Tề Ninh nhíu mày hỏi:

- Hướng thúc thúc, thúc có thể đoán được kẻ đứng sau lưng rốt cuộc là ai? Đám người này rốt cuộc muốn làm gì?

Hướng Bách Ảnh lắc đầu nói:

- Mặc dù ta tin tưởng Bạch Hổ bị người lợi dụng, thế nhưng kẻ đứng sau lưng này rốt cuộc muốn làm gì, nhất thời còn chưa có đầu mối.

Y dừng một chút mới nói:

- Bạch Hổ là Trưởng lão Cái Bang, địa vị trên giang hồ đã không phải thấp, Tông chủ môn phái bình thường, Bạch Hổ sẽ không coi vào đâu, có thể khiến Bạch Hổ cúi đầu nghe lệnh, đối phương chẳng những có đủ điều kiện hấp dẫn khiến Bạch Hổ có can đảm mưu phản, địa vị chắc chắn cũng cực cao, nếu không Bạch Hổ tuyệt đối không có can đảm bí quá hóa liều như thế.

- Địa vị cực cao?

Tề Ninh hơi trầm tư, mới nói:

- Trên giang hồ, địa vị còn cao hơn Trưởng lão Cái Bang, chỉ sợ không có bao nhiêu người, trừ khi là Tông chủ tám bang mười sáu phái, miễn cưỡng có thể.

Hướng Bách Ảnh chỉ nói mấy lời này, nhìn qua đã cực kỳ mỏi mệt.

Kinh mạch của y đều bị thương tổn, căn bản không có khả năng lợi dụng nội lực nâng cao tinh thần dưỡng khí, trái lại yếu ớt hơn người bình thường không ít. Tề Ninh thấy y mỏi mệt, vội nói:

- Hướng thúc thúc, thúc đừng nói nữa, tĩnh dưỡng ở đây. Đúng rồi, nơi này hết sức an toàn, không cần lo lắng có người tìm tới.

- Ha ha, nghĩ tới Hướng Bách Ảnh ta tung hoành giang hồ hai mươi năm qua, nghĩ không ra hiện giờ lại rơi vào cảnh chó nhà có tang.

Hướng Bách Ảnh tự cười nhạo nói:

- Đứa nhỏ tốt, ta đã là một kẻ phế nhân, thế nhưng có hai chuyện, ngươi thay ta đi làm.

- Hướng thúc thúc có dặn dò gì cứ việc nói.

Tề Ninh lập tức nói:

- Coi như thịt nát xương tan, ta cũng dốc hết sức.

Tề Ninh vốn là người tính tình lương thiện, Hướng Bách Ảnh bị đại biến, trong lòng vừa khổ sở lại vừa đồng tình, nghe nói y có hai chuyện dặn dò, trong lòng biết nếu không phải vạn bất đắc dĩ, hào kiệt như Hướng Bách Ảnh tuyệt đối không mở miệng cầu người.

Hướng Bách Ảnh cười một tiếng nói:

- Chuyện thứ nhất, ngươi tới Đại Quang Minh Tự, tìm Không Tàng đại sư!

- Chủ trì Đại Quang Minh Tự Không Tàng đại sư?

Tề Ninh khẽ giật mình, nghĩ thầm hai người này cũng có giao tình sao? Nhưng hắn lập tức nghĩ đến, mặc dù Đại Quang Minh Tự là chùa chiền Hoàng gia, nhưng lại có địa vị cực cao trên giang hồ, mà Đại Quang Minh Tự này là Phật tông, thống lĩnh chùa chiền thiên hạ, thanh thế không kém Cái Bang.

Không Tàng đại sư chính là Chủ trì Đại Quang Minh Tự. Hướng Bách Ảnh lại là Bang chủ Cái Bang, hai người này đều là nhân vật đứng đầu giang hồ, quen biết nhau cũng không có gì lạ.

Hướng Bách Ảnh nói khẽ:

- Ngươi từng bái sơn môn, có thể lên núi gặp Không Tàng đại sư.

- Được.

Tề Ninh gật đầu nói:

- Hướng thúc thúc, nhìn thấy Không Tàng đại sư, ta cần nói gì với hắn?

Nghĩ tới điều gì, hắn lập tức nói:

- Hướng thúc thúc để ta thông báo Không Tàng đại sư, để người của Đại Quang Minh Tự tới đón thúc.

Ồ, Đại Quang Minh Tự người đông thế mạnh, nếu thực sự tĩnh dưỡng ở Đại Quang Minh Tự, thiên hạ này không ai có thể tới gần.

Hướng Bách Ảnh lại cười nhẹ một tiếng nói:

- Ngươi cho rằng ta sợ mất mạng sao? Ta đã là một kẻ phế nhân, tính mạng này đã không quan trọng nữa.

Thần sắc y nghiêm túc nói:

- Đứa nhỏ tốt, ngươi tới gần đây.

Y muốn giãy dụa, nhưng toàn thân không thể động đậy.

Tề Ninh vội vàng đưa tai tới gần, Hướng Bách Ảnh nói nhỏ một câu, mới nói:

- Ngươi nhìn thấy Không Tàng đại sư, chỉ cần nói câu kia, hắn sẽ biết là ta để ngươi tới.

- Vậy sau khi nhìn thấy hắn, nên như thế nào?

Tề Ninh hỏi:

- Phải chăng cần nói tung tích của Hướng thúc thúc cho Không Tàng đại sư?

Hướng Bách Ảnh lắc đầu nói:

- Chớ nói cho bất cứ kẻ nào. Mặc dù ta là phế nhân, nhưng nếu rơi vào tay kẻ có rắp tâm khác, trái lại sẽ sinh ra sai lầm, dù sống hay chết, tạm thời ở chỗ này tốt nhất.

Y nhìn cỗ quan tài lớn kia một chút, cười nói:

- Chúng ta là ở trong Tang Động của Hắc Nham Động?

Tề Ninh nghĩ thầm mình cũng không nói cho Hướng Bách Ảnh vị trí ở đâu, Hướng Bách Ảnh này quả thực lợi hại, lại có thể nhìn ra.

- Chỉ có người Hoa Miêu mới mai táng tổ tiên trong sơn động.

Hướng Bách Ảnh nói:

- Ngươi và Hắc Nham Động nguồn gốc rất sâu xa, cũng chỉ có tới nơi này.

Tề Ninh nói:

- Hướng thúc thúc, thúc… thúc có thể đoán được ta sẽ đưa thúc tới đây, đám tặc nhân kia… !

- Có lẽ họ sẽ hoài nghi, nhưng tuyệt đối sẽ không nghĩ tới ta lại ẩn thân trong Tang Động.

Hướng Bách Ảnh nói:

- Trước mắt nơi này là chỗ an toàn nhất.

Y dừng một chút mới tiếp tục nói:

- Ngươi chỉ cần nói rõ với Không Tàng đại sư, ta bị gian nhân làm hại, ước định với hắn, chỉ sợ không có cách nào thực hiện.

- Ước định?

Tề Ninh khẽ giật mình, nghĩ thầm Bang chủ Cái Bang và Chủ trì Đại Quang Minh Tự lại có ước định gì?

Hướng Bách Ảnh nói khẽ:

- Ngươi không cần biết là ước định gì, điều này tốt cho ngươi hơn.

Tề Ninh nói:

- Hướng thúc thúc yên tâm, sau khi về kinh, ta lập tức đi gặp Không Tàng đại sư, báo tình huống của thúc cho hắn. Nếu hắn là Chủ trì Đại Quang Minh Tự, thì nên chủ trì chính nghĩa, đến lúc đó ta vạch trần sự hèn hạ vô sỉ của Lục Thương Hạc và Bạch Hổ với hắn!

Hướng Bách Ảnh lập tức nói:

- Không cần nói nhiều, càng không cần nhắc tới Bạch Hổ và Lục Thương Hạc.

Tề Ninh khẽ giật mình, thấy thần sắc Hướng Bách Ảnh kiên định, nghĩ thầm ngươi đã có giao tình với Không Tàng đại sư, Không Tàng đại sư chính là Thái Đẩu Phật Tông, có hắn nhúng tay vào việc này, Lục Thương Hạc và Bạch Hổ tuyệt đối không có sức đối kháng.

Nhưng lúc đó hắn liền hiểu được, Bạch Hổ là phản nghịch Cái Bang, Lục Thương Hạc và Hướng Bách Ảnh cũng có tiếng kết nghĩa, mặc dù võ công của Hướng Bách Ảnh hoàn toàn biến mất, nhưng hiển nhiên cũng không muốn để Đại Quang Minh Tự nhúng tay vào chuyện của Cái Bang, y và Lục Thương Hạc là ân oán cá nhân, cũng không muốn để Đại Quang Minh Tự cuốn vào đó.

- Hướng thúc thúc, thúc yên tâm, ta không nói nhiều.

Tề Ninh hiểu được tâm ý của Hướng Bách Ảnh, lập tức nói:

- Ngoại trừ việc này, còn có điều gì phân phó?

Hướng Bách Ảnh không lập tức nói chuyện, trầm mặc một hồi, mới nói:

- Chuyện này lại phải làm khó ngươi!

- Hướng thúc thúc, thúc có gì cứ nói.

Tề Ninh nói:

- Ta có thể làm được, đương nhiên đi làm, coi như không làm được, cũng sẽ cố gắng nghĩ biện pháp.

Hướng Bách Ảnh do dự một chút mới nói:

- Mười tám tháng sáu, Cổ Long Trung Tương Dương, Cái Bang tổ chức đại hội Thanh Mộc, bốn Đại Trưởng lão, hai mươi tám Đà chủ cùng rất nhiều Đầu mục lớn nhỏ của các Phân đà, đều tập trung ở Cổ Long Trung. Cái Bang phân chia thống lĩnh bốn phương, luôn có chút thói xấu, đại hội Thanh Mộc chính là đại hội thưởng phạt của Cái Bang, mọi người có thể nói thoải mái, ngoài ra cũng cần tuyển bạt tín nhiệm trong đại hội.

- Cổ Long Trung?

Hướng Bách Ảnh gật đầu:

- Đại hội Thanh Mộc ba năm một lần, mỗi lần đại hội chắc chắn sẽ có gợn sóng, nhưng vẫn chưa xảy ra chuyện gì. Chẳng qua đại hội Thanh Mộc lần này, đám người Bạch Hổ kia nhất định gây ra sóng gió,nếu như để chúng đạt được mục đích, hậu quả khó mà lường được.

Tề Ninh cau mày nói:

- Hướng thúc thúc, mặc dù Bạch Hổ mưu phản, nhưng còn ba vị Trưởng lão, sao họ có thể để Bạch Hổ tùy tiện đoạt được chức Bang chủ?

- Lúc trước ta đã nói, Chu Tước không đủ quyết đoán, phía sau Bạch Hổ có người làm chỗ dựa, nếu đắc thế, chỉ sợ Chu Tước cũng không tranh chấp với hắn. Thanh Long tuy rằng giỏi võ, nhưng trời sinh ngay thẳng, thống lĩnh Thanh Long Thất Túc phía đông, nhưng cũng không làm nên chuyện gì, chắc chắn bị Bạch Hổ lợi dụng.

Sắc mặt Hướng Bách Ảnh trở nên nghiêm trọng:

- Huyền Vũ mặc dù cẩn thận chặt chẽ, có thực lực chống lại Bạch Hổ, nhưng tuổi hắn quá nhỏ, kinh nghiệm tại Cái Bang không thể sánh với Bạch Hổ.

Tề Ninh cười khổ nói:

- Chu Tước bo bo giữ mình, Thanh Long không thích sống chung với người khác, Huyền Vũ có kinh nghiệm quá nhỏ bé, Hướng thúc thúc lo lắng ba người này không thể một lòng.

- Bản tính khó sửa.

Hướng Bách Ảnh thở dài:

- Những người này đều tâm cao khí ngạo, trước mắt ta thì ngoan ngoãn, thế nhưng để họ cúi đầu trước người khác, đó là chuyện muôn vàn khó khăn.

Mặc dù Hướng Bách Ảnh chỉ nói giản lược , nhưng Tề Ninh đã hiểu được, bốn Đại Trưởng lão Cái Bang, kỳ thực quan hệ với nhau không hòa thuận, lúc trước có Hướng Bách Ảnh, cũng không dám làm càn, nhưng không có Hướng Bách Ảnh, những người này ai cũng không phục ai.

- Hướng thúc thúc, thúc muốn ta làm gì?

Tề Ninh hỏi:

- Lúc trước thúc nói Huyền Vũ Trưởng lão có năng lực kế thừa chức Bang chủ, không phải là muốn để ta giúp Huyền vũ?

Hướng Bách Ảnh lắc đầu nói:

- Đại hội Thanh Mộc mười tám tháng sáu, ngươi đi thay ta một lần.

- Hả?

Hướng Bách Ảnh nhìn chằm chằm Tề Ninh, chậm rãi nói:

- Huyền Vũ còn thiếu kinh nghiệm, chúng ta muốn chờ một thời gian, kinh nghiệm nhiều hơn, lại phó thác gánh nặng này cho hắn.

Hướng Bách Ảnh nghiêm túc:

- Thế nhưng với tình cảnh của hắn hiện giờ, coi như thực sự muốn tranh chức Bang chủ, Bạch Hổ sẽ cực lực ngăn cản, Thánh Long và Chu Tước cũng chắc chắn không đồng ý.

Y ngừng một chút mới nói:

- Trên đại hội Thanh Mộc, vị trí Bang chủ tuyệt đối không thể rơi vào tay loại đạo chích như Bạch Hổ, nếu không Cái Bang chắc chắn đại họa lâm đầu.

Tề Ninh nói:

- Hướng thúc thúc yên tâm, đại hội Thanh Mộc Cái Bang, ta nhất định sẽ tới, nhất định sẽ nghĩ biện pháp ngăn cản Bạch Hổ đoạt được chức Bang chủ.

- Ngươi chẳng những phải ngăn cản hắn, mà còn phải giúp ta cầm lấy chức Bang chủ.

Hướng Bách Ảnh nghiêm mặt nói:

- Ngươi đi đoạt lấy Bang chủ Cái Bang.

Tề Ninh nhất thời chưa hiểu, a một tiếng, bỗng nhiên hiểu được, giật mình, la lên thất thanh:

- Thúc… thúc để ta đi làm Bang chủ Cái Bang?

Hắn cảm thấy chuyện này thực sự không thể tưởng tượng nổi.

Mặc dù hắn là Cẩm Y Hầu giả mạo, nhưng dù sao hiện giờ cũng mang theo Hầu tước. Đường đường Cẩm Y Hầu đế quốc Đại Sở, đi tranh chức vị Bang chủ Cái Bang, đây quả thực vô cùng hoang đường. Tề Ninh nhịn không được nghĩ, xem ra kinh mạch của Hướng Bách Ảnh bị hao tổn, đầu óc cũng bắt đầu hồ đồ rồi.

Hướng Bách Ảnh lại nhìn chằm chằm Tề Ninh nói:

- Ngươi không đồng ý?

- Hướng thúc thúc!

Tề Ninh cảm thấy da đầu tê dại, đưa tay gãi gãi, hơi lúng túng nói:

- Ta… ta là Hầu tước triều đình, điều này… !

- Nói như vậy, ngươi không để ý tới đám ăn mày này?

Hướng Bách Ảnh thản nhiên nói.

Tề Ninh vội nói:

- Hướng thúc thúc, thúc đừng hiểu lầm, ta không có ý kia. Chỉ là, ài… chỉ là để ta đi tranh chức Bang chủ, thực sự… thực sự hơi hão huyền. Ta không phải đệ tử Cái Bang, lại hoàn toàn không biết sự vụ Cái Bang, thúc vừa nói Huyền Vũ Trưởng lão văn võ song toàn, chỉ là kinh nghiệm còn thấp, trở thành chướng ngại tranh chức Bang chủ, ta ngay cả đệ tử Cái Bang cũng không phải, sao có thể được Cái Bang tiếp nhận.

Hướng Bách Ảnh lắc đầu nói:

- Ngươi cho rằng lần này tranh chức Bang chủ Cái Bang là chuyện giang hồ? Ngươi nghe cho kỹ, chức Bang chủ lần này, liên quan vô số sinh linh, lại quan hệ tới thế cục thiên hạ, tuyệt đối không đơn giản là chuyện giang hồ, đây đã là quốc sự.

Ánh mắt y kiên định, nghiêm túc nói:

- Chính bởi vì ngươi là Cẩm Y Hầu, cho nên chức Bang chủ, ngươi phải nắm lấy.

 

1.42075 sec| 2444.586 kb