"Thần Vương tỷ tỷ, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Cũng đúng vào lúc này Phương Thốn khuấy động phong vân, bắt đầu nhận thay Hoàng Thần Vương hơn phân nửa số ma khí, cộng thêm hồ lô Bát Bảo và ô công đức, không chỉ có thể tự bảo vệ mình, mà còn có tâm tư đặt câu hỏi cho Hoàng Thần Vương qua thần thức, chút khác thường nhỏ này người ở bên ngoài không thể nhìn thấy rõ được, nhưng mà rơi vào trong mắt Hoàng Thần Vương, lại thật sự có chút không biết nên đánh giá như thế nào, cuối cùng cũng chỉ có thể cảm thán.

Mà vào lúc đang thấy cảm thán, nụ cười cũng lần nữa xuất hiện trên khuôn mặt, nói: "Bảo bối này của người cứ như vậy mà lộ ra sao?"

Phương Thốn biết là nàng ta chỉ ô công đức, lập tức cười nói: "Bây giờ cũng có thể để cho mọi người nhìn thấy rồi."

Mặc dù trước kia hắn đã sớm biết chỗ thần kì của ô công đức, nhưng lại rất ít khi để lộ ra trước mặt người khác, bởi vì dù sao cũng là dị bảo một phương, vô cùng dễ dàng bị người khác mơ ước, nếu Phương Thốn để lộ ra thì khó mà chắc chắn được là sẽ không có người nào sinh lòng tham, tới đây tranh cướp.

Mà bây giờ hắn đã luyện ra được vật thần kỳ như hồ lô Bát Bảo, nhìn qua thì không thua kém gì so với ô công đức.

Mà cũng bởi vì hắn có hồ lô Bát Bảo, cho nên mới có thể để ô công đức và hồ lô Bát Bảo đồng thời xuất hiện ở trước mặt người khác.

Hoàng Thần Vương cũng không có tiếp tục hỏi vấn đề này, ngược lại bất đắc dĩ cười một tiếng, nói: "Ta cũng thật sự không ngờ tới là chỉ mới có mấy năm, mà lại có thể đến lượt đứa nhỏ nhà ngươi giúp ta trút giận, thật không biết là ta quá vô dụng, hay là huynh đệ Phương gia quá tài giỏi..."

Nói xong, nàng cũng nở nụ cười: "Nhưng mà trước kia thì có huynh trưởng ngươi, bây giờ lại có người, ta cũng thật sự có chút đồng cảm với lão quỷ này, chẳng lẽ huynh đệ Phương gia các ngươi quả thật là trời sinh khắc chế với vị lão hoàng đế tiền triều này hay sao?"

Trong ma vân cuồn cuộn ở nơi này, Hoàng Thần Vương nhanh chóng kể lại những chuyện xảy ra trước đây với Phương Thốn.

"Trước đây 《 Vô Tương Bí Điển 》 truyền khắp thiên hạ, mấy vị Thần Vương chúng ta đều cùng đến Triều Ca, người thì bỏ đá xuống giếng, người thì âm thầm sắp xếp, có người lại thu thập chứng cứ phạm tội, ngươi có biết vì sao mấy người chúng ta nhất định phải bỏ ra cái giá lớn như vậy vì Long Thành hay không?"

Nghe lời này của Hoàng Thần Vương, Phương Thốn ngược lại hơi ngẩn ra.

Đương nhiên là hắn hiểu, sự xui xẻo của Long Thần Vương có liên quan đến mình, thay mình chịu tội lớn như vậy, mà lúc hắn ta gặp xui xẻo lại không có một vị Thần Vương nào giúp hắn ta, ngược lại đều là loại người bỏ đá xuống giếng, điều này cũng liên quan đến cách làm người của hắn ta, chỉ có điều mặc dù nói là như thế, nhưng đường đường đứng đầu một Thần Quốc, được xưng là vị Thần Vương mạnh nhất, lại đều bị mọi người muốn đẩy ngã, người người đều hận không thể nhìn thấy dáng vẻ hắn ta chết, từ mức độ nào đó mà nói thì đúng thật là một chuyện lạ...

Phía sau chuyện lạ này, tự nhiên là có bí mật khác.

Hoàng Thần Vương trả lời đơn giản: "Bởi vì trong số các Thần Vương cần phải có một kẻ gặp xui xẻo, hắn ta tự đưa tới cửa thì không phải là hắn ta thì là ai?"

Phương Thốn nhất thời khẽ nhíu mày.

Mà đúng lúc này Hoàng Thần Vương lại tiếp tục nói: "Có một số việc bây giờ ta không cũng không có cách nói tỉ mỉ cho ngươi biết được, chỉ có thể nói là bây giờ Tiên Đế đang ở Thiên Ngoại Thiên, nhưng tài nguyên tiêu hao lại càng lúc càng lớn, bây giờ Triều Ca đã sớm chỉ còn lại cái vỏ ngoài hưng thịnh nhưng bên trong đã sớm mục rỗng, sợ rằng không chịu nổi sự tiêu hao của Tiên Đế, cho nên Tiên Điện mới ra tay với Thần Quốc, đây là chuyện sớm muộn, trong lòng mấy người chúng ta đã sớm cho dự đoán."

"Mà bởi vì chuyện 《 Vô Tương Bí Điển 》 , Long Thành ló đầu lại là chuyện không thể tốt hơn được nữa, vị Long Thần Vương kia vừa có dã tâm, vừa là chư thần mạnh nhất trong Thần Quốc, chỉ cần chủ động đẩy hắn ta lên trên tấm thớt Tiên Điện này, như vậy thì thời gian trống rỗng sẽ chậm lại mười năm, mà trong thời gian mười năm này, nói không chừng chuyện Thiên Ngoại Thiên sẽ lập tức có một kết quả, nên chúng ta cũng không nhất định phải mạo hiểm."

"..."

"Lại là Thiên Ngoại Thiên..."

Phương Thốn nghe ba chữ này, trong lòng đã nổi lên chút nghi ngờ.

Nguyên do của tất cả đều ở Thiên Ngoại Thiên...

Năm đó huynh trưởng sinh ra quyết tâm lớn như vậy, quyết định đi trên con đường này, là bởi vì muốn đi tới Thiên Ngoại Thiên.

Nguồn gốc của Thiên Đạo Công Đức Phổ của hắn dường như cũng mơ hồ hướng về Thiên Ngoại Thiên.

Bây giờ Tiên Đế bày ra gian hàng lớn như vậy, quanh năm suốt tháng đều sống ở Thiên Ngoại Thiên...

Cho nên, rốt cuộc là ở Thiên Ngoại Thiên có cái gì?

...

"Mọi chuyện tiến triển rất thuận lợi!"

Đúng lúc này Hoàng Thần Vương lại nói tiếp: "Long Thành tự tìm đường chết, thậm chí cũng không cần chúng ta phải sắp xếp cái gì cả, nói mấy câu đã có thể đẩy hắn ta tới chỗ chết, chẳng qua là rõ ràng Long Thành cũng không có dễ dàng vậy bó tay chịu trói như vậy, vào lúc mà chúng ta bố trí những thứ này đã vô tình phát hiện ra dấu vết của dư nghiệt Ma Đạo, mơ hồ có liên quan đến chuyện của Long Thành..."

"Nếu là những chuyện khác thì chúng ta căn bản lười phải quan tâm, nhưng duy chỉ có chuyện liên quan đến dư nghiệt Ma Đạo thì ba người chúng ta đều không dám khinh thường, lập tức đích thân qua đó điều tra, lại không cẩn thận bị lão quỷ mai phục, bị bao vây ở trong ma trận!"

"Chẳng qua là đã bước tới cảnh giới này, thật ra thì âm mưu quỷ kế gì cũng không còn có tác dụng quá lớn, nếu ba người chúng ta bao vây lão quỷ, sợ rằng cũng không làm gì được hắn, mà hắn bao vây chúng ta, cũng không làm được gì chúng ta cả, nhiều nhất cũng chỉ là làm chậm trễ một chút thời gian của chúng ta mà thôi, nếu nhóm chúng ta kiềm chế được tính tình thì thậm chí không cần phải làm cái gì cả, chờ thêm một khoảng thời gian là sẽ thoát được khỏi sự bao vây..."

"Chỉ là ta cũng không nghĩ tới, lão quỷ này tâm tư xảo quyệt, lại có thể đánh chủ ý lên trên người của ngươi, mà ta cũng là vào lúc phát hiện ra mục tiêu thật sự của hắn là hình phạt của trời, mới hiểu ra được là không thể tiếp tục kéo dài được nữa, vì vậy lập tức mạnh mẽ ra tay phá vỡ ma trận, đương nhiên là dù sao cái đó cũng là do lão quỷ tự tay bày ra, mặc dù ta phá vỡ được ma trận, nhưng mà cũng không tránh khỏi bị thương chút ít..."

 

1.81842 sec| 2408.563 kb