Đêm khuya người không yên tĩnh, chính viện Hầu phủ đèn đuốc sáng như ban ngày, tiếng người huyên náo, Tề Ninh ngồi trong Thiên Sảnh cho gọi Triệu Vô Thương tới.
- Hầu gia, Hầu phủ chúng ta vốn không có tiếp xúc nhiều với người của Cái bang.
Tề Phong do dự cân nhắc lời muốn nói sau đó mới lên tiếng tiếp tục:
- Có lẽ Hầu gia không biết Cái Bang là bang hội lớn nhất Thiên hạ có quy củ nội bộ riêng, sinh lão bệnh tử của đệ tử Cái Bang cũng phải tuân theo quy định của bang.
Đệ tử Cái Bang sau khi chết sẽ được mai táng theo bang quy, trừ phi là bị trục xuất khỏi Cái Bang nếu không sau khi chết thi thể sẽ được Cái Bang giữ gìn sẽ không để bất cứ ai khinh nhờn.
- Ta đâu có nói là muốn khinh nhờn thi thể ?!
Tề Ninh cau mày nói:
- Liên quan đến chuyện sống chết, cái này không những liên quan đến sống chết của người trong Kinh Thành mà còn liên quan trực tiếp đến cả đệ tử Cái Bang, chẳng lẽ chỉ là một thi thể thôi mà bọn họ không thể cho mượn sao?
Triệu Vô Thương lúc này mới lên tiếng:
- Hầu gia, Cái Bang là bang hội trên giang hồ, Hầu phủ chúng ta trước nay không giao thiệp với người trong giang hồ, chi bằng chúng ta liên hệ với phủ Thần Hầu bởi phủ Thần Hầu là đại biểu của triều đình thường xuyên tiếp xúc với giang hồ. Cái Bang là bang hội đệ nhất giang hồ, bọn họ thường xuyên qua lại với phủ Thần Hầu, nếu là phủ Thần Hầu ra mặt có lẽ sẽ dễ dàng giải quyết chuyện này hơn.
- Ý ngươi là phủ Cẩm Y Hầu muốn mượn Cái Bang một thi thể mà còn phải dựa vào phủ Thần Hầu mới có thể giải quyết được sao ?
Tề Ninh hừ lạnh hỏi.
Thật ra không phải hắn không biết nếu để phủ Thần Hầu ra mặt thì chuyện này sẽ dễ dàng giải quyết hơn nhưng hắn cũng đã tính trước được nếu để phủ Thần Hầu đứng ra mượn thi thể của Cái Bang chắc chắc phủ Thần Hầu sẽ truy hỏi tác dụng của thi thể. Tề Ninh biết muốn đối phó với người của phủ Thần Hầu không phải chỉ vài ba câu nói xạo là có thể lấp liếm cho qua được lại càng không thể tùy tiện lấy bừa một lý do nào đó để ứng phó.
Mặc dù quan hệ của hắn cùng Tây Môn Vô Ngân cũng được coi là khá hòa hợp nhưng Tề Ninh biết nếu như lão có thể ngồi vào vị trí Thần Hầu này đã vậy lại còn quản lý chuyện trong giang hồ chứng tỏ những gì hắn nhìn thấy về Tây Môn Vô Ngân chắc chắn không phải toàn bộ con người lão, người này chắc chắc không phải người chỉ nhìn một lần đã có thể nhìn thấu.
Trong lúc rảnh rỗi ngồi cùng bàn uống rượu, thậm chí lúc nói chuyện về trường phái trừu tượng, phái ấn tượng gì đó, có thể quan hệ của Tây Môn Vố Ngân cùng hắn cũng được coi là hòa hợp nhưng một khi dính đến chính sự hắn biết mọi chuyện sẽ không còn đơn giản như vậy nữa, nếu không Tây Môn Vô Ngân đã chẳng thể ngồi lên vị trí Thần Hầu mà phủ Thần Hầu cũng không thể trở thành cái tên mà cả giang hồ phải kiêng kỵ.
Phủ Thần Hầu muốn điều tra tác dụng của thi thể chắc chắn sẽ điều tra ra Đường Nặc.
Mặc dù Tề Ninh không hoàn toàn nắm rõ bối cảnh của Đường Nặc nhưng hắn tin Đường Nặc không có bất cứ nguy hại nào với hắn mà hắn cũng tin Đường Nặc sẽ không hy vọng phủ Thần Hầu điều tra nàng, bất luận là công khai hay vụng trộm, chẳng ai muốn có người điều tra lai lịch của mình.
Triệu Vô Thương thấy Tề Ninh phiền muộn, ngẩn người một lát sau đó mới lên tiếng:
- Nếu Hầu gia không muốn thông qua phủ Thần Hầu vậy để thuộc hạ đến Cái Bang một chuyến.
Triệu Vô Thương là người khiêm tốn, ngày thường trầm mặc ít nói, không bao giờ nói lời vô ích, làm việc cũng tương đối trầm ổn.
Theo lý mà nói phái gã tới Cái Bang là lựa chọn phù hợp nhất nhưng hắn lại lo lắng Triệu Vô Thương không giỏi ăn nói chưa chắc đã có thể tiến hành trao đổi được với Cái Bang.
Ngược lại là Tề Phong nhanh mồm nhanh miệng, xét về năng lực giao lưu trao đổi có thể nói là đứng trên Triệu Vô Thương một bậc.
Tề Ninh hỏi:
- Các ngươi có biết làm thế nào để tìm được người của Cái Bang không?
Tề Phong gật đầu đáp:
- Phân đà Quỷ Kim Dương của Cái Bang ở trong Kinh Thành, chỉ cần đến hẻm La Cổ của Thành Tây là có thể tìm được bọn họ.
- Vậy thì tốt, Tề Phong ngươi hãy mang theo hai người đến nói rõ ràng với bọn họ.
Tề Ninh phân phó:
- Nói cho bọn họ biết, hiện nay bệnh dịch đang lan tràn, Cái Bang cho chúng ta mượn thi thể cũng là tốt cho Cái Bang mà thôi.
Tề Phong cười nói:
- Hầu gia yên tâm, thuộc hạ biết phải nói như thế nào.
- Không nên để xảy ra xung đột với bọn họ.
Tề Ninh nghĩ chỉ cần giải quyết phiền toái trước mắt ổn thỏa là được, phủ Cẩm Y Hầu không cần thiết phải phát sinh xung đột với Cái Bang, kết thù kết hận chẳng hay tí nào.
Tề Phong gật đầu, chắp tay nói:
- Thuộc hạ tuân lệnh.
Đợi Tề Phong rời khỏi Tề Ninh mới nhìn về phía Triệu Vô Thương hỏi:
- Chắc ngươi biết Tiết Linh Phong của Hổ Thần doanh đúng không?
Triệu Vô Thương gật đầu nói:
- Thuộc hạ biết, Hầu gia muốn tìm người đó sao?
- Ngươi đi mời y mới Hầu phủ một chuyến, nói là có chuyện muốn y xử lý.
Tề Ninh hạ lệnh:
- Việc này không thể chậm trễ, ngươi hãy lập tức đi mời y tới đây.
- Hầu gia, Tiết Linh Phong là thống lĩnh Hổ Thần doanh phụ trách bảo vệ Kinh thành.
Triệu Vô Thương cẩn thận từng li từng tí hỏi:
- Thuộc hạ cả gan hỏi câu này, Hầu gia mời y tới có phải là vì muốn điều binh đúng không?
Tề Ninh gật đầu thừa nhận:
- Vốn là phải vào cung bẩm báo Hoàng Thượng nhưng hiện tại đã trễ thế này, Hoàng Thành cũng đã đóng cửa ta muốn cũng không thể vào được nhưng chuyện lần này vô cũng khẩn cấp, không thể trì hoãn nên….!
- Hầu gia nếu như muốn điều binh thì không tuyệt đối không thể đi mời Tiết Linh Phong được!
Triệu Vô Thương khẩn trương nói - Nếu vậy sẽ xảy ra chuyện lớn đấy ạ.
- Xảy ra chuyện lớn?
Tề Ninh cau mày hỏi:
- Tiết Linh Phong không phải là thống lĩnh Hổ Thần doanh sao?
Chẳng lẽ Hổ Thần doanh không phải do y phụ trách điều khiển?
- Theo lý mà nói thì Hổ Thần doanh đúng là phải nghe theo lệnh của Tiết Linh Phong!
- Không phải Tiết Ling Phong với phủ Cẩm Y Hầu có quan hệ rất tốt sao?
Tề Ninh hỏi:
- Tiết Linh Phong phụ trách Hổ Thần doanh, đảm bảo an toàn cho Kinh thành, ngày mai có lẽ dịch bệnh sẽ bùng phát đến lúc đó sẽ có rất nhiều người bị nhiễm bệnh thần trí không minh mẫn thậm chí còn có thể tấn công bất cứ người nào họ nhìn thấy, chẳng lẽ không nên chuẩn bị suốt đêm để ứng phó với hỗn loạn có thể xảy ra bất cứ lúc nào sao?
Triệu Vô Thương lắc đầu nói:
- Hầu gia, cho dù Tiết Linh Phong có lòng nhưng lại không có gan để làm chuyện này.
Gã dừng lại một lúc rồi nói tiếp:
- Quả đúng là Tiết Ling Phong có thể điều động Hổ Thần doanh nhưng lại cần phải có binh phù, nếu không tự tiện điều động vượt quá con số năm mươi người sẽ bị khép vào tội mưu phản.
- Sao cơ?
Tề Ninh giật mình, đột nhiên ý thức được bản thân gấp gáp muốn ứng biến chuyện này nhưng lại quên mất pháp lệnh của Sở quốc.
Triệu Vô Thương nghiêm túc nói:
- Hầu gia, thứ cho thuộc hạ nói thẳng, cho dù Đại Tướng quân còn sống cũng không có quyền điều động binh mã trong Kinh Thành. Đại Tướng quân có thể điều động 10 vạn đại quân quân đoàn Tần Hoài nhưng nếu là Vũ Lâm doanh hay Hổ Thần doanh của Hoàng gia, hay là Hắc Đao doanh Đại Tướng quân cũng không có quyền điều binh.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo