Sau khi Nghiêm Lăng Hiện ra ngoài, Hiên Viên Phá mới bồi lễ với Tề Ninh:
- Hầu gia, Nghiêm Lăng Hiện trẻ tuổi, nói chuyện lỗ mãng, xin Hầu gia đại nhân đại lượng, đừng trách cứ.
Kỳ thực Nghiêm Lăng Hiện còn lớn hơn Tề Ninh mấy tuổi, Tề Ninh lại ra vẻ ông cụ non, khoát tay cười nói:
- Không sao, không sao, người trẻ tuổi có ai không phạm sai lầm.
Không phải Chiến Anh cũng thường xuyên phạm sai lầm sao?
Ta cũng không so đo.
Tây Môn Chiến Anh lập tức dựng lông mày nói:
- Có liên quan gì tới ta? Ngươi không biết chuyện chớ nói lung tung.
Vi Thư Đồng sớm nhìn ra Tiểu Hầu gia này dường như có chút để ý tới cô nương mông lớn này, y vội vàng hòa giải cười nói:
- Hiên Viên Giáo úy, ngươi ở Tây Xuyên điều tra vụ án này, nếu như cần, cứ việc nói ra, ta có thể làm được, chắc chắn toàn lực hỗ trợ.
- Đa tạ Vi đại nhân.
Hiên Viên Phá lập tức cảm ơn, lúc này mới hỏi Tề Ninh:
- Hầu gia, nếu như Thu Thiên Dịch tới Thành Đô, không biết có thể cho ta hỏi thăm vài câu hay không?
Tề Ninh nói:
- Hiên Viên Giáo úy, ngươi phải biết, Độc Vương Cửu Khê kia tâm cao khí ngạo, ngay cả ta cũng không nắm được tính tình của hắn.
Nếu như hắn đồng ý, đương nhiên tốt nhất, nhưng nếu như hắn không muốn, ta quả thực không thể làm gì.
Hắn dừng một chút, cười nói:
- Chẳng qua lúc này đã liên lụy tới Hắc Liên Giáo, Thu Thiên Dịch chắc hẳn phải lên tiếng giải thích. Hiên Viên Phá gật đầu nói:
- Như vậy rất tốt. Vậy, lúc nào thì Hầu gia sẽ lên đường?
- Ta thì thực ra muốn trở về phục mệnh vào ngày mai, chẳng qua Thu Thiên Dịch còn chưa gặp mặt ta, không có hắn đi cùng, ta cũng không thể quay về kinh thành.
Tề Ninh thở dài:
- Chỉ mong vị Độc Vương này có thể nhanh chóng tới gặp chúng ta.
Tây Môn Chiến Anh châm chọc nói:
- Hắn là Độc Vương Tây Xuyên, cũng uổng cho ngươi tin tưởng hắn. Chẳng lẽ hắn không tới Thành Đô, ngươi cứ chờ ở nơi này?
- Ta đã nói muốn dẫn hắn về kinh, nếu không thể chẳng phải là tội thất trách?
Tề Ninh cười nói:
- Chẳng qua lưu lại Thành Đô cũng không có gì không tốt, nơi này ăn ngon uống sướng, mỹ nữ Tây Xuyên nhiều như mây. Còn có Vi đại nhân ở đây chiếu cố, cũng không làm khổ ta, Vi đại nhân, ngài nói có đúng không?
Vi Thư Đồng vội vàng cười bồi:
- Đúng đúng đúng!
Tây Môn Chiến Anh trợn mắt nhìn Tề Ninh một cái, không nói thêm gì.
- Đã như vậy, ti chức xin cáo từ trước.
Hiên Viên Phá đứng lên nói:
- Lúc Hầu gia lên đường, ti chức sẽ đưa tiễn.
Y dẫn Tây Môn Chiến Anh ra ngoài.
Vi Thư Đồng và Tề Ninh cũng đứng dậy đưa ra tới trước cửa, sau khi nhìn thấy Hiên Viên Phá rời đi, Vi Thư Đồng mới vuốt râu cười nói:
- Bang chủ Cái Bang bị hại, chỉ sợ cao hứng nhất không phải Hắc Liên Giáo mà là Thần Hầu phủ.
Tề Ninh đột nhiên nghe được lời này, thân thể chấn động, ý thức được điều gì, hỏi:
- Cớ sao Vi đại nhân nói ra lời này?
Vi Thư Đồng cũng là vô thức nói ra, nghe Tề Ninh hỏi thăm, liền cười nói:
- Là hạ quan nói bậy, Hầu gia… Hầu gia không nên trách móc.
- Sao Vi đại nhân lại nói như vậy?
Tề Ninh nói:
- Ta và Vi đại nhân tâm đầu ý hợp, không có gì giấu nhau, giữa chúng ta không cần kiêng kị gì.
Kỳ thực Vi Thư Đồng cũng rất có thiện cảm với vị Tiểu Hầu gia này, y cười nói:
- Hầu gia, ngài cũng biết, trong tám bang mười sáu phái, thực lực mạnh nhất chính là Cái Bang.
Năm đó Thần Hầu Phủ ký Thiết Huyết Văn, thỏa hiệp với thế lực giang hồ, nói cho cùng, tác dụng của Cái Bang trong này là cực lớn, không có Cái Bang, chỉ sợ tám bang mười sáu phái còn chưa có tư cách ngồi lên bàn cò kè mặc cả với Thần Hầu Phủ.
Tề Ninh khẽ vuốt cằm. Vi Thư Đồng mới thấp giọng nói:
- Vị Hướng Bang chủ Cái Bang này võ công cao cường, danh vọng trên giang hồ lại cực cao, nên càng khiến Thần Hầu Phủ kiêng kị. Hầu gia nghĩ lại, nếu như ngày nào đó vị Hướng Bang chủ này vung cánh tay hô lên, khắp nơi đối đầu với Thần Hầu Phủ, cũng không biết có bao nhiêu người trên giang hồ này sẽ cùng gây chuyện theo hắn.
- Như vậy cũng không sai.
Tề Ninh rất đồng ý điều này, so với Tây Môn Thần Hầu dùng thủ đoạn thiết huyết uy hiếp thế lực giang hồ, trên giang hồ, Hướng Bách Ảnh đương nhiên được lòng người hơn Tây Môn Thần Hầu.
- Mặc dù ta cũng không hứng thú với chuyện giang hồ, nhưng cũng nghe nói vị Hướng Bang chủ này tài cán xuất chúng. Dưới sự chủ trì của vị Hướng Bang chủ này, những năm gần đây Cái Bang uy danh hiển hách giang hồ.
Vi Thư Đồng lại cười nói:
- Rắn không thể không đầu, nếu như Hướng Bang chủ chết rồi, Cái Bang chắc chắn sẽ náo động, thực lực của nó đương nhiên cũng giảm bớt nhiều. Đây đương nhiên là chuyện Thần Hầu Phủ muốn thấy nhất.
Tề Ninh nheo mắt lại nói:
- Nói cách khác, Thần Hầu Phủ muốn tin tưởng Hướng Bang chủ đã bị hại?
Vi Thư Đồng gật đầu nói:
- Đây là chuyện không hỏi cũng có thể biết. Một khi Cái Bang loạn, Thần Hầu Phủ có thể sẽ nhúng tay vào chuyện kế thừa Bang chủ Cái Bang đời tiếp theo.M Mượn cơ hội này, tìm một người thừa kế quan hệ thân mật với Thần hầu Phủ, tài cán bình thường có thể bị Thần Hầu Phủ khống chế, nâng hắn lên chức Bang chủ. Như vậy, Thần Hầu Phủ khống chế thế lực giang hồ càng thêm nghiêm mật, đương nhiên cũng là chuyện tốt với triều đình.
Thân thể Tề Ninh chấn động, Vi Thư Đồng không hổ là kẻ già đời, những lời này lập tức khiến Tề Ninh như ở trong mộng mới tỉnh, nháy mắt hiểu được điều gì.
Thần Hầu Phủ của Tây Môn Thần Hầu, chức trách lớn nhất là thay triều đình duy trì thế lực giang hồ trong cảnh nội Đại Sở, để những thế lực giang hồ này không uy hiếp được triều đình.
Cái Bang của Hướng Bách Ảnh đúng là thế lực khổng lồ, trải rộng nam bắc, nếu như Cái Bang có thể làm việc cho triều đình Đại Sở, không những là tin tức cực kỳ tốt đối với Đại Sở mà cũng là một uy hiếp cực lớn đối với Bắc Hán. Dù sao cảnh nội Bắc Hán cũng có thế lực Cái Bang, những người này hiểu rất rõ tình hình Bắc Hán, một khi làm việc cho Đại Sở, Đại Sở giống như đặt tai mắt ở Bắc Hán, nắm tình hình bên kia chắc như lòng bàn tay.
Chỉ là sự tồn tại của Hướng Bách Ảnh, khiến Tây Môn Thần Hầu căn bản không có khả năng khống chế Cái Bang, nếu như Hướng Bách Ảnh chết rồi, đương nhiên là tin tức cực tốt đối với Tây Môn Thần Hầu.
Trong nháy mắt trong đầu Tề Ninh xuất hiện một suy nghĩ, chẳng lẽ hết thảy điều này lại là Tây Môn Thần Hầu bày ra sau màn?
Hướng Bách Ảnh nói rất rõ ràng, với tính tình của Bạch Hổ, nếu như phía sau không có chỗ dựa, tuyệt đối không có khả năng dám mưu phản soán nghịch, thậm chí Lục Thương Hạc cho dù vô cùng kiêng kị Hướng Bách Ảnh, chỉ dựa vào cá nhân hắn, chỉ sợ cũng không có lá gan xuống tay với Hướng Bách Ảnh.
Bạch Hổ và Lục Thương Hạc cấu kết với nhau làm chuyện xấu, liên thủ bày ra bẫy rập mưu hại Hướng Bách Ảnh. Hướng Bách Ảnh kết luận phía sau có hung phạm khác.
Có thể khiến Bạch Hổ cúi đầu nghe lệnh, chỗ dựa phía sau đương nhiên có địa vị cực cao, đủ khiến Bạch Hổ tình nguyện ở dưới. Trước đây Tề Ninh vẫn nghĩ có khả năng có thế lực trên giang hồ nào đó quấy phá hay không, thậm chí có người trong tám bang mười sáu phái cuốn vào đó, nhưng lời nói nhìn như vô tâm của Vi Thư Đồng lần này, khiến Tề Ninh bỗng nhiên ý thức được, chỗ dựa phía sau Bạch Hổ, có khả năng là Thần Hầu Phủ?
Mặc dù chuyện này không thể tưởng tượng được, nhưng suy nghĩ cẩn thận, lại không phải không có đạo lý.
Địa vị của Tây Môn Thần Hầu đương nhiên vượt qua bất cứ người nào trên giang hồ, lại có đủ vốn liếng cấp cho Bạch Hổ Trưởng lão điều kiện hậu đãi.
Bạch Hổ tài cán bình thường, nếu như thực sự nghe theo sự sai khiến của Tây Môn Thần Hầu, bày kế hại chết Hướng Bách Ảnh, cũng giống như bị Tây Môn Thần Hầu khống chế trong tay. Tây Môn Thần Hầu lại dùng thực lực của Thần Hầu Phủ, nâng đỡ Bạch Hổ leo lên vị trí Bang chủ Cái Bang, từ đó về sau, Thần Hầu Phủ cũng giống như thông qua Bạch Hổ khống chế Cái Bang.
Nếu như chuyện quả là như vậy, tâm cơ của Tây Môn Vô Ngân thực sự khiến người ta cảm thấy rùng mình.
Tề Ninh càng nghĩ càng thấy chuyện rất có thể là như vậy, nếu thực sự như thế, tình thế vừa rồi quả thực là ngàn cân treo sợi tóc.
Hắn cứu Hướng Bách Ảnh, Bạch Hổ đương nhiên bẩm báo với Thần Hầu Phủ, sau khi biết được Thần Hầu Phủ đương nhiên sẽ nghĩ hết biện pháp tìm tới Hướng Bách Ảnh.
Như vậy vừa rồi Hiên Viên Phá tới đây rất có thể là muốn lấy được tung tích của Hướng Bách Ảnh từ miệng hắn.
Nếu như lúc ấy hắn xúc động, vì vạch trần âm mưu của Bạch Hổ, báo tung tích Hướng Bách Ảnh cho Hiên Viên Phá, như vậy tiếp theo Thần Hầu Phủ chắc chắn sẽ lập tức xuất động diệt trừ Hướng Bách Ảnh.
Nếu như Thần Hầu Phủ khống chế Bạch Hổ trong tay, đương nhiên không hi vọng Hướng Bách Ảnh còn sống. Nếu như Hướng Bách Ảnh còn sống, cho dù là tàn phế, cũng không thể cam đoan y không thể Đông Sơn tái khởi, chỉ có người chết mới là an toàn nhất.
Giết Hướng Bách Ảnh, vĩnh viễn trừ hậu hoạn, Thần Hầu Phủ có thể hoàn toàn khống chế Cái Bang.
Tề Ninh cảm thấy mồ hôi lạnh ứa ra sau lưng.
Hắn đương nhiên hiểu được, Tây Môn Vô Ngân làm như vậy, với địa vị của lão, kỳ thực cũng không có gì đáng trách. Dụng tâm mà nói, một khi đây thực sự là do Tây Môn Vô Ngân bày ra, lại thuận lợi đạt thành kế hoạch, đương nhiên có lợi ích rất lớn đối với triều đình. Tây Môn Vô Ngân cũng coi như dựng lên công lao cực lớn.
Nếu như Tề Ninh không tiếp xúc với Hướng Bách Ảnh, thậm chí hắn còn có thể khâm phục thủ đoạn của Tây Môn Vô Ngân.
Thế nhưng Hướng Bách Ảnh cực kỳ chiếu cố hắn, từng cứu tính mạng hắn dưới tay Thu Thiên Dịch, hơn nữa còn đích thân truyền võ công, thực tế là thầy trò.
Với quan hệ của hắn và Hướng Bách Ảnh hiện giờ, vì hoàn thành kế hoạch của Thần Hầu Phủ mà bỏ Hướng Bách Ảnh, như vậy tuyệt đối không thể.
Hắn suy nghĩ xuất thần, nghe được Vi Thư Đồng ở bên kêu nhỏ, lúc này mới khôi phục tinh thần cười nói:
- Không có Hướng Bang chủ, nếu như Thần Hầu Phủ có thể mượn cơ hội này nâng đỡ một vị Bang chủ mới, việc này quả thực vô cùng có ích đối với triều đình.
Vi Thư Đồng mỉm cười vuốt râu nói:
- Lời vị Bạch Hổ Trưởng lão kia nói có nhiều chỗ sơ hở, với sự khôn khéo của Thần Hầu Phủ, không đến mức không phát hiện được sơ hở trong đó. Thế nhưng Thần Hầu Phủ nguyện ý tin tưởng Hướng Bách Ảnh đã chết. Cho dù lời Bạch Hổ Trưởng lão nói không thật, Thần Hầu Phủ cũng sẽ coi đó là thật.
Tề Ninh mỉm cười, cảm thấy lạnh lẽo.
Hắn bỗng nhiên nghĩ tới, Bạch Hổ và Lục Thương Hạc mưu hại Hướng Bách Ảnh, từ đầu đến cuối chỉ có hắn biết chân tướng, thế nhưng Thần Hầu Phủ đương nhiên sẽ không để chân tướng này công khai. Như vậy, chỉ sợ Thần Hầu Phủ sẽ nhìn chằm chằm hắn, hắn đã trở thành đối tượng đề phòng trọng điểm của Thần Hầu Phủ.
Rời khỏi phủ Thứ Sử, Tề Ninh đi trên đường suy nghĩ chân tướng phía sau sự kiện này, suy nghĩ có phải là Tây Môn Vô Ngân bày ra hết thảy phía sau hay không.
Trong lúc bất giác, hắn đã đến quan dịch, lúc này sắc trời chưa tối hẳn, Tề Phong chờ ở trước cửa, thấy Tề Ninh tới, liền tiến đến dắt dây cương ngựa, khẽ nói:
- Hầu gia, người tám bang mười sáu phái đang chờ ngài!
- Người tám bang mười sáu phái?
Tề Ninh khẽ giật mình, tung người xuống ngựa, cau mày nói:
- Là người nào? Họ tới tìm ta làm gì?
Thank You to Phương Linh For This Useful
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo