“Tiểu tử, ngươi cũng biết mình đã chọc phải đại họa?”

Khi Phương Thốn nghĩ như vậy, tia chớp màu đen đã xuất hiện trước mặt hắn.

Thân hình lão quỷ thấp thoáng hiện ra trước mặt Phương Thốn, ma tức quỷ dị đã ngưng tụ mạnh mẽ, khí tức nguy hiểm đủ để khiến bất cứ ai dựng tóc gáy, nhưng màn tiếp theo xuất hiện nằm ngoài dự kiến của Phương Thốn, ma tức do lão ma tạo ra không mạnh mẽ đánh về phía Phương Thốn mà đột nhiên quay ngược lại và tản dần trong không trung.

Phía sau hắn là Hoàng Thần Vương vội vàng chạy tới.

Kích này của lão quỷ nằm ngoài dự đoán của mọi người, trực tiếp đánh bay Hoàng Thần Vương xa hàng ngàn dặm.

“Đây…”

Ngay cả Phương Thốn cũng bất ngờ trước cảnh tượng như vậy.

Rốt cuộc lão quỷ muốn làm gì?

Sau đó, lúc hắn vừa mới nghĩ ra thì giọng nói của lão ma bỗng nhiên vang lên bên tai: “Ngươi gây hoạ…”

“Hả?”

Phương Thốn chợt xoay người, cảnh vật trước mắt thay đổi trong nháy mắt.

Dường như xung quanh được bao phủ bởi một thứ ánh sáng kỳ dị và cổ quái khiến mọi thứ trở nên vô cùng chậm chạp, hắn có thể nhìn thấy thần thông linh quang từ từ xuất hiện, cũng có thể nhìn thấy một khối bùn cát vụn đang dùng tốc độ kiến bò nhẹ nhàng bay tới trước mắt hắn, thậm chí còn nhìn thấy ba vị Thần Vương ở phía xa, vẻ mặt căng thẳng, nhưng cũng có phần giễu cợt.

Mọi thứ như chậm lại, thời gian gần như ngừng trôi.

Trong khoảnh khắc này, hắn cũng không thể nói hay làm gì.

Chỉ có thần thức nhanh chóng thích nghi với mọi thứ xung quanh.

Câu nói vừa rồi là do lão quỷ dùng thần thức truyền sang đây.

S

au khi nhìn thấy cảnh tượng này, Phương Thốn chợt hiểu rằng lão quỷ muốn dùng mọi cách để bức lui Hoàng Thần Vương nên mới thi triển thần thông cổ quái như vậy, dường như muốn tạo ra một môi trường khác để giao lưu thần thức với hắn…

Vì thế hắn cũng cười trả lời: “Sao lão tiền bối lại nói như vậy?”

“Bởi vì ngươi phạm phải cấm kỵ…”

Thần thức lão quỷ hóa thành một loại thanh âm âm trầm, cổ quái, tựa như vui sướng khi người khác gặp họa: “Tiểu tử, lão phu không ngờ được kế hoạch lần này sẽ bị ngươi huỷ hoại, chẳng qua chuyện này không là gì đối với lão phu, nhưng đối với Đại Hạ mà nói, ha ha, Phương gia các ngươi đã mất một người, người thứ hai là ngươi, cũng không bao lâu nữa…”

Phương Thốn bất đắc dĩ trả lời: “Lão tiền bối tạo ra cái này chỉ để nói như vậy?”

“Ha ha ha ha…”

Lão quỷ cười điên cuồng: “Ngươi nghĩ lão phu đi châm ngòi sao? Ngươi nghĩ lão phu đạt cảnh giới này rồi thì đi châm ngòi làm gì?”

“m mưu quỷ kế, trước nay đều vô dụng, đường hoàng là dương mưu thì mới có thể làm nên đại sự!”

“Lão phu nói ngươi gặp xui xẻo, chẳng lẽ ngươi còn không tin?”

Giọng nói của hắn càng lúc càng lớn, càng thêm hung ác, giống như đang nguyền rủa: “Ngươi không dám đoạt ba long mạch này, nếu ngươi không đoạt thì ngươi sẽ trở thành công thần Đại Hạ, nhưng nếu ngươi đoạt ba long mạch này thì người sẽ trở thành cái đinh trong mắt Tiên Điện, ha ha, ta hiểu cách làm người của Bá Hạ bởi vì chúng ta vốn chính là một loại người…”

“Hắn cho phép ngươi nghiên cứu các loại học vấn, thậm chí tỏ ra rất khoan dung với ngươi, thậm chí hắn còn cho ngươi nghiên cứu đại đạo, cũng bỏ qua thân phận của ngươi, tôn ngươi vi sư, nhưng duy nhất… Nhưng chỉ có một điều duy nhất là ngươi khôn thể nhúng tay vào thiên địa…”

“Thiên địa là cảnh giới đế vương, ngươi dài tay nhất định sẽ gặp xui xẻo!”

“…”

Phương Thốn nghe vậy cũng không gật đầu hoặc từ chối mà chỉ khẽ mỉm cười.

Đương nhiên hắn hiểu những gì lão quỷ nói.

Nếu bàn luận thì đại đạo còn ở trên thiên địa.

Nhưng Đại Hạ thì khác, Tiên Điện cho phép những người khác tu luyện 《 Đại Đạo Kinh 》 , nhưng không bao giờ cho phép người khác tham diễn 《 Thiên Địa Kinh 》 , ở một mức độ nào đó, vì lý do này, thiên địa chính là cảnh giới đế vương, tuyệt đối không cho phép người ngoài nhúng tay vào nửa tấc!

“Lẽ nào không phải là vì lão tiền bối đấu pháp thua nên mới đến đây cười nhạo ta?”

Phương Thốn thay đổi tâm tư rất nhanh, sau đó nở nụ cười: “Nếu vậy thì có chút không phù hợp với thân phận!”

“Hừ…”

Sự hưng phấn, hả hê của lão quỷ khi người khác gặp họa cũng vì câu nói này mà khựng lại, hắn dừng một chút rồi mới lạnh giọng cười nói: “Lão phu đến đây vì muốn cho ngươi một đường sống, ta đã nói tất cả cho ngươi, ta nghĩ ngươi cũng hiểu Đại Hạ chỉ xem các ngươi như một con chó, cho dù ngươi có lên đến cảnh giới của Thần Vương thì hắn cũng không truyền thụ 《 Thiên Địa Kinh 》 cho ngươi, sau này, mà sau khi tự ngươi ngộ ra được nội dung của 《 Thiên Địa Kinh 》 , lúc đó, hắn sẽ tìm mọi cách tiêu diệt ngươi để diệt trừ hậu hoạn thì mới bằng lòng bỏ qua…”

“Cho nên…”

Giọng nói của hắn đột nhiên thay đổi: “Không bằng ngươi tới đầu quân cho lão phu đi!”

Phương Thốn kinh ngạc: “Hả?”

Giọng nói của lão quỷ âm trầm nhưng lại hàm chứa vài phần thành ý, chậm rãi nói: “Cái gì gọi là Đại Hạ cửu kinh, bậy bạ, những gì Đại Hạ có được vốn dĩ là cướp đoạt từ lão phu, đồ vật Đại Hạ có, lão phu đều có, đồ vật đại hạ không có, ta cũng có, bây giờ, ngươi đã đi tới bước này rồi thì ngươi chỉ có thể tiếp tục bước tiếp, nhưng Đại hạ sẽ không cho phép ngươi tiếp tục, càng sẽ không truyền 《 Thiên Địa Kinh 》 cho ngươi, ngươi còn ở lại Đại Hạ làm cái gì? Không bằng ngươi đầu quân dưới trướng lão phu…”

“Lão phu tình nguyện nguyện truyền thụ một thân sở học cho ngươi!”

“Lão phu tình nguyện đem ngô triều đạo tạng triển lộ trước mặt ngươi!”

“Thậm chí…”

Giọng nói của hắn dừng lại một chút, buồn bã nói: “Lão phu là một người cô đơn, không con không cháu, cuộc đời này cũng chỉ muốn tìm Bá Hạ báo thù mà thôi, sau khi báo thù, ta sẽ đi Thiên Ngoại Thiên, thiên hạ to như vậy, ai có tư cách canh giữ cho ta?”

“Ta và lão Long chẳng qua là hợp tác với nhau mà thôi, hắn không phải truyền nhân của ta, cho nên sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ có một trận chiến…”

“Còn ngươi, nếu ngươi nguyện ý đầu quân cho ta, tương lai sau này, chủ nhân thiên hạ này sẽ là ngươi…”

“…”

“Cái này…”

Ngay cả Phương Thốn cũng ngây người khi nghe hắn nói như vậy.

Lão quỷ thật sự bỏ ra được sao, hứa hẹn tới mức này, ông ta dám bỏ ra những thứ đó?

“Thật đúng là khiến người ta động lòng…”

Hắn nhịn không được khẽ thở dài: “Chỉ tiếc, các ngươi ăn thịt người…”

 

1.34210 sec| 2402.117 kb