Tiêu Phàm không thể nào hiểu được [Đốt Cháy Động Cơ] tiêu hao toàn bộ cồn trong cơ thể mình mà tại sao chính mình vẫn còn có thể bị say rượu.

Nhưng có một điều có thể khẳng định là, khi cái loại đồ chơi như [Men Say] này tích lũy đến 100% thì Tiêu Phàm sẽ xong đời.

Trước đó mặc dù Tiêu Phàm có thể tùy ý tạo ra một lượng lớn [Hỏa năng] trong quá trình chiến đấu.

Hoàn toàn là bởi vì trong Thú Thần Diễn Võ Trận đã hấp thụ một lượng lớn nguyên tố “Lửa” tích lũy trong cơ thể, khiến cho sau khi trùng sinh phần lớn nguyên tố “Lửa” dư thừa hóa thành lượng lớn hỏa năng để cho Tiêu Phàm có thể tiêu hao, mà [Đốt Cháy Động Cơ] kia không cần “nhiên liệu” mà nổ tung, phỏng chứng là hiệu ứng phụ sau khi “Dục Hỏa Trùng Sinh”, sau này cũng không thể tiếp tục thực hiện được nữa

Vì thế cho nên mới sử dụng trong kỹ năng lần này, Tiêu Phàm lại bị tồn động “Rượu” trong cơ thể…

Kỹ năng còn nói đến một điểm mấu chốt làm cho Tiêu Phàm cực kì nghi ngờ, chính là “Huyết mạch”.

Huyết mạch nghe đến đều có thể hiểu là một thứ gì đó cực kì cao quý, có nghĩ thế nào Tiêu Phàm cũng không hiểu tại sao hai chữ này lại có thể liên quan đến bản thân mình.

Tiêu Phàm là thuộc nhóm máy O, cũng chính là nhóm máu vạn năng, có thể hiến tặng cho tất cả các nhóm máu còn lại, hoàn toàn không có chút gì đặc biệt đến mức có thể gọi đến trình độ huyết mạch.

Hơn nữa ba mẹ của Tiêu Phàm đêu là người bình thường, sống cuộc sống gia đình như bao nhiêu người khác, vì thế cho nên bọn họ nuôi dưỡng Tiêu Phàm theo mục tiêu lấy hạnh phúc gia đình bình thường mà lớn lên, còn cái thứ như huyết mạch cao quý đó, Tiêu Phàm từ trước đến giờ chưa từng nghĩ đến.

Nói đến loại huyết mạch cao quý đó, Tiêu Phàm cũng không thể nghĩ ra được nó liên quan đến người nhà của mình, trong lòng bỗng nhiên sinh ra sự sợ hại, thầm nghĩ trong đầu, huyết thống như vậy đoán chừng chỉ có tên gia hỏa đó mới có chít liên quan đi.

Nhớ đến người nào đó, biểu hiện trong mắt Tiêu Phàm bỗng trở nên lạnh nhạt hơn, cũng không muốn tiếp tục suy nghĩ sự liên hệ giữa “Huyết mạch” và kỹ năng của mình, ngược lại thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, cứ tiếp tục suy nghĩ cũng không thể làm được gì mà chỉ khiến đầu óc mệt mỏi thêm.

Sau khi có thể hiểu rõ toàn bộ biến hóa trên cơ thrr mình, Tiêu Phàm bắt đầu nhiệm vụ thu dọn cục diện ở phía bên mình.

Quân Sư Xấu Bụng chết, Bạch Diện Thư Sinh Chết, Đại Ca Cầm Đầu cũng chết, chỉ còn lại Thái Thập Tam, Aina, hai con mèo, à, suýt chút nữa quên mất người có hành vi quái lạ, không thể nói lí, “người giả bị đụng” Tiểu Miêu.

Cũng không biết cô ta ở bên Chiến Minh kia dụ dỗ như thế nào, Hào Đại Bàn còn biểu lộ muốn tán tỉnh cô ta, không thể không khâm phục sự dũng cảm của Bàn Tử đáng chết kia.

Nói tóm lại nhìn chung trong nhiệm vụ lần này, bản năng cho rằng chỉ có hai phe đối kháng với nhau mà không phải là nhiều phe đối kháng là sự sai lầm lớn.

Tiêu Phàm đang nghĩ không biết còn có thể lực phe thứ tư hay không?

Từ bối cảnh nhiệm vụ mà nhìn thế lực sẽ xuất thủ ngăn chặn Aina có Thị tộc Chiến Viêm, Thị tộc Sương Ngữ, Hoàng tộc, hai cái trước đã xuất hiện, còn có Hoàng tộc…

Tiêu Phàm cảm thấy tỷ lệ bọn họ tự mình rat ay sẽ không lớn, bởi vì chỉ cần là chế độ Đế Vương, đều sẽ có sự phân chia quân thần, làm gì có ai gặp qua Hoàng Đế đích thân ra tay?

Có điều vẫn nên đề phòng thì hơn, hơn nữa Buck và O’Sullivan có thể dẫn người đến đây cản trở mình một lần nữa hay không cũng là một vấn đề.

Bây giờ thành viên trong đội ngũ của Tiêu Phàm tổn thất nghiêm trọng, vì cẩn thận một chút, Tiêu Phàm không thể không nhìn lại xem xét nhiệm vụ của mình một lần để tránh khỏi có thêm sơ hở nào đó.

Nhưng hắn vừa nhìn thì sắc mặt bỗng trở nên nghiêm túc hơn…

Cấp bậc nhiệm vụ, nhiệm vụ đối kháng truyền thuyết trận doanh Thú Nhân?

Truyền thuyết? Tôi nhớ là vốn dĩ không phải là cấp bậc Sử Thi hay sao?

Từ lúc nào mà nhiệm vụ này đã biến thành nhiệm vụ truyền thuyết?

Rõ ràng mình nhớ nhiệm vụ này là cấp độ sử thi mà?

Truyền thuyết và sử thi, tuy rằng chỉ tăng thêm một cấp, thế nhưng ý nghĩa hoàn toàn khác nhau.

Sử thi đại biểu cho sự cực kì cực kì khó, mà truyền thuyết đại biểu cho việc không thể tiếp cận được.

Ý thức được điều này, biếu hiện cả người của Tiêu Phàm đều thay đổi.

Nhiệm vụ cấp độ truyền thuyết ở trong “Tân Sinh” không phải Tiêu Phàm chưa từng trải qua, nhiệm vụ “Người Thừa Kế Của Hiriston” trong trận doanh Ác Ma cũng thuộc loại cấp độ truyền thuyết.

Tuy rằng nhiệm vụ “Người Thừa Kế Của Hiriston” Tiêu Phàm hoàn thành hoàn toàn thuận lợi, nhưng mỗi lần hồi tưởng lại quá trình đó, Tiêu Phàm đều cảm thấy cực kì kinh khủng.

Khi bắt đầu Tiêu Phàm cần chứng minh thực lực của mình trước mặt Lilith, phải đơn độc đi thực hiện nhiệm vụ phó bản: thung lũng Rắn Cát cấp bậc Luyện Ngục.

Tiêu Phàm cảm thấy nếu như mình không có đạo cụ cực phẩm là [Hắc Long Tiên Tửu] và kỹ năng thiên phú tương quan với loại rượu đó là [Tửu Tinh Cuồng Ẩm] hỗ trợ song song, thì coi như bản thân hắn có n cái mạng cũng không thể vượt qua được boss cuối cùng trong thung lung Rắn Cát cấp bậc Luyện Ngục.

Sau đó Tiêu Phàm còn phải vui vẻ cùng với một đám Ogre trải qua cuộc sống sinh hoạt hàng ngày, loại nhiệm vụ này đối với người bình thường mà nói quả thực chính là loại tàn phá tinh thần kinh khủng nhất.

Cuối cùng là bên trong di tích Hoàng Kim Viên, nếu không phải nhờ nhìn rõ được mọi việc, thấy rõ được nhược điểm của Hoàng Kim Viên mạnh nhất, xuất thủ một chiêu thiến nó, toàn bộ thành viên tỏng đội ngũ của bọn họ có khả năng chỉ vì một con vượn mà phải tan rã.

Vì thế cho nên khi Tiêu Phàm phải đối diện một lần nữa với nhiệm vụ cấp bậc truyền thuyết, trong lòng dần dần trở nên thấp thởm hơn.

Nhưng nhiệm vụ này tại sao lại nửa đường biến thành nhiệm vụ cấp độ truyền truyền thuyết cơ chứ? Lẽ nào là bởi có sự gia nhập của “Hoàng Hạ Tứ Kiệt”?

Không đúng, không phải là như vậy.

Tuy rằng quả thực “Hoàng Hạ Tứ Kiệt” rất khó đối phó, nhiệm vụ đối kháng lần này gia tăng độ khó trên diện rộng, thế nhưng nhiệm vụ đối kháng là nhiệm vụ đồng thời sắp xếp bắt đầu từ nhiều mặt, nói cách khác chính là thời điểm nhóm bọn họ nhìn thấy Aina và Irina, mấy người Phá Quân bọn họ cũng bị hệ thống chỉ định là đối thủ tham gia đối kháng với mình, mà lúc đó Tiêu Phàm nhớ độ khó của nhiệm vụ này vẫn là cấp bậc sử thi, vì thế nhiệm vụ này cũng không phải vì maasy người Phá Quân bọn họ mà làm tăng cấp bậc độ khó của nhiệm vụ, vậy cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?

Tiêu Phàm cúi đầu sauy nghĩ, lấy kinh nghiệm từ trước đến giờ của hắn, tình huống loại nhiệm vụ này nửa đường bỗng nhiên thay đổi độ khó, đối với người chơi mà nói thường đều là dấu hiệu cực kì không tốt, nhiệm vụ như vậy thậm chí so với nhiệm vụ ban đầu đã định là thuộc cấp độ truyền thuyết còn khó thực hiện hơn nhiều.

Nhưng làm thế nào hắn cũng không tìm ra nguyên nhân làm thay đổi độ khó của nhiệm vụ lần này, đang lúc này, dư quang khóe mắt của Tiêu Phàm nhìn đến Tiểu Miêu đang đứng bên cạnh, bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, Tiêu Phàm ngay lập tức đi lại gần Tiểu Miêu.

Trước đó Tiểu Miêu nhất thời kích động đã tát một cái lên mặt của Tiêu Phàm, trong lòng cực kì hoảng sợ, cô ta rất sợ Tiêu Phàm sẽ dùng cái cớ này để mạnh mẽ làm những việc gì đó với cô ta, dù sao “Lich King” Mệnh Phàm ở bên ngoài cũng rất nổi tiếng, cô ta không e ngại cũng không được.

Thảm rồi, thảm rồi, chính mình lúc đó tại sao lại kích động như vậy, đánh một bạt tai lên mặt mệnh Phàm cơ chứ? Bây giờ nhìn hắn có vẻ tức giận, có thể hay không… Có thể hay không ngay lập tức đối với mình… Đối với mình…

Nghĩ đi nghĩ lại, khuôn mặt Tiểu Miêu bỗng nhiên đỏ bừng, các loại tâm tình quái dị đan xen xuất hiện cùng lúc, đó là sợ hãi, lo lắng, còn có chờ mong?

Nhưng Tiểu Miêu chỉ nhìn thấy Tiêu Phàm tức giận đùng đùng liếc nhìn cô ta một cái, rồi quay đầu đi không thèm tiếp tục để ý nữa.

0.17554 sec| 2427.672 kb