Miêu Châu cũng có đại tông sư, hắn làm nhiều chuyện như vậy, mà cũng không có tới bắt hắn!

 

Không thể nào, tuyệt đối không thể nào.

 

Nhưng để đảm bảo an toàn, không bằng cứ chạy trốn trước, dù sao thì người cũng chỉ có một mạng thôi.

 

Về việc lúc trước còn muốn báo thù, hắn sớm đã quên hết rồi.

 

Nhưng vào lúc này, hắn phát hiện bản thân chạy không nổi nữa rồi, toàn thân không động đậy được, không chỉ có hắn, mọi thứ trong sơn động cũng như vậy, bao gồm cả con rắn lúc trước muốn chạy trốn.

 

Cùng lúc đó, có hai người từ ngoài hang đi vào.

 

Một người trong số đó đi ở phía trước, vừa nhìn thấy hắn liền nói: “Xà Ma? Thôi bỏ đi, cũng không cần xác nhận nữa, nhiều rắn như vậy, thì chắc là ngươi rồi!”

 

 

Xà Ma phát hiện mặc dù bản thân không thể di chuyển, nhưng vẫn có thể nói được.

 

“Các người là ai?”

 

“Nếu ta nói thì ngươi có biết không?”

 

Vương Thăng luôn cảm thấy câu hỏi như vậy thật vô nghĩa, trừ khi ngươi là nhân vật chính, còn có cơ hội trở lại, nếu không thì có hỏi cũng chẳng có ích gì.

 

“Nói đi, vì sao ngươi lại để con rắn nhỏ này tìm tới ta? Chẳng lẽ là bởi vì con Ma ảnh huyết xà kia?”

 

Hắn trực tiếp dùng thần niệm của mình điều khiển con rắn nhỏ màu máu trước mặt.

 

Điều này khiến tim của Xà Ma ngay lập tức nặng trĩu xuống.

 

Xà Ma cuối cùng cũng hiểu tại sao mình bị nhắm tới, tất cả là do con Ma ảnh huyết xà đã chết đó.

 

“Đại nhân, ngài cũng không xảy ra chuyện gì, thì không thể tha mạng cho tôi sao? Tôi nguyện ý phò tá cho ngài!” Sau khi nhận thấy bản thân dù thế nào cũng không thể thoát được, Xà Ma lập tức thay đổi chủ ý.

 

“Tha ngươi một mạng?” Vương Thăng suy nghĩ.

 

Xà Ma cảm thấy bản thân có cơ hội, lại nói: “Đại nhân, con rắn ta nuôi rất lợi hại, không chỉ cường hãn, còn có thể tìm được các loại linh dược, khẳng định là rất có giá trị đó.”

 

“Ngươi trước tiên nói cho ta biết ngươi đã nuôi dưỡng Ma ảnh huyết xà như thế nào, và còn ngươi tới Thục Châu để làm gì?”

 

Vấn đề thứ hai là nguyên nhân Vương Thăng không giết Xà Ma ngay lập tức.

 

Xà Ma nghe xong câu hỏi này, đầu óc đột nhiên nảy số.

 

 

“Nói cho ngài biết cũng được, nhưng ngài trước tiên phải thả ta ra, sau đó ta thỉnh thoảng lại nói cho ngài một chút.” Hắn đột nhiên ý thức được, tin tức hắn nắm trong tay rất có giá trị, mà cái người võ giả có thể dễ dàng giết chết hắn này lại không biết, rõ ràng nếu như lợi dụng tốt điểm này, hắn không chỉ sống sót, mà còn có thể đạt được một chút gì đó: “Đại nhân yên tâm, những thứ ta biết tuyệt đối rất hữu dụng, vả lại ta cũng không phải là vì muốn ngài tha cho ta… “

 

Còn chưa kịp nói hết lời, hắn đã phát hiện mấy cục đá dưới đất đang lay động, hơn nữa toàn bộ rắn mà hắn giấu trong người cũng bị nát vụn.

 

Y phục của hắn ta đẫm máu.

 

Xà Ma đột nhiên cảm thấy sợ hãi.

 

“Đại nhân, tại sao ngài lại giết rắn của ta… Chẳng lẽ ngài không muốn biết sao, đó chắc chắn là tin tức gần như có thể xoay chuyển cả thiên hạ…”

 

Nhưng Vương Thăng đã phớt lờ hắn ta.

 

Đá dưới mặt đất bắn ra như đạn, sau đó trực tiếp xuyên qua thân thể Xà Ma, để lại trên thân thể của hắn mấy cái lỗ nhỏ màu máu.

 

Máu chảy ra, từ từ lấy đi mạng sống của Xà Ma.

 

Cảm nhận được sinh mệnh sắp tàn, Xà Ma rốt cục cũng phải trải qua nỗi sợ hãi ban đầu.

 

Hắn đột nhiên ý thức được, lẽ ra bản thân sớm đã nên đi rồi, càng không nên vì báo thù cho Ma ảnh huyết xà, mà thu hút cái người mạnh đến không thể nhìn thấy cực hạn này.

 

Hắn trước đây không như vậy, nếu biết rắn bị giết, cũng sẽ không để ý.

 

Nhưng từ khi nào hắn bắt đầu như thế này nhỉ?

 

Chắc có lẽ là từ khi hắn trở thành Xà Ma tiếng tăm lừng lẫy.

 

 

Thật tiếc, mọi thứ đã quá muộn, nhưng người này thực sự không muốn biết bí mật đó sao?

 

Đây là ý nghĩ cuối cùng của Xà Ma.

 

Nhưng đã không ai có thể trả lời hắn rồi.

 

Nhìn thấy Xà Ma đã mất mạng, Vương Thăng lần nữa điều khiển phi đao của mình, chém đầu Xà Ma xuống, sau đó lực của khí huyết bùng nổ, cơ thể Xà Ma bao gồm cả đầu bị đập nát ngay lập tức.

 

Chỉ còn lại một cuốn sách.

 

Nguyệt đứng bên cạnh chứng kiến cái chết của Xà Ma, một lần nữa chiêm ngưỡng sức mạnh của Vương Thăng.

 

Hắn đã có chút không hiểu được những phương thức của Vương Thăng rồi.

 

Bất luận là phương thức khống chế Xà Ma, hay nghiền nát thi thể, hắn đều không biết.

 

“Vương Thăng đại nhân, người không định nghe tin tức kia sao? Tôi cảm giác Xà Ma không có nói dối, có lẽ nào thật sự là một tin tức có thể xoay chuyển thiên hạ.”

 

Vương Thăng cười, nói: “Xoay chuyển thiên hạ? Vậy thì đã sao, ngươi muốn xoay chuyển thiên hạ sao?”

 

Nguyệt vô thức lắc đầu.

 

“Thế không phải là đúng rồi sao, cho dù hắn có nói thì cũng chỉ sống thêm một khoảng thời gian nữa thôi, vấn đề quan trọng nhất là, người này dám thương lượng điều kiện với ta, nếu thỏa mãn được lòng hiếu kỳ của ta thì không sao, nhưng nếu để lại hậu họa, loại hiếu kỳ này vẫn là không nên giữ lại thì tốt hơn, hơn nữa, còn có quyển sách này.”

 

 

1.19618 sec| 2421.141 kb