Bây giờ ở xung quanh người hắn, còn có ba đạo long mạch dài ước chừng mấy chục dặm, dường như không nhìn thấy điểm cuối, hơn nữa cái long mạch này vẫn đang dài ra, nguyên nhân là vì lúc trước long mạch bị lão quỷ trấn áp, cho nên biến hóa hình dạng thành có hình có chất, có thể bắt lấy, mà bây giờ long mạch đã mất đi sự trấn áp của lão quỷ, cho nên nó dần dần trở về trạng thái ban đầu, tu vi của Phương Thốn không đủ để áp chế nó.

Cho nên hắn cũng không kéo dài nữa, trực tiếp vung một tay ra thừa dịp hình dạng chân chính của long mạch còn chưa hiện ra ném chúng trở về vị trí cũ, thế là ở trong mắt toàn bộ vô số người Triều Ca, xuất hiện ba đạo khí lưu hình rồng, bị Phương Thốn công tử nhẹ nhàng vung tay áo phủi nhẹ một cái, dần dần tách nhau ra bay về ba hướng của thành Triều Ca, tư thái tuấn dật, bồng bềnh không giống người phàm trần......

Sau đó chính là một tiếng ầm vang!

Tiếng vang ầm ầm lại rung động hư không lần nữa, thẳng đến trời xanh.

Lúc ba đạo long mạch gần đến mặt đất, liền triệt để biến trở về hình dáng ban đầu, trùng điệp dung nhập vào mặt đất, khiến cho toàn bộ thành Triều Ca giống như trong nháy mắt đã trải qua ba lần động đất, vừa mới bị lão quỷ làm loạn đến nghiêng trời lệch đất còn chưa kịp sửa sang phòng ở, lại bị ba lần động đất này làm sập không ít.

Đương nhiên, tương ứng với chuyện này Phương Thốn lập tức thu hút sự chú ý của vô số người, để lại ấn tượng thật sâu sắc trong lòng bọn họ.

"Ha ha......"

Động tĩnh ba đạo long mạch dung nhập vào đất, cũng khiến ba vị Thần Vương đưa mắt sang nhìn.

Bọn họ đều đứng ở bên trong hư không, ánh mắt nhàn nhạt nhìn về phía Phương Thốn, ánh mắt Tước Thần Vương lạnh lùng, vẻ mặt trêu tức bỗng nhiên cười nói: "Vị lão nhị Phương gia này, tai hoạ lần này ngươi gây ra thật không nhỏ, không biết ngươi đã cảm thấy sợ hay chưa?"

Lân Thần Vương ở một bên nghe nàng nói vậy, lập tức phá lên cười.

Còn Hoàng Thần Vương thì sắc mặt lạnh lẽo, quát: "Hắn lập được công lớn như thế, nên nghĩ ban thưởng cái gì cho hắn mới đúng!"

Cùng một chuyện hai người nói ra lại hoàn toàn khác biệt.

Mà Phương Thốn thì rất rõ sự khác biệt trong này là gì.

Ý mà Tước Thần Vương muốn nói là vì mình dẫn tới vân kiếp giáng xuống Triều Ca, cho nên mới khiến lão quỷ để mắt tới rồi đại náo Triều Ca, thậm chí suýt chút nữa đã khiến vân kiếp rơi xuống hình thành đại nạn, cho nên, nếu như suy nghĩ theo lời nàng nói chỉ sợ là Tiên Điện kia sẽ phán cho Phương Thốn tội danh gây ra tai kiếp, mà ý trong lời nói của Hoàng Thần Vương lại là sau khi Phương Thốn hóa anh trợ giúp Thần Vương đánh địch, còn bảo vệ ba đạo long mạch.

Từ góc độ này mà nói, Phương Thốn đã lập được công lớn.

Mà nhìn bộ dáng khẩn trương kia của Hoàng Thần Vương, Phương Thốn lại chỉ là cười, chậm rãi quay người, nhìn Tước Thần Vương nói: "Nghe nói Tước Thần Vương là người thích nói đùa, hôm nay được gặp, nếu không phải Tước Thần Vương uy phong lẫm liệt, nhìn một cái lập tức có thể nhận ra, nghe thấy ngươi nói chuyện ta còn tưởng rằng là Tiên Đế giáng lâm ấy chứ, động một chút lại muốn thay Tiên Điện hỏi người khác đáng chịu tội gì......"

"Ngươi......"

Tước Thần Vương nghe được lời này, sắc mặt cứng nhắc.

Mà Hoàng Thần Vương phản ứng tương đối nhanh, bỗng nhiên che miệng lại nở nụ cười.

Nàng vừa cười vừa đánh giá Tước Thần Vương, hiển nhiên dáng người khô gầy cổ quái kia của Tước Thần Vương, đúng là là “uy phong lẫm liệt”.

Mà Tước Thần Vương, sau khi cứng ngắc vài giây suy nghĩ ý tứ trong lời nói của Phương Thốn, sắc mặt lập tức thay đổi, nhìn chăm chăm khuôn mặt của Phương Thốn, giữa hai đầu lông mày không che giấu chút sát cơ nào, lạnh giọng nói: "Ngươi dám chế nhạo ta, danh con, ngươi thật sự muốn tìm chết sao?"

Thần Vương vừa tức giận, hư không liền xuất hiện sương mù.

Cỗ sát khí đằng đằng kia, giống như ngay lập tức sẽ bao phủ Phương Thốn.

Mà lúc này, Phương Thốn lại trực tiếp đón nhận ánh mắt của Tước Thần Vương, cười nói: "Hóa ra là ta hiểu lầm rồi, Tước Thần Vương chỉ thích trêu ghẹo người khác nhưng lại không thích người khác trêu ghẹo lại mình, là ta không tìm hiểu kĩ nên đắc tội ngươi rồi, nếu như trong lòng Tước Thần Vương thật sự giận…" Nói đến đây hắn cười ngẩng đầu, nói: "Vậy ngươi có thể ra tay với ta thử xem?"

"Bá!"

Tước Thần Vương vừa sợ vừa giận, vẻ mặt hung ác nham hiểm.

Còn nụ cười trên mặt của Phương Thốn lại càng ngày càng bình thản, lẳng lặng nhìn nàng mỉm cười, hắn mở miệng: "Ta có người giúp đỡ…”

Đương nhiên, người giúp đỡ mà hắn nói là Hoàng Thần Vương.

Vừa thấy bầu không khí không đúng lắm, Hoàng Thần Vương cũng đã đi lên phía trước một bước, khoảng cách với hắn không xa, càng gần Tước Thần Vương hơn.

Cho nên, mặc dù bây giờ Phương Thốn chưa phải Tiên Cảnh, nhưng ở dưới tình huống hắn có thêm Hoàng Thần Vương, muốn đối phó Tước Thần Vương tự nhiên không thành vấn đề, dù sao Hoàng Thần Vương cũng không có vấn đề, chỉ có điều, hắn nói một câu có người giúp đỡ nà nghe rất bình thường nhưng nếu như tỉ mỉ nghe kĩ, thì sẽ khiến người ta có một loại cảm giác: "Ta và lão gia Triệu gia cộng lại, ít nhất có thể có mười vạn lượng gia tài."

Mà Tước Thần Vương nghe được lời này, rõ ràng lửa giận đã sắp đến cực hạn.

"Ha ha, Phương nhị công tử nói không sai, người ta đúng là có người giúp đỡ còn ngươi thì không có…"

Mà lúc này, Lân Thần Vương cũng cười hoà giải, nói: "Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, là tội hay là công, cũng không phải do chúng ta định đoạt, cho dù bây giờ Tiên Đế không ở đây, nhưng Tiên Điện vẫn còn ở đó, không đến phiên chúng ta quyết định công tội?"

Lân Thần Vương mở miệng, lập tức thu hút lực chú ý của đám người.

Bao gồm cả Hoàng Thần Vương, lúc này ánh mắt của đám người đều đã bị một nơi khác hấp dẫn.

Đó là một mảnh hư không, cũng là dáng vẻ bình thường của Tiên Điện.

Trước đó lão quỷ công đánh, Tiên Điện biến mất, nhưng bây giờ lão quỷ đã đi rồi.

Lại cộng thêm thành Triều Ca loạn thành một đoàn, cho nên Tiên Điện tự nhiên phải xuất hiện, tốt xấu cũng phải biểu hiện một cái thái độ...

"Yêu tà vô lễ, phạm Triều Ca ta......"

Quả nhiên, Tiên Điện biểu hiện thái độ, một đạo Tiên Bảng từ trong hư không bay ra, sau đó bay cao cao ở giữa không trung, chậm rãi mở ra, chỉ thấy phía trên Tiên Bảng có chữ to màu vàng, lạc ấn hư không, trực tiếp lộ ra khí thế phóng khoáng uy nghiêm bao la: "… May mắn có ba vị Thần Vương Lân, Tước, Hoàng thi triển thần thông bức lui lão quỷ… Lại có Phương tiên sinh Liễu Hồ, trấn giữ long mạch bảo vệ Triều Ca…"

 

0.78626 sec| 2410.867 kb