Nguyệt lắc đầu, nếu như có nói về những điều này thì đã không ngạc nhiên như Vương Thăng rồi.
“Nói cách khác, chuyện này chỉ có thể có liên quan tới đại tông sư, thậm chí… khí vận!”
Trên thế gian này, điều thần kì cũng thần bí nhất chính là khí vận.
Những việc mà cốc chủ của Quan Tinh Cốc không nói cho Nguyệt biết, hoặc là liên quan đến đại tông sư, hoặc là liên quan đến khí vận.
Chưa nhắc đến tình hình ở Thục Châu, vậy điều đó có nghĩa là có liên quan đến đại tông sư hoặc khí vận.
“Chỉ là, một tông sư như Xà Ma tại sao có thể biết đến điểm dị thường của Thục Châu?”
“Có lẽ bởi vì nghe được hành tung của các vị đại tông sư có uy thế, cảm thấy Thục Châu có lợi, nên mới đến đây, loại người như vậy không ít.” Nguyệt đưa ra lý giải của mình: “Hành tung của người ở Linh Kiếm Cốc và Thiên Đao Thành cũng không tính là thần bí, hai thế lực này căn bản không có ý tứ gì che giấu cả.”
“Một kẻ trục lợi sao?”
Vương Thăng không đồng ý cũng không phản đối.
Nhưng hắn cảm thấy, người tên là Xà Ma này, dường như không phải là loại người như thế.
Người này, dường như có mục đích rất lớn, có lẽ ngay từ đầu hắn đã biết Thục Châu có nhiều linh dược, hắn là vì điều này nên mới tới đây.
Giống như Nguyệt đã nói, vì có một số người biết được hành tung của Linh Kiếm Cốc và Thiên Đao Thành, vậy nên không ít kẻ trục lợi đã đến Thục Châu, Trình Khương cũng là từ nơi khác đến, sau khi giải quyết xong Trình Khương, Vương Thăng cũng coi như hiểu biết một chút về người này, hắn chỉ đến sau khi đã nhìn trúng Ba huyện.
Trình Khương dường như không biết Thục Châu ngày càng có nhiều linh dược, hắn ta thậm chí còn không sắp xếp người vào núi, những gì hắn làm là bóc lột, ép buộc mọi người phải thu thập linh dược đem tới cho hắn.
Cái người tên là Xà Ma này, thế mà lại thả Ma ảnh huyết xà đến để tìm linh dược.
“Là ảo giác của ta sao?”
Bản thân Vương Thăng cũng không chắc chắn cho lắm.
“Người đang ở đâu?”
“Ba trăm dặm về phía đông!”
Nguyệt thành thật trả lời.
“Ba trăm dặm, gần như vậy sao?”
Khoảng cách này thực sự nằm ngoài dự liệu của Vương Thăng, thế mà lại chỉ có ba trăm dặm, chưa nói đến tốc độ di chuyển của hắn ta, ngay cả Đại Bạch cũng có thể đến trong vòng hai giờ, đây là còn tính đường núi khó đi đôi khi cần phải đi đường vòng, nếu như là đường bằng phẳng, sẽ chỉ mất hơn nửa giờ.
Nhưng nghĩ kỹ lại, Ma ảnh huyết xà của Xà Ma đã tới đây rồi, dù có xa cũng không xa đến mức đó.
“Ta dẫn Vương Thăng đại nhân đi!”
“Được, bây giờ xuất phát luôn.”
Vương Thăng không thể lúc nào cũng cảnh giác với kẻ có ý thù địch với mình, nếu như đã biết vị trí, vậy thì cứ giải quyết nguy cơ trước.
“Đại Bạch, vẫn còn di chuyển được đúng không!”
Đại Bạch và Vân Tiêu gần đây làm việc ít hơn, chúng đang hấp thụ hiệu quả của đan hoàn, chuẩn bị cho sự tiến hóa tiếp theo.
“Gầm gừ!”
Vẫn chưa đến giai đoạn tiến hóa, làm việc chút cũng không có vấn đề gì.
Vân Tiêu cũng đi theo, cũng muốn góp vui.
Hai người hai thú cùng nhau lên đường, hướng về phía Xà Ma.
Đằng kia, Xà Ma vẫn đang đợi rắn nhỏ của mình trở về.
“Chắc sẽ nhanh thôi, nhanh thôi sẽ tìm được người!”
Xà Ma không thể đợi thêm được nữa, trong lúc rắn nhỏ đi tìm người, hắn đã nghĩ ra vô số thủ đoạn để hành hạ người đó.
Nếu là một tông sư, vậy chắc là có thể chịu đựng được sự tra tấn của mình, sau khi tra tấn xong cũng không thể lãng phí, máu thịt còn lại có thể dùng để nuôi bảo bối, nói không chừng còn có thể nuôi được một con Ma ảnh huyết xà mạnh hơn.
“Lột da róc xương, ba ngàn đao đâm xuyên, hắn có thể chịu đựng được những thứ đó không nhỉ?”
Mặt Xà Ma có chút đỏ, dường như rất kích động.
Hơn một canh giờ sau, Xà Ma đột nhiên cảm nhận được có thứ gì tiến vào trong sơn động của mình, hắn mở mắt ra, liền thấy một màu đỏ như máu.
“Quay về rồi sao!”
Xà Ma biết rằng rắn nhỏ mà hắn thả ra để tìm người đã quay trở lại.
Tốc độ của rắn nhỏ rất nhanh, thậm chí có chút căng thẳng.
Nhưng Xà Ma không để ý đến chi tiết nhỏ này.
“Tìm được chưa? Nào, nhanh dẫn ta đi gặp người!”
Nhưng rắn nhỏ của Xà Ma không nghe lời hắn ta, chỉ muốn bò vào sâu hơn.
Xà Ma cuối cùng cũng nhận ra sự bất thường, hắn phát ra một khí thế đặc biệt.
Đây là chiêu thức mà hắn thường xuyên sử dụng, gọi tất cả bảo bối hắn chấn giữ, chỉ cần làm như vậy, không con rắn nào có thể không nhận ra.
Nhưng lần này hình như hắn đã nhầm.
Con rắn nhỏ màu máu căn bản hoàn toàn không để ý, mà tiếp tục bò về phía hang động, thủ đoạn này của hắn dường như đã mất tác dụng.
Xà Ma chợt nhớ ra lời cảnh báo mà hắn nhận được từ cuốn sách viết về việc nuôi dưỡng những con rắn này.
Nếu loại thủ đoạn này mất tác dụng, có nghĩa là con rắn đã gặp phải thứ gì đó còn khủng khiếp hơn chủ nhân của nó.
Đừng chần chừ, nhanh chóng chạy!
“Chẳng lẽ là một đại tông sư tới!”
Xà Ma đặc biệt không tin, đại tông sư ở khắp Đại Chu rất ít, làm sao có khả năng có người tới đối phó hắn chứ.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo