Trong đôi mắt Y Phù hiện ra vẻ vui mừng, nhưng lại lập tức có vẻ do dự, nàng nhẹ giọng nói:
- Thật ra…thật ra ta đã biết ngươi là Cẩm Y Hầu gia, còn ta chỉ là… chỉ là một cô gái người Miêu, ta… Tề Ninh mạnh mẽ nâng Y Phù lên, cánh tay vòng quanh người nàng, ôm lấy vòng eo uyển chuyển của nàng. Y Phù khẽ kêu lên, Tề Ninh đã kéo nàng ngồi lên đùi mình, cặp mông tròn trịa đặt trên đùi hắn, rất tròn đầy nở nang nhưng cũng cực kỳ rắn chắc.
Dưới ngọn đèn dầu, Y Phù hơi ngượng ngùng, chỉ là nàng đã mấy lần thân cận xác thịt với Tề Ninh, cho nên cũng không quá hồi hộp.
- Con gái người Miêu, con gái người Hán, thậm chí con gái người Ba (Ba là một nước thời nhà Chu, ở phía đông Tứ Xuyên hiện nay), cũng không có gì khác nhau, đều là con người, cũng đều có thất tình lục dục.
Tề Ninh hít hít mùi hương trên người Y Phù, dịu dàng nói:
- Nàng đã nói giao phó tất cả cho ta, đương nhiên ta không thể để nàng bỏ đi. Nàng yên tâm, một khi ta đã nói muốn kết hôn với nàng, dù nàng có chạy trốn cũng không thoát đâu!
Nghe Tề Ninh nói năng ngọt ngào như vậy, Y Phù cảm thấy trong lòng ấm áp. Đột nhiên, nàng cảm thấy tay của Tề Ninh bắt đầu đưa lên trên, luồn vào trong vạt áo của mình.
Theo phản xạ, Y Phù đưa tay nắm tay hắn lại, run giọng nói:
- Ngươi… ngươi muốn làm gì?
- Thê tử của mình, chẳng lẽ không thể đụng vào?
Tề Ninh nhích tới, khẽ ngậm lấy vành tai Y Phù, Y Phù cảm thấy cả người nóng rực lên, liền uốn éo thân hình, cặp đùi thon dài không tự chủ kẹp chặt lại.
Thân thể nàng nhạy cảm, Tề Ninh cắn nhẹ vành tai nàng, khiến nàng cảm thấy trong người mình có một cảm giác xao động không thể diễn tả bằng lời.
Một tay Tề Ninh luồn vào vạt áo, đã chạm tới bộ ngực sữa no đủ và đàn hồi của Y Phù.
Bộ ngực của Y Phù rất nở nang và chắc nịch, vú nàng rắn chắc nhưng lại rất mềm mại, như tấm lụa được phủ một lớp sữa mịn màng, chất dịch trơn bóng ấy thấm vào và lấp đầy từng lỗ rất nhỏ mà mắt thường không thấy được trên tấm lụa, khi Tề Ninh vuốt ve nó, cảm giác mịn màng dễ chịu do nó mang lại khiến hắn không muốn ngừng tay.
Tề Ninh nắm lấy bộ ngực Y Phù, nhẹ nhàng ve vuốt, như sợ mình chỉ hơi mạnh tay chút là cái vật non mềm và vun đầy này sẽ bị hư hại, thịt vú tràn đầy lọt qua kẽ tay, khiến hắn không sao nắm trọn bầu vú.
Y Phù hơi há miệng, hơi thở đồn dập, thân thể mềm mại đã yếu ớt dựa vào lòng Tề Ninh.
Thật ra nàng mới nếm thử trái cấm không lâu, hơn nữa bản lĩnh phòng the của Tề Ninh rất tuyệt vời, tuy nàng không nói ra, nhưng đối với việc ân ái cũng có chút quyến luyến. Vả lại, thân thể nàng vốn mẫn cảm, Tề Ninh lại vuốt ve kích thích nàng như vậy, nàng liền cảm thấy giữa hai chân khoái cảm bắt đầu dâng lên, rõ ràng là chỗ đó đã bắt đầu ẩm ướt, nhưng nàng lại sợ Tề Ninh chê cười, nên chỉ có thể hơi uốn éo cặp mông, nhằm xoa dịu cảm giác bứt rứt khó chịu kia.
- Ngươi…lần này ngươi tới, là để điều tra Vi thứ sử?
Y Phù thật sự có cảm giác không chịu nổi, nàng đành đổi đề tài câu chuyện, hòng giảm bớt sự dày vò trong cơ thể mình.
Tề Ninh cười nói:
- Đó chỉ là một mặt, điều quan trọng hơn là giúp nàng xả giận.
- Giúp ta?
- Lý Nguyên lạm sát người của Hắc Nham động, nàng cho rằng ta có thể tha cho hắn như vậy sao?
Tề Ninh cười nhạt, lập tức nói tiếp:
- Tuy nhiên Vi Thư Đồng lại là mục đích của ta trước chuyến đi này đến Thành Đô.
- Có phải ngươi…cảm thấy Vi Thư Đồng có gì đó khác thường?
Mặt Y Phù đã đỏ rực, chợt thân thể mềm mại của nàng giật lên một cái, răng cắn cả vào môi dưới.
Thì ra là Tề Ninh đang vuốt ve cơ thể nàng, đột nhiên hắn cảm thấy lòng bàn tay cọ sát vào một điểm cưng cứng, bèn khẽ nới tay ra một chút, khiến đôi vú căng đầy rung bật lên, lại khiến núm vú của nàng dựng thẳng, đôi vú mềm mại mịn màng như đậu hũ, mềm mà lại rắn chắc, hắn dùng đầu ngón tay gảy gảy mấy cái vào núm vú Y Phù, khiến thân thể yêu kiều của nàng run lên bần bật.
- Đừng!
Y Phù cảm thấy thân thể ngứa ngáy khó chịu, càng lúc nàng càng thở hổn hển, đôi má đỏ au, dáng vẻ yếu đuối khác xa một trời một vực so với lúc bình thường.
Sức hấp dẫn đầy nam tính của Tề Ninh khiến Y Phù có chút ý loạn tình mê. Tề Ninh cảm thấy thân thể nàng run rẩy, lòng hắn đầy trìu mến, nhưng lại kìm chế không nổi mà muốn tùy ý dày vò nàng, liền nắm chặt bộ ngực sữa căng đầy của nàng trong tay, bắt đầu tha hồ nhào nặn. Dưới bàn tay của hắn, bầu vú của Y Phù biến thành đủ loại hình dạng, nhưng hễ Tề Ninh hơi nới tay một chút, nó lại lập tức bật lên, khôi phục nguyên trạng.
Tề Ninh vừa vuốt ve bộ ngực Y Phù, vừa khẽ nói:
- Ngay từ đầu, hành vi của Vi Thư Đồng đã rất khác thường, thật ra đến bây giờ, ta cũng không biết hắn là địch hay là bạn. Trên người hắn có bí mật, ta nhất định phải vạch trần. Lần này ta đến Tây Xuyên, Hoàng thượng có dặn, phải điều tra Vi Thư Đồng, người này thay mặt triều đình trấn giữ Tây Xuyên, nếu như hắn không thành thật đối với triều đình, thì vị trí Thứ sử này cũng nên thay người rồi.
Y Phù nhẹ nhàng “ừm” một tiếng, tiếng này từ trong mũi nàng phát ra, vô cùng dụ hoặc.
- Ta cũng…cảm thấy kỳ lạ, phu nhân của hắn…vì sao lại…đột nhiên chết đi?
Y Phù tựa vào ngực Tề Ninh, giọng nói hơi run:
- Trong chuyện này, nhất định có bí mật.
- Đừng tưởng rằng vụ Hắc Nham động đã xong xuôi nhé!
Tề Ninh khẽ cười nói:
- Ta lại nghĩ, rất nhiều việc chỉ vừa mới bắt đầu, vùng đất Tây Xuyên này ẩn giấu rất nhiều bí mật, nhìn bên ngoài có vẻ bình yên, nhưng thật ra lại là một thùng thuốc súng thật lớn, chỉ cần vô ý một chút, là sẽ nổ tung tất cả.
- “Thùng thuốc súng” là cái gì?
Y Phù chưa từng nghe từ này.
Tề Ninh đáp:
- Thì…giống như “cậu bé” của ta này, hiện giờ nó chính là một thùng chứa đầy thuốc súng, nếu không thể “yêu” nàng, thì nó sẽ nổ tung lên mất!
Y Phù lập tức hiểu ra, đột nhiên nàng kêu lên một tiếng, Tề Ninh đã bế nàng lên, đi tới chiếc giường bên cạnh, đặt nàng nằm sấp, đầu gối chống xuống giường, thắt lưng thon thả, mềm mại như một cành liễu của nàng cong lại, cặp mông hết sức tròn trịa chổng lên thật cao…Nàng không còn sức phản khảng, chỉ còn biết chờ hắn sủng hạnh.
Y Phù thừa biết tiếp theo sẽ là chuyện gì, thân hình nàng hơi uốn éo, động tác này khiến mông nàng đong đưa, trông như một bông hoa chập chờn trước gió, tư thế vô cùng khiêu gợi…Đột nhiên Y Phù cảm thấy đùi mình mát lạnh, thì ra Tề Ninh đã cởi quần của nàng ra rồi! Tề Ninh áp sát vào người nàng, kề tai khẽ nói:
- Y Phù tỷ, có phải tỷ cảm thấy rất khó chịu, chỗ đó… đã…ướt cả rồi kìa!
Cả người nóng rực, Y Phù ngượng chín người, không dám ngẩng đầu lên. Đột nhiên, mắt nàng mở to, cả người căng ra, Tề Ninh đưa tay nắm lấy bộ ngực sữa của nàng, từ phía sau chầm chậm xâm nhập vào người nàng.
Một đêm ân ái triền miên, cũng không cần nói tỉ mỉ…(Vầy mà còn chưa tỉ mỉ, không biết khi ảnh tỉ mỉ thì cỡ nào?)
Khác với trước đây, do tình hình Hắc Nham động đang như ngàn cân treo sợi tóc, tâm trạng Y Phù lúc đó rất nặng nề, còn bây giờ, do cam tâm tình nguyện có quan hệ xác thịt với Tề Ninh, hơn nữa bản lĩnh phòng the của Tề Ninh thì không cần phải bàn, khiến nàng bạo dạn hơn rất nhiều, nàng để mặc cho Tề Ninh tùy ý xếp đặt mình thành đủ loại tư thế ân ái khác nhau.
Hai người hoan lạc một đêm, hôm sau ngủ để lấy lại sức. Khi hai người thức dậy, Lý Đường đã rời khỏi núi Thanh Thành, mà Tề Phong cũng đã vào thành nghe ngóng tin tức về Vi Thư Đồng.
Tề Ninh và Y Phu thu dọn hành trang, rời khỏi dịch trạm, vào thành đi dạo.
Thành Thành Đô là phủ thành của Tây Xuyên, có lịch sử lâu đời, kiếp trước, đương nhiên Tề Ninh cũng đã tới Thành Đô rồi, giờ đây hắn đang ở trong một không gian song hành, nhưng cũng muốn nhìn xem tòa thành cổ này so với thành phố trong trí nhớ của mình, có gì khác biệt, ngoài ra, hắn cũng muốn dẫn Y Phù dạo chơi một vòng trong thành.
Trước đây, Y Phù chủ yếu hoạt động ở vùng Hắc Nham Lĩnh, rất ít khi đi vào khu vực thành thị.
Chợ trong thành vô cùng náo nhiệt, cả Thành Đô ngựa xe như nước, Tề Ninh dẫn Y Phù đi dạo chung quanh, lại mua cho nàng một số trang sức.
Mặc dù nhìn bề ngoài, hắn đang dạo phố cùng Y Phù, nhưng hắn luôn chú ý động tĩnh bên người, từ lúc rời khỏi dịch trạm, hắn phát hiện có nhiều cặp mắt đang âm thầm theo dõi mình, khi tới chợ, những cặp mắt đó càng xuất hiện nhiều thêm.
Thầm cười lạnh, Tề Ninh biết hôm nay mình đang hoàn toàn ở trong phạm vi giám sát của người khác, chỉ có điều, những người này rốt cuộc là người của Thục Vương Lý Hoằng Tín hay là người của Vi Thư Đồng, trong lúc nhất thời hắn cũng không biết được, có lẽ là cả hai.
Buổi trưa, Tề Ninh dẫn Y Phù vào một tửu lâu ăn cơm, sau đó hai người lại vào thành đi dạo.
Thành Đô rất rộng lớn, các thắng cảnh có thể thăm thú cũng không ít, cho dù là ba ngày ba đêm, cũng chưa chắc có thể xem hết.
Dạo chơi tới xế chiều, Tề Ninh mới dẫn Y Phù về dịch trạm.
Ngồi còn chưa ấm mông, chợt nghe bên ngoài có người bẩm báo:
- Khởi bẩm Hầu gia, có Trưởng sử của Thục Vương phủ cầu kiến.
Khi Trưởng sử của Thực Vương phủ đi vào, Tề Ninh nhìn một cái liền nhận ra, đó là người quen, trước kia người này từng theo thế tử Thục Vương vào kinh. Ông ta khoảng bốn mươi tuổi, thân hình hơi gầy, lúc ở kinh thành, ông ta mặc đồ toàn đen, lần này gặp lại, ông ta vẫn ăn mặc y hệt như vậy, trên đầu còn quấn khăn đen, Tề Ninh nhớ mang máng, hình như họ của người này là Tây Môn.
Nhìn thấy Tề Ninh, Tây Môn Trưởng sử vội chắp tay cười nói:
- Hạ quan là Trưởng sử Tây Môn Hoành Dã của Thục Vương phủ, lần trước từ biệt, đã lâu không gặp, Hầu gia vẫn là phong độ như xưa!
Tề Ninh cười nói:
- Hóa ra ngươi là Trưởng sử của Thục Vương phủ, lần trước thật sự thất lễ rồi!
- Không dám, không dám!
Tây Môn Hoành Dã lại cười nói:
- Hạ quan đến đây, là phụng mệnh Vương gia, đến trước nghênh đón Hầu gia tới Kiêm Gia quán dự tiệc. Vương gia nói, hôm qua vội vàng, tiếp đãi không chu toàn, chỉ mời Hầu gia ăn một bữa cơm rau dưa, hôm nay thiết yến ở Kiêm Gia quán, để tẩy trần cho Hầu gia. Tề Ninh cười nói:
- Thật ra Vương gia không cần khách khí như thế!
- Vương gia và Vi đại nhân đang chờ ở Kiêm gia quán, ngoài ra các quan viên lớn nhỏ cùng với các thân sĩ quan trọng cũng đang đợi ở đó.
Tây Môn Hoành Dã mỉm cười nói:
- Hầu gia thân phận tôn quý, lại đến một nơi nhỏ bé như Thành Đô, mọi người ai cũng muốn chiêm ngưỡng phong thái của Hầu gia.
Tề Ninh hỏi:
- Tây Môn trưởng sử, Kiêm Gia quán là nơi như thế nào?
Tây Môn Hoành Dã liền giải thích:
- Có lẽ Hầu gia có điểm không biết, lúc sinh thời, trong một lần Tây tuần¸ tiên đế đã từng tới phủ Thành Đô. Để cung nghênh tiên đế, Vương gia đã đặc biệt chi nhiều tiền của xây nên Kiêm Gia quán. Hầu gia thân phận tôn quý, buổi tiệc tẩy trần này, đương nhiên cũng phải đặt ở Kiêm Gia quán rồi!
- Là hành cung của tiên đế? Tề Ninh lập tức nói:
- Ta vào đó sao tiện?
Tây Môn Hoành Dã lắc đầu cười nói:
- Hầu gia không cần phải lo lắng, năm đó, sau khi Kiêm Gia quán được thi công xong và tiếp đón tiên đế, khi tiên đế rời khỏi, đã ban Kiêm Gia quán cho Vương gia, chỉ là Vương cảm động và ghi nhớ ân đức của tiên đế, cho nên vẫn không dám vào ở Kiêm gia quán, tuy nhiên người vẫn cho người thường xuyên quét tước.
Hơn nữa, tuy Kiêm Gia quán đã từng là hành cung của tiên đế, nhưng hiện nay xem như là chỗ ở của Vương gia.
Tề Ninh cười nói:
- À, thì ra là như thế.
Kiêm Gia quán tọa lạc ở phía đông phủ Thành Đô, chu vi rộng vài dặm, trong đó lầu đài san sát, đình đỏ hồ xanh, nguy nga lộng lẫy, vô cùng xa hoa tráng lệ. Khi Tề Ninh ngồi xe ngựa đưa Y Phù tới Kiêm Gia quán, Thục Vương Lý Hoằng Tín và Tây Xuyên thứ sử Vi Thư Đồng đã đứng chờ sẵn rồi, cũng có nhiều quan viên cùng chờ đợi, mọi người liền khách khí một hồi… Bên trong Kiêm Gia quán có một khoảng sân rất rộng, đó là nơi bày tiệc, các quan viên thân hào có uy tín và tên tuổi ở Thành Đô đều có mặt đông đủ.
Tề Ninh là khâm sai triều đình, đương nhiên là ngồi vào chỗ, chỉ có điều, mọi người bất ngờ khi Tề Ninh lại để Y Phù cùng ngồi với hắn.
Mọi người nhìn thấy ngồi bên cạnh Tề Ninh là một Miêu nữ, thì đều cảm thấy kỳ lạ, nhưng không ai dám nhiều lời.
Mặc dù Thục Vương Lý Hoằng Tín được phong vương tước, nhưng dù sao cũng là chủ nhân, Tề Ninh ngồi vào bàn, Y Phù ngồi bên phải hắn, còn Lý Hoằng Tín ngồi bên trái. Lý Hoằng Tín cười nói:
- Hầu gia, hôm nay các nhân vật lớn nhỏ trong thành cũng đều đến đây, muốn chiêm ngưỡng phong thái của Hầu gia. Đầu bếp được mời đến hôm nay, đều là đầu bếp hàng đầu của Thành Đô, từng món ăn đều đều được chú trọng, từ tối hôm qua họ đã bắt đầu chuẩn bị, chỉ lát nữa là sẽ xong thôi.
Tề Ninh cười nói:
- Vương gia thật sự là quá khách khí rồi, thật ra thì bữa cơm tối hôm qua ăn rất ngon!
Lý Hoằng Tín vuốt râu mỉm cười, giơ tay ra hiệu, lập tức một đoàn ca múa liền tới khoảng đất trống giữa sân, theo tiếng nhạc vang lên, bắt đầu nhẹ nhàng nhảy múa.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo