Tiêu Quang nói:

- Ngươi muốn diện kiến Hoàng thượng lắm sao?

- Không phải ta muốn gặp ngài. Là ngài muốn gặp ta.

Dương Ninh đáp :

- Từ giữa trưa không kịp ăn cơm liền vội vàng chạy tới, còn tưởng rằng được thưởng một ít. Thật là… chỉ sợ cơm tối cũng trễ mất.

- Ngươi hy vọng Hoàng thượng sẽ ban thưởng cái gì?

Tiêu Quang cười hỏi lại:

- Hoàng thượng cũng sẽ không thưởng lung tung đâu, trừ phi lập được nhiều đại công, nếu thưởng phạt không rõ ràng sẽ phạm phải sai lầm.

Dương Ninh khoát tay:

- Ngươi không hiểu.

- Hoàng thượng vừa mới đăng cơ, một ngày đi vạn ngựa, có rất nhiều chuyện phải trông vào ngài, mệt mỏi vô cùng. Ngươi đã vào trong nội cung, bình tĩnh chớ nóng, chờ một lát là được. Chẳng lẽ cả Hoàng thượng ngươi cũng không chờ được?

- Nào có nào có. Chỉ là hăng quá hóa dở thôi. Hoàng thượng vừa mới đăng cơ, có rất nhiều chuyện chỉ có thể từ từ rồi đến. Nếu xử lý vội vàng, chỉ sợ sẽ hoàn toàn phản tác dụng.

Tiêu Quang hơi nhíu mày, đang muốn nói gì đó thì chợt bên ngoài vang lên tiếng truyền:

- Thái hậu giá lâm!

Cả hai đều biến sắc. Dương Ninh thầm nghĩ sao đột nhiên lại nhảy ra một Thái hậu thế này? Đương nhiên Thái hậu là mẫu thân của Hoàng đế, nhưng tại sao lại xuất hiện ở đây?

Thấy Tiêu Quang bước nhanh tới, bắt lấy tay Dương Ninh, hơi nóng nảy nói:

- Không được, Thái hậu tới đó.

Mặc dù thấy hơi lạ nhưng Dương Ninh cũng nghĩ không có gì ghê gớm lắm. Nhưng Tiêu Quang lại nhíu tít mày hỏi:

- Sao vậy? Ngươi sợ Thái hậu à? Dù thế nào cũng sẽ vẫn ăn điểm tâm chứ?

Tiêu Quang nhìn khắp nơi, thấy giá sách trong góc bèn chỉ vào:

- Ngươi trốn vào sau giá sách đi. Thái hậu đến đừng để cho bà thấy.

- Có phải ngươi hồ đồ rồi không? Ta là Cẩm Y Hầu, Thái hậu tới vì sao lại phải trốn tránh?

- Bảo ngươi tránh đi thì ngươi cứ tránh đi!

Tiêu Quang dắt hắn vào bên giá sách:

- Nơi này là nơi Hoàng thượng đọc sách, bình thường không cho ngoại thần tiến vào. Bây giờ ngươi ở đây, Thái hậu nhìn thấy nhất định sẽ tức giận.

- Không cho phép ngoại thần tiến vào ư?

Dương Ninh hồ đồ rồi, nghĩ thầm, nếu nơi này không cho ngoại thần tiến vào thì sao Phạm công công lại đưa mình vào đây? Mình cũng ở đây một lúc rồi có ai đuổi đi đâu.

Nhưng thấy sắc mặt Tiêu Quang căng thẳng, không biết gã nói thật hay giả, hắn chỉ đánh trốn sau giá sách, nghĩ thầm, lần này tiến cung thật con mẹ nó xui xẻo mà, đã phải chờ hơn nửa ngày rồi giờ lại còn phải trốn trốn tránh tránh. Làm không tốt không chừng còn xảy ra chuyện gì nữa, xem ra vẫn nên mau chóng rời Hoàng cung thì hơn.

Đằng sau giá sách là bàn gỗ lim dày, người bên ngoài hoàn toàn không thấy được bên trong, hắn cũng không nhìn được trong phòng thế nào.

Lại có tiếng bước chân vang lên, cửa phòng bị mở ra. Dương Ninh nghe được có người bước vào, đang nghĩ không biết có phải Thái hậu không, thì nghe có tiếng chào:

- Nhi thần khấu kiến mẫu hậu!

Nghe giọng nói này toàn thân Dương Ninh run lên.

Hắn nghe được rõ ràng người vừa nói là Tiêu Quang. Nhưng Tiêu Quang lại gọi Thái hậu là “mẫu hậu”. Hắn kinh hãi vô cùng.

- Hoàng thượng, con đang làm gì vậy?

Hắn lại nghe thấy có giọng nói khá nghiêm nghị vang lên:

- Sao lại mặc cái thứ này?

Gã là Hoàng đế?

Tiêu Quang là Hoàng đế?

Gã là Hoàng đế Long Thái vừa đăng cơ?

Dương Ninh hoảng sợ, trong đầu hắn xoay vòng vòng, lập tức hiểu được, chỉ hận không thể tự tát mình hai cái.

Hắn còn tưởng Tiêu Quang nói chuyện lớn mật như vậy chỉ là vì gã nhận ra hắn là Cẩm Y Hầu giả mạo. Giờ mới biết, đây là nhà người ta, đương nhiên nói chuyện không cần cố kỵ.

Nếu không phải Hoàng đế, sao dám cầm điểm tâm hưởng dụng?

Hắn chỉ có thể tự trách mình quá hồ đồ, vậy mà không nhận ra Tiêu Quang là Hoàng đế mới đăng cơ của Đại Sở. Quả thực hắn chấn động.

Trong đầu hắn liên tiếp hiện ra những hình ảnh cũ, liên kết với nhau, giải thích được sự việc.

Trước kia đã có người nói khi nước Đông Tề cử hành đại điển sắc lập Thái tử, Hoàng Thái tử Đại Sở đã tự mình dẫn đội tới tham gia cùng, trong Kinh thành vẫn còn u ám, thậm chí có rất nhiều người vẫn cho rằng Hoàng Thái tử nước Sở vẫn còn ở Đông Tề.

Hiện giờ xem ra khi Hoàng Thái tử ở Đông Tề đã nhận được tin bệnh tình Tiên hoàng nguy kịch, bèn sớm bí mật rời Đông Tề, ngày đêm chạy về Kiến Nghiệp.

Nhưng hành tung của Hoàng Thái tử đã bị người ta biết được. Người bình thường không có mấy suy nghĩ với sự thay đổi của Hoàng quyền nước Sở, nhưng việc này cũng khiến cho phong vân dậy sóng, đương nhiên có không ít người không muốn để cho Hoàng Thái tử kịp quay về Kinh thành. Đương nhiên những người này sẽ phái thích khách đuổi giết giữa đường.

Ngày mình gặp Tiêu Quang nhất định gã đã trải qua nhiều gian nan hiểm trở. Mục đích của gã là trước khi Tiên hoàng băng hà kịp thời quay về Kinh thành.

Hiển nhiên bên Tiên hoàng cũng đã có chuẩn bị, biết rõ trên đường quay về Thái tử sẽ bị ngăn trở nên phái Hắc Đao Doanh tới tiếp ứng.

Nếu không, nếu chỉ là một tiểu thái giám, sao có thể huy động được cả Hắc Đao Doanh ra ngựa tiếp ứng?

Hắn còn nhớ rõ, khi bọn người Đoạn Thương Hải phát hiện tung tích của Hắc Đao Doanh ở trong tòa miếu đổ nát, phản ứng lớn nhất là bất ngờ. Theo như họ nghĩ, Hắc Đao Doanh sẽ không vì một Thế tử Hầu tước mà xuất mã, một khi xuất động tất có chuyện lớn. Giờ nhớ lại đương nhiên là vì Tiêu Quang là Hoàng Thái tử. Hoàng Thái tử gặp nguy nan, đương nhiên Hắc Đao Doanh sẽ rời động tiếp ứng.

Từng mảnh vỡ trong đầu hắn dần dần miễn cưỡng sáng tỏ. Hắn thầm nghĩ, cho dù mình đoán không đúng được toàn bô nhưng hẳn là không sai.

Lại có tiếng Tiêu Quang vang lên:

- Nhi thần muốn thử mặc xem phục sức của các cung nhân này có thoải mái không, có đẹp không.

Dương Ninh thầm nghĩ, tiểu tử này nói dối cũng không biết ngượng mồm, rất bình tĩnh, cứ như thật vậy.

- Phục sức? Những chuyện này không cần Hoàng thượng quan tâm. Hơn nữa, phục sức của cung nhân cũng không phải mới có một năm hai năm, bao nhiêu năm rồi vẫn thế nào, sao lại không tốt?

Nghe giọng của Thái hậu hắn đoán bà cũng không già, chỉ chừng hơn ba mươi tuổi, thầm nghĩ, Tiêu Quang cũng không quá mười sáu mười bảy tuổi, ở thời đại nữ nhân không sinh con quá muộn này, theo lý mà nói, hẳn vị Thái hậu này không quá bốn mươi tuổi.

Tiểu Hoàng đế Long Thái cung kính đáp:

- Là nhi thần quá đà, xin mẫu hậu trách phạt.

Giọng nói của Thái hậu hơi dịu lại:

- Hoàng thượng vừa mới đăng cơ, phải phá cũ làm mới, chăm lo việc nước, đương nhiên là tốt. Nhưng không phải việc gì cũng tới tay. Đại Sở ta lập quốc, qua ba đời Hoàng đế khổ sở kinh doanh mới vào được tay con. Bọn họ đều anh minh thần vũ, rất nhiều quy chế, định chế họ lập ra, không thể cải biến được.

- Nhi thần đã biết. Tất cả đều tuân theo tổ chế. Nhi thần cũng không dám sửa đổi.

Dương Ninh nghe giọng Long Thái tuy cực kỳ cung kính, nhưng sao cảm thấy có hơi cổ quái. Hắn thầm nghĩ, đây là mẹ con người ta nói chuyện, trong nhà cũng không có ai, sao giọng Long Thái có vẻ như quá mức cung kính. Mẹ con với nhau, cho dù là Hoàng thất, cũng không cần phải cung kính như vậy.

Cung kính quá, lại có phần khách khí, không có tình cảm ôn nhu giữa mẹ và con.

- Hoàng thượng có thể thương cảm sự nghiệp tổ tiên chật vật gây dựng nên như vậy, bổn cung rất vui mừng. Hoàng thượng, vốn muốn mời con tới chỗ bổn cung, nhưng thấy mấy hôm nay con bận rộn nên bổn cung tự mình tới, là muốn bàn việc này với Hoàng thượng.

- Mẫu hậu có dặn dò gì?

- Hoàng thượng, con đã đủ mười sáu tuổi, theo lý nên thành thân rồi.

Bà khẽ thở dài:

- Chỉ là, mấy năm nay cứ chiến tranh liên miên, Tiên đế một ngày lo toan bao việc, ăn không ngon, ngủ không yên, đương nhiên không có sức thu xếp hôn sự cho con, cho nên vẫn trì hoãn.

Dừng một lát, bà lại nói:

- Hiện giờ Hoàng thượng đã đăng cơ, cũng nên mau chóng lo hôn sự, càn khôn có âm dương, Hậu cung không có Hoàng hậu vẫn luôn không ổn.

Long Thái vẫn cung kính đáp:

- Mẫu hậu, nhi thần mới đăng cơ, khẩn yếu nhất là học xử lý quốc sự. Nhi thần cho rằng, chờ tới khi xử lý được chính sự, trưởng thành hơn một chút, thành thân cũng không muộn.

- Tu thân tề gia trị quốc bình thiên hạ. Cổ nhân đã dạy rõ ràng. Muôn tề gia, trước phải tu thân, muốn trị quốc, trước phải tề gia. Hoàng thượng chưa thành thân, làm sao tề gia? Không thể tề gia, làm sao trị quốc? Hoàng thượng, một nam nhân muốn trưởng thành, biện pháp tốt nhất là thành gia, rồi mới có thể trưởng thành.

Dương Ninh trốn sau giá sách, đã nghe được vài phần.

Xem ra hôm nay Thái hậu tới là vì hôn sự của tiểu Hoàng đế Long Thái. Thái hậu muốn Hoàng đế nhanh chóng đại hôn, nhưng theo cách nói của Long Thái có vẻ không nguyện ý vừa đăng cơ đã lập tức đại hôn.

Trầm mặc một lát, Long Thái mới lên tiếng:

- Mẫu hậu là muốn để cho nhi thần thành thân với Tư Mã Uyển Tình sao?

Nghe giọng Thái hậu có vẻ không vui:

- Uyển Tình là biểu tỷ của Hoàng thượng, từ nhỏ đã thông minh lanh lợi, đến giờ đã thành một đại cô nương thông tuệ hiền thục. Hoàng thượng nên biết, Tiên đế đã có ý muốn để Uyển Tình vào cung làm Thái tử phi, chỉ là vì chiến sự nên vẫn trì hoãn mà thôi.

- Nhưng Phụ hoàng tuyệt đối chưa bao giờ nhắc với nhi thần việc này.

Giọng Thái hậu có vẻ không vui:

- Ý của Hoàng thượng là… chẳng lẽ muốn nói bổn cung đang nói xạo?

- Nhi thần không dám. Nhi thần hiểu rõ, lập Hậu là đại sự quốc gia, cũng không phải nhi thần thích ai là có thể đưa vào cung làm Hậu, không thích ai thì không đưa vào cung.

- Hoàng thượng có thể lấy quốc gia làm trọng, đây là phúc phận của Đại Sở. Nhưng theo ý Hoàng thượng chẳng lẽ không thích Uyển Tình? Cho dù là tướng mạo hay nhân phẩm, hay xuất thân, dòng dõi, Uyển Tình đều không chê vào đâu được. Khắp thiên hạ, bổn cung thật sự không nghĩ ra còn có người thứ hai nào có tư cách làm Hoàng hậu như nàng.

- Mẫu hậu không nên gấp gáp.

Long Thái bình thản:

- Chẳng qua nhi thần cảm thấy đại sự như vậy cần phải truyền đòi một vài trung thần trong triều cùng bàn luận?

- Bổn cung thấy không cần.

Giọng Thái hậu lạnh đi:

- Đây là chuyện của Hoàng gia, không cần mấy ngoại thần ngoài kia nói này nói nọ.

Dương Ninh nghe vậy, thầm nghĩ, hẳn là hai mẹ con vì chuyện hôn sự này nên mới có phần lãnh đạm. Rõ ràng Thái hậu kiên trì muốn lập Tư Mã Uyển Tình kia làm Hoàng hậu, nhưng có vẻ Long Thái có cân nhắc khác. Tư Mã Uyển Tình là biểu tỷ của tiểu Hoàng đế Long Thái, nhưng không biết là vị thiên kim tiểu thư nhà vương công quý tộc nào?

 

1.28279 sec| 2432.977 kb