Đoạn Thương Hải nói:
-Năm đó Thái tổ băng hà, Hoài Nam Vương tuổi còn nhỏ, Thái tông Hoàng đế tiếp nhận trọng trách, bắt đầu trọng dụng lão Hầu gia. Từ đó, lão Hầu gia liên tiếp lập chiến công, công trạng hiển hách, nhưng Kim Đao lão Hầu gia là đệ nhất chiến tướng dưới tay Thái tổ Hoàng đế, đã thâm căn cố đế trong quân đội. Cho nên mặc dù Thái tông Hoàng đế trọng dụng lão Hầu gia nhưng cũng không hề vứt bỏ Kim Đao lão Hầu gia.
-Dù gì thì Kim Đao hầu cũng đã lập được công lao lớn từ thuở Đại Sở khai quốc.
Tề Ninh khẽ gật đầu:
-Nếu như hoàn toàn lạnh nhạt với ông ta thì e là sẽ khiến quân tâm bất mãn, nội bộ lục đục.
Đoạn Thương Hải cười nói:
-Cho nên lúc đó Thái tông Hoàng đế đã để lão Hầu gia lãnh binh phạt Bắc, để Kim Đao Hầu bình định vùng Đông Nam. Chiến trường chủ lực ở phương Bắc, nên đương nhiên cơ hội lập công của lão Hầu gia càng nhiều hơn. Kim Đao Hầu bình định vùng Đông Nam cũng liên tiếp giành thắng lợi. Lúc đó, kẻ địch lớn nhất chiếm giữ vùng Đông Nam chính là Hầu Tuyền của thủy quân Đông Hải. Kim Đao lão Hầu gia đã tốn vài năm để tiêu diệt tướng Hầu Tuyền, hơn nữa còn thu nạp được trên trăm chiến thuyền của Hầu Tuyền. Vì vậy, triều đình bèn ủy nhiệm cho Kim Đao lão Hầu gia lập Đông Hải Thủy Sư (Thủy quân).
Tề Ninh hỏi:
-Nếu nói như vậy thì Đông Hải Thủy Sư là do một tay Kim Đao lão Hầu gia bồi dưỡng ư?
Đoạn Thương Hải gật đầu đáp:
-Cho tới hiện giờ, đa số tướng lãnh của Đông Hải Thủy Sư cũng do một tay Kim Đao lão Hầu gia đề bạt cả. Năm đó Đại Sở còn có câu nói, Cẩm Y Mãnh Hổ, Kim Đao Nộ Giao. Nghĩa là ví von Cẩm Y Tề gia với mãnh hổ trên đồng bằng, còn Kim Đao Đạm Thái gia chính là giao long trong nước.
Lúc này Tề Ninh mới hiểu hết, nói:
-Theo như ngươi nói thì Giang Tùy Vân xuất thân Đông Hải, chẳng lẽ là người của Kim Đao Hầu ư?
Đoạn Thương Hải đáp:
-Việc này ta không biết. Nhưng mà khi Thái tông còn tại thế, lúc chuẩn bị lập Thái tử, Kim Đao Hầu đã trình lên một bản tấu chương. Nghe đâu là để Thái Tông Hoàng đế nhớ rõ hứa hẹn với Thái tổ Hoàng đế năm xưa, lập Hoài Nam Vương làm Thái tử.
Rốt cuộc sự thật có phải như vậy hay không thì không ai có thể chứng minh. Có lẽ là Hoài Nam Vương năm đó thả tin ra ngoài.
Kim Đao lão Hầu gia cũng không ra mặt phủ nhận hay thừa nhận.
Tuy nhiên, bề ngoài thì Kim Đao Hầu và Hoài Nam Vương không được coi là thân thiết.
Y dừng một chút rồi mới nói tiếp:
-Lần này Giang Tùy Vân là do Hoài Nam Vương tiến cử. Nếu như Giang Tùy Vân thật sự là người của Kim Đao Hầu thì chưa chắc Hoài Nam Vương sẽ tiến cử gã.
-Hả?
Tề Ninh hỏi:
-Tại sao lại thế?
Đoạn Thương Hải đáp:
-Hầu gia nghĩ đi, Kim Đao Hầu cũng là rường cột của đế quốc.
Nếu như ông ta muốn tiến cử người nào đó thì chỉ việc viết tấu chương trình lên, Hoàng thượng đương nhiên sẽ để ý hơn, cần gì phải để Hoài Nam Vương ra mặt chứ? Hơn nữa nhiều năm như vậy mà Kim Đao Hầu đều tuyệt đối hạn chế qua lại với Hoài Nam Vương, cũng chưa từng để Hoài Nam Vương tiến cử người của ông ta. Nếu Giang Tùy Vân thật sự là người của Kim Đao Hầu thì ta nghĩ Kim Đao Hầu tuyệt đối sẽ không để Hoài Nam Vương tiến cử gã đâu.
Tề Ninh nói:
-Theo như ngươi nói thì quan hệ của hai người này không được coi là sâu xa ư? Nhưng mà Binh bộ Thượng thư Lô Tiên luôn là người của Kim Đao Hầu. Lão và Hoài Nam Vương không được coi là xa cách thì phải.
Đoạn Thương Hải cười nói:
-Hầu gia cũng biết mà, hiện giờ bên trong lục bộ thì Lại bộ và Hình bộ coi như là thế lực của Trung Nghĩa Hầu. Hộ bộ và Công bộ có khuynh hướng hướng nghiêng về phía Hoài Nam Vương. Còn Lễ bộ Viên lão Thượng thư thì không đắc tội với ai hết, quan hệ với hai bên nói xa thì không xa, nhưng cũng chẳng gần. Còn Bộ binh thì thuộc phạm vi thế lực của Kim Đao Hầu rồi.
Tề Ninh cau mày nói:
-Nếu nói như vậy thì Cẩm Y Tề gia chúng ta không có người bên trong lục bộ ư?
Đoạn Thương Hải đáp:
-Cũng không thể nói như vậy được. Khi lão Hầu gia và Đại tướng quân còn tại thế, thống lĩnh quân đoàn Tần Hoài, Hổ Thần Doanh cảnh vệ kinh thành được coi là phạm vi thế lực của Tề gia chúng ta, quân uy cường thịnh.
Khi đó Tề gia chúng ta nói một câu, trong lục bộ chẳng có mấy người dám tranh luận.
Y dừng một chút rồi nói tiếp:
-Nói tới Hộ bộ Thượng thư Đậu Quỳ, năm đó Tề gia chúng ta tác chiến ở tiền tuyến cũng tiếp xúc rất nhiều với Hộ bộ và Binh bộ.
Trước Đậu Quỳ, mấy đời Hộ bộ Thượng thư đều không được Đại tướng quân coi trọng. Cho nên Đại tướng quân đã tiến cử Đậu Quỳ - một người có phong cách làm việc khá ổn thỏa. Đối với sự tiến cử của Đại tướng quân, Tiên đế lập tức đồng ý và ân chuẩn. Khi Đậu Quỳ mới trở thành Hộ bộ Thượng thư thì quan hệ với Cẩm Y Tề gia vô cùng tốt. Chỉ là sau đó Đậu Quỳ phạm sai lầm mấy lần, Đại tướng quân tính tình ngay thẳng nên đã vạch tội Đậu Quỳ với triều đình. Hoài Nam Vương đã nhân cơ hội ấy ra mặt bảo vệ Đậu Quỳ, cho nên cục diện mới trở thành như hiện giờ.
Tề Ninh khẽ gật đầu, lúc trước hắn cũng đã có chút hiểu biết đối với ngọn nguồn về quan hệ giữa Đậu Quỳ và Tề Gia.
-Lô Tiêu và Hoài Nam Vương qua lại thân thiết, có lẽ không phải vì gia nhập đảng của Hoài Nam Vương.
Đoạn Thương Hải nói tiếp:
-Lô Tiêu đại diện cho Kim Đao Hầu, mọi chuyện lão làm đương nhiên là vì bảo vệ lợi ích của Kim Đao Đạm Thai Gia. Nếu như lão có qua lại thân thiết với Hoài Nam Vương thì chỉ có thể nói rõ trong mỗi quan hệ này, hai bên đều đạt được lợi ích tương đồng mà thôi.
Tề Ninh bừng tỉnh đại ngộ. Trong lòng hắn biết cục diện triều đình phức tạp, có rất nhiều chuyện không hề giống như những gì ta nhìn thấy bên ngoài, hắn nói:
-Nói như vậy, nếu như Giang Tùy Vân không phải người của Kim Đao Hầu mà Hoài Nam Vương lại sắp xếp để gã tiến vào Binh bộ… Vậy có phải là lão muốn để người của mình thâm nhập vào Binh bộ không?
-Có lẽ chính là ý này!
Đoạn Thương Hải đáp:
-Mặc dù Hoài Nam Vương rất có thực lực trong triều, nhưng thiếu sót lớn nhất chính là trong quân đội không có người ủng hộ. Trái lại, y thua kém Trung Nghĩa Hầu trong tay có Hắc Đao Doanh.
-Đúng rồi, ta vẫn luôn muốn biết, Hắc Đao Doanh này có ngọn nguồn sâu xa gì với Tư Mã gia?
Tề Ninh lập tức hỏi:
-Thống lĩnh Hắc Đao Doanh là người của Tư Mã gia sao?
Đoạn Thương Hải giải thích:
-Năm đó, Đại tướng quân xây dựng Hắc Lân Doanh, lập được chiến công hiển hách. Tư Mã Lam bèn khuyên Tiên đế, nói là có thể xây dựng một đội cảnh vệ Hắc Đao Doanh tại vùng ngoại ô, để làm tấm gương cho tất cả binh mã vùng ngoại ô kinh thành. Năm đó khi Thái tông Hoàng đế kế thừa đế vị, Tư Mã gia vẫn luôn trung thành tận tâm với Tiên đế. Trung Nghĩa Hầu Tư Mã Lam chẳng những là đại thần hiến mưu có địa vị cao nhất bên cạnh Thái tông Hoàng đế, mà hơn thế nữa, Tư Mã gia còn đi theo Thái tông Hoàng đế cùng bình loạn, không ít con cháu Tư Mã gia đều bỏ mạng trên chiến trường. Năm đó, đệ đệ của Tư Mã Lam là Tư Mã Vệ là Vệ thống lĩnh - hộ vệ tùy thân của Thái tông Hoàng đế. Có một lần, vì bảo vệ Tiên đế mà hi sinh trên chiến trường. Cho nên Tiên đế vẫn luôn vô cùng coi trọng Tư Mã gia.
Thái hậu hiện giờ chính là trưởng nữ của Trung Nghĩa Hầu Tư Mã Lam.
Tề Ninh biết Tứ đại thế tập Hầu có ngọn nguồn rất xâu sa với Hoàng tộc. Nếu không thì bọn họ cũng chẳng thể có quyền cao chức trọng như hiện giờ.
-Tư Mã Lan khuyên thành lập Hắc Đao Doanh, Tiên đế cũng đáp ứng, nhưng mà chỉ có một ngàn người biên chế. Thật ra lúc đó không ai ngờ Hắc Đao Doanh thật sự có thể làm nên trò chống gì.
Đoạn Thương Hải nói tiếp:
-Nhưng mà Trung Nghĩa Hầu lại cất nhắc Chử Thương Qua, Hắc Đao Doanh do Chử Thương Qua một tay đào tạo. Mặc dù ra đời sau Hắc Lân Doanh hai năm, nhưng sức chiến đấu tuyệt đối không thấp hơn Hắc Lân Doanh. Hiện giờ trong tất cả những cánh binh mã ở vùng ngoại ô kinh thành thì sức chiến đấu của Hắc Đao Doanh đứng hàng đầu.
-Thì ra Chử Thương Qua là do Trung Nghĩa Hầu cất nhắc.
Tề Ninh khẽ gật đầu:
-Cũng chẳng trách mà Hắc Đao Doanh lại nghe theo mệnh lệnh của Trung Nghĩa Hầu.
-Thật ra Hắc Đao Doanh thuộc về Hoàng thượng. Giống như Thần Hầu phủ và Vũ Lâm Doanh, đều trực tiếp nghe lệnh Hoàng thượng vậy. Trước kia Trung Nghĩa Hầu không quá tham dự vào nhiều chuyện của Hắc Đao Doanh.
Đoạn Thương Hải nói tiếp:
-Đây cũng chính là chỗ cao minh của Trung Nghĩa Hầu, người ngoài sẽ cảm thấy lão không can thiệp vào quân sự. Nhưng một khi thật sự muốn dùng người, chỉ cần Trung Nghĩa Hầu ra lệnh một tiếng thì chắc chắn Chử Thương Qua sẽ tuân theo. Chuyện Hắc Đao Doanh vào thành lần trước có lẽ chính là ý của Trung Nghĩa Hầu.
Khi Tề Ninh trở về Cẩm Y Hầu phủ thì đã hoàng hôn. Lúc sắp về tới Hầu phủ, Triệu Vô Thương đã đi trước một bước để bẩm báo với người trong phủ. Đợi tới khi Tề Ninh trở lại phủ thì Cố Thanh Hạm đã triệu tập trên dưới lớn bé đứng đợi trong Đại viện của Hầu phủ từ sớm. Tề Ninh vừa bước vào phủ, tất cả mọi người trong phủ đều nhất tề quỳ rạp xuống đất, đồng thanh chúc mừng hắn, đến ngay cả Cố Thanh Hạm cũng là người đầu tiên lắc eo thi lễ với một tư thái yểu điệu.
Tề Ninh có chút dở khóc dở cười.
Nhưng hắn cũng biết việc mình đạt được vị trí Thống lĩnh Hắc Lân Doanh có ý nghĩa như thế nào với Cẩm Y Hầu phủ.
Cố Thanh Hạm tiến đến bên tai Tề Ninh, thấp giọng nói:
-Đã đã chuẩn bị xong tiền thưởng rồi. Con nói một tiếng thì ta cũng tiện phát tiền thưởng cho mọi người hơn.
Tề Ninh đang muốn nói Tam nương cứ việc xử lý là được, nhưng trong nháy mắt hắn đã hiểu ý của Cố Thanh Hạm, khẽ gật đầu, cười nói:
-Mọi người đứng lên cả đi. Về sau mọi người phải đồng lòng trên dưới, để Cẩm Y Hầu phủ ta hưng thịnh như trước. Lát nữa mọi người hãy tới chỗ Tam phu nhân lĩnh tiền thưởng đi.
Mọi người lại lục tục tạ ơn.
-Ninh nhi, cùng ta tới Phật đường.
Cố Thanh Hạm nói:
-Tin mừng cực lớn thế này, ta muốn con đích thân nói với Thái phu nhân, để Thái phu nhân cũng được vui vẻ.
Tề Ninh ngẩn ra. Từ sau khi hắn tới Cẩm Y Hầu phủ thì chỉ gặp Thái phu nhân đúng hai lần. Ngày thường gần như hắn đã quên mất sự tồn tại của vị lão phụ nhân này.
Sau đó, hai người cũng không dây dưa trì hoãn thêm nữa, đi thẳng về phía Phật đường. Càng tới gần Phật đường thì gần như ở đây không có ai quấy rầy, lộ ra sự tĩnh lặng vô cùng. Đi trên con đường lát đá xanh, Tề Ninh thoáng nhìn gương mặt xinh đẹp không giấu được niềm vui của Cố Thanh Hạm, hắn không khỏi cười nói:
-Tam nương, con đạt được chức vị Thống lĩnh mà hình như người còn vui hơn cả con ấy chứ.
Cố Thanh Hạm lườm Tề Ninh một cái, gương mặt phong tình động lòng người càng lung linh xinh đẹp hơn, cười hỏi:
-Con không vui sao?
-Không phải.
Tề Ninh lắc đầu cười đáp:
-Ngày đó khi con kế thừa chức vị Hầu tước, hình như người cũng không vui bằng hiện giờ.
-Con là trưởng tử của Đại tướng quân, chức vị Hầu tước trừ con ra thì không thể là ai khác!
Cố Thanh Hạm nở nụ cười dịu dàng xinh đẹp như hoa, nói tiếp:
-Nhưng mà đây là chức vị Thống lĩnh Hắc Lân Doanh đó, không dễ đạt được chút nào. Con phải biết, trong lòng ta lo lắng hoảng sợ hồi lâu, cứ như không hít thở nổi vậy.
-Ha ha!
Tề Ninh cười nói:
-Tam nương không tin tưởng con sao?
Cố Thanh Hạm trợn mắt lườm Tề Ninh một cái, xinh đẹp đến nao lòng:
-Không phải ta không tin tưởng con. Nhưng mà đối thủ của con đều là những người lợi hại, bản lĩnh của Cù Ngạn Chi cao như vậy cơ mà!
Tề Ninh thấy dáng vẻ xinh đẹp kiều diễm đến nao lòng của thiếu phụ này, hắn không nhịn được mà kề sát vào người nàng hơn, ngửi thấy mùi thơm trên người nàng, hắn khẽ cười nói:
-Người nói như vậy thì vẫn là không tin tưởng con. Người cảm thấy Cù Ngạn Chi còn lợi hại hơn cả con ư? Tam nương, về sau không được xem nhẹ người khác.
Nếu Ninh nhi của người đã nói chức vị Thống lĩnh ngoài con ra không thể là ai khác thì sẽ nói được làm được! Đồ vật mà con muốn có được thì nhất định sẽ đạt được!
Trong lúc nói chuyện, hắn khẽ đảo hai tròng mắt, như có như không mà đảo qua bộ ngực căng tròn của Cố Thanh Hạm.
-Được rồi, được rồi. Ninh nhi nói được làm được. Muốn cái gì thì sẽ có được cái đó!
Dường như Cố Thanh Hạm không chú ý tới cái liếc nhìn kia của Tề Ninh. Xem ra tâm trạng của nàng quả thật không tệ, còn cười dịu dàng nói tiếp:
-Ninh nhi nhà ta càng ngày càng có tiền đồ rồi. Về sau những kẻ từng xem thường Cẩm Y Hầu phủ của chúng ta nhất định sẽ không dám xem nhẹ chúng ta nữa rồi!
Sắp tới Phật đường, Cố Thanh Hạm bước nhanh hơn, đong đưa vòng eo, lắc lư cánh mông, tựa như chiếc lá rụng xuống rồi phiêu du trong gió, lại tựa như bông hoa dập dềnh trên mặt nước, lay động, xinh đẹp, đầy sức sống.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo