Sau khi đám Phá Quân nhìn thấy Tiêu Phàm ngã xuống, trong lòng bọn họ liền thở phào nhẹ nhõm, trong chú ý đến “thi thể” của Tiêu Phàm nữa, bởi vì bọn họ chưa bao giờ nhìn lại kẻ địch bị chính mình xử lí.
O’Sullivan nở nụ cười, cứ tùy ý mà cười như vậy, bởi vì dưới góc độ của gã ta, sau khi tên tiểu Ác Ma ngáng đường này ngã xuống, nhiệm vụ của gã ta cuối cùng cũng đến hồi kết.
Ngược lại đám Aina ở bên này lại yên lặng không lên tiếng, lộ vẻ đau buồn vô cùng.
Không một ai nhìn thấy, khi lưỡi đao sắc bén rút ra khỏi thân thể Tiêu Phàm, có một tia đỏ tuôi nhảy ra, đó không phải là máu tươi bị văng ra, mà là một tia lửa không dễ phát hiện, đồng thời ngay lúc này có một vật gì đó bỗng nhiên dịch chuyển về phía trước một đoạn ngắn…
[Hệ thống nhắc nhở: Điều kiện cuối cùng để hấp thụ chuyển hóa nguyên tố lửa “Dục Hỏa Trùng Sinh” xuất hiện, thể thể của ngài tiếp tục tiến hành biến hóa tới phương hướng chưa xác định…]
[Tiến độ biến hóa hoàn thành 100%]
[Hệ thống nhắc nhở: Đã hấp thu chuyển hóa xong nguyên tố lửa, thân thể của ngài bắt đầu được tổ chức lại, tiến độ tổ chức 1%...]
[Tiến độ tổ chức 2%]
[Tiến độ tổ chức 3%]
…
Tia lửa cứ lẳng lặng nhảy ra, cũng chỉ là thân mật giao hòa với máu thịt bên trong thân thể Tiêu Phàm…
O’Sullivan chống pháp trượng đi vào giữa sân, giữa hai mày hiện lên một vẻ ngả ngớn, vô cùng đắc ý, gã ta mang theo ba người Phá Quân trực tiếp đi đến trước mặt đám Aina, tinh thế thưởng thức bộ dáng bi thương của các cô.
“Aina, tôi cho cô một cơ hội cuối cùng, giao di chiếu của tổ tiện trong tay cô cho tôi.”
Aina không để ý đến O’Sullivan đứng trước mặt mình, mà chỉ yên lặng nhìn vào thân thể ngã xuống đất của Tiêu Phàm, trong lòng cô vô cùng đau buồn, trong miệng thì thào vài câu, “Vì sao? Vì sao? Irina, vì sao vừa rồi cô lại cản tôi? Nếu như vừa rồi tôi dùng Thuật Hiến Tế với anh Phạm, thì có thể anh ấy sẽ sống sót được… Có lẽ sẽ sống được…”
Aina theo bản năng lặp lại lời nói trong miệng mình một lần nữa, nhưng trong lòng cô lại càng cảm thấy bi thương.
Irina ngẩng đầu nhìn biểu tình đau khổ của Aina, trong lòng cũng vô cùng không đành lòng.
O’Sullivan thấy Aina không hề nhìn thấy gã ta đứng trước mặt, lại còn đang đau lòng cho tên tiểu Ác Ma hạng ba kia, cảm thấy bản thân mình bị coi thường vô cùng, một chút vui sướng vất vả mới xuất hiện trong lòng nháy mắt đã bị phá hoại gần hết.
“Giết, giết hết cho ta!” O’Sullivan tùy ý nói, trong mắt gã ta lộ ra một sự chán ghét.
Nếu như O’Sullivan đã hạ lệnh, Phá Quân cũng không do dự nữa, tay phải hắn ta rút kiếm chậm rãi đi về phía trước.
Nghe thấy lời nói của O’Sullivan, Irina lập tức nhảy lên, chắn ở phía trước Aina, hét lớn với O’Sullivan, “O’Sullivan đại nhân! Ngài muốn làm gì? Aina chính là Vu nữ điện hạ của Vu tộc!”
O’Sullivan thoáng nhìn Irina bỗng nhiên nhảy ra, trong lòng gã ta xuất hiện một ý nghĩ ngoan độc.
Gã ta rất ghét còn mèo trắng này, chính bởi vì đám người tầm thường cổ hủ trong Vu tộc lại coi thứ yếu ớt này là vật biểu tượng, hại gã ta mọi ngày vẫn phải cung kính với một con mèo như vậy, điều này với O’Sullivan mà nói quả thực là vô cùng nhục nhã.
“Ra tay đi! Chém con mèo trắng này trước đã!”
Irina nghe thấy lời nói của O’Sullivan, trong lòng kinh ngạc, sau đó bất lực mà nhìn lưỡi kiếm của Phá Quân chém thẳng xuống đầu mình…
Vì Irina trọng thương mới hồi phục, thân thể hốc hác, cánh nguyên tố đã không sinh ra được nữa cho nên đâu thể tránh được một kiếm này của Phá Quân, chỉ có thể đứng yên một chỗ, lẳng lặng nhìn cái chết tiến đến gần, trong mắt đầy vẻ không thể tin được.
Đúng lúc này, một vệt đen kịt chợt hiện lên, phảng phất giống như bầu trời đêm đầy sao vậy…
Thần sắc trong đôi mắt của Irina vẫn như trước không thay đổi, nhưng đối tượng cảm xúc hướng đến lại thay đổi.
Sao lại có thể?
Đó là một đôi cánh sáng màu đen kịt, nhìn bên ngoài thì giống như cánh nguyên tố của Irina, nhưng Irina lại có thể nhận ra đôi cánh này không phải được cấu tạo từ những nguyên tố phổ biến trong trời đất. Nhưng nó lại mang cô bay lên trời cao, toàn thân nó tràn ngập cảm giác thần bí.
…
Tom Cruise nhìn thấy Irina bị Phá Quân tấn công, nó không biết sức mạnh từ đâu ra, trực tiếp nhào về phía Irina. Đợi đến lúc nó phục hồi lại tinh thần, bỗng nhiên nó phát hiện bản thân đang mang Irina bay lên trời cao. Trong lòng nó vô cùng vui vẻ, bời nó biết vào lúc này, cuối cùng nó đã có cánh rồi. Cuối cùng nó cũng ngưng tụ ra được cánh nguyên tố của bộ tộc Ngoa Miêu như lời Irina rồi!
Irina nhìn Tom Cruise bay lượn về phía chân trời, bỗng nhiên trong lòng giống như bị đánh một phát thật mạnh, càng ngày càng khó chịu. nhất thời nước mắt không ngừng rơi xuống.
…
“Biểu hiện của Tiểu Aina hôm nay thật ngoan, muốn Vu tổ đại nhân ta thưởng cho cháu cái gì đây?”
Chòm râu trắng toát của Vu tổ buông xuống thật dài, chứng minh tuổi tác của Vu tổ đã cao, nhưng tấm áo bào trắng tao nhã khoác trên người giúp cho thần thái của ông rạng rỡ, thoạt nhìn hết sức cơ trí.
Vu tổ hiền lành sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn hơi béo, trên trán có chút mồ hôi của Aina mặc bộ đồ nghi thức lễ tế của vu nữ, thân thiết cười cười.
Năm đó Aina mới 6 tuổi…
Đôi mắt lanh lợi của Tiểu Aina nhìn chằm chằm vào khuôn mặt giá nua đầy nếp nhăn của Vu tộc một lúc, cô hơi nhướng mày, giống như trong lòng đang có điều gì đấy băn khoăn.
Vu tổ nhìn thấy dáng vẻ đáng yêu của Tiểu Aina, trong lòng suy đoán, đứa nhỏ này nhất định đang suy nghĩ lát nữa nên ăn gì thì tốt. Dù sao Vu tổ cũng hiểu rất rõ thuộc tính đồ ăn của Tiểu Aina.
“Vu tổ đại nhân, Aina muốn biết vị hôn phu tương lai của bản thân là ai?”
Vu tổ rõ ràng rất ngạc nhiên với vấn đề của Aina, ông không nghĩ rằng Aina sẽ đưa ra vấn đề này với ông.
Mà chuyên nhân duyên này lại là vấn đề huyền diệu trong thiên đia, cho dù có hỏi người học rộng biết nhiều như ông cũng không thể lĩ giải thông thấu vấn đề này được. Vu tổ rất phiền muộn về điều này.
Nhưng Vu tổ lại khẽ cười suy nghĩ hiện tại trong lòng mình một phen, thầm nghĩ bản thân ông tội gì phải nghiêm túc với một đứa trẻ như vậy làm gì.
Đúng lúc Vu tổ đang chuẩn bị trả lời vấn đề của Tiểu Aina, bỗng nhiên ông nhìn thấy Irina đang bay về phía Tiểu Aina, vì thế trong lòng nảy lên: “Hắn cũng giống Tiểu Aina tính tình lương thiện, hắn cũng có một con mèo nhỏ biết bay làm bạn như Irina. Người đó chính là vị hôn phu tương lai của Irina.”
Vu tổ lại đưa tay ra xoa đầu Tiểu Aina, vô cùng vừa lòng với lỹ do y như truyện cổ tích mà mình đưa ra, trong lòng ông thầm nghĩ, đoán chừng qua hai ngày Tiểu Aina ăn này ăn nọ rồi cũng sẽ quên lời nói của mình thôi. Trẻ con quả thật rất hạnh phúc…
…
Ánh mắt Aina si mê nhìn Tom Cruise bay lên trời cao, trong lòng có cút trống rỗng.
Tom Cruise vừa mới có được cánh, trong lòng vui sướng không thôi. Đúng lúc nó đang muốn bay lượn trên trời thêm vài vòng thì roẹt một tiếng, đôi cánh mỏng manh màu đen bỗng nhiên bị rách ra, Tom Cruise ôm Irina trong lòng rơi từ trên cao xuống, ngã xuống vô cùng thảm.
Tom Cruise lại đứng lên, lắc lắc cái đầu nhỏ, vẻ mặt mơ hồ, đây là chuyện gì vậy, meo?
O’Sullivan nhìn thấy Phá Quân tấn công thất thủ, trong lòng lại phiền muộn, vội vàng thục giục: “Còn ngây người ra đấy làm gì, nhanh giải quyết bọn chúng cho tôi!”
Phá Quân nghe thấy ngữ khí của O’Sullivan, trong lòng gã có hơi không hài lòng nhưng cũng chẳng làm thế nào được, chỉ có thể làm theo chỉ thị của O’Sullivan. Gã chậm rãi bước ra trước mặt Thái Thập Tam, chuẩn bị ra tay với cô.
Lúc này Thái Thập Tam không hề đề phòng, đôi mắt đờ ra. Bởi vì vào giây phút Tiêu Phàm ngã xuống kia, trời đất trong lòng cô liền đổ xuống ầm ầm, thế giới bên ngoài lúc này đâu có là gì với cô?
Phá Quân nhìn thấy Thái Thập Tam đã đánh mất ý chí, trong mắt sinh ra vài tia thương hại, nhưng trường kiếm trên tay phải vẫn giơ cao lên.
Ngay lúc Phá Quân định chém xuống Thái Thập Tam, bỗng nhiên gã dừng tay lại, trong mắt lộ ra vẻ kỳ quái, mũi gã hít hít mấy cái, cố ngửi thật kỹ càng…
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo