Nhã thính trong tức khắc có chút trầm tĩnh, nhất thời hai người đều không nói gì. Tề Ninh bình tĩnh tự nhiên, Điền phu nhân lại cảm thấy mình không được tự nhiên, mông ngồi trên ghế tròn không chịu được hơi dịch một chút, liếc Tề Ninh một cái, lông mày hiện ra chút phiền muộn.
Ý của Tề Ninh, không nói rõ ràng nhưng Điền phu nhân lại cảm thấy mình đã hiểu cái gì đó.
Vốn dĩ nàng và Tề Ninh không kém nhau mấy tuổi, cũng không cho rằng sẽ có vấn đề gì, nhưng lời nói mơ hồ của Tề Ninh lại nói trúng tim nàng.
Nàng đường đường là một gia chủ giàu có, hơn nữa ở chốn kinh thành nơi long xà hỗn tạp này, dường như không giống phu nhân bình thường bước ra khỏi nhà nữa, đối với những chuyện lộn xộn bên ngoài vẫn biết rất nhiều.
Lập trường của nàng cũng thuận theo tự nhiên. Chuyện này dĩ nhiên là vì dược liệu của dược hành Điền gia vốn rất tốt cũng là bởi vì phu nhân này vô cùng khôn khéo.
Lời nói của Tề Ninh giống như ám chỉ, làm cho trong đầu nàng lập tức nghĩ tới nhiều khả năng khác nhau.
Nàng dĩ nhiên cũng nghe qua, ở kinh thành không ít chuyện quan lại quyền quý làm chuyện vụng trộm, thật không chịu được, mặc dù thiếu nữ thanh xuân tịnh lệ được những quan lại kia ưu ái, nhưng trong đó cũng có không ít người ở tầng lớp khác được yêu mến.
Có người thích thiếu nữ mới lớn, lại có người thích phụ nhân thành thực, thậm chí, có người chuyên chọn những phu nhân đã có hôn phu.
Chỉ là Tề Ninh xem ra vẫn trong trắng, tuổi còn nhỏ, Điền phu nhân thực không cảm thấy vị tiểu Hầu gia này có cái gì đặc biệt mê hoặc.
Lúc này nghe thấy Tề Ninh ám chỉ, trong lòng lại hơi căng thẳng.
Nàng nhớ lại lúc Tề Ninh liếc nhìn bộ ngực mình, liền cảm thấy chuyện này có chút không đơn giản.
Thực ra trong lòng Điền phu nhân cũng rất rõ ràng, mặc dù nói nàng đã hơn 30 tuổi nhưng bởi vì chăm sóc giữ gìn tốt cho nên căn bản không thấy rõ bất cứ biểu hiện gì là già, xem ra ngược lại với tuổi tác, nhìn thoáng qua cũng không quá hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi. Nếu nhìn kĩ hơn, làn da trắng như tuyết càng có thể khiến người ra cho rằng chưa đến hai ba hai bốn tuổi.
Có những đêm cô đơn lạnh lẽo, Điền phu nhân ngồi trước gương đồng, ngắm vòng eo nhỏ nhắn và đôi chân thẳng tắp trong lòng cảm thấy vui mừng. Nàng rất rõ cơ thể nàng vẫn có thể khiến cho rất nhiều nam nhân thèm nhỏ dãi.
Quả chín muồi này vẫn có sức hấp dẫn mê người.
Thế nhưng khi thấy Tề Ninh có nhiều suy nghĩ khác, Điền phu nhân vẫn cảm thấy có chút bất ngờ, thầm nghĩ chẳng lẽ tiều Hầu gia này cũng có hứng thú với phụ nữ thành thục sao? Nhưng hắn đường đường là Cẩm Y Hầu, muốn nữ nhân như thế nào cũng có, sao mà có thể có hứng thú với nàng được.
Dường như có cảm giác vậy, nhưng lại không dám chắc chắn, nàng bất giác nắm chặt y phục, miễn cường cười nói:
- Ý của tiểu Hầu gia là gì, dân phụ… dân phụ ngu dốt, nghe không hiểu.
- Điền phu nhân là người thông minh, lẽ nào thật sự không hiểu?
Tề Ninh gắp thức ăn nóng, nhưng thái độ lại lạnh nhạt, cười nói:
- Phu nhân không nên giả bộ hồ đồ.
Nói xong hắn lại nhìn về phía Điền phu nhân và… cười.
Tâm trạng Điền phu nhân chùng xuống, trán cúi thấp. Nàng cắn đôi môi đỏ mọng, trong lòng có chút tức giận, thầm nghĩ tên vô lại này thật sự là cực kì vô liêm sỉ, không ngờ dám mượn cơ hội này đưa ra yêu cầu đối với mình. Nàng cười lạnh trong lòng, sau khi phu quân nàng chết thảm, dược hành Điền gia là do một tay nàng chèo chống trong mấy năm nay, khổ cực trong đó không cần phải nói. Quãng đời cô quạnh của nàng gặp nam nhân lòng dạ khó lường cũng không phải số ít, nhưng Điền phu nhân lại chưa bao giờ để cho bất cứ kẻ nào có cơ hội chiếm ưu thế.
Nàng khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, dường như vừa đưa ra một quyết định quan trọng, lông mày căng ra, giọng nói hơi run run:
- Hầu gia, việc bán hàng cho Thái Y Viện, dân phụ không làm nữa.
Mặc dù dân phụ chỉ là một thương hộ, thân phận thấp kém, nhưng cũng không thể vì thế mà làm người vô liêm sỉ, lần này e là làm cho Hầu gia thất vọng rồi.
- Không làm nữa?
Tề Ninh mỉm cười nói - Sao vậy, cảm thấy buôn bán với Thái Y Viện khó quá sao?
Điền phu nhân nói:
- Đúng vậy, quả thật rất khó làm.
Dân phụ suy nghĩ hão huyền, cho rằng có một số chuyện thật sự dễ dàng như vậy, bây giờ xem ra ta quá ngây thơ rồi, dù sao ta cũng không làm, yêu cầu của Hầu gia, thứ lỗi cho dân phụ không thể đồng ý.
Trong lòng nàng thầm mắng tên vô lại này là Cẩm Y hầu, nếu như thật sự muốn làm gì với bản thân mình, chỉ sợ sau này càng thêm phiền toái, nên dứt khoát nói:
- Thân phận Hầu gia cao quý, dân phụ thân phận thấp hèn, nhưng nếu như Hầu gia muốn ép người, dân phụ cũng không sợ.
Trong lòng Tề Ninh lại buồn cười, hắn vừa muốn đùa giỡn một chút lại muốn thử xem thành ý của người phụ nữ kia, xem nàng có vị chuyện bán buôn mà bất chấp tất cả không? Lúc này, thấy nàng tuyên bố không làm nữa, hơn nữa khuôn mặt lãnh đạm hẳn, trong lòng hắn lại có cảm tình với người phụ nữ này, nhưng bề ngoài vẫn cười nói:
- Điền phu nhân, những lời bay bổng của bà, ta thật sự nghe không hiểu. Thái Y Viện không phải ai muốn cũng vào được, những biển hiệu dược hành lớn ở kinh thành này, có bao nhiêu người muốn bà biết không? Thế mà bà lại bỏ qua cơ hội tốt như vậy. Trong lòng bà rõ hơn ai hết, lợi ích của việc buôn bán với Thái Y Viện như thế nào ta cũng nói hết rồi. Nếu bà từ bỏ cơ hội này, dược hành Điền gia mãi mãi chỉ là một thương hiệu nhỏ ở kinh thành thôi, trả giá thấp hơn một chút mà thu được tiền đồ tươi sáng cho dược hành Điền gia, ngay cả cái này bà cũng không nỡ sao?
- Không được là không được!
Trong lòng Điền phu nhân rất phiền muội. Nàng cũng biết đây là cơ hội ngàn năm có một, e là Tề Ninh đưa ra điều kiện khác hà khắc hơn Điền phu nhân cũng không thể dễ dàng từ bỏ, duy chỉ có chuyện này nàng sẽ tuyệt đối không đồng ý. Trong lòng đã quyết, nàng lắc đầu nói:
- Dân phụ cô nhi quả mẫu, thực ra cũng không cần dùng nhiều đến tiền, bây giờ đã đủ ăn đủ mặc rồi, ý tốt của Hầu gia dân phụ xin ghi nhận.
Dưới ánh đèn dầu, khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp cùng chút sầu muộn bất đắc dĩ, hiển nhiên là bỏ qua cơ hội tốt này nàng cũng rất tiếc, nhưng sâu trong mắt vẫn hiện ra vẻ kiên định.
Trong lòng Tề Ninh thầm khen, càng cảm thấy người phụ nữ này mặc dù có khuyết điểm nhưng chẳng ai là hoàn mỹ cả, lúc này ánh hòa quang trên người nàng lại hoàn toàn che hết khuyết điểm.
Hắn cười nói:
- Phu nhân xem ra thật sự là keo kiệt, bản Hầu muốn ăn thêm mấy bữa cơm, lẽ nào bà cũng không nỡ? Chừng này tiền của bà cũng gần ngàn lượng, không đổi được mấy lần phu nhân đích thân xuống bếp sao?
Điền phu nhân trong lòng buồn rầu, chỉ mong tên khốn này nhanh nhanh cuốn xéo đi, nhưng lại không dám đuổi hắn đi, chợt nghe thấy hắn nói như vậy lập tức ngẩng đầu, đôi mắt long lanh hiện ra vẻ kinh ngạc, nhất thời không lấy lại tinh thần, hỏi:
- Hầu hầu gia nói gì cơ?
Tề Ninh thở dài:
- Phu nhân lẽ nào không biết, gia phụ khi còn sống, từ trước đến nay không nhận hối lộ. Lần này ta giúp bà liên hệ với Thái Y Viện, thực ra ta cũng chỉ là tiện thể mà thôi, căn bản không cần phải khách khí. Cầm tiền của bà rồi, ngay cả bản thân ta cũng ngại, hơn nữa ta chỉ giúp bà đến cửa, vào trong như thế nào, còn phải dựa vào bản thân bà.
Cho nên bất luận là mấy tấm ngân lượng hay là tiền bo, bà không cần phải chuẩn bị.
- Hầu gia, ngài…
Đầu Điền phu nhân vẫn có chút choáng váng.
Tề Ninh nói:
- Tay nghề của phu nhân rất cao, ta rất thích khẩu vị này, trong lòng đang nghĩ đã muốn ăn, cần gì phải đi đâu? Cho nên nếu như phu nhân thật sự cảm thấy ta có thể giúp gì, sau này, chỉ hi vọng phu nhân có thể đích thân xuống bếp, vì ta làm mấy món, điều này quả thật có chút mạo phạm, nhưng cho dù phu nhân không muốn xuống bếp cũng không đến mức bỏ cả việc làm ăn tốt như thế chứ?
Điền phu nhân ngơ ngác một chút, lập tức tỏ ra vui vẻ, thất thanh nói:
- Hầu gia muốn ăn mấy món này?
- Chẳng lẽ bà cho rằng ta vẫn còn yêu cầu khác sao?
Tề Ninh tỏ vẻ kinh ngạc.
Điền phu nhân cảm thấy dường như trên người có hàng ngàn khối đá bị vỡ tung ra, toàn thân nhẹ nhõm, khuôn mặt lập tức đỏ bừng, kiều diễm chói mắt, lòng tự nhỏ mình suy nghĩ lung tung rồi.
Ngươi ta là tiểu Hầu gia căn bản không nghĩ đến chuyện này, ngược lại bản thân lại liên tưởng đến chuyện này thật sự không nên, chẳng phải là mình đang lấy lòng tiểu nhân đo dạ quân tử sao?
Nàng chỉ cảm thấy ngượng không chịu nổi, đôi má đỏ lên, hai tai đều nóng lên, lúng túng nói:
- Là là ta… suy nghĩ lung tung, Hầu gia… việc này!
Tề Ninh thấy dáng vẻ mê hoặc của nàng, không chịu được nói:
- Phu nhân không nên như vậy, phu nhân, sao lại nghĩ ta là loại người đấy, phu nhân thật sự làm người ta ngại nha.
Điền phu nhân xấu hổ, nhìn Tề Ninh hai tay ôm ngực, vô cùng hài hước không nhịn được “ phù phù” bật cười một tiếng nói:
- Hầu gia muốn dùng bữa, chính là muốn ăn hằng ngày?
Tâm tình vui vẻ, nàng nói đùa:
- Hầu gia, hay là để ta làm nữ đầu bếp cho Hầu phủ các ngài?
- Vậy không được.
Tề Ninh lắc đầu cười nói:
- Trong phủ ta đầu bếp đã nhiều rồi, Cẩm Y Hầu phủ chúng ta từ trước đến này đều đơn gian, không giàu có, tay nghề của phu nhân như thế, nếu mời qua làm đầu bếp, tiền công của năm sáu đầu bếp cũng không trả được. Cẩm Y hầu phủ chúng ta không trả nổi.
Điền phu nhân nghe hắn nói đùa, càng cười khanh khách, vô cùng xinh đẹp.
Bên trong Nhã Thính không khí vốn vô cùng ngột ngạt, trong nháy mắt tan thành mây khói, trở nên vui vẻ.
Tề Ninh nói:
- Nói như vậy, ý của phu nhân là vẫn làm?
- Đương nhiên là làm rồi.
Điền phu nhân cười không ngừng, bàn tay nhỏ nhắn như phấn che đôi môi đỏ mọng, cười không lộ răng:
- Hầu gia giúp việc lớn như vậy, nếu dân nữ không nhận thành ý, chẳng phải phụ lòng tốt của Hầu gia sao?
Tề Ninh cười ha ha, lúc này mới nói:
- Đã như vậy, chuyện sau này phu nhân tự mình giải quyết, nếu như gặp phải khó khăn hãy đến Hầu phủ tìm ta, chỉ cách hai con đường cũng rất thuận tiện.
Điền phu nhân vội nói:
- Ân đức của Hầu gia, Điền gia nhất định không dám quên.
Trong lòng nàng có chút ái ngại, biết bản thân hiểu nhầm Tề Ninh, tâm trạng nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Nàng cảm thấy Tề Ninh ngay cả tạ lễ cũng không cầm, vậy càng giảm bớt phần lớn chi tiêu, vui mừng đứng dậy rót rượu cho Tề Ninh, lại kính một ly, rượu mặc dù không nặng nhưng tửu lượng của Điền phu nhân hiển nhiên rất bình thường, rất nhanh mặt đỏ bừng lên, giống như bông sen.
Ps: có một số chap DG dịch ko thật tốt, biên cố gắng sửa nhưng… khó có thể mười phân vẹn mười được ạ…
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo