Bì Lô kiếm xuất hiện mang theo ánh sáng rực rỡ, chỉ có điều những người ở đây chẳng mấy ai biết đó chính là thanh Bì Lô kiếm một trong Thập đại danh kiếm danh chấn giang hồ, hơn thế nữa ánh sáng mà Bì Lô kiếm phát ra không lạnh lẽo như những loại binh khí bình thường mà ngược lại ánh sáng của nó rực rỡ, nhu hòa.

Ánh mắt Giang Tùy Vân đảo qua thanh Bì Lô kiếm, sau đó đi đến bên cạnh cây đại đao, mũi chân nhẹ nhàng nhảy một cái, cây đại đao liền bay lên Giang Tùy Vân đưa tay ra bắt lấy.

Chiêu này không được coi là tuyệt diệu nhưng cũng được tính là rất có kỹ thuật.

Mục đích của Long Thái khi cho xây dựng lại Hắc Lân doanh là vì muốn Tề Ninh làm thống lĩnh của Hắc Lân doanh để bản thân có thể có quân đội của chính mình. Vốn dĩ gã còn cảm thấy hy vọng của Tề Ninh vô cùng mờ mịt bởi vì Cù Ngạn Chi nhất quyết muốn đoạt được vị trí thống lĩnh nhưng không ngờ đột nhiên Giang Tùy Vân lại có thể đả thương Cù Ngạn Chi.

Lúc này chỉ còn lại Giang Tùy Vân cùng Tề Ninh, nhất thời mọi người đều vô cùng hồi hộp.

- Hầu gia, xin chỉ giáo!

Giang Tùy Vân nắm chặt cây đao cười nhạt một tiếng, dường như gã không có ý định sẽ ra tay trước.

Tề Ninh chỉ có một khả năng là dựa vào những chiêu thức trong kiếm đồ đó.

Những chiêu thức trong kiếm đồ hắn đều đã thuộc hết tất cả, vì chuẩn bị cho trận thi đấu này mấy ngày nay hắn đều phải khổ luyện ngày đêm, trong đó có rất nhiều chiêu thức hắn đã thuộc nằm lòng.

Tuy nhiên uy lực của những chiêu thức này thế nào thì bản thân hắn cũng không thể giải đáp được.

Nếu như nói là lợi hại nhưng lúc này hắn không biết phải xuất chiêu như thế nào, lại càng không biết chiêu thức nào mới có thể uy hiếp được Giang Tùy Vân, nhưng nếu nói nó không lợi hại thì lúc còn ở Đại Quang Minh tự chẳng phải chính hắn chỉ dùng một chiêu đã đánh bại được Bạch Vũ Hạc sao?

Trong lòng hắn lúc này đang rất rối bời nhưng ngoài mặt vẫn nở nụ cười, nói:

- Bản hầu là Cẩm Y Hầu đương nhiên không thể xuất thủ đánh dân trước được, ngươi hãy xuất chiêu trước đi!

Nếu như để đối phương ra tay trước hắn mới có thể đại khái đoán được chiêu thức của đối phương sử dụng sau đó sử dụng chiêu thức phù hợp để đánh trả.

Giang Tùy Vân chỉ cười một tiếng, gã cũng không vội vàng xuất thủ ngay, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, thế nhưng Tề Ninh lại nhạy cảm phát hiện ra trong mắt gã cỏ vẻ rất khẩn trương.

Tề Ninh khẽ giật mình, hắn có chút bất ngờ trước tình huống này.

Theo như những gì thể hiện qua đôi mắt Giang Tùy Vân thì dường như gã rất kiêng dè hắn, người này lúc đối mặt với Cù Ngạn Chi không hề khẩn trương, sao lúc đối mặt mới hắn lại có vẻ kiêng dè như vậy?

Lúc ở Đại Quang Minh tự hắn dùng một chiêu đánh bại Bạch Vũ Hạc đã làm mọi người kinh ngạc nhưng những người biết chuyện này chắc hẳn là không nhiều.

Chẳng lẽ Hoài Nam Vương biết chuyện này rồi nói lại chuyện này cho Giang Tùy Vân biết, cho nên gã mới kiêng dè đưa ra đề nghị tỷ thí quyền cước trước?

Cho dù là vậy thì Tề Ninh cũng chẳng có gì lo lắng, trong lòng thầm nghĩ: Hôm đó ở Đại Quang Minh tự ông đây mới chỉ dùng có một chiêu, hiện tại còn rất nhiều chiêu chưa dùng.

Cái mà hắn hiện đang lo lắng chỉ là chiêu Luyện binh thủ của đối phương.

Tây Môn Vô Ngân biết Luyện binh thủ nhưng Đoạn Thương Hải lại hoàn toàn không biết gì về chiêu này, như vậy đủ để thấy lại lịch của Luyện binh thủ không hề tầm thường chút nào. Hắn đã tận mắt nhìn thấy Giang Tùy Vân tay không bẻ gãy Ô Giả Đao của Cù Ngạn Chi, chỉ cần một chiêu này thôi cũng để trở thành nỗi ám ảnh của người khác rồi. Thanh Bì Lô kiếm trong tay hắn không cẩn thận có khi cũng vỡ vụn khi gặp Luyện binh thủ của tên này mất!

Tuy vậy Tề Ninh lại có cảm giác mặc dù chiêu Luyện binh thủ của Giang Tùy Vân rất lợi hại nhưng đao pháp của gã lại có vẻ rất bình thường. Thậm chí đao pháp của Cù Ngạn Chi còn giỏi gấp mấy lần Giang Tùy Vân, ít nhất lúc đầu Cù Ngạn Chi múa đao có thể đánh cho Giang Tùy Vân không có sức đánh trả, nếu như không phải Giang Tùy Vân sử dụng Luyện binh thủ thì chắc chắc gã không thể đánh bại được Cù Ngạn Chi.

Quan viên cùng các tướng sĩ đứng trên khán đài xung quanh thấy Tề Ninh với Giang Tùy Vân đứng đối diện nhau nhưng lại không hề có dấu hiệu ra tay, tất cả đều thấy kỳ quái.

Một lát sau, Giang Tùy Vân với Tề Ninh vẫn đứng bất động, cuối cùng Giang Tùy Vân xuất thủ trước, gã giơ tay lên giơ đại đao lên trước mặt, chân khẽ nhảy, cơ thể lướt về phía trước, ánh sáng cây đao lóe lên, mũi đao hướng về phía ngực Tề Ninh.

Tề Ninh thấy vậy thầm nghĩ thằng cha này kém kiên nhẫn thật! Hắn cười lạnh, thấy đại đao của đối phương tựa như thanh trường kiếm đâm về phía mình, trong đầu nháy mắt hiện lên mấy chiêu thức đối phó, tuy vậy trong lòng hắn cũng hiểu trong những trường hợp như thế này nghĩ càng nhiều thì lại càng phản tác dụng. Hắn không do dự thêm nữa giơ thanh Bì Lô kiếm lên vẽ một quỹ tích vòng cung trên không trung nhắm vào kinh mạch trên tay Giang Tùy Vân.

Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào hai người đang đứng trên đài.

Trong mắt mọi người thì hai người ra tay dường như không nhanh lắm, ít nhất là không nhanh như lúc Cù Ngạn Chi xuất chiêu, tuy vậy nhưng mọi người lại đều không nhìn rõ hai người đánh thế nào. Tề Ninh ra chiêu vô cùng cổ quái, có cảm giác không thể diễn tả bằng lời được, dường như rất đơn giản nhưng lại rất đặc biệt.

Những tướng sĩ đứng xem xung quanh có rất nhiều người luyện đao nhưng lại chẳng có mấy ai luyện kiếm, chính vì vậy khi nhìn thấy kiếm pháp của Tề Ninh mọi người chỉ thấy nó kỳ quái mà không hề nhìn ra điều huyền diệu trong đó.

Tây Môn Vô Ngân nhìn không chớp mắt, đôi mắt lão nhìn chằm chằm không liếc lấy một cái.

Tề Ninh liên tục xuất vài chiêu, mọi người đều nhìn thấy Giang Tùy Vân liên tục lùi về phía sau, có vẻ khá khó khăn. Tuy nhiên lúc trước khi Giang Tùy Vân đấu với Cù Ngạn Chi ban đầu cũng có vẻ yếu thế hơn nhưng cuối cùng vẫn có thể đả thương Cù Ngạn Chi. Vì vậy lúc này tuy thấy Giang Tùy Vân liên tục lùi về sau nhưng mọi người chẳng ai cảm thấy gã đang ở thế hạ phong mà ngược lại còn có người lo lắng Giang Tùy Vân sẽ lặp lại chiêu thức cũ trong nháy mắt bẻ gãy thanh trường kiếm của Tề Ninh.

Tề Ninh lúc này chẳng nghĩ gì nhiều, hắn đã biết Giang Tùy Vân có kỹ thuật Luyện binh thủ nên chẳng những chú ý đại đao của đối phương mà còn càng phải chú ý đến tay phải của gã, đề phòng gã thật sự dùng tay bẻ gãy kiếm của hắn.

Bì Lô kiếm vừa giơ lên, các chiêu thức cuồn cuộn hiện lên trong đầu Tề Ninh.

Phủ Cẩm Y Hầu là thế gia võ học, trong phủ còn có cả sân luyện võ riêng, chẳng những có đầy đủ các loại binh khí treo trên giá mà có cả tượng người bằng gỗ.

Mấy ngày nay Tề Ninh luyện kiếm đều coi những tượng gỗ đó là quân địch nhưng vì tượng gỗ không thể động đậy lại càng không có khẳng năng xuất chiêu ứng chiến nên hắn chỉ có thể luyện tập chiêu thức mà thôi.

Lúc này Giang Tùy Vân khốn đốn lui về, thấy vậy Tề Ninh liền có cảm giác Giang Tùy Vân chẳng khác gì mấy tượng gỗ hắn luyện tập ở nhà, chẳng qua khác ở chỗ gã là tượng gỗ có khả năng di chuyển mà thôi, chính vì vậy hắn liên tục xuất kiếm. Hắn ra tay càng lúc càng thuận lợi hơn nhưng thật ra bản thân hắn lại không biết mỗi một chiêu mà mình ra đều có sát ý rất nặng dường như chiêu nào cũng muốn lấy mạng người ta.

Giang Tùy Vân lúc này chỉ biết tránh trái tránh phải bước chân tựa như sử dụng Tiêu Dao Hành vậy, tình hình của gã thực sự vô cùng nguy hiểm.

Ngoại trừ Tây Môn Vô Khánh ra thì trong số những người xem trận chiến chỉ có thống lĩnh Hắc Đao doanh Chử Thương Qua là có vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm vào hai người đang quyết đấu trên đài, thấy Tề Ninh ra chiêu nhanh như gió, trong mắt dần hiện lên kinh ngạc, không nhịn được lẩm bẩm:

- Kiếp pháp thật lợi hại!

Giang Tùy Vân lúc này đã bị Tề Ninh ép phải lui tới mép lôi đài, nếu gã còn tiếp tục lùi nữa sẽ bị rơi khỏi lôi đài. Phần đông tướng sĩ chẳng mấy ai có thể nhìn ra được huyền diệu của trong kiếm pháp của Tề Ninh, thậm chí còn chẳng nhìn ra bộ pháp Giang Tùy Vân sử dụng mặc dù có chút chật vật nhưng thật ra lại rất tinh diệu.

Lúc này hầu hết mọi người chỉ thấy Tề Ninh đã hoàn toàn chiếm thế thượng phong, một vài người còn hò reo ầm ĩ, cổ vũ cho Tề Ninh.

Nhưng đột nhiên, Tề Ninh lại thấy Giang Tùy Vũ nghiêng người, đao trong tay trong phải lập tức chuyển sang tay trái, tay phải gã lập tức duỗi ra.

Tề Ninh cười lạnh trong lòng, thầm nghĩ quả nhiên tiểu tử này muốn dùng Luyện binh thủ để bẻ gãy Bì Lô kiếm, hắn thu kiếm lại.

Đúng lúc này hắn có cảm giác có một luồng gió cực mạnh từ phía bên phải đánh úp về phía hắn, cực kỳ sắc bén, hắn hoảng sợ phát hiện Giang Tùy Vân dùng tay trái cầm đao khua một đường vòng cung đập về phía hông hắn… Chiêu này quả thực vượt quá dự kiến của Tề Ninh, hắn vốn tưởng Giang Tùy Vũ chuyển đao sang tay trái là để dùng tay phải sử dụng chiêu Luyện binh thủ nhưng lúc này hắn mới hiểu thì ra Giang Tùy Vân thực hiện động tác chuyển đao từ tay này sang tay khác chẳng qua chỉ là chiêu thức đánh lừa, sát chiêu thật sự chính là dùng đao tay trái.

Luyện tập binh khí đối với người thường mà nói thì đại đa số mọi người đều luyện tập bằng tay phải, người có thể sử dụng binh khí bằng tay trái phải nói là ít lại càng ít.

Khi Giang Tùy Vân dùng tay phải cầm đao, đao pháp cũng chỉ ở mức bình thường nhưng Tề Ninh lại không thể ngờ được sau khi Giang Tùy Vân đổi đao sang tay trái lại có thể sử dụng một chiêu quỷ dị đến vậy.

Nếu như hắn có chuẩn bị từ trước thì những chiêu thức trong kiếm đồ cũng vẫn có thể ứng đối được những chiêu thức quỷ dị này của gã nhưng hắn lại đặt toàn bộ sự chú ý của mình lên tay phải của gã đề phòng gã sử dụng Luyện binh thủ. Nhưng lúc này đối phương lại chuyển sang cầm đao bằng tay trái, hắn muốn dùng Bì Lô kiếm chặn lại nhưng chắc chắn là không thể kịp, trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, hắn bắt buộc sử dụng bộ pháp Tiêu Dao Hành tránh đi, dường như là đồng thời thanh đại đao của Giang Tùy Vân cũng xẹt qua bên hông Tề Ninh, chỉ chệch đúng một ly!

Tề Ninh bước vài bước tránh khỏi đòn công kích, trong nháy mắt tránh né đó hắn cũng có cảm giác bên hông mình lạnh toát, gió từ cây đao dường như lùa cả vào da thịt hắn.

Hắn lắc mình tránh né, cúi đầu nhìn xuống thấy vạt áo chỗ hông đã bị chém rách, đai ngọc thắt ở eo suýt chút nữa thì đứt, may là chỉ có quần áo bị rách, da thịt bên trong không bị thương. Lúc này sau lưng hắn toát hết mồ hôi lạnh, nếu như không phải hắn phản ứng nhanh nhẹn lại cộng thêm việc hắn thuần thục Tiêu Dao Hành thì hắn chắc chắn không thể tránh thoát được một đao kia của đối phương và tất nhiên cũng sẽ bị Giang Tùy Vân tặng cho một nhát vào hông.

Giang Tùy Vân thấy Tề Ninh có thể tránh được một đao của mình hiển nhiên là rất bất ngờ, trong mắt đầy kinh ngạc.

Hai người trong nháy mắt không tiếp tục tấn công đối phương nữa mà chỉ đứng bốn mắt nhìn nhau.

Tề Ninh đương nhiên nhìn thấy sự ngạc nhiên trong mắt Giang Tùy Vân mà ngược lại gã cũng nhìn thấy vẻ kinh hãi trong mắt Tề Ninh.

Lúc này Tề Ninh mới hiểu được một điều kẻ địch trước mắt có vẻ như mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn.

Lúc trước Giang Tùy Vân dùng Luyện binh thủ đánh bại Cù Ngạn Chi về mặt đao pháp gã tỏ ra mình khá yếu thế nhưng mãi đến lúc này Tề Ninh mới hiểu được đây chỉ là hỏa mù Giang Tùy Vân cố ý tung ra thôi. Đao pháp của gã đáng sợ hơn những gì gã thể hiện rất nhiều, chẳng qua là lúc đấu với Cù Ngạn Chi gã căn bản chẳng cần dùng đến đao pháp mà thôi.

Tuy nhiên khi giao đấu Tề Ninh, hắn lại sử dụng kiếm pháp kỳ dị khiến Giang Tùy Vân không thể ngăn chặn được, quan trọng nhất là bởi vì gã đã từng sử dụng Luyện binh thủ một lần rồi nên lần này muốn dùng sẽ không thể tạo ra hiệu quả triệt để. Tề Ninh chỉ mải đề phòng Luyện binh thủ của gã nên việc gã muốn dùng Luyện binh thủ để bẻ gãy Bì Lô kiếm là điều khá khó khăn.

Luyên binh thủ không thể thi triển lại bị chiêu thức kiếm pháp của Tề Ninh bức bách dường như không còn đường lui. Dưới tình thế bị Tề Ninh áp bách như vậy Giang Tùy Vân cuối cùng cũng để lộ bản lĩnh thật sự của mình, lật ngược tình thế tập kích ngược trở lại, cho rằng một đao của mình chắc chắn có thể đả thương Tề Ninh nhưng không ngờ Tề Ninh lại dùng Tiêu Dao Hành nên tránh thoát được.

Tề Ninh đương nhiên là cảm thấy vô cùng kinh hãi chiêu thức quỷ dị này của Giang Tùy Vân, dưới đài Chử Thương Qua cau mày, kinh ngạc, lẩm bẩm:

- Chẳng lẽ là… Nghịch thủ linh đao…chuyện này… Làm sao có thể!

 

4.14005 sec| 2444.766 kb