Đêm khuya thanh vắng, màn đêm bao phủ cả dãy núi Khê Sơn.  Đại Miêu Vương bị hại, di thể được đặt trong sơn trại, bên trong sơn trại ngoại trừ thủ vệ được bố trí canh chừng tại các con đường quan trọng
ra thì già trẻ lớn bé đều tụ tập ở bên ngoài sơn trại, trong bóng đêm, đám người đứng đông nghịt, ít nhất cũng phải hơn một ngàn người.

Tiếng khóc kéo dài từ sáng đến đêm dường như chưa lúc nào dừng lại.

Khoảng thời gian Đại Miêu Vương còn tại thế, dưới sự thống lĩnh của ngài dường như Khê Sơn luôn được sống trong thái bình vô sự, mọi người tự cấp tự túc, già trẻ an khang.

Đại Miêu Vương giống như cây đại thụ, lúc nào cũng đứng hiên ngang che mưa chắn nắng cho sơn trại Miêu gia, tất cả mọi người cũng đã quen với việc sống dưới sự bảo vệ che chở như vậy rồi.

Thế nhưng chẳng ngờ chỉ trong vòng một đêm cây đại thụ che trời của Miêu gia lại hoàn toàn đổ xuống, tin này đối với rất nhiều người trong Miêu gia mà nói thì chẳng khác trời đất sụp đổ.

Lúc này mọi người đều vô cùng đau lòng nhưng nhiều hơn sự đau lòng mất mát đó chính là sự bi phẫn tột cùng.

Nếu như Đại Miêu Vương chỉ vì tuổi già sức yếu mà từ giã cõi trần thì mọi người cũng chỉ cảm thấy đau buồn cùng mất mát nhưng khi mọi người biết Đại Miêu Vương là bị người ta giết hại thì tận sâu trong lòng đều bốc lên ngọn lửa phẫn hận.

Tuy nhiên điều khiến mọi người kinh ngạc nhất chính là kẻ mưu hại Đại Miêu Vương không ngờ lại chính là Đan Đô Cốt.

Trong sơn trại Miêu gia ở Khê Sơn Đan Đô Cốt luôn có uy vọng rất cao, mặc dù chỉ là con thứ của Đại Miêu Vương nhưng lại là người trượng nghĩa, làm việc nhanh nhẹn, rất được lòng chúng tộc Miêu gia.

Quy tắc của Miêu gia không giống với nhà Hán, người Hán coi trọng trật tự trưởng thứ nhưng người Miêu lại không có loại kiêng kị này.

Người có thể nắm được lòng dân, cho dù không phải là trưởng tử thì vẫn có thể có cơ hội được kế vị.

Trên thực tế, trong lòng mọi người trong Miêu gia ở Khê Sơn đều cảm thấy Lãng Sát Đô Lỗ có tính khí lỗ mãng nóng nảy như vậy chắc chắn Đại Miêu Vương sẽ lựa chọn Đan Đô Cốt giỏi giang trầm ổn lên kế thừa ngôi vị Đại Miêu Vương.

Thế nhưng chẳng ai ngờ vào lúc này mà Đan Đô Cốt lại đi sai thích khách giết hại Đại Miêu Vương, không những vậy nhân chứng vật chứng đều bị bắt được.

Sơn trại Thương Khê Miêu gia chính là kiến trúc vĩ đại nhất được xây dựng trên núi, đây cũng chính là nơi tổ chức nghị sự, nơi này có thể chứa được cả trăm người. Chỉ có điều lúc này di thể của Đại Miêu Vương được đặt trong đó, thủ vệ được phái đến bảo vệ di thể của người vây quanh sơn trại một vòng, tất cả đều cầm trong tay một cây đuốc tạo thành một vòng lửa bừng bừng chiếu sáng cả sơn trại.

Đại Miêu Vương là lãnh tụ của 72 động của Miêu gia, tang sự của ngài đương nhiên không thể làm qua loa đại khái được.

Lãng Sát Đô Lỗ hiện nay đã trở thành người quản lý sơn trại Thương Khê Miêu gia, ngoại trừ việc phái người đi thông báo cho tất cả các động khác của Miêu gia biết tin buồn thì còn phải cùng các vị thủ lĩnh chuẩn bị rất nhiều công việc dựa theo phong tục của Miêu gia.

Trong sơn trại có rất nhiều con đường dẫn đến sơn trại tổng, tại hai bên đường già trẻ gái trai đều quỳ rạp xuống đất, đông nghìn nghịt.

Lãng Sát Đô Lỗ từ trong sơn trại tổng đi ra, mấy vị thủ lĩnh cũng đi theo sát sau lưng y.

Không ít người đều ngẩng đầu nhìn về phía Lãng Sát Đô Lỗ.

Trên mặt Lãng Sát Đô Lỗ có vẻ mệt mỏi, thậm chí còn có chút bi thương, vẻ mặt y nghiêm túc giơ tay lên, mọi người thấy vậy thì lập tức ngừng khóc.

Lãng Sát Đô Lỗ đợi xung quanh yên tĩnh không còn tiếng khóc nữa mới trầm giọng nói to:

- Đại Miêu Vương bị hại, chúng ta không thể dễ dàng bỏ qua cho hung thủ gây ra chuyện này được.

Ta đã bàn bạc với các vị thủ lĩnh, sáng sớm ngày mai sẽ đem hung thủ ra xử tử, để Đại Miêu Vương dưới suối vàng có thể nhắm mắt.

Mọi người nghe thấy vậy thì lập tức bị kích động, có người giơ tay lên hô hào:

- Xử tử hung thủ, xử tử hung thủ….!

Trong nháy mắt tất cả mọi người cũng đều hô lên, số lượng gần một ngàn người hô hào, âm thanh vang dội khắp núi rừng.

- Người sai khiến hung thủ giết hại Đại Miêu Vương chính là Đan Đô Cốt, hung thủ ra tay ám sát là một tên người Hán.

Lãng Sát Đô Lỗ ra hiệu bảo mọi người yên tĩnh, y tiếp tục nói:

- Tên người Hán đó đã nghe theo mệnh lệnh của Đan Đô Cốt, điều này nói rõ Đan Đô Cốt đã vụng trộm cấu kết với người nhà Hán.

Chắc mọi người cũng đã nghe tin động Hắc Nham ở Hắc Nham lĩnh hiện tại đang bị quan phủ xuất binh vây khốn, theo như chúng ta biết thì chuyện này là do quan phủ cố ý hãm hại động Hắc Nham, cố ý lấy lý do để đối phó với người Miêu chúng ta.

- Lãng Sát Đô Lỗ, có thật là Đan Đô Cốt đã sai người giết hại Đại Miêu Vương không?

Trong đám người có người lớn tiếng hỏi.

Lãng Sát Đô Lỗ siết chặt hai tay thành nắm đấm, y lớn tiếng nói:

- Có một số việc ta không thể công khai nói cho bên ngoài biết được thế nhưng chuyện đã đến nước này ta cũng chỉ có thể nói thẳng cho mọi người biết. Đại Miêu Vương tuổi tác đã cao, sức khỏe ngày càng đi xuống, thời điểm này là xảy ra chuyện động Hắc Nham bị vây khốn khiến trong lòng Đại Miêu Vương vô cùng lo lắng, cơ thể vốn không được khỏe của người lại càng khó chống đỡ được. Trước đây không lâu, Đại Miêu Vương đã từng nói chuyện riêng với ta, người nói đợi sau khi người rời khỏi trần thế sẽ để ta gánh vác trọng trách của Đại Miêu Vương, người đã có mệnh lệnh như vậy nên ta đương nhiên không thể cự tuyệt. Thế nhưng….

Có thể là Đan Đô Cốt biết chuyện này mà nó lúc nào cũng tự cho rằng bản thân là một người có bản lĩnh nên trong lòng rất khó chấp nhận được chuyện ta sẽ lên kế nhiệm ngôi vị của Đại Miêu Vương vì vậy nó vẫn luôn cảm thấy không phục…

Y cố ý thở dài một tiếng sau đó mới nói tiếp:

- Chỉ có điều ta thật sự không ngờ nó lại vì chuyện này mà đi cấu kết với người ngoài hành thích Đại Miêu Vương.

Ngay lập tức có người hỏi:

- Lãng Sát Đô Lỗ, vậy nếu như ngày mai xử tử hung thủ thì chẳng lẽ cũng sẽ xử tử cả Đan Đô Cốt sao?

Lãng Sát Đô Lỗ đáp lại:

- Mặc dù nó là em trai ta nhưng… tội này của nó không thể tha thứ được, ta cũng không thể phá hủy quy tắc của Miêu gia chúng ta.

Chẳng những là Đan Đô Cốt muốn hại chết Đại Miêu Vương mà phía sau còn quan phủ muốn dồn Miêu gia chúng ta vào đường cùng, ta không thể trơ mắt nhìn Miêu gia chúng ta đi đến con đường không có lối thoát được, vì vậy… chúng ta nhất định phải đồng tâm hiệp lực ngay lập tức triệu tập tất cả binh mã lên đường cứu viện Hắc Nham lĩnh.

Nghe thấy Lãng Sát Đô Lỗ muốn xuất binh cứu viện Hắc Nham lĩnh thì mọi người lập tức giơ cánh tay đồng thanh nói:

- Xuất binh! Xuất binh!

Lãng Sát Đô Lỗ khẽ gật đầu, có vẻ như gã có chút hưng phấn, y chậm rãi tiến gần đến đám người, lớn tiếng nói:

- Mặc dù Đại Miêu Vương đã rời khỏi chúng ta nhưng Lãng Sát Đô Lỗ ta vẫn còn sống, chỉ cần Lãng Sát Đô Lỗ còn sống sẽ không bao giờ để cho người Miêu gia chúng ta bị bắt nạt.

Trong tiếng hô hào rền vang đột nhiên một bóng người lao ra từ trong đám người, người đó tựa như một mũi tên lao thẳng về phía Lãng Sát Đô Lỗ.

n đầu hắn tới thành Thượng Kinh là với thân phận Chỉ ua Công - một con tin hèn mọn.  hành Thượng Kinh, ta đã trở lại" Lần thứ hai hắn tới ành Thượng Kinh - là để bao - vây.  uyền Bính - Tam Giới Đại Sư - From zero to hero.
 

ừ một tiểu Hoàng tử bị bỏ rơi, đưa tới nước địch làm con n, hắn đã trở thành Chiến Thần. Nhất tướng công thành n cốt khô - một Chiến Thần, đổi bằng bao nhiêu tướng ng thành, đổi lấy bao nhiêu núi cốt khô? Bởi, con đường uy nhất để chấm dứt bạo lực, máu tanh, chính là dùng ạo lực cao hơn, máu tanh nồng đậm hơn, để dập tắt. Tàn hẫn!

ua!

ạ Thiên Tử - Nguyệt Quan Full

 

2.23512 sec| 2415.773 kb