Người xung quanh cũng xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, thế mà lại thật sự vỗ tay, thậm chí còn có người hiểu chuyện ném mấy tờ tiền vào trong sân.

"Cám ơn vị lão bản này khen thưởng." Tiêu Trần như một tên bệnh tâm thần, cư nhiên vui lên, chỉ đáng thương Từ Kiến Quân và tên béo như hai con khỉ trong vườn bách thú.

Tiêu Trần nhìn Từ Kiến Quân nhăn nhăn nhó nhó và tên béo trên sân, tức giận đánh mỗi người một quyền. "Võ mãng xà mà cũng không biết múa à?" Tiêu Trần nói xong vỗ tay phát ra tiếng.

Vốn tiếng âm nhạc bị ồn ào xung quanh che dấu, đột nhiên vang lên như nổ tung.

Tiêu Trần theo từng nhịp nhạc, thân thể mềm mại uốn éo thành các loại tư thế có độ khó cao, từ xa nhìn lại thật sự giống như là một con mãng xà lớn đang vặn vẹo.

Các loại tư thế độ khó cao của Tiêu Trần khiến cho xung quanh thét lên một hồi, tiền mặt rơi xuống như mưa trên sân.

"Con mẹ nó ai ném cục gạch?" Từ Kiến Quân bị một cục gạch nện trên đầu, tức giận hét lớn một tiếng.

Nhưng mà giọng nói của hắn ta giờ phút này thật sự quá nhỏ bé, lập tức đã bị tiếng âm nhạc bao phủ.

Đúng lúc này bên người Tiêu Trần lại xuất hiện hắc khí cuồn cuộn, khi hắc khí dần dần cô đọng xuất hiện một cự mãng màu đen dài hơn mười thước ở đây.

Quanh thân cự mãng tản ra khí tức lạnh như băng, trong con ngươi dựng thẳng đứng màu vàng đất không mang theo một tia tình cảm nào.

Vốn gặp được quái vật khổng lồ như vậy hẳn là hình ảnh thét lên chạy trốn, ai biết lúc trước Tiêu Trần lộ tay biến con hạc giấy hấp dẫn người khác trên không trung, tất cả mọi người cho rằng Tiêu Trần là một nhà ảo thuật, bây giờ cự mãng màu đen này xuất hiện làm cho mọi người cho rằng lại là ma thuật của Tiêu Trần mà thôi.

Bầu không khí trên sân lập tức bị đẩy lên cao trào, những cô gái nhỏ kia lại càng không ngừng thét chói tai, quơ quơ điện thoại trong tay.

Cự mãng uốn éo thân thể phối hợp với Tiêu Trần làm ra các loại động tác có độ khó cao.

Thân hình khủng bố của cự mãng cùng với thân hình gầy yếu của Tiêu Trần hình thành đối lập đánh vào thị giác, đến lúc Tiêu Trần vặn vẹo thân thể, tràn đầy mỹ cảm nói không rõ tả không được.

Người xung quanh càng vây càng nhiều, thậm chí chắn cả đường cái, tiếng lái xe chửi rủa, cùng với tiếng thét chói tai của người xem làm cho chỗ này ồn ào náo động dị thường.

Đến khi âm nhạc dần tiến vào hồi kết, cự mãng màu đen bên người Tiêu Trần vèo một cái đi tới bên cạnh cô gái đưa cho Tiêu Trần cái loa mini.

Tiêu Trần vỗ tay, thân thể cô gái nhẹ nhàng bay lên rơi vào đỉnh đầu cự mãng, cô gái thét chói tai, cũng không biết là bị dọa sợ hay là hưng phấn nữa.

Cự mãng mang theo cô gái điên cuồng bay quanh sân, khi âm tiết cuối cùng hạ xuống xong, cự mãng đột nhiên biến mất vào hư không.

Cô gái đứng trên đỉnh đầu cự mãng thét chói tai rơi xuống mặt đất, nếu lần này thật sự ngã xuống, ước chừng không chết cũng tàn phế.

"Shhhhh." Trong đám người vây xem vang lên từng tiếng hít khí lạnh.

"A!" Cô gái thét chói tai nhắm mắt lại.

Đúng lúc này Tiêu Trần đột nhiên vững vàng tiếp được cô gái ở điểm rơi của cô gái.

Xung quanh vang lên từng đợt tiếng huýt sáo và tiếng vỗ tay.

"Hẹn hò đi, hẹn hò đi..." Không biết là cái tên ngu ngốc nào dẫn đầu hô một câu như vậy, kết quả toàn bộ cũng bắt đầu hô theo.

Ba chữ này đều nhịp rống lên truyền ra rất xa, cả con đường đều chìm trong tiếng vang của ba chữ kia.

Tiêu Trần trợn trắng mắt, quả thực ‘lời tuyên bố không tệ’.

Tiêu Trần nhẹ nhàng đặt cô gái trên mặt đất, loa bluetooth mini cũng xuất hiện trong tay cô gái.

"Sinh nhật vui vẻ." Tiêu Trần vỗ vỗ đầu cô gái, cười nói.

Cô gái cúi đầu, đỏ mặt nói: "Làm sao anh biết hôm nay là sinh nhật của em."

Tiêu Trần nhe răng cửa cười lớn, lật ngược cái loa mini lên, trên cái đế của loa có bốn chữ nhỏ "Sinh nhật vui vẻ."

Tiêu Trần chắp tay nói với mọi người xung quanh: "Náo nhiệt cũng xem qua rồi, ai về nhà nấy, về tìm mẹ của mình đi!"

"Cắt." Quần chúng ăn dưa lập tức giải tán.

Từ ngày hôm đó, võ mãng xà Ma Đô thịnh hành cả nước, đương nhiên danh xưng tiểu vương tử võ mãng xà Ma Đô, vững vàng dính vào đầu Tiêu Trần.

Cũng có chuyên gia phân tích tuyên bố trong video trên mạng, chuyên gia nói động tác trong video căn bản không phải một người có thể làm được, cái video này chỉ là do hiệu ứng đặc biệt của máy tính làm ra mà thôi, chúng bạn trên mạng xì mũi coi thường.

Rốt cục nơi đây cũng khôi phục thanh tĩnh, Tiêu Trần nhìn mấy cô gái nhỏ chậm chạp không chịu rời khỏi cười nói: "Nhanh về nhà đi! Ba mẹ đang ở nhà chờ đấy!"

Mấy nữ sinh mới không tình nguyện rời đi.

"Sao mà số điện thoại cũng không hỏi thế?"

"Lúc ấy quá căng thẳng nên quên mất."

...

 

0.13913 sec| 2405.75 kb