Chúng thần nhìn nhau, trong lúc nhất thời tâm tư khác nhau.
Nhưng dù là ai cũng đều cảm thấy giật mình không nhỏ, thực không ngờ hôm nay Long Thái lại bất ngờ đưa ra một suy nghĩ như vậy.
Năm đó Hắc Lân Doanh đương nhiên uy doanh hiển hách, cùng với Hắc Đao Doanh được xưng là hai đội quân tinh nhuệ mạnh nhất Nam Sở.
Biên chế hai quân đội này cũng không nhiều, nhưng sức chiến đấu lại đứng đầu tất cả binh mã Nam Sở, dù là trang bị hay năng lực tác chiến của từng binh sĩ, đều là số một số hai.
Uy danh của một đội quân thực sự không phải hò hét là có, mà là được đặt nền móng từ vô số máu lửa tẩy lễ.
Hắc Đao Doanh hiện giờ, cũng từng no bụng máu lửa trên sa trường, mới có được danh tiếng khiến người ta nghe tin đã sợ mất mật, mà Hắc Lân Doanh sánh vai với họ năm đó, cũng tương tự như vậy.
Nhiều năm trước Hắc Lân Doanh chiến một trận với Huyết Lan Quân Bắc Hán, cho tới hiện giờ, vẫn được người ta nhắc đến lúc rảnh rỗi. Người nhắc tới trận chiến kia, không có bất cứ ai có chút miệt thị đối với Hắc Lân Doanh bởi vì Hắc Lân Doanh bị diệt toàn quân, ngoài đau đớn, phần lớn là tiếc hận.
Trận chiến năm đó, tuy rằng Hắc Lân Doanh bị diệt toàn quân, nhưng người Nam Sở chưa bao giờ cảm thấy Hắc Lân Doanh bại trận.
Danh tiếng của Huyết Lan Quân Bắc Hán, năm đó tuyệt đối không dưới Hắc Lân Doanh. Hơn nữa mọi người đều biết, kỳ thực chiến mã của Huyết Lan Quân trội hơn Hắc Lân Doanh. Chiến mã của Bắc Hán vốn mạnh hơn Nam Sở, hơn nữa tuấn mã họ tỉ mỉ bồi dưỡng cho Huyết Lan Quân, tốc độ và sức chịu đựng đều vượt qua Hắc Lân Doanh một bậc.
Đối đầu như vậy, kết quả cuối cùng, tuy rằng Hắc Lân Doanh bị diệt toàn quân, còn sót lại hơn mười người, nhưng Huyết Lan Quân cũng không khá hơn chút nào. Tuy rằng vẫn giữ lại danh tiếng Huyết Lan Quân, nhưng từ đó về sau Huyết Lan Quân không còn xuất hiện trên sa trường, cho nên người Nam Sở vẫn luôn cảm thấy người Bắc Hán còn giữ lại cờ xí Huyết Lan Quân là vì thể diện, kỳ thực Huyết Lan Quân đã biến mất từ trận chiến kia.
Sau trận chiến ấy, Hắc Lân Doanh cũng không còn tồn tại. Tuy triều đình cũng không từ bỏ phiên hiệu Hắc Lân Doanh, nhưng mấy chục người còn lại của Hắc Lân Doanh hoặc là ở lại phủ Cẩm Y Hầu làm người hầu giống như đám người Đoạn Thương Hải, hoặc là được phân công đến các đội quân khác đảm nhiệm quan tướng. Hộ Bộ và Công Bộ cũng không cần cung cấp bất kỳ thuế ruộng quân lương binh khí trang bị nào cho đội quân từng phong quang vô hạn này, trên thực tế cũng đã không còn Hắc Lân Doanh.
Hắc Lân Doanh bị diệt toàn quân, là một đả kích thật lớn đối với Nam Sở. Dù sao năm đó Tề Cảnh huấn luyện ra nhánh binh mã này, chẳng những hao phí vô số tinh lực của Tề Cảnh, cũng hao phí rất nhiều tài lực của triều đình. Trong quân đoàn Tần Hoài, Hắc Lân Doanh giống như viên minh châu đính trên vương miện của quân đoàn Tần Hoài này, sặc sỡ lóa mắt.
Viên minh châu như vậy nát vỡ, tuy rằng có người trong dân gian đàm luận, nhưng triều đình không nhắc tới nữa, dù sao cũng là vết sẹo của đế quốc, nhắc tới chuyện cũ này, ít nhiều cũng khiến cho người ta không thoải mái trong lòng.
Thật ra chúng thần ở đây căn bản không nghĩ tới triều đình lại chuẩn bị xây dựng lại Hắc lân Doanh, lúc này Long Thái đột nhiên đề xuất, chúng thần đương nhiên hết sức kinh ngạc.
Sau khi yên lặng một hồi, Tề Ninh liếc Long Thái, phát hiện tuy rằng bề ngoài Long Thái nhìn qua vẫn hết sức bình tĩnh, nhưng sâu trong mắt gã, xuất hiện một chút căng thẳng rõ ràng.
- Lô… Lô Tiêu, ngươi là Binh bộ Thị lang, ngươi cảm thấy thế nào?
Long Thái nhìn thẳng vào Lô Tiêu hỏi.
Lô Tiêu khom người nói:
- Hồi bẩm Thánh thượng, thần cho rằng… không thể!
- Hả?
Sâu trong mắt Long Thái xẹt qua vẻ thất vọng, nhưng khóe miệng lại nở nụ cười, bình thản hỏi:
- Vì sao không thể?
- Theo ý kiến của thần, chí ít có hai nguyên nhân.
Lô Tiêu nói:
- Thứ nhất, trận chiến năm đó giữa Hắc Lân Doanh và Huyết Lan Quân, toàn quân bị diệt, chỉ còn lại năm mươi tám người, hiện giờ đều có chức vụ riêng. Hắc Lân Doanh mà Hoàng thượng muốn xây dựng lại, hiện giờ đã không có bất kỳ căn cơ nào. Năm đó vì huấn luyện ra Hắc Lân Doanh, triều đình tiêu hao bạc giống như nước chảy, dù là trang bị hay là ngựa, Hắc Lân Doanh đều cần thứ tốt nhất. Quân đội khác một ngày ba bữa cơm, nhưng Hắc Lân Doanh thì một ngày phải cung ứng năm bữa, hơn nữa là rượu là thịt, ngay cả quân lương của họ, cũng cao hơn những binh sĩ khác không ít.
Lão dừng một chút, nói:
- Hoàng thượng, thần nêu ra một ví dụ đơn giản, chỉ nói Hắc Lân Giáp mà tướng sĩ Hắc Lân Doanh năm đó mặc, yêu cầu cực kỳ hà khắc. Chẳng những cần rất nhiều tinh thiết, hơn nữa lại cần rất nhiều loại vật phẩm dung nhập vào đó. Lúc chế tạo Hắc Lân Giáp, chỉ cần có chút khuyết điểm nho nhặt thì phải vứt bỏ chế tạo lại lần nữa. Nguyên liệu chế tạo ra một bộ Hắc Lân Giáp có thể chế tạo ra đâu chỉ bảy tám bộ vũ khí cho những binh khí khác, Hoàng thượng có thể tính toán muốn xây dựng lại Hắc Lân Doanh cần bao nhiêu bạc.
Long Thái hơi cau mày, Lô Tiêu thấy thế, tiếp tục nói:
- Hắc Lân Doanh chiến đấu anh dũng trên chiến trường, liên tục lập công, quả thực khiến cho người ta khâm phục. Nhưng bởi vậy, mỗi lần ra trận, trang bị của họ đều rất tốn kém. Nếu bây giờ khôi phục, mỗi năm trôi qua, số bạc hao tốn ở mặt này là một gánh nặng rất lớn cho triều đình.
- Vừa muốn đánh thắng trận, lại không muốn hư hỏng hao tổn, Lô đại nhân, trên đời nào có chuyện hoàn mỹ như thế.
Tề Ninh nhịn không được nói.
Lô Tiêu cũng không tranh luận, trái lại cười nói:
- Cẩm Y Hầu xuất thân trong Hầu phủ, không đi lên chiến trường, cũng chưa từng buồn bực vì bạc, nói đến sự khó xử về bạc, Đậu đại nhân hẳn là rất có lĩnh hội.
Đậu Quỳ không bỏ qua cơ hội, thở dài:
- Hoàng thượng, Lô đại nhân nói không sai, bạc chi tiêu để nuôi Hắc Lân Doanh năm đó, đã khiến cho Hộ Bộ cực kỳ đau đầu. Khi đó tập trung lại, ít nhiều còn có thể chống đỡ được, nhưng hiện giờ… !
Y cười khổ nói:
- Hoàng thượng, cuộc chiến Tần Hoài vừa mới chấm dứt, vô số dân chúng gặp họa chiến tranh hiện giờ vẫn bất lực chuyện cơm áo.
Mấy năm nay bạc trong quốc khố phần lớn đều dùng trên chiến sự tiền tuyến, hiện giờ còn phải tốn một số lớn bạc sắp xếp cho dân chạy nạn, nếu như xây dựng lại Hắc Lân Doanh vào lúc này, sợ rằng Hộ Bộ không kiếm nổi nổi bạc.
Trên khuôn mặt thanh tú của Long Thái hơi có vẻ tức giận, gã nói:
- Biên chế Hắc Lân Doanh chỉ có hơn một ngàn người, cho dù hao tốn chút bạc, chẳng lẽ Đại Sở ta ngay cả số bạc này cũng không bỏ ra nổi?
Đậu Quỳ nghe giọng nói của Long Thái mang chút bất mãn, liền không dám nói lời nào, chỉ cúi đầu.
Long Thái thấy Đậu Quỳ không nói lời nào, liếc Trung Nghĩa Hầu hỏi:
- Trung Nghĩa Hầu, có phải khanh cũng cảm thấy lúc này không thích hợp xây dựng lại Hắc Lân Doanh?
Trung Nghĩa Hầu nói:
- Hồi bẩm Thánh thượng, lão thần lại cho rằng, sau cuộc chiến Tần Hoài, đúng là thời cơ tốt xây dựng lại Hắc Lân Doanh.
Mắt Long Thái hơi sáng lên, nói:
- Vì sao Trung Nghĩa Hầu nói như vậy?
- Hoàng thượng, cuộc chiến Tần Hoài tốn thời gian mấy năm, tướng sĩ hai nước địch ta cũng đã mệt mỏi không chịu nổi.
Giọng Trung Nghĩa Hầu trầm thấp mà chậm chạp, dường như mỗi chữ đều trải qua suy tính kỹ càng mới nói ra:
- Dù là Bắc Hán hay Đại Sở ta, trước mắt sĩ khí đều rất thấp.
Long Thái khẽ gật đầu. Tề Ninh cũng hiểu được lời này của Tư Mã Lam đúng là rất thực tế, đánh trận vài năm, tướng sĩ tiền tuyến vốn đã kiệt sức, hơn nữa Tề Cảnh và tiên Hoàng đế liên tục băng hà, có thể nói là đả kích liên tịch đối với toàn bộ nước Sở, hiện giờ tướng sĩ tiền tuyến chắc chắn sĩ khí trầm thấp.
- Lão thần luôn nghĩ tới cách làm thế nào để gia tăng sĩ khí của tướng sĩ tiền tuyến.
Tư Mã Lam nói:
- Lão thần hồ đồ, vẫn không nghĩ ra biện pháp tốt, nhưng hôm nay Hoàng thượng nói một câu thì bừng tỉnh người trong mộng. Lão thần cho rằng, xây dựng lại Hắc Lân Doanh, đúng là phương pháp tốt nhất để gia tăng sĩ khí cho quân Sở ta.
- Hả?
Tư Mã Lam tươi cười:
- Mọi người đều biết, nếu như nói năm đó quân Tần Hoài là một thanh chiến đao, như vậy Hắc Lân Doanh chính là lưỡi của cây đao này, có lưỡi đao, thì mới sắc bén.
Nếu như lúc này xây dựng lại Hắc Lân Doanh, tướng sĩ tiền tuyến biết được, chắc chắn sĩ khí đại chấn, cũng có thể khiến cho các tướng sĩ biết được triều đình coi trọng quân đội.
Long Thái cười nói:
- Trẫm chỉ muốn hoàn thành tâm nguyện của tiên đế, thật không nghĩ tới chuyện này. Trung Nghĩa Hầu lão thành mưu quốc, quả nhiên không hổ là thần tử trụ cột của quốc gia. Không sai, một khi xây dựng lại Hắc Lân Doanh, tướng sĩ quân Sở ta, chắc chắn sĩ khí đại chấn.
Gã quay qua nhìn Hoài Nam Vương hỏi:
- Hoài Nam Vương có cảm thấy như vậy không?
Không ít chư thần ở đây trong lòng đều nghĩ tới tiếp theo Hoài Nam Vương sẽ có một màn tranh đấu không thấy máu tanh với Trung Nghĩa Hầu. Trung Nghĩa Hầu chủ trương xây dựng lại Hắc Lân Doanh, điều này đương nhiên không có chỗ tốt gì với Hoài Nam Vương.
Nào ngờ Hoài Nam Vương lại cười cười, gật đầu nói:
- Lão Hầu gia Trung Nghĩa nói rất đúng, Đại Sở ta hiện giờ đúng là lúc phải phấn chấn sĩ khí lòng quân. Xây dựng lại Hắc Lân Doanh, chẳng những có thể phấn chấn sĩ khí quân ta, cũng có thể khiến người Bắc Hán biết rõ quân uy của Đại Sở ta. Năm đó Huyết Lan Quân không gượng dậy nổi, cho tới giờ cũng chưa từng xuất hiện trên chiến trường, nhưng Đại Sở ta xây dựng lại Hắc Lân Doanh, một ngày kia xuất hiện trước mắt người Bắc Hán, chắc chắn khiến họ hồn bay phách tán.
Long Thái vốn cho rằng Hoài Nam Vương sẽ kiếm cớ phản đối, lại không nghĩ tới y nhẹ nhõm đáp ứng như thế, gã kinh ngạc hỏi:
- Hoài Nam Vương ,vậy là khanh cũng đồng ý xây dựng lại Hắc Lân Doanh?
- Xây dựng lại Hắc Lân Doanh tuy rằng phải tổn phí một chút bạc, nhưng khoản bạc này tiêu có giá trị, chẳng những có thể phấn chấn sĩ khí quân ta, hơn nữa cũng có thể đả kích người Bắc Hán.
Hoài Nam Vương mỉm cười nói:
- Lại nói đây cũng là tâm nguyện của tiên đế, chúng ta làm thần tử, đương nhiên phải trợ giúp Hoàng thượng hoàn thành tâm nguyện của tiên đế.
Y nhìn Đậu Quỳ, cười nói:
- Đậu đại nhân, đây là chuyện lớn, tuy rằng Hộ Bộ ngươi căng thẳng, nhưng chuyện như thế này, vẫn nên chen vào một chút, chừa ra chút bạc đi.
Đậu Quỳ lập tức nói:
- Nếu là chuyện lớn có lợi cho lòng quân, thần coi như đập nồi bán sắt, cũng phải đưa ra ra khỏi kẽ răng.
Đây là chuyện chuẩn bị làm đầu tiên của Long Thái sau khi lên ngôi, vốn tưởng rằng chuyện sẽ không quá thuận lợi, không nghĩ tới Trung Nghĩa Hầu và Hoài Nam Vương đều đồng ý, gã cảm thấy hơi hưng phấn, cười nói:
- Được, chúng ta quân thần một lòng, không có chuyện gì không làm được. Tề Ninh, trẫm… !
Gã còn chưa dứt lời, Trung Nghĩa Hầu chợt nói:
- Hoàng thượng, lão thần có việc khởi bẩm!
Lão cắt đứt lời Long Thái.
Long Thái khẽ giật mình, hỏi:
- Trung Nghĩa Hầu, ngươi còn có băn khoăn gì sao?
- Hoàng thượng, lão thần cũng không có băn khoăn gì.
Tư Mã Lam chậm rãi nói:
- Chỉ là xây dựng lại Hắc Lân Doanh, ứng cử viên Thống lĩnh Hắc Lân Doanh này, nhất định phải lựa chọn trước.
- Hả?
Long Thái lập tức biết chuyện hơi khác thường, cau mày nói:
- Trẫn đã suy nghĩ qua, Tề Ninh là người lựa chọn thích hợp nhất cho Hắc Lân Doanh.
Tư Mã Lam lắc đầu nói:
- Thần lại cho rằng, Cẩm Y Hầu không thích hợp để đảm nhiệm Thống lĩnh Hắc Lân Doanh.
- Thế nhưng… Hắc Lân Doanh năm đó, chính là do Tề Đại tướng quân chỉ huy.
Long Thái hơi trầm xuống, lập tức cảm thấy rất có thể mình rơi vào bẫy của lão hồ ly này:
- Tề Ninh kế tục tước vị Cẩm Y Hầu, lại là con nối dõi của Tề Đại tướng quân, để hắn thống lĩnh Hắc Lân Doanh, chẳng phải là lựa chọn tốt nhất?
- Hoàng thượng, thần cũng cho rằng lão Hầu gia nói rất đúng.
Hoài Nam Vương bình thản nói:
- Tiểu Hầu gia cũng không phải Tề Đại tướng quân, thời niên thiếu Tề Đại tướng quân đã theo lão Hầu gia Cẩm Y chinh chiến sa trường, lúc mười ba tuổi đã lập được chiến công đầu tiên trên chiến trường, đó là lịch luyện từ trong máu lửa, bởi vậy mới có thể huấn luyện được đội quân tinh nhuệ Hắc Lân Doanh này.
Y nhìn Tề Ninh, thấy Tề Ninh có vẻ rất trấn định, lại cười nói:
- Cẩm Y Hầu, không phải bổn Vương nói ngươi không được, nhưng đây là chuyện lớn quốc gia, không phải trò đùa, Hắc Lân Doanh lại là mặt mũi của quân Sở ta, tuyệt đối không thể qua loa.
Lúc này Tề Ninh cũng rõ ràng trong lòng, Long Thái chuẩn bị xây dựng lại Hắc Lân Doanh, để mình đảm nhiệm Thống lĩnh Hắc Lân Doanh, đơn giản là bồi dưỡng phe phái của mình. Nhưng hai lão hồ ly này lại khiến kế hoạch ban đầu của Long Thái nhanh chóng xuất hiện độ lệch, hắn biết rõ thời điểm này càng phải tỉnh táo, hắn mỉm cười nói:
- Vương gia nói rất đúng, Tề Ninh tuổi còn nhỏ, kinh nghiệm quá ít, quả thực phải cân nhắc nhiều.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo