"Chính là muốn sấm sét bậc này, mới có thể xem như đạt đến yêu cầu…”
Mà cũng vào lúc này, Phương Thốn đang cảm nhận được bên trong sấm sét này ẩn chứa một sức mạnh kinh người, hắn có thể hiểu được đây là sấm sét đã nhẫn nhịn bao nhiêu lâu rồi lâu rồi bây giờ lập tức bộc phát ra thì sẽ cuồng bạo như thế nào, cũng có thể hiểu được, nguồn sức mạnh hùng hậu này, lại dưới tình trạng được pháp lực âm tà trên người của lão nội thị dẫn dụ, kích phát lên đến cực điểm, lại còn ác liệt đến nhường nào.
Vốn dĩ sấm sét này, đã vượt xa trình độ khả năng mà hắn có thể chống đỡ được rồi.
Mà hôm nay, càng giống như vượt xa tính toán của hắn, căn bản không phải loại sức mạnh hắn có thể chống đỡ được.
Dường nhủ chỉ trong nháy mắt hắn có thể sẽ hóa thành bột mịn.
Tuy nhiên đúng vào lúc này, trong ánh mắt Phương Thốn, lại giống như lội ra cảm xúc cực kỳ bình tĩnh nào đó, nhưng thần sắc ấy lại cũng điên cuồng đến cực điểm.
Đối mặt với sấm sét này, hắn lại hoàn toàn không hề thi triển pháp lực để chống đỡ.
Hắn mặc cho sấm sét đi vào bên trong da thịt của mình.
"Nếu như muốn mở ra cánh cửa thứ sáu, sẽ chỉ có cách là phải hòa mình cùng trời đất!"
"Mà đám mây sấm sét này, thần kiếp hình phạt của trời, há chẳng phải cũng là một phần của trời đất hay sao?"
"Cho nên, ta sẽ không chống đỡ ngươi, mà sẽ dung nạp ngươi..."
"..."
Loại tâm tư này lúc dâng lên, thân xác của Phương Thốn, đã chìm ngập trong hình phạt của trời, chỉ trong thời gian nháy mắt, gần như cả xác thịt của hắn, đều đã triệt để bị công kích đến nát vụn, hóa thành từng hát từng hạt li ti cực kỳ nhỏ, chỉ có điều bởi vì tốc độ này quá nhiều, dẫn đến vào giây phút nát vụn hoàn toàn, hắn vẫn còn duy trì được dáng vẻ hoàn chỉnh lúc bàn đầu, nhìn thoáng qua, vẫn có thể coi như là một người 'hoàn chỉnh.'
"Trời ạ..."
Lão viện chủ bên dưới, đã thất thanh kêu lên.
Ông đã sớm đoán được Phương Thốn ắt hẳn có cách riêng của mình để độ qua lôi kiếp, nếu không cũng không thể nào trực tiếp đi thẳng vào bên trong đám mây.
Nhưng lão vẫn là không thể ngờ được, cách mà Phương Thốn độ qua lôi kiếp, lại trực tiếp đến như thế...
Cảnh tượng này có thể hình dung như thế nào, quả thật là như bản thân lão gặp phải một người bị truy sát, khi muốn ra tay giúp đỡ, người ấy lại nói, lão yên tâm, ba năm tên đàn ông cao to lực lưỡng đó chẳng là cái thá gì, thế là bản thân lão ung dung tư tại đứng ở một bên, nhìn xem hắn đối phó như thế nào với ba năm tên đàn ông cao to lực lưỡng đó, sau đó lại phát hiện cách mà hắn làm chính là trực tiếp xông đến mấy tên đàn ông cao to lực lưỡng trước mặt, rồi hét to: Chém ta đi...
Đây là đang giờ trò quỷ gì thế...
....
....
Có điều loại uất khí kinh ngạc này, cũng chỉ trong một cái chớp mắt.
Giây phút cơ thể của Phương Thốn hóa thành một mớ vụn nát, thì đã thuận thế kéo tới một đạo ánh sáng, lấy Đại Đạo Kinh Luân làm dẫn, chấn động tứ phương trời đật, đột nhiên từ xa liền gặp được nhau trong hư không, vọt từng sợi sức mạnh của sông núi, trút hết dấu ấn lên trên người hắn.
Loại sức mạnh này, khiến cho xác thịt của hắn vững chắc ôn định, xem như tạm thời đỡ được.
"Đây là..."
Lúc này lão viện chủ cũng hoàn toàn không thể nghĩ đến phương pháp đó, trong lòng bất giác cả kinh, gần như muốn hét lớn một chữ hay.
Mà phương pháp này, tuy là nằm ngoài dự liệu của lão, nhưng lại vô tình, khiến lão cảm thấy có chút quen thuộc.
Có điều, trong lòng vẫn còn đang căng thẳng, bởi vì phương pháp này, vẫn không cách nào khiến cho Phương Thốn độ qua được lôi kiếp.
Hoặc là nói, còn kém xa lắm.
Lão viện chủ bất giác nhẹ nhàng vỗ tay nói một chữ: "Tuyệt!"
Mà những vị tọa sư ngồi xung quanh, lại có chút nhìn không hiểu, kinh ngạc nói: "Đây chính là cuốn sau của pháp môn ư?"
"Tuyệt đến cực đỉnh, đây đương nhiên chính là ghi chép cuốn sau của ..."
"..."
Mà nghe họ nói, lão viên chủ lại bỗng nhiên quay lưng đi, nhìn bọn họ một cái lắc đầu nói: "không phải!"
Chỉ là sau khi nói xong câu nói này, lão lại khẽ rơi vào trầm tư, bỗng nhiên cười nói: "Cũng coi là vậy!"
"Lão viện chủ lại đang thừa nước đục thả câu..."
Mấy vị tọa sư trong lòng cùng sinh ra suy nghĩ này, nhưng lại ngại không nói.
Đặc biệt đang trong tình trạng căng thẳng như thế, mỗi một phút giây trôi qua đều sẽ bỏ lỡ đi rất nhiều chi tiết, bọn họ thẩm chí không rảnh hơi đâu đi hỏi.
Sau đó cũng vào lúc này, trong nháy mắt phương Thốn dẫn nổ sấm sét, chỉ trong giây phút ngắn ngủi, không biết là đã tẩy luyện xác thịt hắn bao nhiêu lần, gần như mỗi một huyết thịt, đểu có cảm giác như có điện quang lúc ẩn lúc hiện bám lấy, nhưng mà điều này đối với Phương Thốn mà nói, gần như vừa mới bắt đầu, chỉ trong thời gian nháy mắt xác thịt hắn phình trướng lên, giống như là bỗng nhiên hóa thành một người khổng lồ, sau đó há miệng lớn nút lấy sấm sét.
Bị sấm sét tẩy rửa còn không được coi là gì, nhìn dáng vẻ hắn lại giống như nuốt chửng lấy sấm sét.
Mà thần hồn của hắn, trong quá trình này, cũng không hề rảnh, thân khí tăng vọt, tràn đầy linh tính, mơ hồ có thể nhìn thấy được một đạo quang hóa thành hư không, đang bay cực nhanh chu du trên bầu trời, tay hóa thành một cây bút, bay nhanh lên bầu trời viết ra một chữ rồi lại một chữ.
Trong đó, loáng thoáng có thể phân biệt ra được là "Núi" "Sông" "Rừng" "Gió" "Nhật" "Nguyệt" "Tinh Thần",....
Nhất thời các tọa sư của Lão Kinh Viện ở bên dưới đều kinh ngạc há hốc mồm, cũng thờ dài một tiếng khí lạnh.
Bao gồm cả lão viện chủ trong đó, không hẹn mà cùng nói: "Chữ này thật là xấu..."
...
...
Mà cái này một chữ rồi lại một chữ rơi xuống, giữa trời và đất, sức mạnh hư không cuồn cuộn, đã hóa thành từng sợi ảo ảnh.
Thân thể nuốt chửng hết tất cả lôi đình, bỗng nhiên một chân bước ra, ngón tay như kích, giống như đang tu luyện võ đạo, hơn nữa bên trong đấu pháp, Phương Thôn rõ ràng là đã từng nói, bản thân hắn không giỏi võ đạo, nhưng mà bây giờ, nhất cử nhất động của hắn, lại không hề che giấu ý cảnh vô cùng huyền diệu, giây phút thân ảnh tách ra, giống như khiến cho cả trời đất đều thay đổi.
Thế mà thân hình lại mơ hồ có ý dung hợp với thiên địa.
"Nhớ kỹ..."
Lúc này, bỗng nhiên lão viện chủ mở miệng, thấp giọng nói.
Mấy vị tọa sư khác ở xung quanh, thì không cần lão viện chủ nhắc, sớm đã có người trong thầm ghi nhớ tất cả những chiêu này.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo