Cô ta siết chặt vòng tay mình trên eo Tiêu Trần, giống như sợ Tiêu Trần chạy trốn, giờ phút này giống như cô ta đã biết cái gì đó.
"Cho tới bây giờ vẫn chưa từng có người ôm tôi như vậy." m thanh của cô ta có chút nghẹn ngào.
Tiêu Trần cười cười: "Rồi sẽ tìm được người nguyện ý ôm cô."
"Tôi nhớ ra rồi!"
"Nhớ ra cái gì?"
"Toàn bộ."
Tiêu Trần gật đầu, cười nói: "Người như cô vậy, có lẽ sống sót."
"Thiên địa độn pháp."
Trong miệng Tiêu Trần nhẹ nhàng phun ra mấy chữ này, những ảo ảnh ở mỗi một ngóc ngách của thành thị này, đồng thời đem theo hắc đao cắm trên mặt đất đi vào trong đất.
Tiêu Trần ôm đứa nhóc đột nhiên biến mất tại chỗ.
Trên không Hỏa Diệm sơn có một chấm đen giống như sao băng rơi xuống từ trên cao.
Lần này Tiêu Trần không cắm đầu to xuống đất.
Tại đây, bây giờ đã trở thành Hỏa Diệm sơn danh xứng với thực, hỏa diễm khủng bố cháy khắp trời đất này.
Mặc dù đã đến mặt đất, đứa nhóc ôm thật chặt Tiêu Trần như trước, không muốn buông ra.
Một ngọn hỏa diễm bạch sắc nhảy múa xuất hiện trong lòng bàn tay Tiêu Trần.
Nhìn thấy ngọn hỏa diễm, trong mắt đứa nhóc tràn đầy thâm tình nồng đậm.
"Rầm!"
Giống như cảm nhận được Bất Diệt Thần Diễm đi vào, tất cả hỏa diễm ở Hỏa Diệm sơn đều giương cao không ít, hoan hô tung tăng như chim sẻ nghênh đón lấy vương giả của hỏa diễm.
Tiêu Trần ấn Bất Diệt Thần Diễm về phía vị trí trái tim trên ngực đứa nhóc, hỏa diễm màu trắng vui sướng nhún nhảy, giống như đang kêu gọi con của mình.
Đứa nhóc lắc đầu, từ chối nói: "Tôi thần hồn không trọn vẹn, qua hôm nay sẽ tan thành mây khói."
Tiêu Trần cười cười, trong mắt đột nhiên nhảy lên hỏa diễm màu xanh lá, tiếp đó ngọn lửa từng chút một bay ra từ trong mắt Tiêu Trần.
Ngọn lửa màu xanh lá trên không trung không ngừng biến ảo to lên, cuối cùng một bóng người màu xanh lá xuất hiện bên người Tiêu Trần.
Nếu như cẩn thận quan sát bóng người này, sẽ phát hiện bóng người cũng có vài phần tương tự đứa nhóc.
Đứa nhóc có chút tò mò nhìn bóng người có vài phần tương tự với mình.
"Đây là cái gì?"
"Một phần linh hồn chi hỏa của tôi."
"Anh muốn làm gì?"
"Cho cô sống sót."
"Thần hồn tôi không được đầy đủ, không ai có thể cứu tôi được."
"Tôi có thể." Giọng nói của Tiêu Trần âm vang hữu lực truyền xa trong thiên địa.
Tiêu Trần để đứa nhóc trên mặt đất, bóng người màu xanh lá kia đi tới bên cạnh đứa nhóc.
"Tôi không cứu được thần hồn nhập ma không có ý thức, nhưng không có nghĩa là không cứu được thần hồn bình thường là cô."
Tiêu Trần nói xong, dẫn dắt bóng người màu xanh lá đi tới thân thể đứa nhóc, giống như muốn dung hợp cả hai.
Đứa nhóc lại cố sức lắc đầu, liều mạng lui về phía sau, "Không được, anh dùng linh hồn của mình để bù đắp thần hồn của tôi, anh sẽ bị thương đấy."
Tiêu Trần cười nhạo một tiếng, "Cô cũng quá coi thường tôi, mặc dù nhét trọn thiên địa vào trong thân thể, thần hồn của tôi cũng có thể nhẹ nhàng thừa nhận."
Nói xong đơn giản kéo đứa nhóc kéo đến trước người mình, lại để cho cả hai mạnh mẽ dung hợp.
Đứa nhóc vẫn không tin, giãy dụa rơi lệ đầy mặt.
Nhưng cho dù đứa nhóc giãy dụa như thế nào, cô ta đều không thể giãy khỏi tay cứng giống như kìm của Tiêu Trần.
Cả hai dần dần dung hợp, đứa nhóc dần dần nhắm mắt lại, rơi vào hôn mê.
Tiêu Trần nhẹ nhàng vung tay lên, thân thể đứa nhóc bắt đầu trôi nổi lẳng lặng nằm yên trên không trung, dáng vẻ yên tĩnh xinh đẹp, lại làm cho nhân tâm sinh rung động.
Tiêu Trần đập Bất Diệt Thần Diễm vào ngực đứa nhóc, hỏa diễm bạch sắc nồng nặc bắn ra quanh thân cô ta.
Tiêu Trần cười nói: "Coi như là chúng ta cùng thắng, tôi cứu cô, cô ở lại đây tu bổ thần hồn, dùng Bất Diệt Thần Diễm thành hình nhanh hơn Thiên Địa lô."
Tiêu Trần rời khỏi Hỏa Diệm sơn, bây giờ đứa nhóc chỉ cần ngủ say là được.
Cô ta sinh ra đời nhờ Bất Diệt Thần Diễm, như vậy Bất Diệt Thần Diễm sẽ từ từ chữa trị thần hồn bị hao tổn của cô ta, về phần là bao lâu, Tiêu Trần cũng không biết, có khả năng là một trăm năm, cũng có thể có thể là một ngàn năm.
"Bốp~! Bốp~!"
Tiêu Trần vừa rời khỏi Hỏa Diệm sơn, đã tát cho mình hai cái bạt tai thật mạnh.
"Cho mày xen vào việc của người khác, cho mày xen vào việc của người khác, chờ hai tên nhóc kia tỉnh lại, biết linh hồn chi hỏa thiếu đi, không chừng sẽ làm cho xảy ra chuyện gì đó."
Tiêu Trần nói thầm, đột ngột nhô lên từ mặt đất.
Bởi vì có Bất Diệt Thần Diễm tồn tại, bây giờ Tiêu Trần hoàn toàn không cần quan tâm Thiên Địa lô rồi.
Lần này dùng một phần linh hồn chi hỏa đổi Bất Diệt Thần Diễm ở lại Hỏa Diệm sơn, cũng không tính là quá thiệt thòi, ít nhất còn có thể nhìn thấy chút chỗ tốt.
Muốn một thân thể hoàn mỹ, còn lại là vấn đề Trường Sinh tứ liên.
Thanh Minh Huyết Liên đã có, tuy Tuyết Vực Thủy Liên còn chưa tới tay, nhưng cũng tám chín phần mười rồi.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo