Bốn chiếc đầu to chăm chú nhìn chằm chằm Tiêu Trần.

Vốn dĩ, Tiểu Trần nghĩ để đại gia hỏa kia nuốt trọn mọi người rồi mình động thủ cũng không muộn, nhưng hiện tại xem ra là không thể thực hiện được.

Nhìn bốn cái đầu nọ, Tiêu Trần nhếch miệng cười nói: “Nếu không thì mi đi nuốt người khác, ta từ nơi này chạy qua, mi làm như không nhìn thấy ta có được không?”

Rất rõ ràng cự mãng không có ý định nói chuyện phiếm với Tiêu Trần, một cái đầu bỗng nhiên đánh về phía Tiêu Trần.

Thân hình Tiêu Trần khẽ nhúc nhích, trong nháy mắt đã biến mất tại chỗ, khi xuất hiện lại thì đã dẫm lên cái đầu kia.

Dưới chân Tiêu Trần dùng lực, ngoài dự đoán là, đầu trăn cũng không bị Tiêu Trần đạp xuống,

Chỉ hơi giảm độ cao xuống một ít mà thôi.

Nhìn một màn này, trong lòng Tiêu Trần hiểu rõ, đoán chừng là một con ngốc lớn da thô máu dày đánh không chết.

Nghĩ người bị cự mãng nuốt vào trong bụng lúc trước, trong đầu Tiêu Trần linh quang chợt lóe, Vong Quỷ trong Bát Bộ Quỷ chỉ cần có thi thể là có thể phát động, cũng không cần môi giới đặc biệt.

Lúc này lại một cái đầu lâu vọt về phía Tiêu Trần, sau khi dễ dàng xẹt qua, Tiêu Trần đứng ở giữa không trung.

Tiêu Trần đưa tay phải ra, một vòng xoáy màu đen hình thành ở trong tay Tiêu Trần, bắt đầu xoay tròn cực nhanh.

“Vong Quỷ, nhập.”

Theo Tiêu Trần nói ra, vòng xoáy màu đen nhanh chóng xoay tròn kia hút cả người Tiêu Trần vào, Tiêu Trần đột nhiên biến mất ở giữa thiên địa này.

Đầu rắn mất đi mục tiêu công kích, hộc lưỡi nóng nảy trên không trung.

Ngay sau đó bốn cái đầu đột nhiên chợt quay đầu lại, nhìn thân thể của mình, trong đồng tử dựng đứng tràn đầy vẻ hoảng sợ.

“Ầm!”

Một tiếng nổ kịch liệt truyền đến từ trong thân thể cự mãng, sau đó máu thịt văng tung tóe.

Thân thể cự mãng bị vụ nổ này sống sờ sờ tạc ra một lỗ thủng, một bóng người chui ra từ trong đó, bóng người đó nhảy nhót trên người cự mãng, thoạt nhìn có chút chật vật.

Nếu như vị hán tử kia ở chỗ này, nhất định có thể nhận ra, vị này chính là một trong những đồng bạn bị cự mãng nuốt mất lúc trước.

Bóng người này có vẻ mặt cứng ngắc, sắc mặt u ám, rõ ràng chính là người đã chết.

Thế nhưng lúc này bóng người lại lung tung phủi bỏ dịch nhờn trên người, trong miệng lầu bầu nhớ kỹ: “Vong Quỷ chó má này, chuyển đến chuyển đi trong đám thi thể, có tác dụng gì?”

Giọng Tiêu Trần phát ra từ miệng của thi thể, giọng điệu hết sức bất mãn.

Tiêu Trần lợi dụng đặc tính có thể chuyển hoán tự nhiên trong thi thể của Vong Quỷ, chuyển vào trong bụng cự mãng, nhân tiện còn dẫn nổ một cỗ thi thể.

Kết quả bởi vì uy lực quá lớn, Tiêu Trần suýt chút nữa bị thi bạo do mình làm ra tách đôi, lúc này mới có cảnh tượng chật vật leo ra từ lỗ thủng lớn trên người cự mãng ban nãy.

Bởi vì đột nhiên bị thương nặng, cự mãng vẫy thân thể của mình như phát điên.

Tiêu Trần giật nhẹ khóe miệng, đứng yên trên người cự mãng, chân phải dẫm mạnh vài cái trên người nó.

“Thi Bạo Liên Hoàn.”

Theo giọng Tiêu Trần hạ xuống, trong thân thể cự mãng không ngừng truyền ra nổ kịch liệt, tiếng nổ liên hoàn liên tục, giống như đốt pháo.

Sau khi tiếng nổ mạnh dừng lại, cả người cự mãng bị nổ đứt rời giữa không trung.

“Ầm!”

Thân thể bị nổ đứt của cự mãng rơi giữa sông, toàn bộ sông nhỏ đều bị thân thể to lớn của cự mãng nhồi nhét.

Máu tươi như dòng suối nhỏ tuôn ra từ vết thương của cự mãng, máu tươi chảy vào trong sông, dòng sông trong nháy mắt bị nhuộm thành màu đỏ.

Cùng với cự mãng bị nổ đứt, sương mù bao phủ trên mặt sông đột nhiên tản đi.

Cảnh tượng trước mắt khiến hai sóng người nọ quá sợ hãi.

Nhìn thân rắn quấn quanh núi, trên khuôn mặt tái nhợt của hán tử tràn đầy mồ hôi lạnh.

Lúc này, ông lão đi tới bên cạnh thân rắn dưới sự nâng đỡ của một đám lính đánh thuê.

Ông lão nhìn vết thương bị nổ ra của cự mãng, nhào tới như điên.

Ông lão giãy ra khỏi sự nâng đỡ của lính đánh thuê, nhào tới miệng vết thương gãy lìa của cự mãng.

Máu tươi tuôi ra như hồng thủy của cự mãng trong nháy mắt nhuộm đỏ cả người ông lão, ông lão ngâm mình trong máu tươi, giống như ác quỷ leo ra khỏi địa ngục.

Ông lão hé miệng, uống từng ngụm lớn máu rắn, khắp khuôn mặt đều là thần sắc điên cuồng.

“Văn lão.” Một lính đánh thuê dẫn đầu nhìn vậy lão như điên, lo lắng hô một tiếng.

Ông lão uống máu rắn, uống đến rất thích ý, nghe tiếng gọi của lính đánh thuê, ông lão ngẩng đầu cười nói: “A Đại, các cậu cũng tới đi, đây chính là hậu duệ của Tương Liễu trong truyền thuyết, máu của nó nhất định có thể khiến người ta trường sinh bất lão.”

Lính đánh thuê thở dài, lão gia tử nơi nào cũng tốt, chỉ là quá mức chấp nhất đối với chuyện hư vô mờ mịt như trường sinh.

Đặc biệt là mấy năm gần đây thân thể ông lão càng ngày càng kém, đối với chuyện này gần như đã sắp hóa điên.

 

0.05731 sec| 2405.531 kb