Chương 469. Phương thuốc

 

Lý Đống Thành nghiêm mặt đứng lên hỏi Văn Thiên Hoa, trong khi Vân Lãng ở phía sau do dự đứng lên, dường như cũng bày tỏ quan điểm ủng hộ tiến sĩ L vô điều kiện.

 

Tiểu Lý, cậu đừng kích động, tôi còn chưa nói xong.” Văn Thiên Hoa mỉm cười ra hiệu cho phó quan ở phía sau lấy cho ông ta tách trà khác, “Những

 

 

điều liên quan đến bí mật quốc tế chắc chắn là không thể nói ở đây, nhưng những điều tôi vừa nói tuyệt đối có liên quan đến chuyện tối nay. Tôi già rồi dễ dài dòng, cậu đừng vội, từ từ nghe tôi nói!”

 

Vì sự thất bại của hành động Diệt Tinh và sự tranh luận về vết nứt thời không nên cuộc họp kết thúc không vui vẻ. Nhưng sự bùng phát của mạt thế đã cho thấy những lo lắng của tiến sĩ L là đúng, sóng từ trường do ngôi sao X phát ra đã tránh khỏi sức hút của vết nứt thời không một cách cực kỳ quỷ dị, cuối cùng đẩy toàn bộ sinh vật vào con đường thoái hóa tập thể. Mà sau khi cánh cổng thiên giới xuất hiện, tiến sĩ L lại đưa ra phỏng đoán của mình rằng cánh cổng thiên giới này thực sự không đơn giản chỉ là cánh cổng truyền năng lượng dẫn đến thiên giới… cụ thể hiểu về cánh cửa này thế nào, trước tiên mọi người đến xem thứ này đã rồi nói!”

 

Văn Thiên Hoa vừa nói vừa lấy trong túi áo khoác ra một tờ giấy đã được ép dẻo đưa cho đám người, sau đó ngồi trở lại ghế không nói lời nào, vẻ mặt có chút mệt mỏi.

 

“Đây không chỉ là một tờ giấy, trên đó viết một đống ký hiệu và công thức… Này, sao nét chữ này nhìn quen vậy… Lão Văn, đây là cái gì, ông lấy tờ giấy này ra là muốn nói với chúng tôi cái gì?”

 

Cầm nó trên tay nhìn trái nhìn phải, Vân Lãng không hiểu gì ngoại trừ nhìn nét chữ trên trang giấy trắng có chút quen thuộc. Những công thức phức tạp ghi trên tờ giấy này cũng phức tạp như sách trên trời đối với một người còn chưa học hết cấp ba như anh ta, xem rồi cũng như chưa xem!

 

“Ha ha, tên nhóc họ Vân cậu đừng làm loạn, đương nhiên là cậu không hiểu thứ này rồi, ở Trung Quốc này không có tới ba người có thể hiểu được bảng công thức này đâu!” Văn Thiên Hoa cười lắc đầu, sau đó ngẩng đầu lên nói với Lý Đống Thành, “Tiểu Lý tới xem đi, đoán chừng trong căn phòng này chỉ có cậu và Cao Trác Nhiên có thể hiểu được thứ này!”

 

“Cái gì? Tôi có thể đọc được? Tôi… ơ, đây không phải là…” Cầm tờ giấy, Lý Đống Thành đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn Văn Thiên Hoa, ánh mắt đầy khó tin. Văn Thiên Hoa cười nhẹ, nói: “Nhìn ra rồi? Ha ha, cậu xem thêm thời gian của phong bì thư và thời gian được gửi đi lưu trữ…”

 

 

“Nó được gửi tại Văn phòng tài liệu bí mật quốc gia năm 19XX. Người phụ trách Dịch Như Thư… đây… đây… không thể nào!” Lý Đống Thành đột ngột ngồi xuống ghế thất thần nhìn tập tài liệu hơi ố vàng trên tay, không nói nên lời. Có điều, đôi tay có chút run rẩy vẫn phản bội trái tim của của Lý Đống Thành, người quân nhân thép không sợ chết này đang rất sợ hãi!

 

“Chuyện gì thế này, các người đang làm gì vậy, không phải chỉ là trang giấy rách thôi sao, còn có thể có quỷ đi ra à?!” Vân Lãng nổi giận đùng đùng, nắm lấy cánh tay Lý Đống Thành ra hiệu cho anh nói rõ ràng, không ngờ Lý Đống Thành ngẩng đầu lên nhìn Văn Thiên Hoa bằng ánh mắt trống rỗng, khàn giọng hỏi: “Tờ giấy này thực sự đến từ thế kỷ trước sao? Nhưng cái này… sao có thể chứ, đây là công thức hoạt hóa đã được tiến sĩ L phát triển hơn 1 năm trước!”

 

Cái gì? Phương thuốc hoạt hóa? Hồ sơ bí mật năm 19XX?

 

Lời nói của Lý Đống Thành khiến mọi người nổ tung, mọi người không khỏi nhìn chằm chằm vào tờ giấy đã được ép nhựa, trong lòng nhảy loạn.

 

Không thể, chuyện này tuyệt đối không thể!

 

Thuốc hoạt hóa là liều thuốc cứu mạng của Đế Đô để chống lại bức xạ sóng từ trường của ngôi sao X, tất cả mọi người có mặt ở đây đều đã từng dùng nó. Mọi người đều biết rằng thuốc hoạt hóa này là một loại thuốc được phát triển vào một tháng trước ngày mạt thế. Bây giờ bạn lấy ra một mảnh giấy và nói với tôi rằng công thức của loại thuốc này đã có cách đây hàng chục năm… lừa quỷ sao?

 

Lần này, không thể nào kiểm soát được tiếng ồn ào lan ra giữa đám đông, dù có người cố gắng giữ im lăng thì cả căn phòng cũng ngập tràn tiếng cãi vã, khung cảnh rất hỗn loạn.

 

“Công thức thuốc hoạt hóa? Mấy chục năm trước?”

 

Ẩn trong bóng tối, trong lòng Thượng Ất cực kỳ chấn động, không ngờ Văn Thiên Hoa lại có thể lấy ra một vật bùng nổ như vậy, đồng thời trong lòng anh cũng mừng thầm vì chuyến đi đêm nay thật đáng giá, lại có thể nghe được nhiều chuyện bí mật như vậy.

 

 

Nghĩ nghĩ một chút, Thượng Ất khẽ nhúc nhích tiếp tục đi đến giữa căn phòng, anh rất hứng thú với mảnh giấy trên tay Lý Đống Thành, nếu có được công thức chế tạo thuốc hoạt hóa, nó sẽ có ý nghĩa rất lớn đối với sự phát triển của căn cứ Tổ Ưng trong tương lai, phải biết rằng hầu như cứ vài ngày lại có một em bé được sinh ra trong căn cứ Tổ Ưng, những tiểu gia hỏa này cần những lọ thuốc hoạt hóa kia để chống lại bức xạ sóng từ trường của ngôi sao X.

 

Nhưng đúng vào lúc này, Văn Thiên Hoa đột nhiên đứng dậy đi tới chỗ Lý Đống Thành, trong giọng điệu có chút bất lực, cầm lấy công thức thuốc hoạt hóa nói: “Tiểu Lý, ngoại trừ thời gian và địa điểm lưu trữ công thức thì cậu không nhìn ra được thứ gì khác sao? Phải biết rằng, khi tôi tình cờ có được công thức này vào ngày hôm qua, tôi đã bị sốc đến mức cả đêm không ngủ được vì những dòng chữ đó!”

 

“Chữ? Chữ gì? Ông đang nói về những chữ viết tay trên công thức này sao… lão Văn, ông là… tôi phi, sao có thể?!”

 

Theo lời nhắc nhở của Văn Thiên Hoa, Lý Đống Thành cẩn thận quan sát công thức thuốc hoạt hóa, mới nhìn đến chữ thứ ba, hai tay Lý Đống Thành run lên, cuối cùng sợ tới mức ném tờ giấy công thức xuống đất!

 

“Ha ha, cuối cùng cậu cũng nhìn ra rồi đúng không? Không sai, tôi đã tìm ba chuyên gia để xác nhận chữ viết trên công thức này và kết quả chứng minh rằng suy đoán của tôi là đúng, công thức thuốc viết trên tờ giấy này là tiến sĩ L… tự mình viết!”

 

 

0.25008 sec| 2411.813 kb