Thực lực của đại tông sư không phải tùy tiện là có được, bất kỳ thế lực nào khi tiếp xúc với các đại tông sư đều sẽ cực kỳ tôn sùng, cho dù là hoàng thất

 

 

cũng vậy, nên một binh bộ thượng thư cỏn con như hắn càng phải như vậy.

 

“Cốc chủ, xin hỏi ngài là đang du ngoạn tới đế đô sao?”

 

Võ Nguyên Thành biết Quan Tinh Cốc chủ có thói quen đi du ngoạn, năm đó cũng là trong khi Quan Tinh Cốc chủ đang đi du ngoạn, hắn đã được ông cứu giúp, nếu không hắn cũng không biết bản thân có thể đã chết ở xó nào rồi.

 

“Không phải, lần này ta tới đế đô là để tìm hoàng chủ Đại Chu, hi vọng ngươi có thể tiến cử, có điều việc này có thể nguy hiểm, là nguy hiểm tới tính mạng đấy, nên mong ngươi hãy cân nhắc cẩn thận.”

 

Quan Tinh Cốc chủ biết rằng những gì ông muốn làm cực kì nguy hiểm.

 

Việc thành thì không sao, nhưng nếu không thành, dù hiện tại Hoàng tộc không thể làm gì được mình, nhưng lại có thể đối phó Võ Nguyên Thành.

 

“Nếu ngươi định giúp ta, ngươi có thể chuẩn bị rời khỏi đây, đương nhiên, bất luận ngươi có giúp ta hay không, ngươi đều có thể rời khỏi đế đô, đế đô hiện tại tuy rằng nhìn có vẻ yên bình, nhưng không phải là nơi có thể ở lại lâu, cho dù không rời đi, cũng nhất định phải chuẩn bị trước đường lui.”

 

Đế đô tuyệt đối không phải là nơi có thể ở lại lâu, Quan Tinh Cốc chủ rất chắc chắn điểm này.

 

Võ Nguyên Thành khi nghe những lời này của Quan Tinh Cốc chủ liền rơi vào trầm mặc.

 

Mặc dù vẫn chưa biết mục đích của Quan Tinh Cốc chủ là gì, nhưng nó chắc hẳn là một việc có thể tổn hại tới tính mạng.

 

Tuy nhiên, Quan Tinh Cốc chủ cũng cho hắn lựa chọn.

 

Hắn biết sự lựa chọn này là thật, không phải là khách sáo, nếu như hắn từ chối, Quan Tinh Cốc chủ có lẽ sẽ lập tức rời đi.

 

“Cốc chủ, xin hỏi ta có thể biết là chuyện gì được không?”

 

 

Quan Tinh Cốc chủ lắc đầu, nói: “Không thể nói! Chuyện này chỉ có ta và Hoàng chủ biết, tuyệt đối không thể để người thứ ba nghe được.”

 

Võ Nguyên Thành im lặng, biết rằng bản thân không thể biết được mục đích thực sự của chuyện này.

 

Hắn nhắm mắt lại, đắm chìm trong suy nghĩ.

 

Nếu hắn chỉ có một mình, hắn sẽ không do dự mà nói đồng ý.

 

Nhưng bây giờ hắn đã không còn một mình nữa rồi, không chỉ có con trai con gái, mà còn có cháu trai cháu gái, hắn không thể không nghĩ đến những người này.

 

Chẳng mấy chốc, hắn đã hạ quyết tâm.

 

“Cốc chủ, ta sẽ giúp ngài, nhưng ngài có thể đảm bảo cho người nhà ta một con đường lui không?”

 

Ân huệ mà bản thân đã nhận quá nặng, không thể không giúp.

 

Nhưng bắt buộc phải chuẩn bị trước cho người thân một con đường lui.

 

“Có thể!”

 

Quan Tinh Cốc chủ gật đầu, dù Võ Nguyên Thành không đề cập, ông cũng sẽ nói đến việc này.

 

“Phía tây đế đô, ở đất Thục Châu, có một nơi tương đối an toàn, gọi là ba huyện, có thể đến đó ẩn náu, nhưng không được gây chuyện, một khi ô uế của đại gia tộc xuất hiện, sẽ gây ra thảm họa, nếu có thể, hãy sinh sống như một hộ gia đình bình thường ở đó.”

 

Trước khi đến, Quan Tinh Cốc chủ đã tính toán cả rồi.

 

Kết quả này khiến ông cực kì kinh ngạc, nơi an toàn thế mà lại là Thục Châu.

 

Nhưng kết quả tính ra chính là như vậy, không thể sai sót được.

 

 

Đối với ông mà nói, loại tính toán về tương lai này, căn bản không thể có sai sót, vậy nên tin tức chính là sự thật.

 

Võ Nguyên Thành nghe được tin tức này cũng có chút kinh ngạc, mặc dù sức ảnh hưởng của hắn ở đế đô đã giảm sút, nhưng với đường đường là một Binh bộ thượng thư của Đại Chu, là một trong những người có uy thế nhất, hắn vẫn biết được một số tin tức.

 

Thục Châu không yên bình chút nào, thậm chí có thể nói là tâm điểm của vũ bão.

 

Kết quả Quan Tinh Cốc chủ thế mà lại nói rằng nơi an toàn nhất chính là ở Thục Châu.

 

Nhưng hắn rất tin tưởng Quan Tinh Cốc chủ, biết rằng chuyện này có lẽ là sự thật, và đây chính là đường lui của họ.

 

Quan Tinh Cốc chủ hỏi: “Ngươi chắn hẳn là có cách để bản thân và người thân rời khỏi đế đô đúng không?”

 

Võ Nguyên Thành gật đầu, nói: “Kỳ thực, có rất nhiều gia tộc đang tìm kiếm đường lui cho mình, tất cả mọi người đều biết đế đô không phải là nơi có thể ở lâu được.”

 

Đế đô không phải là nơi có thể ở lâu dài, gần như ai cũng nhận ra được điều này.

 

Các gia tộc mà cho đến bây giờ vẫn còn ở lại, hầu hết có liên quan tới Hoàng tộc.

 

Cho dù hắn cũng như vậy, nhưng không làm gì quá đáng, đương nhiên, hắn cũng hiểu rất rõ bản thân, những loại hành vi này bất luận có quá đáng hay không, cũng đều coi như là đồng lõa, đều không có gì cao quý cả.

 

Quan Tinh Cốc chủ trái lại rất chú ý đến câu này, hỏi: “Ngươi hãy nói cho ta biết tình hình ở đế đô đi.”

 

Hiểu càng nhiều, càng có thêm hy vọng hoàn thành được việc đó.

 

 

Đương nhiên, Võ Nguyên Thành sẽ không có bất kỳ phản đối nào, thế nên hắn liền nói ngắn gọn về tình hình ở đế đô.

 

 

1.72351 sec| 2421.695 kb