Hắn vừa biến mất thì trường thương của cô gái nhanh chóng đâm tới, vẫn kèm theo vòi rồng lửa màu đen ngập trời.

Bóng dáng của Tiêu Trần xuất hiện trong phạm vi mũi thương kia đâm.

“Rầm!”

Tiêu Trần lại biến mất một lần nữa, rồi lại xuất hiện một lần nữa. Nhưng dường như lần nào trường thương của cô gái kia cũng tiên đoán được nơi mà hắn xuất hiện, ngăn Tiêu Trần từ sớm.

“Haiz! Thần thức cường đại của Thượng Tam Cảnh đúng là một vấn đề.”

Tiêu Trần cảm thấy bất đắc dĩ. Tuy hắn dùng Vương Nhị Thiên Chinh giải quyết xong vấn đề của Bất Diệt Thần Diễm. Nhưng cố gái này lại giống như con rùa đen, cắn như thế nào cũng thành một vấn đề.

“Mẹ kiếp! Cứng thật!”

Tính cách của Tiêu Trần cũng rất nóng nảy, không nghĩ được cách thì sẽ dùng sức mạnh.

Bóng dáng của hắn lại biến mất, trường thương của cô gái đâm thẳng tới, lại ngăn cản Tiêu Trần trước một bước.

Ánh mắt của Tiêu Trần trừng lớn với vẻ hung hăng. Hắn không lùi lại mà tiến tới. Thoạt nhìn thì như Tiêu Trần đưa lồng ngực về phía mũi thương.

“Phập!” Trường thương đâm vào lồng ngực Tiêu Trần.

Hắn nhếch miệng cười, trượt nhanh thuận theo trường thương về phía cô gái.

"Xẹt." Trường thương vô cùng trơn thuận xuyên qua lồng ngực Tiêu Trần.

Hỏa diễm cuồng bạo màu đen trên người cô gái thoáng dừng lại một phát, giống như không ngờ dễ dàng đánh trúng vào Tiêu Trần như vậy.

Tiêu Trần nhếch miệng cười, thời điểm sắp tiếp cận được cô gái, Tiêu Trần đột nhiên động đao quét ngang, trực tiếp chém về phía đầu cô gái.

Đao khí màu đen hình bán nguyệt thẳng tắp chém về phía đầu cô gái.

Chuyện đột nhiên xảy ra, hơn nữa khoảng cách gần như vậy, căn bản cô gái muốn tránh cũng không thể tránh.

Đột nhiên hỏa diễm màu đen trên người cô gái rời khỏi thân thể, cực nhanh xoay tròn bên cạnh người, hình thành một tấm chắn nhỏ màu đen bảo vệ cô gái.

Dung nhan tuyệt mỹ của cô gái hiện ra, ngoại trừ con ngươi màu đỏ tươi, hết thảy những thứ khác đều giống như đúc với nữ vương tộc Phù Du.

Nhìn thấy khuôn mặt này Tiêu Trần có chút đau răng.

"Chuyện đánh người quen này, cũng không phải Tiêu Trần thường hay làm."

"Rầm!"

Đao khí màu đen bán nguyệt của Tiêu Trần trảm đến trên tấm chắn.

Lực xung kích mạnh mẽ làm cho hai người đều bay ra ngoài.

"Phi! Phi!"

Đầu to của Tiêu Trần trồng xuống trong đất, trong miệng rót đầy bùn.

Tiêu Trần rút đầu ra, có chút căm tức, thật sự là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, bây giờ đánh chiến hồn đều phiền toái như vậy sao?

Thật ra Tiêu Trần có chiêu thức khác sát lực càng lớn hơn, nhưng không thể dùng.

Bởi vì chiến hồn của cô ta không phải phiền toái nhất, Bất Diệt Thần Diễm mới là đồ vật có lực sát thương lớn nhất.

Tiêu Trần chỉ có thể dùng chiêu này đồng hóa bản thân với Bất Diệt Thần Diễm, miễn cho gặp phải hỏa diễm thôn phệ.

Tiêu Trần cũng oan ức lắm, đột nhiên một cái chấm đen nhanh chóng tiếp cận Tiêu Trần, tiếng xé gió thê lương đều gào thét bên tai mà lên.

Tay trái cô gái là một cái khiên, tay phải là một cây trường thương, giống như một kẻ lỗ mãng đánh tới Tiêu Trần.

Tốc độ cực nhanh mang theo vô số tàn ảnh.

Trong lòng Tiêu Trần tức giận, càng ngày càng tàn bạo, căn bản không né giống như một con mãng ngưu, xách theo trường đao đối đầu với cô gái.

"Rầm!"

Tiếng nổ cực mạnh rung trời vang lên trong tiểu động thiên, một hồi thiên địa chấn động.

Một bên là chiến hồn chỉ có oán khí, một bên là mãng phu tức giận.

Hai người không ai nhường ai, cứ một lần lại một lần đụng thẳng vào nhau.

Hỏa diễm màu đen ngập trời cháy lan ra trọn bầu trời, giống như tận thế.

Đao khí cực lớn lần lượt chém trên mặt đất, tạo ra khe rãnh cực lớn khủng bố nhìn thấy mà giật mình.

Vì sợ bị Bất Diệt Thần Diễm công kích, Tiêu Trần không dám rời khỏi trạng thái "Vạn vật giai thị" để đi sử dụng chiêu thức khác.

Tiêu Trần không có biện pháp khác, chỉ có thể dùng phương pháp ngốc nhất chém nhau với cô gái, xem ai tiêu hao nhanh hơn, ai ngã xuống trước.

Hai người đánh nhau oanh liệt, làm cho tiểu động thiên không ngừng rung động, trong hư không xuất hiện vô số khe lớn màu đen.

Toàn bộ không gian giống như sắp vỡ vụn.

Trạng thái đối đầu oanh liệt này vẫn một mực tiếp tục đến đêm khuya,

Trên bầu trời, những khe hở màu đen cực lớn đã che kín toàn bộ bầu trời.

Thiên địa đang không ngừng lay động, toàn bộ tiểu động thiên đã đến sụp đổ, sát biên giới rơi xuống.

"Phì phì!"

Tiêu Trần một thân bùn đất, bò ra trong một cái hố to.

Nhếch nhác khạc vài tiếng, hắc đao hỏa diễm trong tay tán đi, đi vào một hố to bên cạnh cách đó không xa.

Hố to có một cô gái tuyệt mỹ đang nằm, trên người cô gái là áo giáp rách rưới, che không được cái cơ thể xuân quang chợt tiết kia.

Hỏa diễm màu đen đã không thấy nữa rồi, trường thương cũng biến thành màu vàng, còn có một tấm khiên chắn màu đỏ rực, cũng trôi lơ lửng ở trước người cô gái.

Cô gái yên tĩnh nằm, giống như đã ngủ.

 

0.15557 sec| 2405.867 kb