Thoạt nhìn thì chỉ là đơn giản đỡ một kích của lão quỷ, nhưng trong lòng mọi người lại đều không có nghĩ như vậy.

Trong đầu mọi người chỉ có một suy nghĩ duy nhất.

Hắn vậy mà lại có thể đỡ được một kích của lão quỷ, chẳng lẽ thực lực bây giờ của hắn đã đạt đến trình độ có thể tham gia vào trận chiến của Tiên Cảnh sao?

Cho dù là một người đã đến đỉnh phong Nguyên Anh, tham gia được vào trận chiến Tiên Cảnh cũng đủ để làm kinh động tất cả mọi người.

Mà một người vừa mới đột phá cảnh giới Nguyên Anh có thể tham gia được vào trận chiến Tiên Cảnh, lại càng khiến cho trong lòng người khác sinh ra một loại hoài nghi.

...

"Ha ha ha ha, ta đang vô cùng tức giận lại không có cách nào để phát tiết, đúng lúc có một con chó nhỏ muốn chết..."

Lúc Phương Thốn đỡ được một đạo ma khí kia, có thể thấy được ở nơi xa trong không trung có ma khí lượn vòng quanh, mở ảo hóa ra có dáng vẻ của lão quỷ với bộ râu tóc dài, lạnh lùng hét lớn về phía Phương Thốn: "Mối thù năm đó huynh trưởng của ngươi phá hủy Ma Đàm của ta còn chưa được tính toán xong đâu, bây giờ con chó nhỏ nhà người lại chủ động tìm tới cửa, đúng lúc để cho lão phu thu lãi của Phương gia các ngươi, lát nữa sẽ để cho Tiên Điện cảm nhận lửa giận của lão phu..."

Trong lúc tức giận hét lớn, đột nhiên hắn khuấy động một mảnh ma khí, hóa thành một ma đao, hung hăng chém về phía Phương Thốn.

Nhìn khí thế chém tới của ma đao, tràn ngập vẻ hung ác, giống như là muốn chém thành Triều Ca thành hai khúc.

Mà Phương Thốn lại đúng lúc đứng ngay phía dưới đường chém của ma đao.

"Nói cho rõ ràng!"

Mà đối mặt với ma đao kia, Hoàng Thần Vương đứng cạnh cũng thấy sốt ruột, vậy mà Phương Thốn lại cao giọng cười to, nói với lão quỷ kia: "Chuyện năm đó huynh trưởng của ta xông vào Ma Đàm thì ta không có biết rõ, nhưng mà chuyện ngày hôm nay là do ngươi tới trêu chọc ta trước..."

"Ngươi biết ta dùng bao lâu để tích góp từng tí một vân khí này hay không?"

"Ngươi nói kéo ta xuống là lập tức có thể kéo xuống được hay sao?"

"..."

Hắn vừa nói xong thì đột nhiên áo bào trắng trên người bay lên, giống như là từng đám mây trắng, sauddos Phương Thốn giơ hồ lô Bát Bảo ở tay trái và ô công đức ở tay phải ra ngoài, Đạo Uẩn bay lên từ ô công đức, khiến cho thân hình của hắn và Hoàng Thần Vương ở bên cạnh trở nên mơ hồ khó nhìn rõ, mà hồ lô Bát Bảo đã sớm bay đến giữa không trung, đột nhiên phun ra sấm sét và mây mù vô tận, che phủ hơn phân nửa Triều Ca.

Thoạt nhìn sấm sét và mây mù bay ra từ bên trong hồ lô còn có khí thế mãnh liệt hơn cả so với ma đao của lão ma.

Thậm chí sấm sét cuồn cuộn dưới sự ra lệnh của Phương Thốn hóa thành một đạo thần kích, trực tiếp bay về phía lão ma.

...

"Cảnh tượng này là thật sao?"

Mặc dù, một đạo thần kích kia đã bị ma khí của lão ma ăn mòn, nhưng mà vẫn khiến cho không biết bao nhiêu người phải kinh hãi rùng mình.

"Không những dám gia nhập trận chiến, mà thậm chí còn dám đánh trả ở ngay trước mặt lão quỷ?"

Nếu nói Luyện Khí Sĩ Tiên Cảnh tách biệt với hậu thế đã là một suy nghĩ hiển nhiên ở trong lòng của mọi người, thì như ngày hôm nay, một Luyện Khí Sĩ ở cảnh giới Nguyên Anh như Phương Thốn, không những tham dự trận chiến này, mà còn đánh trả lão quỷ bằng một đạo lôi kích...

Chuyện này cũng đã đủ để cho Phương Thốn trở thành một truyền thuyết khiến người ta phải kinh ngạc ở Triều Ca này.

"Rốt cuộc là bây giờ tu vi của Phương nhị tiên sinh đã đến mức nào rồi?"

Lúc này chư vị tọa sư của Lão Kinh viện đều khẽ tự hỏi.

Viện chủ Lão Kinh viện im lặng ngồi xếp bằng, ngẩng đầu nhìn lên, tự nhiên thở dài: "Bây giờ hắn vẫn đang ở Nguyên Anh!"

"Có thể ngăn cản được một thân ma tức của lão quỷ kia, chính là nhờ cái ô cũ ở trong tay hắn, mà có thể tránh được đợt tấn công của lão quỷ đồng thời vẫn không quên phản công lại một cái, mà lần phản công này, thậm chí còn ép lão quỷ phải tạo thêm ma khí mới có thể ngăn cản, rồi lại dựa vào hồ lô của mình để phun ra sấm sét và mây mù, chậc... Bên trong hồ lô này hẳn là chứa vân kiếp của hắn?"

Có tọa sư bừng tỉnh hiểu ra: "Thì ra là như vậy, hắn đây là dựa vào hai dị bảo lớn của mình để tấn công?"

Viện chủ Lão Kinh viện nhẹ nhàng thở dài, nói: "Thoạt nhìn thì như là phải dựa vào hai dị bảo lớn để tấn công, nhưng các ngươi tự nghĩ xem, cho dù là có cầm được hai dị bảo lớn này trong tay, các ngươi cũng sẽ có đủ can đảm và khí phách để đối mặt đấu với vị hoàng đế tiền triều Hắc Ám kia sao?"

Mấy vị tọa sư nhất thời có chút im lặng.

Ngọc Đài tiên sinh thì lại hơi lộ ra vẻ kinh hoàng: "Không ngờ tu vi của hắn đã vượt qua chúng ta?"

Viện chủ Lão Kinh viện nhẹ nhàng thở dài, nói: "Cái tên Yêu Sư này là hoàn toàn xứng đáng!"

"Mới đột phá Nguyên Anh đã có can đảm đi đối đầu với lão quỷ, đây đúng thật là hành động còn kinh người hơn so với việc sau khi tiên sư hóa anh lập tức xông vào Ma Đàm, có thể nói là vị đệ đệ này của tiên sư có biểu hiện khiến người ta phải thấy kinh ngạc hơn cả so với người huynh trưởng kia của hắn khi ở cùng cảnh giới?"

Một vị tọa sư khẽ gầm nhẹ một tiếng, lộ ra vẻ khó tin.

"Hắn là do tiên sư dạy dỗ..."

Mà Lão Kinh viện lời này thì lại thấp giọng thở dài, nói: "Các ngươi cảm thấy tiên sư là vì muốn dạy bản thân thứ hai sao?"

Có vài người nghe được lời này thì trong lòng nhất thời thấy cả kinh, cũng có một số người khác phản ứng kịp, sau đó hiểu ra.

Những lời này của lão viện chủ có ý là, tiên sư tính toán dạy ra một người còn lợi hại hơn so với mình?

"Được rồi!"

Vẻ mặt của viện chủ Lão Kinh viện cũng thay đổi trở nên nghiêm túc hơn, trầm giọng nói: "Tuy là năm đó Tiên Đế đã từng hạ chỉ, nếu như Triều Ca gặp nạn sẽ cho phép Lão Kinh Viện ta có thể đi trước tránh nạn, nhưng mà dù sao chuyện hôm nay cũng có liên quan đến dân chúng Triều Ca, chúng ta cũng không thể khoanh tay đứng nhìn được, mấy người nhanh chóng đến Triều Ca hỗ trợ thần tướng giữ thành, khôi phục đại trận, cho dù có như thế nào cũng không thể để cho lão quỷ này có thể dễ dàng tung hoành ở Triều Ca mà không có chút trở ngại nào được!"

Mấy vị tọa sư đồng thời trở nên nghiêm túc: "Tuân lệnh!"

Ngọc Đài tiên sinh cũng cùng nói một tiếng "tuân lệnh", sau đó ha ha cười nói: "Cái này ta hiểu, lúc này lão quỷ đã huyên náo gần đủ rồi, nhìn dáng vẻ thì cũng không phải là đại loạn gì, cho nên giờ là lúc để Lão Kinh viện chúng ta đến thành Triều Ca lộ mặt rồi..."

...

 

2.97978 sec| 2415.281 kb