Ngay cả mấy con Thiết Tuyến Trùng cũng không đối phó được, nhìn qua hình như đúng là vô dụng.

“Ta cần người dẫn đường, những người còn lại khác sau khi trở về giúp ta thu thập tử ngọc, thuận tiện giúp ta lưu ý xem có thiên tài địa bảo sức sống khổng lồ không.”

Tiêu Trần nói xong suy nghĩ một chút, báo địa chỉ nhà mình cho lão đại: “Sau khi tìm được đồ vật rồi đưa tới nơi này là được, yên tâm không làm không có thù lao.”

Tiêu Trần nói xong cũng lười xen vào phản ứng của bọn họ nữa, chuyện này đối với người như bọn họ mà nói, được xem như là một cơ duyên, Tiêu Trần cũng không có ý miễn cưỡng, loại chuyện cơ duyên này bắt được thì bắt, bắt không được chính là số mệnh không tốt.

Mỗi lần Tiêu Trần xuất thủ cứu người, chủ yếu chính là muốn tìm một người dẫn đường mà thôi, Tiêu Trần thực sự bị đường xá của sông Tịch Tịnh này làm cho rất phiền.

Tiêu Trần một phát bắt được áo của người trung niên nhã nhặn kia, kéo ông ta đi vào trong rừng cây.

Những người còn lại nghệt mặt ra, rốt cuộc có người nuốt nước miếng một cái hỏi: “Lão Đại, làm sao bây giờ?”

Nhìn bóng người biến mất ở trong rừng cây, lão Đại xoa mồ hôi lạnh trên trán nói: “Về trước rồi bàn tiếp.”

“Thế nhưng Nhị ca hắn...”

Lão Đại lắc đầu: “Không quản được, nếu như người nọ muốn giết chúng ta, chẳng qua chỉ là động động ngón tay mà thôi, có thể hắn thật sự chỉ muốn tìm một người dẫn đường mà thôi.”

Tiêu Trần kéo người trung niên nhã nhặn đi vào rừng cây, người trung niên bị bắt thấy sống không còn gì luyến tiếc.

Mắt thấy phía trước có một ao nước nhỏ, toàn thân người trung niên khẽ run rẩy,

Hoảng sợ hô: “n nhân, ân nhân, nơi này chính là nơi bọn ta đi, cẩn thận chút.”

Tiêu Trần thả người ra, hỏi: “Biết đường đi?”

Người trung niên thảm thiết gật đầu, ông ta thực sự không muốn lại vào rừng cây này nữa, cái nơi quỷ quái này quá kinh khủng.

Tiêu Trần hài lòng gật đầu, một luồng hắc khí hình thành dưới chân người trung niên, tạo thành một thứ như vỏ trứng bao lấy người trung niên.

Tiêu Trần vỗ vai người trung niên nói: “Không cần lo lắng, trước khi tới đích, ông có muốn chết cũng không chết được.”

Người trung niên nghe lời Tiêu Trần nói, sắc mặt bị dọa cho tái mét, ý của lời này không phải là tới mục đích mày có thể chết rồi?

Tiêu Trần tại đạp một cước trên mông người trung niên nói: “Đi đi, đứng đây chờ ăn cơm chiều à?”

“Cái gì mà năm họ mười tộc, theo ta thấy ngoại trừ nhà họ Lãnh, những nhà còn lại này đều chẳng phải thứ tốt gì.”

“Đặc biệt là nhà họ Tần nọ, mấy năm nay ra một thiên tài siêu cấp, căn bản không thèm coi ai ra gì, đối với những tán tu như bọn ta càng là nói đánh là đánh, nói giết là giết.”

“n nhân tôi đã nói với ngài, những tán tu Hoa Hạ bọn ta, lấy Thực Thi Nhân từ tám anh em bọn ta dẫn đầu... blah blah.”

Tiêu Trần trợn trắng mắt, nghe người trung niên tên Trần Văn đó lẩm bẩm lầu bầu, lầu bầu lẩm bẩm.

Qua được sự khẩn trương lúc ban đầu, Trần Văn hình như cũng đã thấy ra, ngược lại chính là cái mệnh này đều là nhặt về, hiện tại sống lâu thêm một giây đều là lời.

Tiêu Trần cũng không ngăn cản Trần Văn lải nhải, lẳng lặng nghe như đang nghe chuyện xưa.

“Đúng rồi sao mấy người biết con đường ở sông Tịch Tịnh?”

Tiêu Trần thừa dịp Trần Văn nghỉ ngơi không nói, nói ra nghi ngờ của mình.

Sông Tịch Tịnh này lúc trước không phải là vùng đất tử tuyệt sao? Những người này không thể đi vào sông Tịch Tịnh, vậy hiện tại sao bọn họ lại biết đường chứ?

Nghe lời này, Trần Văn nhíu mày nói: “Tin đại trận sông Tịch Tịnh mất đi hiệu lực, lúc ban đầu hình như là truyền ra từ nhà họ Lữ, những sơn dã tán tu bọn ta thiếu tài nguyên, chắc chắn sẽ không buông tha loại cơ hội này, cho dù như thế nào đều sẽ tới nhìn xem.”

“Về phần tuyến đường.” Trần Văn suy nghĩ một chút đột nhiên sắc mặt đại biến.

Tiêu Trần thấy sắc mặt Trần Văn đột nhiên đại biến tò mò hỏi: “Thế nào, tuyến đường có chuyện?”

Sắc mặt Trần Văn tái nhợt đáng sợ, ông ta run rẩy nói: “Bọn ta chưa từng có lộ tuyến gì.”

“Gì? Mấy người bị ngu à?” Tiêu Trần có chút không giải thích được, không có lộ tuyến những người này vào bằng cách nào.

“Lúc đầu bọn ta có ý là đến sông Tịch Tịnh nhìn là được, tuy rằng điểm cuối của sông Tịch Tịnh có liên quan tới truyền thuyết trường sinh, nhưng mà mấy huynh đệ bọn ta cũng không định thâm nhập.”

“Thế nhưng sau khi tiến vào sông Tịch Tịnh, bọn ta... bọn ta giống như theo bản năng tự mình đi tới nơi này.”

Sắc mặt Trần Văn rất trắng bệch, trong sông Tịch Tịnh này hình như có luồng sức mạnh thần bí đang dẫn dắt bọn họ, để bọn họ đi tới điểm của của truyền thuyết.

Tiêu Trần hơi híp mắt lại nói: “Ý của ông là có ý chí khác đang ảnh hưởng hành vi của mấy người?”

Trần Văn gật đầu thật mạnh, vừa nghe Tiêu Trần nói như vậy thì thấy đúng là chuyện như thế.

 

0.14556 sec| 2413.484 kb