Dáng vẻ thướt tha thành thục của Điền phu nhân khiến Tề Ninh không khỏi nhộn nhạo trong lòng, hắn lập tức có chút buồn bực nghĩ, sao mà cứ vừa nhìn thấy phụ nữ xinh đẹp là hắn lại rung động thế này, thật sự không ổn chút nào.
Tuổi tâm lý của hắn lớn hơn bề ngoài rất nhiều, cũng có nghĩa là tâm lý của hắn rất thành thục, cho nên mới rung động không thôi với kiểu phụ nữ thành thục xinh đẹp đầy phong tình thế này.
Huống hồ Điền phu nhân quả thực là cực phẩm mỹ phụ, nên trong lòng hắn khó tránh khỏi rung động.
-Phu nhân cũng biết nấu ăn ư?
Tề Ninh giữ bình tĩnh, thu ánh mắt đang lượn lờ trên nơi lồi lõm mềm mại đang phập phồng trước ngực Điền phu nhân, nhìn thức ăn trên bàn, hắn không thể không thừa nhận, ít nhất Điền phu nhân cũng đã tốn không ít tâm tư vào những món ăn này, dù sao cũng là nữ nhân, mà nữ nhân thì luôn quan tâm đến hình tượng.
Sau khi đặt chén canh xuống bàn, Điền phu nhân ngồi xuống bên cạnh, cười nói:
-Hầu gia nếm thử xem sao, xem thử có hợp khẩu vị không?
Tề Ninh cầm đũa, gắp một miếng đậu hũ, đậu mềm mềm, vừa vào đến miệng thì lập tức tan ra, ngon vô cùng, hắn không nhịn được mà cất lời khen:
-Món đậu hũ này của phu nhân thật sự rất ngon, có thể ăn đậu hũ của phu nhân là vận may ba kiếp.
Điền phu nhân ngẩn ra, vành tai nóng lên, thấy Tề Ninh mặt không đổi sắc, thầm nghĩ xem ra là mình nghĩ nhiều rồi. Nàng làm ăn buôn bán quanh năm, những việc này cũng đã gặp không ít, nàng cười tủm tỉm đáp:
-Hầu gia thích là tốt rồi. Hôm nay Hầu gia đã mệt mỏi cả ngày, cũng chưa ăn gì, nếu đã hợp khẩu vị thì hãy ăn nhiều hơn một chút. Nếu không nhờ Hầu gia thì tai họa trong Kinh không biết đến bao giờ mới kết thúc, dân phụ cả gan thay mặt dân chúng trong thành tạ ơn Hầu gia.
Trong lòng Tề Ninh nghĩ đây chỉ là những lời khách sáo của Điền phu nhân mà thôi, nếu như không vì chuyện khác thì Điền phu nhân còn lâu mới thay mặt dân chúng mà nói tạ với chẳng ơn, có lẽ trong lòng Điền phu nhân, người khác đã thoát khỏi dịch độc hay chưa cũng chẳng hề liên quan tới nàng ta.
-Phu nhân quá khen rồi.
Tề Ninh vẫn giữ bình tĩnh, mỉm cười nói tiếp:
-Việc này đều nhờ phúc của Hoàng thượng chứ không phải là công lao của ta.
Điền phu nhân vội đáp:
-Phải phải phải, Hầu gia nói rất đúng, là Hoàng thượng ban phúc.
Đôi mắt xinh đẹp hơi cụp xuống, vào lúc này, nốt ruồi nhỏ đỏ thẫm trên khóe mắt nàng càng lộ ra vẻ quyến rũ động lòng người, phong tình vạn chủng.
Thật ra Điền phu nhân chẳng phải muốn thể hiện sự quyến rũ gì cả, chỉ là nốt ruồi son bên khóe mắt nàng rất dễ khiến người ta chú ý, đối với con gái, khóe môi hoặc đầu lông mày có nốt ruồi thì chính là nốt ruồi mỹ nhân, khiến nữ nhân càng thêm xinh đẹp quyến rũ; dung mạo nàng vốn đã kiều mị, thuộc kiểu xinh đẹp rực rỡ, lại thêm nốt ruồi son này nữa, cho dù chỉ là đôi chút dáng vẻ cũng sẽ lộ ra sự kiều mị mê người.
Tề Ninh thầm nghĩ Xuyên Trung xưa nay xuất mỹ nhân, những lời kia cho dù ở thời đại này cũng không phải giả, Điền phu nhân chẳng những có dáng vẻ mềm mại quyến rũ của nữ tử Giang Nam, mà còn mang cả da thịt trắng nõn mềm mịn của nữ tử Xuyên Trung, lung linh tinh xảo, chỉ cần hơi chạm vào là rách.
Tề Ninh đặt đũa xuống, Điền phu nhân đã cầm bầu rượu lên, đứng bên cạnh Tề Ninh, hơi khom người, Tề Ninh ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng như hoa mai trên người nàng, không khỏi liếc mắt ngắm một chút, khuôn mặt trái xoan trắng nõn nà của Điền phu nhân ngay bên cạnh, thân hình nàng nhỏ nhắn xinh xắn, bờ vai mỏng manh, cần cổ dài như hạc, tỉ lệ thân thể vô cùng hài hòa, bộ ngực căng tròn mềm mại được vải sa lăng bao lấy, vì nàng hơi cúi người mà hoa văn vải lăng trên ngực bị kéo căng đến mức biến dạng, dưới ánh nến, bờ ngực lộ ra vẻ căng tròn kinh người, khó mà phân biệt được đâu là thêu, đâu là dệt; khi rót rượu, cánh tay nàng khẽ động, hai nhũ tiêm trên bầu ngực trắng như đậu hũ hơi hơi rung động khiến người ta mơ màng liên tưởng, không đành lòng rời mắt dù chỉ một giây.
Trong lòng Tề Ninh không khỏi nhộn nhạo lần nữa, đèn đơn bóng mềm, mỹ phụ ở bên, Tề Ninh dù gì cũng huyết khí phương cương, trong lòng nhộn nhạo, trên mặt ít nhiều cũng có chút không được tự nhiên.
Điền phu nhân hình như cũng phát hiện ra chút khác thường, khẽ liếc qua khóe mắt thì thấy dường như Tề Ninh đang nghía bộ ngực của mình, nàng ngẩn ra một chút, mặt mũi lập tức nóng bừng, trong lòng nghĩ thầm sao tiểu Hầu gia này lại có thể khinh bạc nàng như vậy?!
Nhưng khi nhìn thấy Tề Ninh rời ánh mắt đi, bình tĩnh như không, sắc mặt ung dung, trong lòng nàng lại có suy nghĩ: “Nực cười, mình đúng là suy nghĩ vớ vẩn, người ta đường đường là Cẩm Y Hầu gia, địa vị tôn quý, muốn có kiểu nữ nhân nào mà chẳng được, sao có thể nhìn trúng một phu nhân đã có con rồi chứ? Mình thật sự nhạy cảm quá mức rồi!”
Khi nàng nhìn thấy ánh mắt Tề Ninh đang dừng trên ngực mình thì còn có chút lo lắng, hiện giờ đã thông suốt, trong lòng lại thấy thoải mái, trong lòng lại thấy nực cười, mặc dù Tề Ninh là Hầu gia, nhưng suy cho cùng thì cũng chỉ là một thiếu niên chưa tới hai mươi tuổi mà thôi, thân ở Hầu phủ, cả ngày có không biết bao nhiêu thiếu nữ xinh đẹp vây quanh hắn, còn nàng thì đã ba mươi tuổi đầu rồi, chưa nói tới việc nàng chỉ là một thương nhân nho nhỏ, cho dù thật sự là Vương Hầu phu nhân, thì cũng hơn kém tận mười mấy tuổi, chỉ e cho dù có đưa nàng đến trước mặt tiểu Hầu gia thì hắn cũng sẽ không nhìn trúng nàng!
Nghĩ tới đây, trong lòng nàng trở nên nhẹ nhõm, sau khi châm xong rượu, nàng cười dịu dàng cất lời:
-Hầu gia, đây là rượu Hầu Nhi mang từ Tây Xuyên tới, người đã thử nhiều sơn hào hải vị rồi, cũng nên thử chút hương vị của dân chúng nhỏ bé chúng ta xem thế nào.
Tề Ninh cười ha hả, đáp:
-Cái gì mà dân chúng nhỏ bé chứ, không có chuyện ấy đâu!
Hắn bưng chén rượu lên hớp một ngụm, hương thơm thanh nhã, mùi vị có vẻ hơi nhạt.
Hắn có thể uống, nhưng cũng biết, rượu này vị quá nhạt, nếu thật sự là rượu ngon thì hắn cũng không quen được.
Đặt chén rượu xuống, Tề Ninh không lòng vòng mà đi thẳng vào vấn đề, hắn mở miệng hỏi:
-Có phải phu nhân muốn biết chuyện ở Thái y viện không?
Sau khi Điền phu nhân ngồi xuống, nghe thấy Tề Ninh hỏi như vậy, trong lòng nghĩ người trẻ tuổi đúng là người trẻ tuổi, nói chuyện vô cùng trực tiếp, cũng không biết lòng vòng quanh co chút nào.
Nhưng mà hôm nay nàng thiết yến vốn là muốn hỏi cho rõ tình hình cụ thể, dẫu sao thì đối với nàng, có thể nhờ vả quan hệ Thái y viện mới là mục đích thật sự, nếu Tề Ninh đã đi thẳng vào vấn đề trước, thẳng thắn như vậy có thể giảm bớt tinh lực lòng vòng quanh co, nàng nở nụ cười dịu dàng, cầm một lọn tóc vén ra phía sau tai, động tác đầy vẻ con gái này càng tăng thêm sự thành thục quyến rũ, nàng khẽ khàng nói:
-Hầu gia phái người đến bảo chuyện trong cung đã nói xong, dân phụ … dân phụ không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cho nên, ưm, tối nay mời Hầu gia tới dùng cơm, tuyệt đối không phải vì chuyện nhỏ bé này.
Trong lòng Tề Ninh buồn cười, nhưng vẫn đáp:
-Không có chuyện gì nữa rồi, trong cung sẽ phái người tới Thái y viện thông báo một tiếng, có lẽ là hai ngày này sẽ có thông báo.
Trong lòng hắn nghĩ may mà trong cung mình đã nói chuyện này với Long Thái, Long Thái cũng đã nói rõ ràng, nếu không thì thật không biết nói sao với Điền phu nhân về chuyện này.
Mặc dù Tề Ninh là Hầu tước, nhưng mà chức vị Hầu tước này coi như là hắn nhặt được, hơn nữa cho tới hiện tại, trong xương cốt hắn cũng không còn khái niệm rõ ràng về giai cấp, mặc dù cảm thấy nói ra bản thân là Hầu tước thì đúng là cũng có chút mặt mũi, nhưng hắn chưa từng nghĩ tới việc sẽ dùng Tước vị này mà đi diễu võ dương oai, nếu không thì hắn thân là Cẩm Y Hầu, một trong tứ đại Hầu tước thế tập của Đế quốc thì làm gì có chuyện ăn cơm trong nhà một thương nhân nhỏ bé, hơn nữa khi ngồi cùng Điền phu nhân, hắn cũng chẳng cảm thấy mình có gì tôn quý hơn Điền phu nhân, hắn chỉ cảm thấy rất đơn giản là mình đang cùng ăn cơm với một mỹ phụ vô cùng quyến rũ gợi cảm mà thôi.
Gương mặt xinh đẹp của Điền phu nhân lập tức hiện lên vẻ vui mừng, nàng nói:
-Hầu gia, người… người nói là dược hành Điền Gia thật sự có thể đưa dược liệu tới Thái y viện ư?
-Nếu trong cung đã phái người tới báo, thì đương nhiên không còn vấn đề gì nữa rồi.
Tề Ninh cầm đũa lên:
-Nhưng mà việc liên hệ với Thái y viện ra sao thì là chuyện của phu nhân, ta không tiện ra mặt, trong cũng càng không thể ra mặt, đối với trong cung thì đây là chuyện nhỏ như hạt vừng, sẽ không nhắc lại lần thứ hai. Nhưng nếu đã có sự đánh tiếng của trong cung thì Thái y viện bên kia hẳn sẽ không lạnh lùng, ngươi có thể tự đi tìm quan viên phụ trách việc mua bán dược liệu ở Thái y viện, sau đó cùng y thương lượng là được rồi.
-Ta biết, ta biết.
Gương mặt trắng nõn của Điền phu nhân vì hưng phấn mà ửng đỏ, nàng bưng chén rượu lên nói:
-Hầu gia, dân phụ mời người một ly, cảm ơn sự chăm sóc của người với Điền Gia, dân phụ xin cạn trước để tỏ lòng tôn trọng.
Dứt lời, nàng đưa một tay giữ lấy chén rượu, dáng vẻ khi che đỡ hay tư thế uống rượu đều rất ưu nhã.
Nàng cạn hết một ly, hai gò má nhanh chóng ửng hồng, dưới ánh đèn dầu, quả thực là quyến rũ như hoa, xinh đẹp vạn phần.
-Phu nhân cũng không cần khách khí như vậy.
Tề Ninh mỉm cười, mỹ phụ này sau khi uống rượu thì gương mặt ửng đỏ, đầu lông mày có nốt ruồi son, càng thêm xinh đẹp quyến rũ, tâm trạng đùa giỡn người ta của hắn dậy lên, không nhịn được mà bưng chén rượu quơ quơ, cười khẽ rồi nói:
-Phu nhân, ta đã giúp nàng việc lớn như vậy, nàng cảm thấy nên báo đáp ta như thế nào đây?
Điền phu nhân ngẩn ra một lát, nhưng rất nhanh liền nở nụ cười mê người, đứng dậy, xoay người vào sau bình phong rồi nhanh chóng trở lại, nàng ngồi xuống ghế, nàng cầm một chiếc hộp nhỏ để lên bàn, sau đó nhẹ giọng nói:
-Hầu gia, đây là chút quà tạ lễ mà dân phụ chuẩn bị cho người, vẫn xin Hầu gia vui lòng nhận lấy.
Tề Ninh liếc qua, đưa tay gẩy một cái, mở nắp hộp ra, nhìn thấy bên trong là vài tấm ngân phiếu, tờ đầu tiên có mệnh giá một trăm lượng, hắn cười nhạt, đậy nắp hộp, đẩy trở về:
-Phu nhân cảm thấy ta giúp nàng là vì chút bạc cỏn con này sao?
Thấy Tề Ninh đẩy hộp ngân phiếu về, Điền phu nhân ngẩn ra một lát rồi cắn cắn bờ môi đỏ mọng, đôi mắt như nước mùa xuân, có chút bối rối nói:
-Hầu gia… Hầu gia chê ít sao?
Chưa đợi Tề Ninh đáp lời, nàng đã sáp đến gần Tề Ninh, bộ ngực căng tròn cao ngất bị ép vào mép bàn, dồn thành một chỗ, đẫy đà như dưa, thấp giọng nói tiếp:
-Hầu gia, đây chỉ là một phần thôi, đợi đến lúc làm ăn cùng với Thái y viện, mỗi lần đưa dược liệu vào trong cung ta đều sẽ đưa qua cho Hầu gia một phần bạc.
Trong lòng Tề Ninh nghĩ người phụ nữ này quả thật rất tinh thông trong chuyện buôn bán, chẳng trách Điền gia có thể khởi tử hoàn sinh.
Một lần trọng tạ, đương nhiên không thể chống đỡ được lâu dài, nhưng Điền phu nhân có thể lợi dụng cách này mà buộc mình với chỗ dựa vững chắc lại một chỗ, hình thành một thể mang lợi ích cộng đồng, chỉ khi có sự kết hợp về mặt lợi ích, mới có thể khiến mối quan hệ càng thêm vững chắc kiên cố.
-Aiz!
Tề Ninh cố ý thở dài một tiếng rồi nói:
-Phu nhân là người làm ăn, khó trách nàng chỉ nghĩ tới bạc, nói tới nói lui vẫn chỉ nghĩ tới vấn đề tiền bạc, nàng có cảm thấy ta là người rất thiếu bạc không?
Lúc trước Điền phu nhân chỉ tưởng rằng Tề Ninh chê ít bạc, nàng đã thông qua Tề Ninh để xây dựng quan hệ tới trong cung, đương nhiên đây là một cơ hội quý hiếm cầu còn không được, nàng chỉ sợ làm đứt mất sợi dây Tề Ninh này cho nên mới cắn răng thêm bạc, vốn tưởng rằng việc chỉ ngồi không cũng có thể thu bạc lâu dài sẽ khiến Tề Ninh thỏa mãn, nhưng không ngờ Tề Ninh vẫn thờ ơ như vậy.
Trong lòng nàng có chút tức giận, thầm nghĩ lão nương đã nhượng bộ lớn thế rồi mà chẳng lẽ cái tên nhóc khốn nhà ngươi còn không biết điểm dừng? Nhưng nàng đương nhiên không dám nói thành lời, chỉ gắng gượng cười cười, nhẹ giọng hỏi:
-Hầu gia Hầu gia còn có yêu cầu gì nữa sao? Chỉ cần Điền gia ta có thể làm được thì dân phụ nhất định sẽ cố gắng hết sức.
Tề Ninh mỉm cười đáp:
-Có con đường làm ăn với Thái y viện, có thể nói Điền Gia sau này tài nguyên cuồn cuộn, phu nhân có phải nên hào phóng một chút không? Đương nhiên, thứ ta muốn không phải bạc.
Nói xong, ánh mắt hắn như có như không mà đảo qua bộ ngực đẫy đà của Điền phu nhân.
Điền phu nhân thấy ánh mắt của Tề Ninh, không khỏi cúi đầu nhìn theo, lập tức trông thấy bộ ngực của mình bị ép thành quả dưa ở mép bàn, mặt mũi đỏ bừng, lập tức ngồi thẳng lưng, lại thấy vải sa lăng vì bị đè ép mà có chút nhăn nhúm lộn xộn, hai bầu ngực lớn trắng như tuyết càng khiến người khác chú ý hơn, nàng vội vàng đưa tay kéo kéo sa lăng, bầu ngực căng tròn bên trong cũng khẽ động theo, thời đại này chưa có bra, nếu không dùng vạt áo thắt chặt, sẽ có vẻ vô cùng tự nhiên lõa lồ, hiện giờ, hai bầu ngực căng tròn vì quá đầy đặn nên bầu ngực hơi trễ, lộ rõ nhũ tiêm, từ xương quai xanh kéo xuống tạo thành một đường nghiêng, hai bầu ngực đẫy đà căng tròn trước ngực, khó mà sát vào nhau, tựa như hai quả đồi thẳng tắp, không hề rủ xuống mà thẳng tắp căng tròn, hiện ra dáng vẻ vô cùng hoàn mỹ mê người… Thank You to Michyo715 For This Useful
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo