Hắn quát lớn một tiếng rồi bất ngờ dừng lại, mạnh mẽ lôi kéo long mạch tới trước mặt hắn.

Lực kéo mạnh mẽ như muốn kéo Phương Thốn ngang qua.

“Lão quỷ buông tay…”

Cũng đúng lúc này, ba vị Thần Vương đồng thời hét lớn.

Một ảo ảnh kỳ lân, một đám hỏa vân, một con khổng tước có thân hình như mây đen cùng lao về phía lão quỷ.

Bọn họ đã sử dụng sức mạnh hủy diệt mạnh nhất của chính mình, ngay cả hư không cũng bị pháp lực của bọn họ vặn vẹo đến biến hình, đây rõ ràng là dấu hiệu bọn họ đã thúc động đến cực hạn, điều đó cho thấy ba người bọn họ đang thực sự tức giận mà chuyển từ trạng thái không xuất công lực sang trạng thái có năng lực ngang ngửa với lão quỷ… Dù sao thì chuyện này huyên náo quá lớn rồi.

Nếu hắn thực sự muốn làm lớn mọi chuyện, vậy bọn họ sẽ cùng diễn với hắn một tiết mục.

Nhưng nếu hắn muốn đoạt long mạch…

Bọn họ còn không ngăn cản nữa thì mọi chuyện sẽ càng bung bét…

Tuy ba vị Thần Vương không dám chạm vào long mạch, nhưng bây giờ, khi nhìn thấy Phương Thốn giúp kéo long mạch, ba người bọn họ liên thủ tấn công lão quỷ tới tấp, bọn họ không thể giúp đỡ Phương Thốn kéo long mạch về nhưng năng lực tạo thành uy hiếp đối với lão quỷ, bọn họ vẫn có, trong nháy mắt, ba sức mạnh thần thông mênh mông cuồn cuộn ập tới đỉnh đầu lão quỷ, mờ mờ ảo ảo biến thiên địa thành một cái lồng giam, trực tiếp áp chế ma tức cuồn cuộn.

Phương Thốn thấy vậy, tâm tình thoải mái hơn nhiều, cười nói: “Lão cẩu, không ngờ tới đúng không?”

Lão quỷ phẫn nộ gầm lên, vốn dĩ hắn đã kéo ba long mạch lại gần, thậm chí còn kéo Phương Thốn về phía mình, vốn một chuyện cực kỳ đơn giản, nhưng khi ba vị Thần Vương đi tới trước mặt hắn, nó lại trở thành một vấn đề khó.

Hắn dùng toàn lực để xé chiếc lồng ra thành từng mảnh, đánh lui ba vị Thần Vương.

Nhất thời không để ý, ba long mạch đã bị Phương Thốn kéo về thành Triều Ca…

…Đây thực sự là một cuộc giằng co giữa hai người, rõ ràng hắn đang bị quấy rầy nghiêm trọng, đối thủ lại lợi dụng hỗn loạn mà cướp đi.

Ầm ầm ầm!

Trông như một mớ hỗn độn, thế cục trong trận chiến và thần thông mênh mông cuồn cuộn khiến nhiều người nhìn không rõ.

Điều chắc chắn duy nhất là ba long mạch dưới sự lôi kéo của Phương Thốn thế mà lại thật sự đang bay về phía Triều Ca, lão quỷ hóa thân thành ma hạch ở bên trong, phân hoá xích sắt gần một nửa thì bị ba vị Thần Vương cắt đứt, sức mạnh càng ngày càng nhỏ.

Ngay cả lão quỷ cũng thực sự bộc lộ một cơn cuồng nộ bất ngờ.

Vốn dĩ bất luận là ba vị Thần Vương làm gì, Phương Thốn có gia nhập trận chiến hay không, hắn vẫn bình tĩnh không bức bách vì mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát, nhưng hiện giờ, Phương Thốn kéo lấy long mạch, còn mình bị ba vị Thần Vương vây công giống như một kế hoạch khổng lồ được tính toán tỉ mỉ, bỗng nhiên xuất hiện một cái lỗ hổng nhỏ bé nhưng có thể khiến hắn mất tất cả, hắn không khỏi có chút tức giận, đột nhiên rít gào, trong chớp mắt một đạo ma hạch bị nổ tung, ma khí bay tứ tán ra ngoài.

Ba vị Thần Vương bên cạnh hắn sửng sốt, lắp bắp kinh hãi, từng người đều phòng hắn, thân hình vội vàng lui về phía sau.

Vào lúc này, bên trong ma hạch của lão quỷ có một ma quang giống như tia chớp màu đen trong nháy mắt lao ra ngoài.

Không thể nào hình dung được tốc độ của tia chớp này, nó vừa xuất hiện đã tăng tốc, vượt qua vài dặm, vọt thẳng tới trước Phương Thốn.

Nhìn này đáng sợ tốc độ, dường như lập tức xuyên qua Phương Thốn.

“Không ổn rồi…”

Đối mặt với ma khí tán dật, Hoàng Thần Vương vốn vừa muốn lui về phía sau để tránh né lập tức kinh hãi.

Nàng dùng thân thể đón nhận ma khí mạnh mẽ từ tia chớp đâm vào cơ thể để cứu Phương Thốn.

“Muốn liều mạng à?”

Vào lúc Phương Thốn bị ma hạch bạo liệt, hắn cũng ý thức được có gì đó không ổn.

Vốn dĩ hắn và lão quỷ đang giằng co để kéo lấy long mạch thì lâm vào thế bế tắc vì thực lực của hắn yếu hơn một chút, nhờ ba vị Thần Vương quấn lấy lão quỷ loạn đánh nên hắn mới miễn cưỡng chống đỡ, nhưng đột nhiên, sức mạnh bên người lão quỷ biến mất, ba long mạch cùng bị hút trở về, điều này lập tức khiến hắn cảm thấy không ổn, cả người rơi vào hư không.

Cùng lúc đó, tia chớp đen đã đến trước mặt hắn.

Trong lòng Phương Thốn đột nhiên sinh ra cảm giác cảnh giác.

Đại khái hắn cũng đoán được kế hoạch của lão quỷ.

Không ai ngờ được hắn sẽ cướp long mạch, thậm chí không hiểu tại sao hắn lại cướp long mạch, Phương Thốn nghĩ đến một số chuyện mà hắn biết được, lập tức hiểu được hắn cướp long mạch không phải vì bản thân hắn, mà là vì dã tâm bừng bừng chuẩn bị tuyên bố thoát ly khỏi đại hạ của Long Thần Vương, cho dù lão quỷ muốn lấy ba long mạch này giao cho Long Thần Vương hay dùng nó với mục đích nào khác thì suy cho cùng, hắn chỉ muốn làm cho Triều Ca đại loạn, Tiên Điện suy yếu, những điều đó đều có lợi cho Long Thành.

Huống chi, kế hoạch này còn có thể cất giấu một ít chuyện lục đục nội bộ.

Ví dụ như tại sao ba vị Thần Vương trơ mắt nhìn long mạch bị lão quỷ cướp đi…

Có lẽ ba vị Thần Vương sẽ có đầy đủ lý do để giải thích tất cả những điều này, nhưng giải thích rõ ràng không có nghĩa là Tiên Đế sẽ không tức giận.

Nói cách khác, nhìn từ bên ngoài thì dường như lão quỷ đang đại náo Triều Ca, nhưng thật ra, đằng sau đó rất có thể là một kế hoạch kín đáo và hoàn chỉnh, mà mục tiêu cuối cùng của kế hoạch này là gây ra hỗn loạn ở Đại Hạ, lót đường cho Long Thành nổi dậy…

Nhưng không ngờ lại xuất hiện hắn!

Hắn bắt lấy long mạch đãkhiến cho tính toán của lão quỷ thất bại.

Hắn không tức giận mới là lạ…

Vì vậy, lúc nhìn thấy lão quỷ hóa thành tia chớp màu đen bay tới, Phương Thốn không khỏi căng thẳng.

Đối mặt với cơn thịnh nộ của một người muốn lấy mạng mình, hắn không thể không quan tâm, ô công đức vội vàng hướng về trước người, đồng thời bảng công đức cũng xuất hiện ở trước mặt, hắn cũng hiểu số dư công đức của hắn khá nhiều, ước chừng 30 vạn, trong lòng hắn cũng nhanh chóng tính toán, với tu vi của hắn hiện tại, cộng với 30 vạn công đức, dưới tình huống sử dụng tất cả sức mạnh để ngăn cản một cơn thịnh nộ của lão ma chắc cũng ổn…

Chỉ cần ngăn cản được một kích này, hắn sẽ có thể đợi đến khi Hoàng Thần Vương đến cứu.

 

0.04139 sec| 2417.875 kb