Mà ngay lúc phản ứng của họ vô cùng kịch liệt, thất hoàng tử ở một bên lại như sắp khóc ra, hắn ta có thể hiểu được lão viện chủ và mấy vtọa sư ị kinh nghiệm già dặn, tại vì sao không muốn đi giúp Chiều Ca để ngăn địch rồi, bởi vì bọn họ đều là của quý của Đại Hạ, một khi Chiều Ca bị tập kích, theo ý chỉ của Tiên Đế, không những sẽ không để cho bọn họ đặt mình vào nguy hiểm, mà còn sẽ cổ vũ bọn họ nhanh chóng tìm nơi để ẩn nấp...

Nhưng ngươi trốn đi chứ...

Ai nấy đều không trốn, mà còn ở đây xem náo nhiệt.

Hơn nữa mấy người còn xem rất hứng phấn, chẳng lẽ ngay cả ta cũng quên rồi sao?

Trong lòng hắn ta bị suy nghĩ này giằng xé, giày vò, Thất hoàng tử đã không nhịn được đi đến bên người lão nội thụ, đáng tiếc, bất luận hắn có thế nào thì lúc nào lão nội thị cũng chỉ đứng cúi, không cho hắn chút phản hồi nào...

Bỗng nhiên, trong lòng Thất hoàng tử bỗng sinh ra một cảm giác sợ hãi: "Người trung thành nhất của mình, thật sự đã đi rồi?"

...

...

Bất luật người bên dưới nghĩ như thế nào, lúc này Phương Thốn cũng chỉ tập trung nghiêm túc lo chuyện của mình.

Lôi quang dài đằng đẵng, lúc này đã sắp vượt qua giới hạn mạnh nhất, biến thành nền trượt, mà loại biến hóa này, cũng sẽ làm cho sấm sét trời đất càng không cân đối, mạnh trong mạnh, dẫn động vô số biến hóa, giống như vòng xoáy vậy, bất cứ lúc nào cũng có thể khuấy cạnh bên mình.

Đón lấy loại biến hóa này, Phương Thốn bấm nhanh ngón tay, chuyển động liên tục, từ đấu đến cuối đều đứng ở trung tâm thiên địa.

Nếu nói ngay lúc bắt đầu, mây đen vẫn luôn đuổi theo hắn, thì giờ đã trở thành hắn đang đuổi theo đám mây đen đó.

Trời đất thay đổi, ta lại không đổi, vẫn luôn ở trung tâm của trời đất, cứ như trời đất không hề thay đổi, loại thân pháp này đã có một ý chí mạnh mẽ, xem ra, càng giống với người tùy ý đi theo trời đất, lại giống như trời đất vì còn người mà có, nhìn thì đơn giản, giống như là tùy ý bước đại ra vài bước, nhưng sự tính toán và suy luận trong đó, thậm chí đối với cả sự khống chế đối xác thịt, đều đã đạt đến cảnh giới cực kỳ tinh diệu.

Làm cùng lúc những việc này, trên đầu Phương Thốn, viết ra vô số thần trú, đã bắt đầu quay về.

Thần hồn không thể rời khỏi thể xác con người quá lâu, huống chi là đang lúc trẻ hóa.

Nhưng bây giờ, thân thể của hắn đã được sấm sét tẩy rửa, vốn đã rời rạc, chỉ là nương nhờ sức mạnh của sơn hà kiên trì chống đỡ, thần hồn một khi rời xuống, sẽ ngay lập tức có nỗi lo khác, nhưng Phương Thốn lại thuận theo thần hồn đi xuống, bỗng nhiên tách ra, kết hồn với từng tấc thịt...

Đạo biến hóa thần hồn này đã gần như đã thúc động thần hồn biến hóa đến cực hạn, ở một mức độ nào đó, nó thậm chí đã tiếp cận với đạo quỷ tu, hơn nữa vẫn là đạo quỷ tu nhảy múa trên dây thép, chỉ cần sơ ý chút, cũng sẽ khiến cho một thần hồn hồn bay phách lạc, thân sát tan thành tro, nhưng Phương Thốn giống như là đã hoàn toàn chuẩn bị tốt, không chút sơ sẩy nào bước đi xuống.

Thủ đoạn được tiết lộ, cho dù là tu quỷ, sợ rằng cũng sẽ khiến người ta sợ rớt quai hàm.

...

...

"Hắn đây là.. Đây là đang làm gì thế?"

Mà cũng cùng lúc này, người bên dưới nhìn Phương Thốn, không chỉ có những Lão Kinh Viện cùng với các vị tọa sư.

Quan Vân Sơn, Động U Viện bao gồm các vị viện chủ, sơn chủ cũng đang nhìn cảnh này, ban đầu, bọn họ vốn vẫn là đứng về phe của Thất hoàng tử, có ý làm khó Phương Thốn một chút, chỉ là đến lúc này, từng người đều chỉ trợn tròn mắt nhìn.

Bởi vì bọn họ phát hiện, mọi thứ đều không giống như bản thân họ nghĩ.

Sau vài lần giao đấu với Phương Thốn, trong lòng bọn họ, đã vô cùng bực bội, đặc biệt là khi Đoạn Trường Sinh vạch trần chuyện Phương Thốn đến Triều Ca, là để tránh nạn, khiến cho bọn họ nghĩ đến rất nhiều khả năng, nếu như là tránh nạn, vậy trực tiếp giao ra cuốn sau của (Vô Tương Bí Điển) , tìm người che chở không phải là tốt hơn sao, vì sao cứ phải lừa dối giấu giếm, rõ ràng là rất đơn giản, lại làm cho phức tạp như thế?

Thế nên, mặc dù trong lòng cũng cảm thấy có chút không thể ngờ được, nhưng họ mơ hồ đã nghĩ ra một chuyện...

Có lẽ cuốn sau của (Vô Tương Bí Điển), không hề tồn tại?

Nếu không, đường đường là nhị công tử sao có thể bị ép đến bước này?

Nhưng đến lúc này, họ lại hoàn toàn hoang mang.

Cuốn sau của (Vô Tượng Bí Điệm) làm sao có thể giả được ...

Nếu là giả, làm thế nào hắn có thể làm điều này?

...

...

"Trên thế giới này vẫn còn rất nhiều người tốt ..."

Cùng lúc đó, lúc này Phương Thốn đã hóa anh tới thời khắc cuối cùng, hắn cũng khẽ thở dài, một tay búng ấn ký, thân ảnh ngưng tụ lại, từ từ, khiến ánh sáng sấm sét xung quanh đều chậm rãi hóa vào bên trong cơ thể hắn, tầng tầng vân khí che chắn, khiến hắn giống như một vị thần đang thấp thoáng nhìn xuống đất trời.

Lần này hóa anh, hắn thực sự mạo hiểm quá nhiều.

Nhưng cùng còn may, mỗi một bước nguy hiểm này hắn đề đã chuẩn bị kỹ để ứng phó..

Cho nên bây giờ, mọi bước đối phó vẫn tương đối khéo léo.

Đương nhiên, hóa anh là rất khó.

Độ khó đẩy ra cánh cửa thứ sáu cũng gần với tưởng tượng của hắn...

Nhưng hắn vẫn làm được.

Dựa vào, đúng là lĩnh ngộ .

Mà nguyên nhân có thể làm được nằm ở chỗ...

Tập hợp sở trường của mọi nhà!

Lúc này, Phương Thốn không khỏi liếc xuống phía dưới, nhìn thấy những ánh mắt khó tin kia.

Hắn biết bây giờ những người này nhất định phải đã bị pháp lực của hắn làm cho khiếp sợ, nhưng những người này, bây giờ cũng không biết có thể nhìn ra được hay không, bản thân hắn lúc đầu ổn định thân ảnh, là pháp rèn binh của Luyện Thần Sơn tạo nên thần hồn, dùng thôi đan ý của Tào Chân Đan, và sau đó tính toán, võ đạo, hồn quay về thể xác,… sau đó lại là bí thuật bất truyền của Tam Sơn Tứ Viện...

Mà tất cả những thứ này đều học được khi đấu pháp với Tam Sơn Tứ Viện, hoặc là tiếp xúc rồi mới hiểu được.

Từ rất lâu rồi, bản thân hắn đã biết để mở được cánh cửa thứ sáu đã không dễ, dựa vào chính nỗ lực của bản thân lại càng khó hơn.

Nhưng mọi người của Tam Sơn Tứ Viện đã giúp hắn suy luận, vậy thì sao có thể không làm được?

Điều này tương đương với câu hỏi khó mà huynh trưởng của hắn để lại...

Nhưng may mắn thay, hắn đã tìm thấy một ra cách giải cho bài tập của mình...

Nghĩ đến đây, Phương Thốn cảm thấy tâm tình lại tốt hơn rất nhiều.

 

1.62179 sec| 2415.75 kb