Dù là nhìn từ mặt nào, Chiến Minh cũng chẳng thể nào thu được chút lợi ích gì trong lần hành động này, mặc dù Reginald trông đần đần nhưng Quân Sư Xấu Bụng biết hội trưởng của công hội Chiến Minh cũng không phải là đồ khờ.

"Mệnh Phàm từng thủ hạ lưu tình với tôi, và cũng đã từng đưa khách của Chiến Minh là Tiểu Miêu an toàn trở về."

Giọng nói của Reginald rất bình tĩnh, hệt như đang kể lại một chuyện bình thường đến không thể bình thường hơn vậy.

"Chỉ đơn giản vậy thôi sao?"

"Tôi biết ông có thể sẽ cảm thấy việc này rất gượng gạo nhưng sự thật chính là như vậy."

Quân Sư Xấu Bụng nhớ đến cảnh chiến đấu của Thái Thập Tam và Reginald trong Giải đấu PK biểu diễn Tân Sinh, thì liền tin vào lời giải thích của Reginald nhưng vẫn không nhịn được hỏi một câu: "Có đáng không?"

"Mấy người nghĩ nhiều quá rồi, đại đa số thành viên trong công hội Chiến Minh này là chiến hữu trước kia của tôi, chúng tôi đến chơi trò chơi này cũng không phải là vì xưng hùng xưng bá, mà chỉ để sảng khoái, mọi người cùng nhau chiến đấu, cùng nhau xông lên liều chết, vui vẻ là được rồi..."

Reginald lại nhìn những thành viên công hội Chiến Minh đang hô to xông lên tấn công Buck thì nở một nụ cười chân thành.

"Ông đúng là một người không tầm thường, công hội Chiến Minh cũng không tồi." Quân Sư Xấu Bụng dừng lại, rồi thở dài một hơi.

"Mọi người cũng vậy mà, chẳng qua mọi người không thả lỏng thôi, cho nên làm gì cũng nghĩ trước nghĩ sau, nhưng cũng vì thế mà tôi lại cảm thấy mọi người càng vĩ đại hơn."

Quân Sư Xấu Bụng nghe Reginald nói vậy thì trong đầu bỗng nhiên hiện lên hình bóng của Thái Thập Tam, tùy tiện cười cười: "Chỉ có điều, chúng tôi đều già hết cả rồi..."

...

Sau khi phóng ra vài cột sấm sét thì O'Sullivan cuối cùng cũng nhận ra hai người Tiêu Phàm đã chạy đi mất rồi. Trong lòng vô cùng sốt ruột, gã đập pháp trượng xuống đất một cái, một trận pháp huyền ảo thình lình xuất hiện, gió lốc nổi lên, Song Túc Phi Long to lớn, oai phong liền xuất hiện trong chiến trường.

Quân Sư Xấu Bụng và Reginald nhận thấy tình hình bên O'Sullivan thì vội vàng xông đến, định ngăn cản O'Sullivan cưỡi Song Túc Phi Long đuổi theo Tiêu Phàm.

Còn cộng sự tốt Bạch Diện Thư Sinh của Quân Sư Xấu Bụng, đã sớm về thành đối đầu với Buck rồi.

O'Sullivan đang định leo lên chỗ ngồi trên toạ kỵ bay đi, thì không ngờ có một năng lượng u ám không biết từ đâu đến bao phủ lấy gã.

Phù Thuỷ Trì Hoãn!

Quân Sư Xấu Bụng phóng ra một kỹ năng khống chế mềm 【 Phù Thuỷ Trì Hoãn 】 bao lấy cả người O'Sullivan. Thông qua tình hình chiến đấu khi nãy, Quân Sư Xấu Bụng nói chung cũng đã có thể hiểu, đám người phe mình mà muốn xử lý O'Sullivan là chuyện không thể nào. Chênh lệch thực lực thật sự quá lớn, cho nên việc Quân Sư Xấu Bụng chỉ có thể làm bây giờ là kéo dài hành động của tên NPC này, kéo được giây nào hay giây ấy.

Phát hiện mình bị dính debuff, vẻ mặt O'Sullivan sa sầm, mà 【 Phù Thuỷ Trì Hoãn 】hoãn 50% tốc độ thật làm cho người ta cảm thấy vô cùng chán ghét.

O'Sullivan ngoảnh đầu lại thì chỉ thấy Quân Sư Xấu Bụng đang cười hì hì nhìn gã, trông vô cùng thô bỉ. Gã bắt đầu sôi máu, vẩy tay một cái một cột sấm sét bổ về phía Quân Sư Xấu Bụng!

Thiểm Điện Tiễn! Kỹ năng công kích đơn thể của Shaman.

Có thể biến năng lượng nguyên tố thành sấm sét để công kích kẻ địch.

Liếc thấy mấy cột sấm sét sắp rơi xuống người Quân Sư Xấu Bụng, Reginald vọt thẳng đến trước mặt Quân Sư Xấu Bụng đỡ thay hắn một đòn. Sau khi bị sét đánh trúng, huyết hỏa dấy lên trên cơ thể Reginald. Sau khi cuồng hóa, Reginald không nói hai lời, lập tức cầm thanh kiếm to lớn lao nhanh về phía O'Sullivan.

"Phiền chết đi được!" O'Sullivan hơi bực mình vì chiêu Thiểm Điện Tiễn của mình chưa đánh chết được Reginald, thấy Reginald đang xông đến giết mình, O'Sullivan vẫn hoàn toàn không có chút gì gọi là bối rối. Gã lại tiếp tục vẫy tay một cái một cột sấm sét xé gió phóng ra, chỉ có điều đòn sấm sét lần này càng thêm tàn nhẫn, Thiểm Điện Liên.

Reginald lúc nãy có thể đỡ được một đòn của O'Sullivan NPC cấp 60 đúng là kinh khủng, nhưng sau khi cuồng hóa HP của gã vốn đãn không còn nhiều, Thiểm Điện Liên được phóng ra, bóng dáng của Reginald lập tức biến mất vào không khí.

Mà sau khi phóng ra tia chớp đó O'Sullivan vẫn không hề dừng bước, nhanh chóng vọt về phía Quân Sư Xấu Bụng đang đứng sau lưng Reginald, thân pháp của Quân Sư Xấu Bụng vốn không được linh hoạt nên chẳng thể nào trốn được tia chớp này. Sau khi Reginald bị sấm sét đánh chết, Quân Sư Xấu Bụng liền bị đắm chìm trong vùng ánh sáng điện xanh thẳm.

Thế nhưng, Quân Sư Xấu Bụng chỉ nhìn chằm chằm về phía trước và cười một cách khó hiểu, cười đến làm cho người ta cảm thấy bị trêu tức. O'Sullivan thấy thế thì bực dọc không thôi, nhưng cuối cùng Quân Sư Xấu Bụng vẫn bị mấy cột sấm sét bổ thành tro tàn.

Còn O'Sullivan thì lại cảm thấy hơi không yên tâm với nụ cười lúc cuối cùng của Quân Sư Xấu Bụng, nhưng gã cũng chỉ thầm nghĩ, sức mạnh sâu kiến thì có thể làm được trò trống gì chứ?

Sau đó không khỏi chửi Quân Sư Xấu Bụng một câu: "Làm màu!"

Nhưng khi O'Sullivan quay người trở lại, ánh mắt thình lình trợn thật lớn!

Trên người con Song Túc Phi Long bỗng nhiên xuất hiện một tên vẻ mặt lấm la lấm lét, con dao găm sắc bén đang giơ về phía cổ con Song Túc Phi Long, lưỡi dao sau khi được ngâm trong độc, phản xạ ánh sáng vô cùng lạnh lẽo dưới ánh mặt trời.

Sau khi Quân Sư Xấu Bụng biết rõ sức chiến đấu của O'Sullivan và Buck thì cũng hiểu được, đánh lại NPC là không thể nào. Thế nên, mục đích cuối cùng của trận này lại biến thành kéo dài bước chân của O'Sullivan và Buck, mà Lưu Manh Đòi Nợ chính là chiêu cuối mà Quân Sư Xấu Bụng đã định ra ngay từ đầu.

Trong khoảnh khắc cuối cùng Quân Sư Xấu Bụng hi sinh, Lưu Manh Đòi Nợ cuối cùng cũng từ trạng thái ẩn nấp hiện hình, mà mục tiêu của cậu ta lại không phải là O'Sullivan, mà là tọa kỵ Song Túc Phi Long của O'Sullivan.

Trông thấy Lưu Manh Đòi Nợ bỗng nhiên xuất hiện, O'Sullivan vô cùng hoảng hốt, gã nâng pháp trượng lên, nhưng động tác tay của Lưu Manh Đòi Nợ lại nhanh hơn gã, con dao găm sắc bén hoá thành một tia sáng âm u lạnh lẽo xẹt qua giữa cổ Song Túc Phi Long, khóa cổ!

Bị dao găm cứa qua, ngay cả kêu thảm cũng không kêu lên được, Song Túc Phi Long trực tiếp ngã xuống đất chết...

O'Sullivan thấy như vậy, hai con mắt đỏ bừng, hét lớn một tiếng: "Chúng mày đều phải chết!"

Sức mạnh nguyên tố từ bốn phía cũng rung chuyển theo, một đám mây đen xuất hiện, nhanh chóng bao phủ toàn bộ chiến trường, sau đó là mấy cột sấm sét từ trên trời giáng xuống...

Tọa kỵ bị giết chết làm cho O'Sullivan vô cùng giận dữ. Lão đại bị xử lý chúng thành viên hai công hội cũng rất phẫn nộ, cho nên bọn họ càng điên cuồng liều mạng hơn nữa. Chỉ có điều, với thực lực của người chơi tpong giai đoạn hiện giờ mà làm vài trò bịp đã là không tồi rồi. Thế nhưng O'Sullivan lại phóng ra Lôi Đình Phong Bạo...

Lôi Đình Phong Bạo của O'Sullivan và Kiếm Nhận Phong Bạo của Buck kết hợp cùng nhau, chiến trường thoáng cái đã trở nên đẫm máu không gì sánh được.

Trên trời sấm rền, dưới đất gió nổi, giống như hai cái cối xay thịt lạnh lẽo, tàn nhẫn đang điên cuồng xay sinh mạng người chơi. Đây không phải chiến đấu nữa rồi, mà là đồ sát diện rộng mới đúng...

...

"Woa, mọi người mau nhìn kìa, bên kia Chiến Minh và bang Long Hổ đánh nhau tưng bừng ghê ha!"

Ở một nơi cách chiến trường một khoảng xa, những người chơi rãnh rỗi đang tốp năm tốp ba tụ lại một đám nhìm chằm chằm vào đây. Bọn họ không thấy rõ được tình hình trên chiến trường hiện giờ nhưng lại có thể trông thấy một đám mây đen, mấy cột sấm sét từ trên trời giáng xuống và vài cơn gió nhẹ lướt qua, mang theo một mùi máu tươi nhàn nhạt.

"Chà! Kinh khủng đến vậy luôn, rốt cuộc bọn họ đang đánh Boss dã ngoại gì vậy ta!"

Mấy người chơi rảnh rỗi này bởi vì sợ hãi thế lực của hai công hội lớn nên mới đứng cách chiến trường một khoảng cách rất xa đến vậy, vì thế không hề thấy được rốt cuộc trong chiến đang xảy ra những gì. Nhưng trông có vẻ kinh khủng đến vậy, quả thật là khiến cho không ít người chơi có suy nghĩ muốn làm ngư ông đắc lợi có hơi chùn bước.

0.24168 sec| 2426.164 kb