Khúc Tiểu Thương nói:

- Bạch Đà chủ, ngươi có biết người hạ độc ở kinh thành lần này rốt cuộc là ai?

- Hả?

Bạch Thánh Hạo nói:

- Chẳng lẽ Khúc Giáo úy đã tra được hung phạm?

Tề Ninh rùng mình trong lòng, nghĩ trong lòng chẳng lẽ Thần Hầu Phủ thực sự đã tìm được hung phạm, liền nghe Khúc Tiểu Thương chậm rãi nói:

- Hung phạm quả thực đã tìm được, hơn nữa Thần Hầu Phủ phán đoán, mục tiêu hạ độc của đối phương lần này, cũng không phải nhằm vào triều đình, quả thực là nhằm vào Cái Bang các ngươi.

Bạch Thánh Hạo trầm giọng nói:

- Là ai?

Khúc Tiểu Thương nói:

- Sau khi dịch độc bùng nổ, Thần Hầu Phủ trải qua tra xét và loại bỏ, khóa chặt hung phạm trên người Độc Vương Cửu Khê, hơn nữa chúng ta còn bắt được môn nhân Hắc Liên Thánh Giáo ẩn núp trong kinh thành.

- Quả thực là Độc Vương Cửu Khê hạ độc?

Bạch Thánh Hạo lạnh giọng.

Khúc Tiểu Thương nói:

- Mặc dù Thần Hầu Phủ hoài nghi là Độc Vương Cửu Khê của Hắc Liên Thánh Giáo, nhưng dưới tình huống không có chứng cớ xác thực, cũng sẽ không võ đoán mà xác định hung phạm thực sự. Dù là chúng ta bắt được môn nhân Hắc Liên Thánh Giáo, cũng phải thẩm vấn cẩn thận, cần đối phương cung khai mới có thể xác nhận.

- Vậy có đạt được khẩu cung hay không?

Khúc Tiểu THương nói:

- Lúc chúng ta đang tra hỏi, lại đột nhiên xảy ra một việc ngay cả Thần Hầu Phủ chúng ta cũng không nghĩ tới, có người tiến vào Thần Hầu Phủ cướp ngục.

Tề Ninh nhìn thấy sắc mặt Trưởng lão Chu Tước thay đổi, trong lòng biết chuyện Thu Thiên Dịch xâm nhập Thần Hầu Phủ cướp ngục, ngay cả Cái Bang cũng không hề hay biết.

Hắn lại hơi kỳ quái, nghĩ trong lòng điều tra hung phạm hạ độc, đúng là chức trách của Thần Hầu Phủ, thế nhưng vì sao Khúc Tiểu Thương lại nói chuyện này cho Cái Bang? Dẫu sao Thần Hầu Phủ bị cướp, liên quan tới danh vọng của Thần Hầu Phủ trên giang hồ, người biết càng ít càng tốt.

Bạch Thánh Hạo trầm giọng nói:

- Tiến vào Thần Hầu Phủ cướp ngục? Là người của Hắc Liên Thánh Giáo? Ha ha, xâm nhập Thần Hầu Phủ cướp ngục, đây chẳng phải là tự tìm đường chết.

- Bạch Đà chủ, vốn việc này không nên để lộ ra bên ngoài, không gạt ngươi, Thần Hầu Phủ chúng ta chưa bao giờ có người dám tự tiện xông vào, cho nên khó tránh khỏi chủ quan.

Khúc Tiểu Thương thở dài:

- Đây là sỉ nhục cực lớn đối với Thần Hầu Phủ ta, thực sự khó mà mở miệng. Đối phương chẳng những cứu đi phạm nhân, hơn nữa… ha ha, không nhắc tới cũng được.

Hiển nhiên Bạch Thánh Hạo kinh ngạc. Tuy rằng y cũng không có thiện cảm gì đối với Thần Hầu Phủ, nhưng có người xông vào Thần Hầu Phủ cứu người thành công, điều này quả thực khiến Bạch Thánh Hạo khiếp sợ trong lòng, lập tức hỏi:

- Khúc Giáo úy, người cướp ngục, ngươi xác định là người của Hắc Liên Thánh Giáo?

- Chúng ta đã xác định, đúng là Độc Vương Cửu Khê Thu Thiên Dịch.

Khúc Tiểu Thương nói:

- Vốn dịch độc lan tràn trong kinh, chúng ta không dám chắc chắn là Thu Thiên Dịch gây ra, thế nhưng Thu Thiên Dịch lại xuất hiện ở Thần Hầu Phủ, không cần phải nhiều lời, hung phạm hạ độc rốt cuộc là ai, dường như cũng không khó phán đoán rồi.

Bạch Thánh Hạo run giọng nói:

- Cho dù không phải Thu Thiên Dịch tự mình hạ độc, chắc chắn hắn cũng không thể thoát khỏi liên quan. Thu Thiên Dịch là người trong Hắc Liên Thánh Giáo, Hắc Liên Thánh Giao đương nhiên là thủ phạm thực sự sau màn.

- Không sai.

Khúc Tiểu Thương nói:

- Từ khi Thần Hầu Phủ thiết lập tới nay, vẫn luôn bảo vệ trật tự giang hồ thay triều đình, qua bao nhiêu năm, bởi vì Thần Hầu Phủ điều giải ở giữa, trên giang hồ ít đi vô số gió tanh mưa máu, điểm này, chắc Bạch Đà chủ sẽ không phủ nhận chứ?

Bạch Thánh Hạo nói:

- Trên giang hồ nhiều năm không xuất hiện hạo kiếp, quả thực có liên quan rất lớn tới Thần Hầu Phủ, Bạch mỗ cũng không phủ nhận điều này.

Khúc Tiểu Thương nói:

- Bạch Đà chủ, Khúc mỗ cũng biết tại sao ngươi lại có ý kiến đối với Thần Hầu Phủ, ngươi cảm thấy lần này Thần Hầu Phủ không toàn lực giúp đỡ Cái Bang các ngươi, có phải thế không? Nhưng Bạch Đà chủ có bao giờ nghĩ tới, dịch độc bắt đầu từ Cái Bang, Cái Bang các ngươi không báo trước cho Thần Hầu Phủ, chậm trễ thời gian, chờ chúng ta biết được, dịch độc đã bắt đầu bùng nổ. Thần Hầu Phủ cũng không phải thần tiên, còn chưa tới nước có độc tất có giải.

Bạch Thánh Hạo chỉ hừ lạnh một tiếng, cũng không nhiều lời.

- Các ngươi tự cho rằng Cái Bang và Hắc Liên Thánh Giáo là ân oán giang hồ, bỏ qua Thần Hầu Phủ một bên, tạo thành họa lớn.

Giọng Khúc Tiểu Thương cũng không hề khách khí:

- Nói không dễ nghe, sự kiện lần này, Cái Bang các ngươi cũng phải gánh trách nhiệm cực lớn.

- Khúc Giáo úy là đến hỏi tội sao?

Bạch Thánh Hạo nói:

- Nếu thực sự như vậy, hiện giờ ta có thể theo Khúc Giáo úy tới Thần Hầu Phủ, để các ngươi thẩm vấn.

Khúc Tiểu Thương trầm giọng nói:

- Hiện giờ cũng không phải lúc hỏi trách nhiệm, dù là Thần Hầu Phủ, hay là Cái Bang, đều có chuyện quan trọng hơn phải làm.

- Cái gì?

- Hắc Liên Thánh Giáo hạ độc ở kinh thành, đã phá hủy quy tắc giang hồ.

Khúc Tiểu Thương cười lạnh nói:

- Năm đó Thần Hầu Phủ cũng đã ban xuống Thiết Huyết Văn, các bang các phái, chỉ có thể hoạt động trong phạm vi quy định, nếu vươn tay quá xa, chính là mưu phản. Bạch Đà chủ, Thiết Huyết Văn ban xuống đã mười sáu năm, ngươi hẳn là rất rõ ràng chuyện này.

Tề Ninh hiếu kỳ trong lòng, thầm nghĩ Thiết Huyết Văn giang hồ này là thứ gì?

Bạch Thánh Hạo nói:

- Đúng vậy, Thiết Huyết Văn giang hồ là năm đó Tây Môn Thần Hầu Thần Hầu Phủ tự mình chủ trì, tám bang mười sáu phái giang hồ cùng ký nhận. Thiết Huyết Văn quy định phạm vi thế lực của tám bang mười sáu phái, cho dù có một số bang hội cùng trong một khu vực thế lực, trên Thiết Huyết Văn cũng có ước thúc cặn kẽ.

Năm đó tám bang mười sáu phái đều ấn dấu tay máu lên Thiết Huyết Văn, nếu ai không tuân theo Thiết Huyết Văn, chính là đối địch với toàn bộ giang hồ.

- Tốt!

Khúc Tiểu Thương vỗ tay cười nói:

- Bạch Đà chủ quả nhiên nhớ kỹ.

Sau khi ký Thiết Huyết Văn, mười sáu năm qua, ngoại trừ Hổ Sa Môn phá vỡ quy củ, xâm nhập địa bàn Cửu Long Hội, bị Thần Hầu Phủ đem người ra tay tiêu diệt, thì không còn một bang phái nào phá hư quy tắc, cũng khiến cho mười sáu năm này giang hồ thái bình, tự mình hoạt động.

Lúc này Tề Ninh mới hiểu ra, nghĩ trong lòng hóa ra Thần Hầu Phủ thống ngự giang hồ, là do mười sáu năm trước ký kết Thiết Huyết Văn với tám bang mười sáu phái trên giang hồ, giống như pháp luật triều đình, đối với giang hồ mà nói, Thiết Huyết Văn chính là pháp luật ước thúc họ, nghĩ lại, Tây Môn Vô Ngân này quả thực không tầm thường.

Trong lòng Tề Ninh rất rõ ràng, bang phái giang hồ giống như nước trong sông, nhiều không kể xiết, nếu như không có văn luận ước thúc, vậy chính là gió tanh mưa máu. Nhưng muốn lập ra văn luận ước thúc những hào khách dũng phu cương quyết không chịu phục trên giang hồ kia, có thể nói cực kỳ khó khăn. Nếu như không có uy vọng và thực lực có thể tùy thời ra tay khiển trách chấn nhiếp các thế lực khắp nơi trong giang hồ, muốn cho tất cả bang phái lớn trong giang hồ làm việc theo khuôn phép của một tờ công văn, không thể nghi ngờ là ngươi ngu nói mộng.

Thế nhưng nghe Khúc Tiểu Thương nói, tối thiểu trong mười sáu năm này, có rất ít người dám khiêu chiến quyền uy của Thần Hầu Phủ.

Thần Hầu Phủ có triều đình chống đỡ sau lưng, bất kỳ một bang hội nào trên giang hồ, cho dù là Cái Bang đệ tử trải rộng khắp thiên hạ, đương nhiên không có bất cứ một bang hội nào có thể khiêu chiến Thần Hầu Phủ dựa trên thực lực, ngoài ra, địa vị trên giang hồ của Tây Môn Thần Hầu, đương nhiên không phải tầm thường.

Chỉ dựa vào võ lực mà không có uy vọng khiến đám hào khách giang hồ kính sợ, cũng không thể khiến bang hội giang hồ đi theo khuôn phép.

Bạch Thánh Hạo nói:

- Đúng vậy, những năm này Thần Hầu Phủ quả thực đã làm nhiều chuyện.

- Thiết Huyết Văn đã nói rất rõ ràng, dù là thế lực giang hồ nào phá hỏng quy tắc, chắc chắn phải nghiêm trị.

Khúc Tiểu Thương nói:

- Trong tám bang mười sáu phái, Cái Bang các ngươi cũng ở trong đó. Tiêu Bang chủ tiền nhiệm của Cái Bang các ngươi coi như là tâm đầu ý hợp với Thần hầu chúng ta, xưa nay đều tôn trọng Thiết Huyết Văn.

- Khúc Giáo úy, Bạch mỗ là ngươi thô lỗ.

Bạch Thánh Hạo nói:

- Ngài nói tới nói lui, rốt cuộc là muốn nói cái gì, không bằng nói thẳng ra. Lúc trước ngài cũng đã nói, việc này vốn phải tìm Trưởng lão Chu Tước bàn bạc, thân phận của Bạch mỗ hiển nhiên còn chưa đủ tư cách, cho nên dù ngài nói cái gì, Bạch mỗ cũng phải bẩm báo từng điều với Trưởng lão Chu Tước. Ngài nói quá nhiều, trí nhớ của Bạch mỗ không tốt, nếu có bỏ sót, đến lúc đó không thể chuyển đạt toàn bộ, vậy thì đó là tội của ta rồi.

Khúc Tiểu Thương cười ha ha một tiếng, nói:

- Được, Bạch Đà chủ quả nhiên sảng khoái. Chẳng qua Bạch Đà chủ không cần nóng lòng, Khúc mỗ cũng sẽ nói rõ chuyện tình, Bạch Đà chủ mới có thể bẩm báo Trưởng lão Chu Tước thậm chí là Bang chủ quý bang. Ngươi yên tâm, Bạch mỗ nói xong, ngươi cũng không cần bẩm báo một chữ không thay đổi, chỉ cần nói ra ý của Khúc mỗ là được.

Bạch Thánh Hạo ừ một tiếng, cũng không nói nhiều.

- Giang hồ thái bình mười sáu năm, thế nhưng hiện giờ có người không muốn cho giang hồ tiếp tục thái bình.

Khúc Tiểu Thương chậm rãi nói:

- Mặc dù năm đó ký Thiết Huyết Văn cũng không phải tất cả bang hội trên giang hồ, nhưng mà tám bang mười sáu phái cũng đã đại biểu toàn bộ giang hồ, dù là có một số bang hội không ký tên, nhưng cũng phải tuân theo quy tắc của Thiết Huyết Văn. Hắc Liên Thánh Giáo ở biên giới phía Tây, lén lén lút lút, mặc dù dựa theo hiểu biết của Thần Hầu Phủ, Hắc Liên Thánh Giáo đã tồn tại từ rất nhiều năm trước, thế nhưng bọn họ đều ở trong núi, không chạy ra ngoài làm xằng làm bậy, cho nên Thần Hầu Phủ xưa nay ít chú ý tới họ.

Gã dừng một chút, giọng nói bắt đầu trở nên lạnh lẽo:

- Mặc dù năm đó Hắc Liên Thánh Giáo không ký Thiết Huyết Văn, thế nhưng giống như phần lớn bang hội trên giang hồ, chỉ cần trên đất Đại Sở ta, thì phải làm việc dựa theo quy tắc của Thiết Huyết Văn.

- Khúc Giáo úy muốn nói là, Hắc Liên Thánh Giáo từ Tây Xuyên chạy đến kinh thành làm xằng làm bậy, đã phá hủy quy tắc Thiết Huyết Văn, cho nên muốn tám bang mười sau phái cùng tất cả thế lực lớn trên giang hồ tuân theo ước định năm đó?

Bạch Thánh Hạo trầm giọng nói.

Khúc Tiểu Thương cười nói:

- Ta đã nói rồi, Bạch Đà chủ là người thông minh, hiểu được ý của Khúc mỗ. Không sai, Thần Hầu có lệnh, Hắc Liên Thánh Giáo làm xằng làm bậy, muốn gây sóng gió trên giang hồ. Thần Hầu Phủ và đồng đạo giang hồ không có khả năng cho phép thế lực này tồn tại, dựa theo điều cuối cùng quy định trong Thiết Huyết Văn, tám bang mười sáu phái phải toàn lực phối hợp Thần Hầu Phủ, tiêu diệt Hắc Liên Thánh Giáo!

Mặc dù Tề Ninh không biết nhiều về nội dung cụ thể trong Thiết Huyết Văn, nhưng hắn vẫn đoán được ý của Khúc Tiểu Thương, chờ đến lúc Khúc Tiểu Thương nói xong, Tề Ninh rùng mình trong lòng.

Thần Hầu Phủ dĩ nhiên muốn liên lạc các thế lực giang hồ, cùng ra tay với Hắc Liên Thánh Giáo.

Trong thời gian ngắn, suy nghĩ trong đầu Tề Ninh giống như dòng điện, nghĩ tới từng ly từng tý trước đó, nhớ rõ Độc Vương Cửu Khê Thu Thiên Dịch từng nói, chuyện Thần Hầu Phủ bị cướp, kỳ thực chính là Tây Môn Vô Ngân gài bẫy, mục đích thực sự của Tây Môn Vô Ngân không phải vì muốn bắt được Thu Thiên Dịch, mục đích gì, chẳng qua là muốn tìm được căn cứ chính xác Hắc Liên Thánh Giáo có liên quan tới đại án dịch độc trong kinh thành.

Độc Vương Cửu Khê tiến vào Thần Hầu Phủ, cướp đi tù phạm, đây đã là căn cứ chính xác, chỉ một chứng cứ này, cũng đủ để thấy hết thảy.

Trước đây Tề Ninh còn nửa tin nửa ngờ lời Thu Thiên Dịch nói, hiện giờ nghe Khúc Tiểu Thương nói chuyện, trong lòng nghiêm nghị, cảm thấy chỉ sợ lời Độc Vương Cửu Khê nói là sự thật, Tây Môn Vô Ngân đặt bẫy lấy được chứng cứ, mục đích cuối cùng, dĩ nhiên giống như đám người Hoài Nam Vương, cũng muốn ra tay với Hắc Liên Thánh Giáo.

Chỉ là Tây Môn Vô Ngân làm trầm ổn hơn, không hề nói ra miệng, mà thận trọng từng bước.

Trong lòng Tề Ninh trăm mối vẫn không có cách giải, vì sao mấy tên đại thần trong triều, lại không hẹn mà ưu ái đối với Hắc Liên Thánh Giáo tại Tây thùy như vậy, đều suy nghĩ đưa Hắc Liên Thánh Giáo vào chỗ chết?

PS: Chap mới nhất là 301 nhé, đang dịch ạ!

Thank You to kobayashimidori For This hương 301: Tám bang mười sáu phái

 

0.15028 sec| 2447.164 kb