Trên con đường dài trước tiệm bán thuốc bỗng có tiếng vó ngựa vang lên, Triệu Vô Thương lập tức phản ứng lại, phi thân ra ngoài. Cửa lớn chỉ khép hờ, gã kéo ra một khe hở, nhìn ra ngoài.

Tề Ninh nghe tiếng vó ngựa đoán rằng hẳn có hai con. Bên ngoài có tiếng vọng vào:

- Phong tỏa Kinh thành, tất cả mọi người đóng chặt cửa lớn, không được tự ý ra ngoài.

Người nọ vừa hô xong, đằng sau lại có tiếng hô.

Tiếng vó ngựa đi qua cửa lớn, tiếng hai người kia rao dần xa dần.

Tề Ninh vui mừng ra mặt. Triệu Vô Thương quay đầu lại, cũng có vẻ vui mừng, đóng cửa lại, bước lại gần:

- Hầu gia, Tiết Thống lĩnh không khiến người ta thất vọng.

Đoạn Thương Hải và Tề Phong vẫn chưa biết rốt cuộc câu chuyện thế nào. Tề Ninh nhìn mặt hai người, ra ý bảo Triệu Vô Thương giải thích. Gã bèn kể giản lược lại mọi chuyện, Đoạn Thương Hải vỗ tay:

- Hầu gia quả là anh minh thần vũ.

Tiết Phong Linh này đúng là một hán tử, không phụ công Đại Tướng quân tài bồi.

- Xem ra ngay sau khi chúng ta rời đi Tiết Thống lĩnh đã lập tức chuẩn bị.

Tề Ninh vui mừng nói:

- Hẳn lão đã phái người tập trung vào Cái Bang, chỉ cần đệ tử Cái Bang xuất hiện lập tức sẽ điều động binh mã.

Vừa nãy toàn thân căng thẳng, tới giờ đã nhẹ nhõm hoàn toàn, hắn ngả ra ghế, thở dài một hơi:

- Lần này người của Cái Bang làm việc cũng gọn gàng linh hoạt!

Tề Phong nói:

- Cái Bang làm vậy cũng là tự giúp mình. Vẫn còn một trăm mạng người chỉ còn một hơi thở, nếu không thể giải độc, coi như phân đà Quỷ Kim Dương xong rồi.

Tề Ninh biết lần này Cái Bang phối hợp với Hổ Thần Doanh chỉ là phòng ngừa nhiều người lây lan dịch độc hơn. Bên Đường Nặc mới là quan trọng nhất.

Tề Ninh tin tưởng, với y thuật của Đường Nặc, đám Ngự y Thái Y Viện kia cũng chưa chắc đã có thể bì được. Nếu ngay cả nàng cũng không giải được độc, vậy lần này nguy cơ dịch độc lan tràn rất lớn.

Nghĩ tới đây, hắn không nhịn được liếc sang bên kia, nghe thấy trong phòng vọng ra tiếng động rất nhẹ, có vẻ Đường Nặc đang làm việc.

- Đúng rồi, hiện giờ phủ Thần Hầu định làm thế nào?

Tề Ninh đón lấy câu chuyện lúc trước.

Đoạn Thương Hải đáp:

- Bọn họ chỉ cảm tạ Hầu gia đưa tin tức cho mình, còn tiếp theo nên làm thế nào thì họ cũng không nói với thuộc hạ. Có điều, nếu thuộc hạ đoán không sai, không có khả năng họ sẽ phái người tới hỗ trợ Hổ Thần Doanh. Bọn họ không có chức trách này. Phong tỏa đường lớn ngõ nhỏ trong Kinh thành họ cũng không có quyền.

Dừng một lát, gã lại nói:

- Bọn họ sẽ phải tìm được thi thể, sau đó phái Đan Khí tìm cách giải độc. Ngoài ra, sẽ phái người đi điều tra kẻ hạ độc thủ sau màn.  Tề Ninh nghe được mấy tiếng “kẻ hạ độc thủ phía sa màn” siết chặt lông mày, lập tức hỏi:
 

- Đúng rồi, các ngươi đã từng nghe nói về Hắc Liên Thánh giáo chưa?

- Hắc Liên Thánh giáo?

Đoạn Thương Hải nhíu mày, lập tức ánh mắt có vẻ tàn khốc, hỏi lại:

- Hầu gia, chẳng lẽ làn này là người của Hắc Liên Thánh giáo hạ độc?

- Khi Hầu gia đi mời Cái Bang, người của Cái Bang đã nhắc đến Hắc Liên Thánh giáo.

Triệu Vô Thương cùng Tề Ninh tới ngõ La Cổ, nên biết rõ tình hình, bèn giải thích:

- Có vẻ người của Cái Bang khẳng định lần này kẻ đằng sau là Hắc Liên Thánh giáo.

Đoạn Thương Hải khẽ gật đầu, cau mày hỏi:

- Người của Hắc Liên Thánh giáo đã tới Kinh thành sao? Bọn họ có ân oán gì với Cái Bang? Tại sao lại hạ độc thủ như vậy với Cái Bang?

- Ngươi biết Hắc Liên Thánh giáo sao?

Tề Ninh nhìn y.

Suy nghĩ một lát, Đoạn Thương Hải mới nói:

- Hầu gia còn nhớ Cửu Khê Độc Vương không?

Tề Ninh gật gật đầu, giây lát toàn thân chấn động, thất thanh nói:

- Chẳng lẽ…..chẳng lẽ là ả ta?  Lập tức trong đầu hiện ra hình ảnh Tiểu Yêu Nữ A Não.
 

Tiểu Yêu Nữ am hiểu độc thuật, lại tới từ Ba Thục, chẳng lẽ ả ta có quan hệ sâu xa với Hắc Liên Thánh giáo?

Lần trước Tiểu Yêu Nữ thả độc xà vào phòng lúc nửa đêm, nếu không nhờ Đường Nặc, thiếu chút nữa Tề Ninh hắn đã chết trong tay Tiểu Yêu Nữ kia. Tới giờ nhớ lại hắn vẫn còn sợ.

Tiểu Yêu Nữ xuất quỷ nhập thần, nhưng khẳng định hiện giờ đang ở Kinh thành.

Tuy tuổi ả ta không lớn lắm, nhưng tâm ngoan thủ lạt, xem mạng người như đồ chơi, nếu nguồn gốc dịch dộc lần này là từ Tiểu Yêu Nữ, Tề Ninh cũng không bất ngờ.

Hiển nhiên Đoạn Thương Hải hiểu ý Hầu gia, nhẹ giọng hỏi:

- Hầu gia muốn nói tới hung thủ thả rắn hôm đó?

Tề Ninh rất nghi ngờ, nhưng lại không dám xác nhận, không trả lời mà hỏi:

- Ngươi nhắc đến Cửu Khê Độc Vương là có ý gì? Cửu Khê Độc Vương có liên quan gì tới Hắc Liên Thánh Giáo?

Đoạn Thương Hải hơi do dự một chút mới đáp:

- Hầu gia, về chuyện của Hắc Liên Thánh giáo, thuộc hạ cũng chỉ nghe đồn thôi, không biết thật giả… Có điều…. xưa nay Hắc Liên Thánh giáo vẫn bí mật, ít khi xuất hiện, người trong giang hồ cùng rất ít người biết tới. Chỉ có nhân sĩ giang hồ vùng Ba Thục khôn ngoan thì biết một hai.

- Sao?

- Có lẽ Hầu gia còn nhớ vừa rồi thuộc hạ có nói, Cửu Khê Độc Vương là cao thủ dùng độc ở vùng Ba Thục Tây Xuyên, quen biết thân thiết với người Bạch Miêu trong Thục Miêu. Thuộc hạ có nghe nhắc tới, người sáng lập nên Hắc Liên Thánh giáo là người Hắc Miêu, nghe nói tổng đàn được đặt ở Thiên Vụ Lĩnh. Còn Thiên Vụ Lĩnh ở đâu thì thuộc hạ cũng không rõ.

Tề Phong nói:

- Dãy núi ở Ba Thục liên miên không dứt, cho dù là người Ba Thục cũng chưa chắc đã biết rõ tên tuổi mỗi ngọn núi. Càng tới gần góc tây nam lại càng gần phạm vi thế lực người Miêu, chúng thuộc hạ cũng chưa từng nghe nói tên những dãy núi kỳ lạ đó.

Đoạn Thương Hải gật gật đầu:

- Tề Phong nói rất có lý. Hầu gia, Hắc Liên Thánh giáo là do người Hắc Miêu sáng lập nên, cho nên phạm vi thế lực vẫn luôn quanh quẩn vùng Ba Thục Tây Xuyên, gần về khu Trung Nguyên thì gần như chưa từng nghe nói đến người của Hắc Liên Thánh giáo ra mặt hoạt động, hơn nữa, bọn họ làm việc kín đáo, rất ít khi tiếp xúc với các bang hội khác trong giang hồ…..

Tề Ninh hỏi:

- Làm sao?

- Hầu gia, thuộc hạ cũng không hiểu rõ lắm về Hắc Liên Thánh giáo, nhưng lại từng nghe đồn hai điều về Hắc Liên Thánh giáo.

Đoạn Thương Hải do dự một chút mới kể ra:

- Thuộc hạ nhớ là, rất nhiều năm trước, một lần Đại Tướng quân cùng Tây Môn Thần Hầu uống rượu, họ có nói một vài chuyện trong giang hồ, trong đó có đề cập đến Hắc Liên Thánh giáo.

Tề Ninh cau mày hỏi:

- Sao? Đại… phụ thân cũng biết Hắc Liên Thánh giáo?

- Là Tây Môn Thần Hầu nói. Lúc ấy, nói về võ công, đã tới mức Đại Tông Sư.

- Đại Tông Sư?

Đoạn Thương Hải khẽ gật đầu:

- Đại Tông sư là những người có võ công đạt tới cảnh giới tuyệt hảo, không phải người phàm có thể đạt được. Giống như….giống như Bắc Cung Nhị gia nhà chúng ta. Lần đầu Thần Hầu đã nói, nếu Bắc Cung Nhị gia còn tại thế, nhất định đã đi vào cảnh giới Đại Tông sư.

- Hắc Liên Thánh giáo có quan hệ gì với Đại Tông sư?

- Khi ấy Tây Môn Thần Hầu và Đại Tướng quân nhắc tới Đại Tông sư, đã nói, thiên hạ hiện nay có năm người đã siêu thoát phàm thế, tiến nhập cảnh giới Đại Tông sư thế nhân khó có thể sánh bằng.

Cả Triệu Vô Thương và Tề Phong đều nhìn Đoạn Thương Hải, hiển nhiên rất hứng thú với đề tài này.

Tề Ninh cũng hứng thú:

- Ngoài Nhị gia, còn mấy Đại Tông sư nữa?

- Trục Nhật Pháp Vương của Thanh Tàng Đài Tuyết Sơn, Đảo chủ Bạch Vân của đảo Bạch Vân Đông Hải, Bắc Cung Nhị gia nhà ta, là ba người.

Dừng một lát sau y mới kể tiếp:

- Còn lại hai người, một là Mục Vân Hầu Bắc Đường Huyễn Dạ của Bắc Hán.

- Bắc Đường Huyễn Dạ?

Lập tức Tề Ninh nhớ ra, Đường Nặc cũng đã từng nhắc tới người này với mình.

Theo như lời nàng nói, Mục Vân Hầu Bắc Đường Huyễn Dạ là Hoàng thúc của Trường Lăng Hầu Bắc Đường Khánh. Bắc Đường Khánh là đệ nhất danh tướng Bắc Hán. Hai người này một tinh thông kỳ nghệ, một am hiểu âm luật, đều nổi danh trong tứ nghệ sĩ.

- Đương nhiên Hầu gia có biết về Bắc Đường Khánh. Huyết Lan Quân chúng ta cùng Hắc Lân Quân không đội trời chung…!

Y siết chặt hai nắm tay, ánh mắt đầy cừu hận:

- Bắc Đường Huyễn Dạ này là Hoàng thúc của Bắc Đường Khánh, cũng là Lầu chủ Cửu Thiên Lầu, chỉ là người này như thần long thấy đầu chẳng thấy đuôi. Tục truyền, ngay cả quan to hiển quý của Bắc Hán cũng không có mấy người được bái kiến Bắc Đường Huyễn Dạ, nhưng trong giang hồ có rất nhiều người biết võ công của Bắc Đường Huyễn Dạ xuất thần nhập hóa, chính là đệ nhất cao thủ Bắc Hán!

Tề Nnh khẽ gật đầu:

- Tây Môn Thần Hầu đã bái kiến Bắc Đường Huyễn Dạ sao?

Đoạn Thương Hải lắc đầu:

- Cái đó thuộc hạ không biết.

Nhưng khi Tây Môn Thần Hầu nhắc tới Bắc Đường Huyễn Dạ có vẻ rất kính sợ. Thần Hầu đã là cao thủ đứng đầu đương thời, có thể khiến cho ông ấy phải kính sợ như vậy, nhất định Bắc Đường Huyễn Dạ không bình thường.

Dừng một chút, y lại thấp giọng kể:

- Nhưng giang hồ có đồn đại đã nhiều năm không thấy tung tích Bắc Đường Huyễn Dạ, rất có thể là đã chết. Là thật hay giả thì không ai biết.

Tề Ninh thầm nghĩ, Bắc Cung Liên Thành cũng đã nhiều năm không thấy tung tích, rất nhiều người cũng cho rằng Bắc Cung Liên Thành đã qua đời, nhưng kiếm đồ đã mất lại quay lại, hắn khẳng định ông ta còn sống.

Những Đại Tông sư này có vẻ cũng thích chơi trò mèo đi đêm, thâm tàng bất lộ.

- Còn một người là ai ? Không phải ngươi muốn nói Hắc Liên Thánh giáo cũng có một vị Đại Tông sư chứ ?

Đoạn Thương Hải gật đầu:

- Hầu gia đoán rất đúng. Giáo chủ Hắc Liên Thánh giáo là vị Đại Tông sư thứ năm.

Tề Ninh hơi ngẩn ra.

- Chủ trì chùa Đại Quang Minh Không Tàng, Bang chủ Cái Bang Hướng Bách Ảnh, thậm chí cả Thần Hầu, đều là cao thủ đứng đầu, nhưng so với năm vị Đại Tông sư, khoảng cách còn rất xa.

Đoạn Thương Hải tiếp tục giảng giải:

- Đến như Cửu Khê Độc Vương Thu Thiên Dịch, nếu giang hồ đồn không sai, cũng là người trong Hắc Liên Thánh giáo.

Tề Ninh sợ hãi nói:

- Nói vậy, chẳng phải thực lực của Hắc Liên Thánh giáo rất mạnh sao?

- Những điều này thuộc hạ cũng chỉ nghe người khác nói, thuộc hạ cũng không biết.

Đoạn Thương Hải cau mày đáp:

- Hầu gia nói Cái Bang kết thù cùng Hắc Liên Thánh giáo, nhưng thế lực của Hắc Liên Thánh giáo không rời Tây Xuyên, làm sao song phương kết thù oán được?

Cho dù hai phái có thực sự xung đột cũng chỉ có thể phát sinh ở Tây Xuyên, Thánh giáo muốn trả thù cũng sẽ chỉ tìm phân đà Thất Túc phía tây của Cái Bang gây phiền toái thôi. Quỷ Kim Dương là phân đà phía nam, cách Hắc Liên Thánh Giáo rất xa, sao có thể kết thù chứ?

Y lắc đầu, có vẻ rất nghi hoặc:

- Tình hình cực kỳ kỳ lạ, chỉ sợ nội tình không hề đơn giản.

- Ngươi muốn nói rằng Cái Bang đã hiểu lầm Hắc Liên Thánh giáo?

- Thuộc hạ cũng không dám khẳng định, chỉ là dựa theo lẽ thường mà phỏng đoán mà thôi. Hơn nữa Hắc Liên Thánh giáo nên biết Cái Bang là bang phái lớn nhất thiên hạ, cho dù bọn họ có hùng bá một phương Tây Xuyên, nhưng nếu thật sự kết thù cùng Cái Bang thì chưa hẳn đã chiếm được tiện nghi gì. Nói lại, nếu bọn họ phái người đến Kinh thành hạ độc, còn dùng loại độc có thể lây này, chẳng lẽ không lo lắng triều đình có thể tra ra, cuối cùng ra tay với mình sao?

Nếu triều đình muốn tiêu diệt Hắc Liên Thánh giáo, cho dù họ có một vị Đại Tông sư cũng không có ý nghĩa gì.

Tề Phong ở bên cạnh cũng nghi ngờ:

- Nếu Giáo chủ Hắc Liên Thánh giáo là Đại Tông sư, chẳng lẽ còn phải dùng phương pháp hèn hạ này sao? Nếu quả thật có cừu oán với Cái Bang, chỉ cần cứ trực tiếp đi tìm Bang chủ Cái Bang, cần gì phải hạ độc liên lụy người vô tội ở Kinh thành?

Gã nhìn Đoạn Thương Hải:

- Đoạn Nhị ca, huynh nói không sai, chuyện rất kỳ lạ, sẽ không đơn giản đâu.

Tề Ninh như đang nghĩ gì đó, tự lẩm bẩm:

- Hắc Liên Thánh giáo….!

Đột nhiên toàn thân chấn động, nhớ ra một việc, hắn nhíu mày không kìm được mà nói:

- Cái rương kia….!

 

6.66859 sec| 2443.43 kb