Chương 462. Cánh cổng thiên giới mở rồi? (2)

 

Hoảng loạn, la hét, máu me, thịt người… Khi con cá sấu lớn đi đến khu vực tập trung đông người tị nạn ở bên ngoài thành thì một bữa tiệc thịt người đẫm máu bắt đầu. Hàng trăm người tị nạn đã chết dưới cái miệng khổng lồ của con cá sấu to lớn, khi các binh lính của căn cứ Đế Đô liều lĩnh sử dụng vũ khí năng lượng mới để tấn công con cá sấu này thì họ phát hiện ra những viên đạn này không thể phá hủy thậm chí không thể xuyên qua được da của nó mà chỉ có thể để lại những vết màu trắng vô ích. Ngoại trừ súng năng lượng ra, hiển nhiên là bọn họ còn cần những vũ khí lợi hại, có sức xuyên thấu hơn…

 

Tuy nhiên, các cuộc tấn công liên tiếp của những người lính cũng không phải không có tác dụng, mặc dù không thể giết được con quái vật nhưng họ đã thành công trong việc chọc giận đối phương. Bị cơn mưa đạn tấn công, con cá sấu không hề sợ hãi những cảm giác bị kim châm khắp người khiến nó rất khó chịu. Kể từ đó, con cá sấu to lớn có trí tuệ bắt đầu truy đuổi những binh lính của Đế Đô đến tận nội thành của căn cứ, nhưng khi nó mạnh mẽ tấn công vào bức tường thành thì vận rủi của nó ập đến.

 

Vân Lãng bắn ra quả cầu lửa to lớn giống như thiên thạch vào lưng nó. Con cá sấu to lớn có tấm lưng khỏe mạnh như áo giáp thép nhưng trước quả cầu lửa này trở nên mỏng manh như trứng cuộn ở trong tay một đứa trẻ, chỉ trong vài nhát nó bị quả cầu lửa của Vân Lãng xuyên thủng, lộ ra phần cơ thể sâu đến tận xương bị cháy xém…

 

Con cá sấu lớn sợ hãi còn người tị nạn ở xung quanh thì ngây người… Cuối cùng mọi người cũng nhận ra rằng những ngày mạt thế khác với trước kia, sức mạnh của khoa học và công nghệ không thể hoàn toàn thay thế vị trí của kẻ mạnh. Trước những con quái vật mạnh mẽ, một cao thủ như Vân Lãng vẫn phải ra mặt, còn súng ống chỉ có thể đóng vai phụ.

 

Sau năm phút ba mươi giây, con cá sấu quái vật bị Vân Lãng nấu sống. Trận chiến này cũng nhắc nhở mọi người rằng sớm tiến hóa để có được siêu năng lực như Vân Lãng mới là cách để thực sự thoát khỏi lời nguyền của thời kỳ mạt thế.

 

 

Tuy nhiên, vận mệnh lại một lần nữa đùa cợt với mọi người, ngay sau khi Vân Lãng điên cuồng đánh bại những quái thú thoái hóa cấp cao ở xung quanh bằng sức mạnh nguyên tố hỏa thì bên trong căn cứ Đế Đô xảy ra vấn đề. “Con đường đến thiên giới” mà các đại lão của căn cứ Đế Đô vẫn luôn theo dõi, trong một tình huống vô cùng tình cờ đã bị ai đó mở ra.

 

Nguyên nhân của vụ việc này rất quái gở, nó quái đản đến mức người ta thắc mắc không biết rằng có kẻ nào đứng đằng sau thúc đẩy sự việc này xảy ra hay không. Ban đầu, trong phòng thí nghiệm của tiến sĩ L, có một cây gậy thiên giới luôn được ghi chép lại số liệu và một bộ áo giáp được cho là đến từ thiên giới. Sau đó, vì nguyên do trận chiến của Thượng Ất và con vượn, hai vật thuộc về thiên giới này bị con vượn lấy đi không rõ tung tích. Vốn dĩ, tiến sĩ L tưởng mọi việc đã xong rồi, nhưng không ngờ khi Cao Trác Nhiên đi Đường Thành để tìm con gái mình là Cao Vũ Đồng thì đã phát hiện một vật phẩm khác đến từ thiên giới – một thứ vũ khí cực lớn và khoa trương, chiến kích thiên giới!

 

Không có gì bất ngờ, khi Cao Trách Nhiên mang về cây kích có hoa văn kỳ dị, trái tim vốn dĩ đã bị dập tắt của các đại lão quân sự và chính trị của Đế Đô lại được thứ vũ khí này thổi bùng lên lần nữa. Kết quả là, Cao Trác Nhiên lại một lần nữa trở lại trung tâm quyền lực với tư thế cực cao, mỗi ngày đều dùng các loại dã thú và con người để làm thí nghiệm, hy vọng mở được cánh cửa đến thiên giới càng sớm càng tốt.

 

Mà tiến sĩ L bởi vì kiên quyết từ chối tham gia nghiên cứu “cánh cửa thiên giới” mà bị lạnh nhạt, cho đến khi rốt cuộc ông ấy được cử đến phòng thí nghiệm làm vũ khí, mỗi ngày đều làm việc với các loại vũ khí năng lượng khác nhau giống như là bị giam lỏng vậy.

 

Tức giận, sững sờ, bất lực và cả đồng tình… Khi Thượng Ất nghe được điều này, phản ứng đầu tiên của anh là liệu những đại lão của Đế Đô và Cao Trác Nhiên có phải là bị điên rồi không, lần trước ở trong phòng thí nghiệm, bởi vì cây gậy thiên giới, con vượn lớn có trí tuệ đã gần như làm đảo lộn cả Đế Đô, việc huyễn hoặc đến được “thiên giới” có thực sự quan trọng hơn việc bảo vệ căn cứ và cứu sống những người tị nạn không?

 

Ngoài ra, sau khi đi đến vết nứt trong lòng đất và chạm trán với Si Thù, Thượng Ất có thể chắc chắn rằng cái gọi là cây gậy thiên giới và áo giáp

 

 

thiên giới lần trước hoàn toàn không phải đến từ thiên giới, mà đó là vũ khí và áp giáp từ thời thượng cổ của Si Vưu. Thật nực cười, không biết tại sao những lão già ở căn cứ Đế Đô này nhất quyết nhận định rằng những thứ này đến từ thiên giới, có lẽ là bởi vì nhìn thấy các chùm năng lượng bay lên trời khi chúng bị kích thích bởi năng lượng…

 

Có điều, trước khi Thượng Ất kịp cười nhạo họ thì một tin tức chấn động khác bất ngờ ập đến. Vân Lãng nói với anh rằng, trong khi thí nghiệm chiến kích thiên giới Cao Trác Nhiên đã vô tình dùng chất lỏng đậm đặc chiết xuất từ màn sương đỏ để làm tan một phần đầu ngọn giáo của cây kích, sau đó một loạt phản ứng dây chuyền đáng kinh ngạc xuất hiện, chiến kích thiên giới vỡ tan ra, linh khí thần bí ẩn chứa trong đó giống như một con cá voi khổng lồ đang hút nước, hút hết toàn bộ năng lượng trong không trung quanh Đế Đô, sau đó hòa thành một tia năng lượng cực lớn bay thẳng lên trời!

 

Khi tia năng lượng biến mất, một “cánh cửa tròn” cao hơn 5m, tỏa ra ánh sáng xanh lam đột nhiên xuất hiện ở nơi chiến kích thiên giới biến mất. Cả một năm sau ngày mạt thế, “cánh cổng thiên giới” huyền thoại mở ra trước mắt mọi người bằng một cách cực kỳ ngẫu nhiên!

 

Diễn biến tiếp theo không khó để tưởng tượng, Cao Trác Nhiên đã trở thành người hùng trong mắt của các đại lão của Đế Đô. Sau đó các trưởng quan các cấp bắt đầu khẩn trương triệu tập cấp dưới họp bàn, đương nhiên chỉ có một chủ đề đó là tổ chức một tổ nhân lực để lên thiên giới!

 

 

5.32659 sec| 2406.219 kb