vả, đưa tới Thái Y Viện, giá cả lợi nhuận rất ít, mà… mà bạc của Thái Y Viện còn ho ta, bạc vất vả của đại nhân, dân phụ đã sớm đưa gài… !
ân cau mày nói:
n, có một số việc, không phải chỉ chút bạc có thể . Ở đây ta cũng không ngại nói thật cho ngươi, trước u lưu cho ta hai thành tiền vất vả, chỉ là phu nhân do ầu giới thiệu qua, cho nên… ta cũng không so đo này.
nhân vội nói:
, nếu như… !
t chút, nàng rốt cuộc cắn răng, dường như quyết phụ để lại cho ngài hai thành bạc vất vả, không n, ngươi cho rằng bản quan là kẻ tham tài sao?
ân cực kỳ không vui, thở dài:
n cũng là người buôn bán, hiệu dược Điền gia dựa ữ nhân như ngươi có được ngày hôm nay, ngươi ười cực kỳ khôn khéo, bản quan rốt cuộc muốn cái lẽ ngươi còn không rõ?
nhân cắn môi, cúi đầu nói:
… dân phụ không hiểu!
ân kia đứng dậy, kéo ghế của mình qua bên cạnh nhân. Điền phu nhân lui về sau, Tô đại nhân lại nhẹ nhàng khoác lên vai thơm của Điền phu nhân.
nở nang của Điền phu nhân lập tức run lên, vội vàng né tránh, nói:
, ngài… !
n, ta biết ngươi ở góa nhiều năm như vậy, người như gọc, cũng không thể cô độc quanh năm như vậy.
ân thở dài:
y mời ngươi qua đây, thực ra là có một chuyện tốt ơng lượng với ngươi.
tốt?
vị mệnh quan triều đình, mấy năm trước chính thê iện giờ đang một thân một mình.
ân thở dài:
muốn vào cửa nhà hắn nhiều vô số kể, thế nhưng hông nhìn trúng. Phu nhân hiện giờ đang lúc ở góa, g vui kết liền cành với hắn, như vậy, cả hai đều vui ều chuyện sẽ dễ làm hơn nhiều.
nhân lui lại hai bước, bỗng nhiên cười lạnh nói:
hân, mệnh quan triều đình mà ngài nói kia, chính là ô đại nhân ngài à?
ân cười ha ha, giơ ngón cái nói:
n quả nhiên thông minh, không sai, chính là bản nhân, bản quan vừa tròn năm mươi, thân thể cường nàng đồng ý, chúng ta sẽ kết thành vợ chồng, nếu người một nhà, Điển Dược Cục của Thái Y Viện và Điền gia sẽ trở thành một thể. Nàng muốn đưa bao c liệu thì đưa bấy nhiêu dược liệu, dược liệu vừa ập tức mang bạc trở về, nàng nói đây có phải i bên đều vui vẻ hay không?
nhân cười lạnh một tiếng nói:
hân, có phải ngài đã sớm có chủ ý này? Lần đầu ngài, đôi mắt ngài đã không thành thật, hóa ra vẫn toán chuyện xấu xa này.
hìn thấy khẽ gật đầu, Điền phu nhân này mặc dù thương gia, nhưng giữ mình trong sạch, quả thực ời ta khâm phục.
ân kia lại cười ha ha nói:
hu nhân đã sớm nhận ra bản quan có tâm ý với ông sai, từ lần đầu bản quan nhìn thấy nàng bản ấy tâm ý viên mãn. Bản quan gặp vô số nữ nhân, chưa một ai xinh đẹp như phu nhân, hương vị trên nhân, khiến bản quan ngày nhớ đêm mong.
y, nhích tới gần Điền phu nhân, đưa tay nắm lấy tay Điền phu nhân:
n, hôm nay ta nói thẳng với nàng, chỉ mong phu g nên do dự, từ nay về sau, chúng ta sẽ là người nhân liên tục lui về phía sau, Tô đại nhân kia lại ép ước, đôi mắt chỉ đặt trên ngực Điền phu nhân. Điền tức giận, bộ ngực sữa phập phồng, giọng nói lạnh hân, ngài là mệnh quan triều đình, ta và ngài chỉ có m ăn, không có quan hệ khác. Ta khuyên ngươi vẫn y nghĩ này đi. Mối làm ăn Thái Y Viện này đã khó vậy ta sẽ không làm nữa, ngài trả bạc của số dược ước cho ta là được.
c còn không dễ dàng, chỉ cần nàng đáp ứng ta, sản a Tô gia ta đều có thể giao cho nàng.
ân bỗng nhiên bắt lấy hai tay Điền phu nhân, đôi ng:
n, người đẹp như vậy, nếu cứ phòng không gối chiếc hực sự khiến người ta thương tiếc, đáng tiếc tư thái này của ngươi… !
nhân bỗng nhiên giằng được tay ra, đưa tay đánh o mặt Tô đại nhân, cả giận nói:
quỷ ngươi, ngươi… ngươi dám làm nhục dân phụ gày sao?
ân khẽ giật mình, đưa tay sờ mặt, thần sắc nham i lạnh nói:
a ta đây phẩm hạnh nữa. Ngươi cho là lão tử không Cẩm Y Hầu gia kia không thân chẳng quen với sao phải giúp ngươi làm ăn với Thái Y Viện? Còn i vì ngươi đã sớm lên giường với hắn, thân thể lẳng ngươi, bất cứ nam nhân cũng muốn bò lên, đừng có ng đắn trước mặt lão tử.
ẽ tiến tới, lại ôm lấy Điền phu nhân.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo