Cảm nhận được ánh mắt vô cùng hung hãn của gã ta, hai cô gái người da trắng run lên, toàn thân nổi da gà.
"Chị ơi, ôm một cái đi."
Khóe miệng Quỷ Kiến Sầu chảy nước miếng, gã ta nhanh chóng lao về phía cô gái người da trắng.
"Huỵch! Huỵch! Huỵch!"
Bước chân của Quỷ Kiến Sầu dậm mạnh trên mặt đất, phát ra tiếng động lớn, cả căn nhà nhỏ rung chuyển dữ dội.
Bấy giờ, mọi người đều đã hiểu ra tiếng bước chân khổng lồ vừa rồi bắt nguồn từ đâu.
"Dalia, Anna, chạy mau."
Thấy Quỷ Kiến Sầu lao về phía bạn đồng hành của mình, ba người đàn ông da trắng còn lại, bất chấp nỗi sợ hãi trong lòng, chặn ở trước mặt Quỷ Kiến Sầu.
Nước miếng nhỏ giọt trên không trung, trong mắt Quỷ Kiến Sầu dường như chỉ có hai người phụ nữ da trắng. Trước sự ngăn cản của ba người, gã ta coi như không thấy, căn bản không có ý định dừng lại.
"Bịch!"
Người đàn ông chặn ở phía trước, còn chưa kịp ra tay, đã bị Quỷ Kiến Sầu đánh bay ra ngoài.
Người đàn ông bay lên không trung và đâm thẳng vào tường.
Nhưng khi sắp va vào vách tường, thân hình của người đàn ông bỗng đông cứng lại, sau đó tựa như biến thành những cục thịt, rơi vương vãi khắp sàn nhà.
Trên không trung dường như có một tấm lưới vô hình, vô cùng sắc bén và đang dang rộng chờ người khác tự mình lao vào.
Người thanh niên chế nhạo: "Thú vị, thú vị thật."
"Bịch! Bịch!"
Hai tiếng va đập nữa vang lên, hai người áo trắng còn lại, trong cơn kinh hoàng tột độ, đồng dạng đều biến thành những cục thịt đỏ hỏn.
Hai người phụ nữ da trắng gọi là Dalia và Anna bị cảnh tượng giống như địa ngục này làm cho sợ hãi, những người bạn đồng hành sớm chiều ở chung của họ đều chết trong nháy mắt.
Thậm chí không có thời gian để nói một lời tạm biệt.
"Chị ơi, ôm một cái đi mờ. "
Quỷ Kiến Sầu, như một đứa trẻ ngây thơ, giang hai cánh tay vừa to vừa thô và ôm chầm lấy một trong hai cô gái.
"Ah……"
Một tiếng hét tê tâm liệt phế thê thảm vang lên.
Toàn bộ xương cốt bên trong cơ thể cô gái bị của Quỷ Kiến Sầu ôm chặt trong tay phát ra âm thanh chói tai.
"Răng rắc, răng rắc."
"Chị ơi, chị ơi, chị đẹp quá."
Tiếng xương gãy vụn và giọng nói vui vẻ của Quỷ Kiến Sầu không ngừng hòa quyện vào nhau, phát ra một khúc nhạc vô cùng thê lương.
Dần dần, tiếng thét thê lương của cô gái chấm dứt, máu tươi không ngừng trào ra từ tai, lỗ mũi và miệng của cô.
Quỷ Kiến Sầu lắc lắc cô gái trong tay mình có chút khó hiểu, không biết tại sao người chị này lại trở nên lạnh như vậy.
Quỷ Kiến Sầu gãi gãi đầu nhìn người thanh niên, có chút ủy khuất.
"Anh hai, sao chị gái này không chơi với Tiểu Hỏa nữa zạ?"
Quỷ Kiến Sầu ủy khuất hỏi, người thanh niên cười nhạt nói: "Chị gái này không chơi với em, không phải còn một chị nữa à? Đổi chị khác là được."
Nghe thấy những lời nói này của người thanh niên, đôi mắt của Quỷ Kiến Sầu sáng trở lại.
Gã ta vứt bỏ cô gái mềm oặt trong tay, rồi lao thẳng đến cô gái da trắng cuối cùng.
Ngược lại, người thanh niên nhìn một già một trẻ đang bình tĩnh với đầy vẻ hứng thú.
“Người đại vận khí, còn có cả Kinh Thiên Phong Lôi Nhãn, vận khí của mình xem ra cũng không tệ.” Thanh niên vui vẻ cười nói.
Một già một trẻ nhìn nhau, cả hai đều thấy sự lo lắng sâu sắc trong mắt người còn lại.
Người thanh niên này giống như một vực thẳm không đáy, căn bản nhìn không thấu sâu cạn.
"Ah... cứu... tôi… với..."
Cô gái da trắng cuối cùng, không có khả năng thoát khỏi bàn tay hiểm độc của Quỷ Kiến Sầu, đã bị gã ta ôm trong tay.
Cô gái đau đớn nhìn những người mặc áo choàng trắng và gào lên: "Thánh nữ đại nhân, cứu tôi với."
Người phụ nữ có khí tức thánh khiết nồng đậm nhất lay động cơ thể, nhưng lại bị những người xung quanh giữ chặt.
Tiếng kêu cứu thảm thiết của cô gái không được đáp lại.
"Răng rắc, răng rắc."
m thanh chói tai của xương vỡ lại vang lên, cô gái thậm chí còn không kịp nói một câu nguyền rủa, ánh mắt chậm rãi mất đi vẻ sáng ngời.
Đôi mắt xinh đẹp xanh biếc dần dần chuyển sang màu xám xịt, nhìn chăm chú vào người được gọi là Thánh nữ.
"Thả ta ra."
Một tiếng gào đầy giận dữ xuyên qua căn phòng.
Khí tức thánh khiết ngay lập tức tràn ngập khắp không gian, một cảm giác ấm áp bỗng len lỏi vào trong lòng mọi người.
"Xoạt."
Cô gái áo trắng tức giận, tách ba người đang vây quanh ra, cô cởi bỏ mạng che mặt, lộ ra khuôn mặt hoàn mỹ như thiên thần.
Khí tức thánh khiết chảy khắp người khiến cô như một thiên sứ giáng trần.
"Tôi là con của Chúa, tôi không thể trơ mắt nhìn sự tàn sát của ma quỷ được."
Cô gái tức giận nhìn Quỷ Kiến Sầu, sau đó đưa tay chạm vào cây thánh giá trên ngực mình.
“Thánh nữ đại nhân, ngài đừng hấp tấp.” Ba người phía sau cô gái muốn tiến lên ngăn cản cô.
Nhưng vào lúc này, một tia thánh quang bắn ra từ cây thánh giá và giọng nói trong trẻo của cô gái vang lên: "Nhân danh Đức Thánh Cha, ta mệnh lệnh cho ngài giáng lâm."
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo