- Đan Đô Cốt!
Bạch Nha Lực nghẹn ngào kêu lên, lão đang định nhào lên thì Đan Đô Cốt lại giơ tay lên ý bảo Bạch Nha Lực không nên tới gần.
Lãng Sát Đô Lỗ thấy vậy thì lập tức lật người bật dậy hét lên rồi tiếp tục lao về phía Đan Đô Cốt.
Đan Đô Cốt cũng gầm nhẹ xông lên phía trước, hai người dùng quyền cước để nói chuyện tựa như hai con thú đang phẫn nộ lao vào đấu đá nhau.
Lãng Sát Đô Lỗ vì muốn giành được một chút hy vọng sống mà liều mạng lao vào chém giết còn Đan Đô Cốt đương nhiên cũng sẽ không bỏ qua cho Lãng Sát Đô Lỗ, hai người đánh nhau hơn mười hiệp và cũng có mấy lần đánh trúng đối phương nhưng cả hai vẫn liều mình trụ vững đến cuối cùng.
Đột nhiên nghe thấy Đan Đô Cốt gào lên, trong tiếng gào vang dội, mọi người nhìn thấy Đan Đô Cốt dùng một tay nhấc bổng Lãng Sát Đô Lỗ lên sau đó hung hăng quật gã xuống đất, mặt đất là nham thạch cứng rắn, Lãng Sát Đô Lỗ bị quăng xuống thì hét lên, miệng phun ra một ngụm máu.
Mọi người nhìn thấy Đan Đô Cốt giành được thắng lợi thì đều ầm ầm hò reo. Vết thương trên cánh tay Đan Đô Cốt cũng vì dùng lực quá lớn khiến bị nứt ra, vì vậy mà lưng áo gã nhiễm đỏ máu tươi.
Thấy Lãng Sát Đô Lỗ trong nhất thời không thể đứng dậy gã mới lảo đảo bước đến gần, lạnh giọng nói:
- Lãng Sát Đô Lỗ, người còn lời gì muốn nói không?
Lãng Sát Đô Lỗ miễn cưỡng vùng vẫy, đưa tay lau đi vết máu trên khóe miệng, sắc mặc y trắng bệch, chán nản nói:
- Đan Đô Cốt, ngươi đã thắng rồi, ta không còn lời nào để nói hết.
- Nếu như ngươi đã nhận thua thì hãy nói cho bọn ta biết rốt cuộc ai mới là hung thủ thực sự đứng sau chuyện này?
Y Phù lập tức tiến lên nói.
Lãng Sát Đô Lỗ lườm Đan Đô Cốt một cái rồi cười lạnh nói:
- Ta sẽ không nói cho tất cả các ngươi biết, ta đồng ý sẽ chỉ nói cho một mình Đan Đô Cốt biết thôi.
Đan Đô Cốt gật đầu đồng ý:
- Được, vậy ngươi hãy nói cho ta biết.
Sau đó gã bước lên phía trước một bước.
Lãng Sát Đô Lỗ bước lên hai bước tiến lại gần Đan Đô Cốt nói:
- Người sai ta hại chết Đại Miêu Vương chính là…
Đúng lúc đó ánh mắt y đột nhiên ánh lên tia hung ác, lạnh lùng nói:
- Ngươi đi chết đi!
Y hung tợn lao lên, lúc này chẳng biết ở đâu ra mà trong tay y lại xuất hiện một thanh chủy thủ vô cùng sắc bén đâm về phía ngực Đan Đô Cốt.
Đan Đô Cốt thật sự không ngờ Lãng Sát Đô Lỗ lại có thể hẹn hạ vô sỉ như vậy.
Người Miêu đánh nhau, trong lúc quyết đấu có thể sử dụng hết sức của mình nhưng một khi đã phân thắng bại thì sẽ vui vẻ nhận thua, tuyệt đối sẽ không dây dưa lằng nhằng, đây cũng chính là tôn nghiêm của một người đàn ông Miêu gia.
Thế nhưng giờ đây đến sự tôn nghiêm của cùng của Lãng Sát Đô Lỗ, y cũng đã vứt bỏ.
Vốn dĩ cơ thể Đan Đô Cốt cũng đã bị thương lại bởi vì không nghĩ tới chuyện Lãng Sát Đô Lỗ sẽ giở trò đâm chùy thủ vào mình, hơn nữa lúc đó khoảng cách của hai người lại quá gần, Lãng Sát Đô Lỗ đột nhiên lao lên Đan Đô Cốt làm sao có thể né tránh được?
Đám Bạch Nha Lực nhìn thấy cảnh này đều vô cùng kinh hãi muốn lao lên cứu viện nhưng đã không còn kịp nữa rồi.
Lúc thanh chủy thủ sắp đâm vào ngực Đan Đô Cốt thì đột nhiên có một cục đá bay tới tựa như một ngôi sao băng chuẩn xác bắn vào cổ tay Lãng Sát Đô Lỗ. Lãng Sát Đô Lỗ hét lên một tiếng, mặc dù chỉ là một hòn đá nhưng cổ tay gã dường như bị cả hòn núi ngàn cân đánh vào, thanh chủy thủ trong tay bị rơi ra.
Đan Đô Cốt lúc này nhanh nhẹn phản ứng lại, lạnh lùng nói:
- Ngươi thật quá hèn hạ!
Sau đó gã giơ chân lên đạp một cước thật mạnh vào bụng Lãng Sát Đô Lỗ.
Lãng Sát Đô Lỗ bị đạp vào bụng liền liên tục lùi về sau, cảm giác lục phủ ngũ tạng dường như bị đảo lộn, tựa như hoàn toàn nát bấy, mắt đột nhiên tối sầm.
Đám Bạch Nha Lực cùng các vị thủ lĩnh đều đồng thanh nói:
- Bắt lấy y!
Sau đó tất cả cùng nhau xông lên lao về phía Lãng Sát Đô Lỗ.
Lãng Sát Đô Lỗ lúc này đầu váng mắt hoa, cơ thể lảo đảo sắp ngã, y lờ mờ trông thấy đám Bạch Nha Lực đồng loạt rống lên rồi lao về phía mình thì trong lòng chợt hoảng loạn, liên tục lùi về phía sau. Sau đó chẳng biết là ai đã kêu lên một tiếng, thì ra trong lúc y lùi về sau thì đã lùi đến bên bờ khe vực, bước chân dẫm vào không trung rồi sau đó cả người y tựa như một viên đá rơi thẳng xuống dưới khe vực.
Đan Đô Cốt nhìn thấy Lãng Sát Đô Lỗ rơi xuống vực thì vô cùng kinh ngạc, gã vội chạy lên phía trước đưa tay ra, bên tay nghe thấy tiếng kêu thê lương của Lãng Sát Đô Lỗ từ bên dưới khe vực truyền tới, âm thanh kéo dài chẳng bao lâu sau thì biến mất, Đan Đô Cốt nhất thời ngẩn người quên cả buông tay xuống.
Chuyện xảy ra trong sơn trại Miêu gia lần này quả đúng là quá đột ngột, Lãng Sát Đô Lỗ trù mưu tính kế hại chết Đại Miêu Vương, suýt chút nữa thì cũng giết chết cả Đan Đô Cốt. Đan Đô Cốt lúc đó vô cùng oán hận y nhưng lúc này tận mắt nhìn thấy huynh đệ mình rơi xuống vực thẳm ngay trước mắt mình, trong lòng đột nhiên cảm thấy trống rỗng.
Đám Bạch Nha Lực chạy đến bên vách núi, lúc đầu còn nghe thấy tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp vách núi của Lãng Sát Đô Lỗ nhưng rất nhanh sau đó âm thanh dần biến mất, bên dưới vách đã hoàn toàn yên tĩnh, yên tĩnh đến chết chóc.
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau trong lúc nhất thời chẳng biết nói cái gì cho phải.
Tề Ninh lắc đầu than nhẹ một tiếng, Y Phù thì nhíu mày.
Một lúc sau, Đan Đô Cốt mới chậm rãi bước đến bên vách núi cúi đầu nhìn về phía vực sâu không đáy, gã trầm mặc một lúc cuối cùng nói:
- Như vậy cũng tốt.
Bạch Nha Lực cau mày nói:
- Đan Đô Cốt, Lãng Sát Đô Lỗ chết rồi nhưng hung thủ thực sự đứng sau lưng gã là ai chúng ta là vẫn không biết.
- Cái đó thì chưa hắn là vậy.
Lúc này đột nhiên Tề Ninh lên tiếng:
- Các người cũng đã biết mục đích cuối cùng của Lãng Sát Đô Lỗ khi hại chết Đại Miêu Vương, mục đích này của gã có lợi nhất với ai?
Nếu như chúng ta điều tra theo hướng này, có lẽ sẽ tìm ra được đáp án cuối cùng.
Đan Đô Cốt xoay đầu lại nhìn Tề Ninh nói:
- Lúc nãy ngươi lại cứu ta một mạng, đây là lần thứ ba rồi.
Lúc ở bên bờ sông Đan Đô Cốt bị người của Ngũ Phẩm Đường vây đánh là Tề Ninh ra tay cứu giúp coi như là lần đầu tiên. Sau khi Đại Miêu Vương bị sát hại, Lãng Sát Đô Lỗ đem ba người nhốt ở nhà tù Bích Lang cũng là Tề Ninh tự thoát ra sau đó mang theo hai người trốn thoát khỏi nhà giam, đây cũng được tính là lần thứ hai.
Lúc nãy Lãng Sát Đô Lỗ ra tay định giết gã nhưng lại bị một hòn đá bắn trúng cổ tay nên chủy thủ trong tay mới rơi ra mà hòn đá đó lại chính là do Tề Ninh bắn ra.
Lúc Tề Ninh nghe thấy Lãng Sát Đô Lỗ nói chỉ nói cho một mình Đan Đô Cốt biết hung thủ thật sự là ai hơn thế nữa lại thấy gã tiến đến gần Đan Đô Cốt, huấn luyện đặc biệt của kiếp trước khiến cho hắn có khả năng quan sát cực kỳ nhạy cảm, trong lòng cảm nhận được có gì đó không đúng lắm nên đã yên lặng nhặt một hòn đá nhỏ lên, lúc đó mọi người đều tập trung nhìn Lãng Sát Đô Lỗ cùng Đan Đô Cốt nên chẳng ai chú ý đến hành động này của hắn.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo