Đêm qua, Tề Ninh cũng không biết hắn về phòng như thế nào.
Sáng sớm ngày tiếp theo, hắn bị tiếng gọi bên ngoài làm bừng tỉnh, trong nội cung phái người gọi hắn vào.
Tề Ninh cũng nghĩ tới hôm nay có thể Long Thái sẽ triệu kiến mình, hắn lập tức thu dọn đồ, vào cung kiến giá.
Lần này cũng không phải gặp trong Ngự thư phòng, mà gặp trong phòng đọc sách lần đầu trông thấy Long Thái. Sau khi thông truyền, Long Thái gọi Tề Ninh đi vào. Nhìn thấy Long Thái, cảm giác đầu tiên của Tề Ninh là dường như tâm trạng của tiểu Hoàng đế không quá tốt. Sau khi bái kiến hắn mới hỏi:
- Có phải Hoàng thượng có gì không vui?
Long Thái cũng không giấu giếm, nói:
- Trước khi ngươi đến, Thái hậu vừa mới rời khỏi nơi này.
- Hả?
Tề Ninh nghe nhắc tới Thái hậu, đoán được vài phần, hỏi:
- Hoàng thượng, lại là vì chuyện đại hôn sao?
Sắc mặt Long Thái hơi lạnh nhạt, cười lạnh nói:
- Hiện giờ bà đã buộc trẫm hạ chỉ, bắt trẫm phái người của Lễ bộ tới phủ Trung Nghĩa Hầu hạ chỉ. Đây không phải là bắt buộc trẫm phải lấy con gái Tư Mã gia sao.
- Hoàng thượng, dân chúng đón dâu, đều là lệnh cha mẹ lời mai mối. Ngài là Hoàng đế, có phải cũng phải tuân theo ý của Thái hậu hay không?
Tề Ninh hơi cau mày:
- Mọi việc trong triều hiện giờ, chủ yếu vẫn là Trung Nghĩa Hầu xử lý. Nếu như Hoàng thượng không tuân theo lệnh của Thái hậu, chỉ sợ Tư Mã gia bất mãn trong lòng.
Long Thái cả giận nói:
- Trẫm là Hoàng đế, chẳng lẽ còn phải xem sắc mặt Tư Mã gia?
Tề Ninh biết rõ tiểu Hoàng đế này thực ra là người vô cùng lý trí, có thể cân nhắc lợi hại, hiện giờ nói lời này, đơn giản là không chỗ phát tiết bất mãn đè nén trong lòng, phát tiết hai câu trước mặt mình mà thôi.
- Hoàng thượng, thứ cho thần nói thẳng, ngài đã đăng cơ đại bảo, lập hậu kỳ thực cũng là chuyện sớm hay muộn.
Tề Ninh lại cười nói:
- Hơn nữa trong Hậu cung cũng cần một vị Hoàng hậu khống chế.
Long Thái cau mày nói:
- Ngươi cũng cảm thấy trẫm nên đón con gái Tư Mã gia vào cung sao?
Gã lộ vẻ bất mãn.
Tề Ninh nói:
- Hoàng thượng đã hiểu lầm, lập hậu, không nhất định là cô nương Tư Mã gia. Trong thiên hạ, rất nhiều giai lệ, Hoàng thượng thích ai, lập người đó làm hậu, cũng không phải ai khác định đoạt.
- Nếu giống như là lời ngươi nói, thế thì tốt rồi.
Trước mặt Tề Ninh, Long Thái không còn ra vẻ ông cụ non, trái lại buông lỏng rất nhiều:
- Cũng không phải ngươi không biết, đến hiện giờ, Tư Mã Lam chưa từng cho trẫm triệu tập triều hội, nói cái gì mà phải đợi ngày đại cát mới đăng triều, nhiều chuyện trong triều, trẫm còn biết trễ hơn lão, tình thế như vậy, ngươi cảm thấy trẫm còn có thể tự mình làm chủ?
- Hoàng thượng, ngài còn nhỏ tuổi, thật ra không cần phải lo lắng.
Tề Ninh nói:
- Quan sát những lão thần này làm việc, chưa hẳn không thể học được cái gì. Chẳng qua, Hoàng thượng không muốn kết hôn cô nương Tư Mã gia, cũng không phải việc khó.
- Hả?
Ánh mắt Long Thái sáng lên:
- Tề Ninh, có phải ngươi lại nghĩ ra biện pháp gì tốt hay không?
Tề Ninh ghé sát vào, khẽ nói:
- Hoàng thượng, mặc dù Trung Nghĩa Hầu quyền cao chức trọng, nhưng lại nói, vẫn có đám người của Hoài Nam Vương cản tay, cho nên có một số việc, quả thực không phải Trung Nghĩa Hầu nói một câu là quyết định. Giống như lần đại hôn này của Hoàng thượng, chuẩn bị sắc lập Hoàng hậu, cũng không phải Trung Nghĩa Hầu lão định đoạt, chỉ cần Hoàng thượng có thể tìm được cô nương thích hợp hơn, khiến Thái hậu và Trung Nghĩa Hầu không tìm được chỗ xấu, Thái hậu không thể bức bách Hoàng thượng.
- Cô nương thích hợp?
Long Thái nhíu mày:
- Lời này của ngươi có ý gì?
Ngoại trừ Hoàng tộc, ở Đại Sở ta, Tứ đại thế tập chính là có địa vị tôn sùng nhất. Ngoại trừ lựa chọn từ bốn nhà này, còn có người nào thích hợp hơn bốn nhà này sao?
Tề Ninh cười nói:
- Hoàng thượng, phủ Cẩm Y Hầu cũng không có cô nương xứng đôi với Hoàng thượng.
Long Thái cười mắng:
- Nếu ngươi thực sự có tỷ muội, trẫm nhất định cho gọi nàng vào cung.
Đột nhiên gã nghĩ tới điều gì, người trước mắt này chẳng qua là Cẩm Y Hầu giả mạo, cho dù Tề Cảnh thực sự có con gái, vậy cũng không tính là tỷ muội của người trước mắt này.
Gã cười rộ lên, bầu không khí lập tức nhẹ nhõm hơn. Tề Ninh mới nói:
- Hoàng thượng, thật ra ta thực sự nghĩ tới, nếu Kim Đao Hầu gia có khuê nữ, có thể lựa chọn một người trong phủ hắn vào cung!
- Ha ha ha!
Long Thái vỗ một tay lên mặt bàn, nói:
- Ngươi dĩ nhiên nghĩ giống như trẫm, trước đây trẫm cũng từng nghĩ tới, hiện giờ không được, vậy thì lựa chọn một người từ Kim Đao Đạm Thai gia vào cung. Trẫm biết, Đại Thai gia có mấy cô nương tuổi tương tự trẫm.
Tề Ninh khẽ giật mình, nhưng trong nháy mắt Long Thái lắc đầu nói:
- Nhưng như vậy không được.
- Vì sao?
- Nếu như trẫm thực sự lựa chọn cô nương Đạm Thai gia, như vậy Đạm Thai gia đương nhiên sẽ toàn lực phụ tá trẫm.
Long Thái chậm rãi nói:
- Nhưng như vậy, trẫm chỉ lo lắng Trung Nghĩa Hầu và Hoài Nam Vương sẽ bắt đầu bắt tay đối phó Đạm Thai gia.
Gã cười lạnh một tiếng:
- Hai người này đều muốn quyền nghiêng triều dã, làm sao để cho Đạm Thai gia tới cản đường họ.
Tề Ninh cười nói:
- Hóa ra Hoàng thượng đã sớm nghĩ tới điều này.
Long Thái nói:
- Tiên đế từng nói qua với trẫm, Kim Đao Hầu dũng mãnh có thừa, mưu trí hơi kém, hơn nữa không giỏi đùa bỡm quyền mưu. Nếu Hoài Nam Vương và Trung Nghĩa Hầu quả thực bắt tay đối phó lão, trẫm chỉ lo lắng lão Hầu gia kia nhất thời nóng tính, xung đột vũ trang, đến lúc đó thì thực sự không ổn. Chiến sự nhiều năm, vừa mới ngưng binh với người Bắc Hán, thừa dịp lúc này quan trọng nhất là khôi phục quốc lực, không có khả năng bởi vì tranh đấu của họ mà tổn thương quốc thể.
- Hoàng thượng anh minh.
Tề Ninh gật đầu nói:
- Thật ra ta cũng lo lắng điểm này, để cô nương Đạm Thai gia vào cung thì dễ dàng, thế nhưng chuyện sau đó sẽ rất khó giải quyết. Hiện giờ Hoài Nam Vương và Trung Nghĩa Hầu, thế lực mỗi người đại khái đã cân đối trong triều, nếu không có biến cố quá lớn, sẽ không xuất hiện phiền toái quá lớn, nhưng một khi Kim Đao Đạm Thai gia cuốn vào, tình thế rất có thể xảy ra biến hóa, cũng sẽ phá vỡ sự ổn định trước mắt của triều đình.
Long Thái cau mày nói:
- Cho nên trẫm đang phiền não vì việc này.
- Hoàng thượng, cô nương Đạm Thai gia không thể triệu vào cung, nhưng ngoài ra, còn có người còn thích hợp hơn.
Tề Ninh thấp giọng nói:
- Hoàng thượng có bao giờ nghĩ tới Đông Tề hay không?
- Đông Tề?
Long Thái khẽ giật mình, hơi kinh ngạc nhìn Tề Ninh.
Tề Ninh khẽ cười nói:
- Hoàng thượng, Bắc Hán và Đại Sở ta giằng co nam bắc, ai có thể lôi kéo được người Đông Tề, người đó sẽ chiếm được thượng phong. Nếu Hoàng thượng lấy công chúa Đông Tề quốc, lập công chúa Đông Tề làm Hoàng hậu Đại Sở ta, Hoàng thượng nghĩ thế nào?
Long Thái như có suy nghĩ, trong đôi mắt treo veo kia dần sáng rọi lên, trong giây lát liền đứng thẳng dậy, nhìn thẳng Tề Ninh, giọng nói hơi kích động:
- Tại sao trẫm lại không nghĩ tới điểm này. Tề Ninh, ngươi… ngươi nói là lấy công chúa Đông Tề trở thành Hoàng hậu của trẫm?
- Hoàng thượng, nếu ngài lấy công chúa Đông Tề, chính là bang giao giữa Đại Sở và Đông Tề, văn võ cả triều, người nào không biết sự quan trọng của Đông Tề đối với Đại Sở ta.
Tề Ninh cười nói:
- Nếu Hoàng thượng vì lợi ích của Đại Sở ta, lấy công chúa Đông Tề, văn võ cả triều chẳng những sẽ không ngăn cản, lại còn khâm phục Hoàng thượng. Người Đông Tề kéo dài hơi tàn giữa Bắc Hán và Đại Sở ta, nếu như công chúa của họ có thể trở thành Hoàng hậu Đại Sở ta, ta cho rằng chắc chắn họ cầu còn không được.
Long Thái hưng phấn nói:
- Đúng ậy, cưới vợ Đông Tề quốc, chính là chuyện lớn lợi quốc, cho dù là Trung Nghĩa Hầu, cũng không tiện nói thêm gì rồi.
- Chỉ là điều này phải ủy khuất Hoàng thượng rồi.
Tề Ninh thở dài:
- Công chúa Đông Tề rốt cuộc dung mạo thế nào, Hoàng thượng chưa từng thấy qua, có thể vô cùng xấu xí!
Hắn còn chưa nói xong, Long Thái liền lắc đầu cười nói:
- Ngươi sai rồi, công chúa Đông Tề dung mạo chẳng những không xấu, hơn nữa xinh đẹp như hoa, tốt hơn vị Tư Mã gia kia gấp trăm lần.
Thân hình gã hơi nghiêng về phía trước, ghé sát người Tề Ninh, thấp giọng nói:
- Ngươi đừng quên, trẫm từng tới Đông Tề tham gia đại điển lập Thái tử của Đông Tề, lúc ấy từng thấy Tam công chúa của Đông Tề quốc.
- Nói như vậy, Hoàng thượng đã sớm coi trọng Tam công chúa Đông Tề?
Tề Ninh cười ha ha nói.
Long Thái lập tức ngưng cười, ho khan hai tiếng nói:
- Trẫm há lại bị sắc đẹp mê hoặc?
Chỉ là chủ ý của ngươi, có lợi cho Đại Sở ta!
Trầm ngẫm một lát, gã mới gật đầu nói:
- Ý trẫm đã quyết, cầu thân Đông Tề.
Gã hừ lạnh một tiếng, nói:
- Như vậy, Tư Mã gia cũng không còn lời nào để nói.
- Hoàng thượng, nếu như thực sự muốn cầu thân người Đông Tề, việc này vẫn nên ít người biết thì tốt hơn.
Tề Ninh nói khẽ:
- Thần chỉ lo lắng nếu người Bắc Hán nghe được phong thanh, sẽ cản trở.
Long Thái gật đầu nói:
- Trẫm biết rõ.
Gã suy nghĩ hỏi:
- Tề Ninh, nếu trẫm cầu thân Đông Tề, ngươi cho rằng phái ai đi thì thích hợp nhất?
- Đương nhiên là Viên lão Thượng thư Lễ bộ đi trước.
Tề Ninh lập tức nói:
- Viên lão Thượng thư quen thuộc lễ nghi quy chế, thích hợp xử lý việc này nhất.
Long Thái cau mày nói:
- Viên Tu Nho đã hơn sáu mươi rồi, trẫm chỉ lo lắng đi tới Đông Tề, núi cao đường xa, chỉ sợ lão đầu này không chịu được. Hơn nữa cho dù hắn thực sự tới được Đông Tề, lớn tuổi, có đôi khi đầu óc không linh hoạt, nếu Đông Tề bên kia xảy ra chuyện bất ngờ gì, chỉ sợ lão đầu này ứng phó không được.
Tề Ninh nói:
- Ngoại trừ Viên lão Thượng thư, Hoàng thượng cho rằng còn có ai thích hợp hơn?
Hắn thấp giọng nói:
- Sứ thần phái đi cầu thân, nhất định không thể có bất kỳ liên quan nào với Trung Nghĩa Hầu, ta chỉ lo lắng hắn không dám phản đối, nhưng lại vụng trộm cố ý phá hỏng lần cầu thân này.
- Trẫm cũng biết.
Long Thái khẽ vuốt cằm:
- Chẳng qua trẫm cũng nghĩ rồi, cô nương Tư Mã gia không thể gọi vào cung, chẳng qua vì trấn an người này, trẫm đã chuẩn bị phong lão làm Công tước.
Gã cười nhạt một tiếng nói:
- Giống như lời ngươi nói, để cho hắn ngồi cao một chút, trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
Tề Ninh cười ha ha, còn chưa lên tiếng, Long Thái bỗng nhiên nói:
- Tề Ninh, nếu như trẫm phái ngươi tới Đông Tề, ngươi cảm thấy thế nào?
Tề Ninh sững sờ, vội nói:
- Hoàng thượng, thần vừa mới lên làm Thống lĩnh, còn phải phụ trách lập kế hoạch xây dựng Hắc Lân Doanh, đây cũng không phải việc nhỏ, chỉ sợ khó mà nhích người ra được. Hơn nữa, những lễ nghi phiền phức kia thần dốt đặc cán mai, thực sự phải đến Đông Tề, sơ sảy một cái, trái lại sẽ hỏng việc, đến lúc đó làm hỏng rồi, vậy thì thực sự không ổn.
- Chuyện này để trẫm nghĩ kỹ.
Long Thái suy nghĩ một chút, mới hỏi:
- Chuyện Hắc Lân Doanh, ngươi đã có suy nghĩ gì?
- Vẫn đang trong chuẩn bị.
Tề Ninh nói:
- Phủ Cẩm Y Hầu có vài tên hộ vệ năm đó đều đi ra từ Hắc Lân Doanh, còn từng là bộ tướng thuộc cấp của Hắc Lân Doanh, mấy người kia hết sức quen thuộc Hắc Lân Doanh, có họ giúp đỡ, làm chơi ăn thật.
Long Thái nói:
- Vậy thì tốt rồi, Tề Ninh, đây là chuyện trẫm quan tâm nhất, ngươi phải dốc toàn lực, vạn lần không thể để thất vọng.
Gã đột nhiên nghĩ tới điều gì, đánh giá Tề Ninh một phen, mới hỏi:
- Trẫm hỏi ngươi, một thân võ công của ngươi, từ đâu mà tới?
Thành thật khai báo, nếu nói dối trẫm, chính là tội khi quân, trẫm sai người đưa ngươi ra ngoài chém.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo